Date A Live Fragment: Date A Bullet

chương 04: takashita ayame

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vì mình còn bận ôn IELTS nên bản dịch khá thô. Mong mọi người thông cảm.

Người thì ốm nữa mới cay :((

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

○Takashita Ayame

Những âm thanh chói tai từ những mũi tên của Takashita Ayame nãy ra khỏi thanh kiếm Katana của Hijikata Isami. Dù sao, vẫn rất khó bắt kịp hình ảnh của Ayame.

“Trốn và di chuyển vẫn lén lút như xưa à, Ayame!”

Isami hét lên trong vui sướng. Từ một chỗ nào đó, tiếng của Ayami cất lên.

“Đó là tuyệt kĩ của tôi. Mặc kệ nó đi.”

“Không. Được đấu với cô với toàn bộ sức mạnh là một điều tốt, nên tôi không quan tâm đâu.”

“......Tính cô đơn giản thật.”

“Cái gì!?”

Không đáp lại câu nghi ngờ đó, Ayame tiếp tục bắn mũi tên của cô. Ba mũi tên phóng nhanh và thay đổi quỹ đạo hướng về Isami.

“Ahahahaha! Đấu với cô vui thật đó!”

“Vậy cơ à? Tôi thì không thấy vậy, lo chết cho khuất mắt tôi đi.”

“Tàn nhẫn thật đấy!”

Dù quỹ đạo có thay đổi thế nào thì mục tiêu của nó vẫn được giữ nguyên. Vào thời điểm mũi tên bước vào trường linh lực của Isami, những tiếng *keng* giữa mũi tên và thanh kiếm liên tục được vang lên.

“So với cô đó thì------”

“Hả?”

“---Đã thắng rất dễ, cô Tinh Linh tự xưng đó.”

“Đúng thế. Mạnh thật.”

Trong lúc chiến đấu, cả hai vô tình liên tục trao đổi với nhau về những thông tin họ có được. Ắt hẳn là do họ đã từng chạm trán nhau hơn hàng trăm lần, nhưng cũng chẳng hiểu nổi vì sao họ vẫn chưa phân thắng bại.

Trong mỗi cuộc đấu tranh giữa hai bên thì vẫn có thể có những cuộc trao đổi không liên quan. Cả hai đều không thắc mắc gì về vấn đề này.

“Khả năng của cô vẫn là một điều gì đó bí ẩn.”

“Nhưng tôi đã để ý một vài điều. Với những khẩu súng cự li dài, dù có ở tầm gần thì dùng những khẩu súng vẫn có thể tăng khả năng cận chiến.”

“Xử lí được cả mục tiêu ở xa và ở gần! Tuyệt thật đấy!”

“Đối với tôi thì cô ta là một đối thủ khó nhằn, dù sao nói câu này cũng vì cô cả thôi.”

“Sao đâu mà, cả tôi lẫn Ayame cũng sẽ ổn thôi! Cả hai chúng ta đều mạnh mà! Gặp một người có khả năng đối đầu với những mục tiêu cả xa lẫn gần thì chúng ta thua sao được?”

“......”

“Có chuyện gì vậy?”

“Ah, um. Rõ ràng là, tôi ghét cô.”

“Sao lại như vậy chứ......”

Bắn ra những mũi tên mang theo niềm đam mê của cô.

Hijikata Isami ước rằng khoảnh khắc này sẽ kéo dài mãi. Trận chiến này rất khắc nghiệt, đau đớn, CỰC KÌ đau đớn, với chiến thắng chỉ đem lại một mảnh kí ức nhỏ nhoi, nhưng...

Đối đầu cô ấy luôn rất thoải mái dù có bị thương như thế nào đi nữa. Cảm giác như cô chưa từng vui đến như vậy!

Cô biết rằng Ayame ghét cô. Dĩ nhiên, lí do là thái độ hay chơi đùa đó không bao giờ hợp với phong thái cứng rắn của Ayame.

Isami nghĩ rằng cô hơi cô đơn. Dù sao, cô cũng không muốn nói dối hay gì.

Nhưng......

Ah, cô ước rằng khoảnh khắc hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi.

Nuôi nấng giấc mơ này và không thể kể cho ai khác, Isami rú lên.

“Iyahho──────!!”

......Ah, khó chịu thật. Takashita Ayame nghĩ vậy.

Sự hiện diện của Isami, cô đã thấy qua 10 cửa sổ và 3 tòa nhà, chỉ là một thứ gì đó nhỏ như một dấu chấm. Nhưng đối với Ayame, dấu chấm đó là quá đủ để diễn tả một mục tiêu.

Qua hàng trăm trận chiến, cô đã tới được khoảng cách này.

Khoảng cách giữa hai người họ, cảm giác đó...

Ngày hôm nay, họ đã đến để kết thúc mọi chuyện ở đây và ngay bây giờ để đạt được những thứ hạng cao hơn. Đó là lời hứa giữa cô và Isami. Mong muốn để trở nên mạnh hơn, họ đã tương trợ, dựa dẫm vào nhau. Vì lí do đó, cả hai đều chiến đấu không hề sợ hãi.

Nói thật thì, cô không thể phủ nhận cảm nhận hối hận trong cô.

Liệu rằng mình đã gặp cô ấy ở thế giới trước chưa?

Một người bạn, một đối thủ, hay đơn giản chỉ là một người thân mà cô ấy muốn chào một câu.

Nghĩ về bản thân cô vào lúc này thì hơi khó chịu...

---Takashita Ayame cũng không biết gì về quá khứ của cô. Dù sao, với mảnh kí ức nho nhỏ cô có và qua các cuộc trò chuyện với các Chuẩn Tinh Linh khác, cô dần dần hiều về sự tồn tại của mình.

Có lẽ cô từng là một nữ sinh cao trung ở Nhật Bản ở thế giới trước. Cô không hề biết vì sao cô lại đến đây. Hay là, cô được mời đến đây bời một ai đó.

Dù sao, những điều đó không còn quan trọng nữa. Không còn mối liên kết gì với quá khứ, cô sống qua ngày với quyết tâm của cô.

Liệu cô có bị lạc ở thế giới song song này không, hay cô vốn ở đây ngay từ đầu.

Ayame đã luôn luôn, luôn luôn khao khát điều đó. Dù cô có tập trung cỡ nào khi cô bắn tên, mỗi khi mũi tên trúng đích, cô vẫn không thể nào che đậy sự phấn khích này.

Có thể nói rằng cô đã luôn sống vì lí do này.

Nhưng về mặt khác, chăm đọc những cuốn sách có được từ thế giới khác cũng là một thú vui không diễn tả nổi.

Cô đặc biệt rất thích những cuốn sách mang đậm chất ngôn tình. Dù viết dở đi chăng nữa, đối với một người đã từng loại bỏ cảm giác yêu thương này, nó cũng chả sao, miễn có là được.

Rơi vào lưới tình của một ai đó, yêu thương một người, cuối cùng thì cần những gì?

Nhưng, khi nói về những thứ cần đạt được cho mục tiêu đó thì chỉ còn việc giết người mà thôi.

Chiến đấu, chém giết, và vươn tới những mục tiêu cao xa hơn......cô đã luôn sinh tồn theo cách đó cho tới giờ. Là một Chuẩn Tinh Linh đã chiến đấu trong một thời gian dài, những kí ức về những lần gặp gỡ tình cờ bỗng khắc lại trong tâm trí cô.

Ah, nói ra thì......cô hồi tưởng lại một vài người mặc kiểu quần áo giống cô. Dù sao, khuôn mặt của họ thì vẫn phai mờ trắng xóa nên cô không thể nhớ họ là ai.

Và rồi, chỉ có một người ở gần cô.

Hijikata Isami.

Nhưng rồi việc này cũng phải đến hồi kết. Vì trận chiến này sẽ không khép lại cho đến khi một ai đó bị giết. Vì thế, nhất định lần này sẽ có kẻ vùng lên, người ngã xuống.

......Suy nghĩ liên tục khiến cô bị chậm lại.

Cô không ngờ cô sẽ có cảm giác này khi đấu với cô ấy. Thường thì khi đấu với Hijikata Isami thì chỉ có mỗi niềm vui thôi.

------Cái gì thế này? Một thiếu nữ đang yêu à?

Không hề chú tâm gì tới lời thì thầm đó, cô tiếp tục nã tên. Bắn và cứ thế bắn, mũi tên nảy đảo chiều liên tục.

Nhờ có điều này, mỗi khi đối đầu với các Chuẩn Tinh Linh khác ngoại trừ Hijikata Isami, mội mũi tên dễ dàng đáp trúng mục tiêu không còn khó khăn gì. Có thể cảm nhận rằng khi cả hai người đều truy tìm, theo đuổi sức mạnh, viên Kết Tinh Sephira của họ sáng hơn bao giờ hết.

Dần dần lấn sâu vào con đường này, kết quả được quyết định qua những trận đấu lặp lại này.

Cô có thể nắm giữ được bao nhiêu sức mạnh nếu cô trở thành Dominion? Thế giới sẽ trông như thế nào qua đôi mắt của cô?

Takashita Ayame muốn biết điều đó.

Để có được sức mạnh và tri thức, cô tiếp tục nã mũi tên của cô.

Chỉ có một động cơ giúp cô đạt được điều đó, sự tồn tại của một người bạn thân để chia sẻ niềm vui sướng này.

Đúng vậy, ví dụ như Hijikata Isami vậy.

------Ngu ngốc thật.

Ayame dường như muốn bỏ ý tưởng này. Cô ấy không nên trông chờ gì vào hy vọng viễn vông đó nữa, vì do đơn giản là họ phải giết nhau. Cô ắt hẳn sẽ bắn tên xuyên thủng ngực Isami mà thôi.

Nếu không thì mọi chuyện đã khác...

Với mọi sức mạnh trong cơ thể cô, cô ấy bắn mũi tên ưa thích của mình, ít nhất là để phá hủy lớp giáp “tường thành” của Isami.

“Cái gì......!?”

Cho tới giờ trước mặt Hijikata Isami, Ayame vẫn luôn cố định một chỗ để cô chờ thời cơ có thể nã tên với mọi sức lực.

Một ngày, khi giết cô ấy---cô sẽ bắn tên này ở một tốc độ mà Isami không lường trước được.

Một ngày, cô sẽ nhận ra rằng mũi tên này không thể cản phá.

“Ku......!”

Ayame tiếp tục bắn tên với tốc độ với cường độ cao hơn, Isami và thanh kiếm của cô không thể bắt kịp, khiến Astral Dress của cô dần tan rã----!

“Ahahahahahaha! Tuyệt thật, Ayame tuyệt thật đấy!”

Nghe giọng nói của Isami, Ayame một phần nào cảm thấy nhẹ nhõm.

“......À thì, tôi nghĩ cô định gọi tôi là gì gì đó cơ chứ.”

Ngay lúc này, cô tự hỏi bản thân liệu tim cô có đúng là đang cảm thấy nhẹ nhõm hay không nữa.

Khi đang nghĩ về điều đó, Isami bỗng cười mỉm---

“Đúng thế, như tôi nghĩ vậy! Trận đấu này giữa hai chúng ta ấy, hoãn lại chút có được không?”

“HẢ!!!???”

Ayame đơ người luôn.

Truyện Chữ Hay