Nhìn thấy Lý Dật, Thiên Cơ tông đại trưởng lão hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh khôi phục lại như thường, trầm ổn nói:
- Ngươi chính là Lý Dật sao?
- Chính là tại hạ, thỉnh đại trưởng lão thứ tội, tại hạ mượn danh nghĩa tiểu thư thỉnh đại trưởng lão đến đây, cũng thật sự là bất đắc dĩ.
Lý Dật ngữ khí cung kính.
Đánh giá Lý Dật một phen, đại trưởng lão lúc này mới nói:
- Lý Dật các hạ vì sao có hành vi quỷ dị như thế, điều này có thể làm cho người cảnh giác.
Lý Dật cũng không nhiều lời, sờ tay vào ngực, lấy ra tín vật ngọc bài mà Âu hộ pháp đưa cho hắn. Nhìn thấy ngọc bài, trong đôi mắt đại trưởng lão tinh quang hiện lên, lại nhìn Lý Dật hồ nghi càng thêm dày đặc.
- Cái này là vật gì?
Đại trưởng lão sắc mặt biến hóa cũng ngắn ngủi, lập tức khôi phục bình tĩnh, nhàn nhạt mà hỏi.
- Đại trưởng lão thật sự không biết khối ngọc bài này sao?
Lý Dật giống như cười mà không phải cười hỏi vặn nói. Nhưng trong lòng không khỏi cảm thán, người này lòng dạ cẩn thận vừa nhạy bén.
- Lý Dật các hạ không nói, ta làm sao biết.
Lời này ý tứ vô cùng rõ ràng, ngươi không nói rõ ta cũng sẽ không thừa nhận.
- Vậy được rồi, tại hạ sẽ không vòng quanh, ngọc bài này là tín vật của Thiên Khu tông Âu hộ pháp giao cho tại hạ. Âu hộ pháp nói chỉ cần đại trưởng lão thấy cái tín vật này, sẽ biết ta là bằng hữu Thiên Cơ tông, phía sau tất cả sự thể, đều do đại trưởng lão lo liệu. Chẳng lẽ nói, Thiên Khu tông Âu hộ pháp lừa tại hạ sao.
Lúc Lý Dật nói chuyện, đại trưởng lão tròng mắt hơi có vẻ đục ngầu nhìn vào Lý Dật xem, hiển nhiên đang cố gắng phân biệt Lý Dật nói thật hay giả. Tại Thiên Khu tông cắm vào một nhân vật trung tầng, đây cũng không phải là chuyện đơn giản, trăm ngàn năm qua, từ khi lưỡng tông trở mặt, loại nhãn tuyến này là chiến lược, cũng không biết dùng bao nhiêu lần. Bởi vậy song phương đều đối với nhãn tuyến đối phương đề phòng cực nghiêm, tiền hậu bị chấn động tru sát nhãn tuyến, cũng có hàng trăm hàng ngàn người.
Âu hộ pháp có thể nói là nhãn tuyên của Thiên Cơ tông xếp vào cấp bậc cao nhất, ẩn núp sâu nhất, cũng là một con cờ mấu chốt nhất của Thiên Cơ tông, cái quân cờ này có khả năng quan hệ đến sự tồn vong cuối cùng của hai tông, cho nên đại trưởng lão không thể không thận trọng.
Đại trưởng lão không khỏi cảm thấy Âu hộ pháp khinh suất, đối với Thiên Cơ tông mà nói bí mật trọng yếu như thế mà đơn giản tiết lộ cho người ngoài, làm cho bản thân mình gặp phải nguy hiểm lớn.
- Lý Dật các hạ, nói cụ thể đi, Âu hộ pháp làm như thế nào liên lạc với ngươi, hơn nữa còn cho ngươi ngọc bài này?
Lý Dật liền đem chuyện ở Thiên Khu tông cho đại trưởng lão nghe, thời điểm mấu chốt Âu hộ pháp cứu mình như thế nào. Còn chuyện mình ở Đấu Thần đại lục cùng bí mật Thiên Khu tông cấm địa tạm thời dấu diếm, bởi vì hắn cũng không thể xác định Thiên Cơ tông có đáng giá kết minh hay không.
Nghe xong Lý Dật tự thuật, không có tìm được cái gì sơ hở, đại trưởng lão mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng cũng cảnh cáo nói:
- Chuyện về Âu hộ pháp trọng đại, việc này không được bất kỳ ai biết được, ngươi có thể nhớ kỹ?
- Kể cả Ngải tông chủ sao?
Lý Dật ý vị thâm trường hỏi.
- Thế thì không cần, chuyện Âu hộ pháp trong tông ta cùng tông chủ biết rõ, ta và ngươi, ngoài tông chủ cùng đảo tiên bốn người ra, cũng không thể thêm một người biết rõ.
Hắn muốn thử quan hệ giữa đại trưởng lão cùng tông chủ, Lý Dật không cam lòng tiếp tục truy vấn nói:
- Đại trưởng lão, nghe nói ngươi từng đề nghị thay đổi tông chủ, còn có việc này sao?
Lạnh lùng đánh giá Lý Dật, tựa hồ đối với Lý Dật biết rõ nhiều sự vụ trong tông như vậy có chút bất mãn, đại trưởng lão nói:
- Loại sự vụ cơ mật này, ngươi là làm sao mà biết được?
Lý Dật thật cũng không giấu diếm:
- Ngải du tiểu thư nói cho ta biết.
Hắn nói xong, thầm nghĩ chẳng lẽ ngươi có thể tìm Ngải du phiền toái sao?
Nghe được Ngải du tiết lộ tin tức, đại trưởng lão không có tiếp tục chủ đề này nữa, suy nghĩ một chút, nói:
- Lý Dật, ngươi tới Thiên Cơ tông cũng đã mấy ngày, nếu Âu hộ pháp tiến cử, là hắn xem trọng ngươi. Như vậy, ngươi tính toán đầu nhập tông ta sao?
- Tại hạ có ý này, chỉ là tông chủ một mực không có đề cập, tại hạ cũng không dám đường đột.
Lý Dật xem như đã nhìn ra, tại thần chi lĩnh vực cái này là xã hội tông môn, hắn muốn đạt được không gian sinh tồn, ngoại trừ đầu nhập tông môn nào đó, tựa hồ cũng không có cái lựa chọn nào khác tốt hơn. Nhưng cho tới bây giờ, thực lực của Thiên Cơ, Thiên Khu, tại thần chi lĩnh vực rốt cuộc là như thế nào, hắn vẫn không biết bao nhiêu. Nếu không gia nhập tiểu tông, chẳng phải là lỗ lớn sao. Theo khẩu khí của đệ tử hai tông, tại thần chi lĩnh vực thay tông đổi tộc cũng không phải là một chuyện quang vinh gì.
Phần mình cũng không có tính toán ở tại thần chi lĩnh vực lâu ngày, trước ra nhập Thiên Cơ tông để đưa Lý na các nàng đến rồi nói sau, lúc này cũng đi một bước tính từng bước.
- Đã như vậy, chuyện này để ta làm tác chủ, hai vị chuẩn bị một chút, ngày mai cử hành nghi thức nhập tông.
Đại trưởng lão tác phong có một chút cường thế, nói xong cũng không nhiều dong dài, xoay người liền đi ra ngoài.
Cái gọi là nghi thức nhập tông, có thể phức tạp cuãng như đơn giản, nếu như là cường giả tầm thường lang thang nhập tông, có một hộ pháp chủ trì, mười mấy đệ tử chứng kiến liền được. Nhưng nếu như tiểu tông môn bị người chèn ép không thể không cùng cả tông môn đến đầu nhập môn phái khác thì nghi thức phiền phức dị thường.
Lý Dật cùng lục chỉ đảo tiên nghi thức nhập tông, coi như long trọng, trong tông có cửu đại trưởng lão, đến đây tám vị, do tông chủ tự mình chủ trì, đệ tử xem lễ ở trong tông cũng có mấy trăm người.
Nhập tông nghi thức hạng thứ nhất, do đại trưởng lão cử hành: - Hiện có Lý Dật, Trái kỳ Dương, trời sinh tính thuần lương, làm người ngay thẳng, không tông không cửa, nguyện ra nhập Thiên Cơ tông, sinh vì tông môn chết cũng là quỷ của tông môn. Bản trưởng lão thấy hai người thành tâm mà không có dị tâm, cho nên giới thiệu, khẩn cầu tộc của ta dung nạp người, coi là huynh đệ.
Đối với lý do giới thiệu, đại trưởng lão lại cực kỳ hàm hồ, chỉ lấy "Trời sinh tính thuần lương, làm người ngay thẳng" nói ra, liền lai lịch bối cảnh nửa điểm cũng không đề cập.
Nhìn chúng đệ tử chung quanh một vòng, Ngải tông chủ nói: - Đối với người đại trưởng lão giới thiệu, đệ tử còn có lời dị nghị gì không.
- Ta có chuyện muốn nói.
Thanh âm không lớn, bởi vì ngoài ý muốn nới ra có vẻ chói tai, nhập tông nghi thức cơ hồ là hình thức, đã cử hành còn có tông chủ tự mình chủ trì, đã nói lên việc này tông chủ tán thành, là ai lớn mật như vậy mà đứng ra tỏ thái độ.
- Thanh nhi, ngươi có lời gì nói?
Ngải tông chủ không hề vui mừng, nhưng đây là quyền lợi của Thiên Cơ tông đệ tử, Ngải thanh tự nhiên cũng không ngoại lệ.
- Tông chủ đại nhân, các vị trưởng lão, Lý Dật, Trái kỳ Dương hai người đến Thiên Cơ tông mấy ngày, đối với lai lịch của bọn hắn, Thiên Cơ tông hoàn toàn không biết gì cả, thử hỏi như thế vội vàng nhập tông còn có tiền lệ không?
Ngải thanh nói đến vấn đề tương đối bén nhọn, hỏi thẳng vào vấn đề mấu chốt. Kỳ thật chúng Thiên Cơ tông đệ tử cũng có nghĩ như vậy, nhưng bởi vì tông chủ tán thành, mà thói quen phục tòng không dám nhiều lời. Nghe được Ngải thanh hỏi, ở bên trong từ đường lập tức mọi người đều nghị luận xôn xao.
- Không sai, hai người Lý Dật, Trái kỳ Dương cùng Thiên Cơ tông tiếp xúc thời gian tuy không dài, nhưng trải qua bản trưởng lão cùng Tứ trưởng lão điều tra, hai người xác thực không có tông môn, thiếu tông chủ quá lo lắng rồi.
Đại trưởng lão thanh âm nhàn nhạt, đem những lời nghị luận áp chế xuống. Vị đại trưởng lão này tại trong tông tựa hồ rất có uy vọng, có thể cùng tông chủ so sánh.
- Là ta quá lo lắng sao? Chẳng lẽ tất cả mọi người đã quên ít ngày nữa trước trong tông xuất hiện tai mắt Thiên Khu tông sao?
Tên ẩn núp nhiều năm rốt cục nghe trộm tông tộc trưởng lão bị phát hiện, tuy đuổi giết nhưng hắn vẫn trốn về Thiên Khu tông, chuyện này mới phát sinh không lâu, mọi người đều còn nhớ.
- Nói như vậy, thiếu tông chủ cản trở Lý Dật, Trái kỳ Dương nhập tông rồi?
- Ta cũng không tính cản trở, mà là lai lịch hai người này khả nghi, Thiên Cơ tông không thể không phòng, chính là muốn thu bọn họ nhập tông, cũng phải chờ thời cơ chín muồi.
Thiếu tông chủ Ngải thanh cùng đại trưởng lão tranh cãi, Ngải tông chủ biểu lvẻ mặt lạnh lùng ộ.
Nhìn xem một màn này, Lý Dật cảm giác ra vị thiếu tông chủ này cũng không có mưu tính, chỉ là bằng cảm giác không thích chính mình mà cản trở. Hắn nhìn qua lục chỉ đảo tiên, cũng đang một bộ không kiên nhẫn.
- Ca, Lý Dật người tốt, ngươi làm sao muốn ngăn cản hắn nhập tông.
Ngải Du rốt cục cũng không nhịn được nữa, đập mạnh chân reo lên.
- Muội muội, ngươi quá đơn thuần, trên đời này nhân tâm khó lường, đừng xem có ít người đối với ngươi tốt, hoặc là trợ giúp qua ngươi, nói không chừng, trong nội tâm không biết tồn tại cái ý nghĩ xấu xa gì?
- Thiếu tông chủ lời ấy quá mức rồi.
Lý Dật cuối cùng mở miệng.
- Hừ, Lý Dật, ngươi dám nói đối với muội muội của ta không có tà niệm gì sao?
Ngải thanh hỏi vấn đề này càng bén nhọn, muốn nói không có, chỉ sợ Lý Dật cũng không tin tưởng.
- Lệnh muội Ngải du tiểu thư dung nhan tú lệ, thoát tục động lòng người, tại hạ cũng thực hâm mộ, mặc dù tự sinh ra lòng ái mộ, đó cũng là thường tình, chỉ là thiếu tông chủ nói 'Tà niệm' hai chữ, tại hạ thật sự không đảm đương nổi.
Hắn không phủ nhận, mà thuận thế làm người càng tin phục.
Nghe Lý Dật nói như vậy, tựa hồ còn lộ ra ý hâm mộ, Ngải du tiểu thư mặt lại đỏ bừng, không khỏi nhớ tới cảnh ở trong sào huyệt Tuyết hồ, lúc này biểu lộ thẹn thùng làn cho mọi người nhìn ở trong mắt, đều rát là kinh ngạc.
Nhưng Lý Dật lúc này thổ lộ, không khỏi khỏi chọc giận thiếu niên đệ tử trong tông. Ngải du tiểu thư động lòng như thế, lại là nữ nhi tông chủ, trong tông đệ tử hâm mộ không ít, mộng tưởng một ngày kia lọt mắt xanh Ngải du tiểu thư.
- Hừ, nói dễ nghe.
Ngải thanh hừ lạnh một tiếng nói, sau đó dứt khoát nói:
- Ta hoài nghi là ngươi cố ý tiếp cận muội muội của ta, về phần còn có mục đích gì, cũng chỉ có ngươi tự mình biết. Như ngươi lòng dạ thâm trầm, còn nói gì trời sinh tính thuần lương, làm người ngay thẳng, căn bản là không xứng nhập Thiên Cơ tông.
- Thanh nhi, không thể lỗ mãng.
Thấy ngôn ngữ Ngải thanh quá mức, Ngải tông chủ cũng không khỏi lên tiếng quát tháo.
Bị tông chủ quát lớn một câu, Ngải thanh cuối cùng bình tĩnh chút ít, nhưng vẻ mặt vẫn căm thù nhìn Lý Dật.
- Tông môn này không nhập cũng được, Lý Dật, chúng ta đi.
Lục chỉ đảo tiên đâu có thể nhịn được nữa, căm giận nói một câu, kéo Lý Dật muốn hướng ra ngoài đi. Nhưng, lại bị Lý Dật kéo lại:
- Thiếu tông chủ còn không hiểu rõ lắm, đảo tiên an tâm chớ vội.
Lại xoay người hướng Ngải tông chủ nói:
- Nếu thiếu tông chủ phản đối hai người nhập tông, dựa vào tại hạ, việc này liền hơi hoãn một chút, chắc hẳn thiếu tông chủ sau này sẽ minh bạch, cũng không phải là hắn tưởng tượng cái kia đâu.
- Ngô.
Ngải tông chủ khẽ gật đầu, tựa hồ đồng ý lời đề nghị của Lý Dật.
- Cũng chưa chắc, Tông chủ đại nhân, dựa theo quy củ tông môn về nhập tông, nếu như người khác phản đối nhập tông, như vậy không biện pháp tiếp tục nhập tông nữa.
Nghe vậy, Ngải tông chủ sắc mặt hơi đổi.