***
Thị trấn này thật nóng.
Có một sự bất ngờ rằng chả có manh mối nào cả.
Hai thứ này đang chậm rãi đốt cháy mạch suy nghĩ của tôi.
Đã được một tuần kể từ khi tôi bắt đầu điều tra Grey Rock và không thứ gì được tìm thấy, chỉ còn lại mỗi thời gian trôi qua.
Cảm giác mất kiên nhẫn đang đến. Những vẫn không có bất kỳ thông tin gì về 5 thiên thần được nhìn thấy ở những vùng đất khác.
Có lẽ họ đã trở về thiên đường. Khả năng này có thể vẫn tồn tại. Chắc chắn rằng có cơ hội họ đã tiến hành một cuộc do thám ngắn.
Trong trường hợp đó, nó đồng nghĩa với việc những gì cũng chúng ta làm là vô ích.
Ý tôi là, Chúa Quỷ Hạng 4 đang đợi ở trên ngai vàng của ông ta với tất cả những sự chuẩn bị để đưa quân chủ lực ra chiến đấu. Không ai sẽ thường tất công cùng một chỗ hai lần. Nhưng thiên thần thì không có gì bình thường cả. Họ mang trong mình công lý giống như mang tội lỗi như sự thèm ăn được mang trong những con quỷ.
Ngày hôm nay cũng vậy, Chỉ có một con ở bên cạnh chúng tôi đang ở trong quán café. Tại chiếc ghế tôi thường dùng ở chỗ sân thường thân thuộc, tôi lau đi mồ hôi trên trán đồng thời tôi uống cốc nước chanh tây màu lam trong một hơi.
Trước mắt tôi là Zeta, người mà yếu hơn tôi, hơn nữa còn nhìn trông rất xanh xao.
“Ki Ki Ki, thật thú vị. Vì từ trước tới giờ hoàn toàn không có gì cả…”
“Như thể, không có bất kì một dấu vết nào…Dường như. Không có cả một hạt bụi của sự hủy diệt..”
Cùng với sự mong đợi của một cựu đồn trú. Nó không giống như đưa vào sử dụng quá nhiều, và cấu trúc ở đây quá kiên cố với rào cản ma thuật trải dài bao quanh mọi thứ mà không có một vết nứt nào.
Tôi đã kiểm tra qua quảng trường nơi mà trận đấu đã được cho là diễn ra ở đây, nhưng hầu như không có dấu vết nào chứng minh nó đã từng xảy ra tại đây.
Với những thông tin này, Tôi không thể bắt đầu hình dung dấu hiệu của Thiên Thần. Nhưng không phải là chúng tôi không thu hoạch được gì. Tôi đã tìm ra được thứ gì đó.
“Họ chỉ có thể tấn công với một đòn không đủ mạnh để phá vỡ rào cản. Giống như tôi nghĩ, thuộc tính của chúng không cao chút nào. Nếu cậu kết luận mối quan hệ thông qua sự tính toán, thì kết luận đúng nhất là chúng thuộc cấp Kị Sĩ”
“V đang nói là chỉ có năm Kỹ Sĩ đó mà có khả năng đánh bay một trăm con Quỷ?!”
Tông giọng của Zeta cho thấy sự không tin tưởng được nổi và cậu ấy nhìn tôi với một sự nghi ngờ.
“ Điều này không phải là không thể. Sức mạnh của một thiên thần làm yếu đi sức mạnh của một con quỷ nữa….dù sao, đánh nhau ở Quỷ Giới đã được đề cao, rồi kết thúc để sức mạnh của thiên thần giảm xuống thành một sức mạnh của một cá nhân, nhưng…”
Gạt đi sự vô ích của ông ta qua một bên, quân đội của ông ta thì chả có gì nổi tiếng. Vì vậy, Quân đội của ông ta yếu kém cũng là một khả năng.
Ý tôi là ngay cả khi ông ta có nổi bật đi chăng nữa, nó không giống như một quân đội có năng lực tỉ lệ thuận với sức mạnh của Chúa Quỷ của họ.
Dù sao thì trong bất kì trường hợp nào sảy ra, nó không hoàn toàn chắc chắn.
Tôi hỏi xung quanh.Tự tôi kiểm tra lại nơi đã xảy ra cuộc chiến đấu.
…Không còn cách nào khác. Không thể để lãng phí thời gian trôi hơn được nữa.
…Tôi có nên trộm nó không.
Một cơn chóng mặt làm lay chuyển những cảm xúc của tôi, giống như thể não bộ của tôi đang được rán.
Tôi đang lưỡng lự làm bất cứ điều gì quá thô bạo trong lãnh thổ của nhà Egoist, nhưng… Quy tắc sinh tồn của thế giới này là kẻ mạnh sẽ sống, sau tất cả.
“Ki ki ki, Zeta. Không còn cách nào đâu.. Cậu có nhớ đến khuôn mặt của những người làm chứng chưa?”
“Ngài có nghiêm túc không? Tôi với gài đang ở trong lãnh thổ của quân đồng minh, ngài biết đấy…”
“Này, nếu cậu cứ tiếp tục như thế, cả ta với cậu sẽ chả đi đến đâu cả. Đây là sự thích ứng. Tới lúc phải thay đổi tình thế rồi. Cũng… đúng mà, phải không Zeta?”
Dành một tuần cho việc tìm kiếm manh mối trên mảnh đất này đang phá vỡ sự áp lực của những con Quỷ non xanh.
Nhưng dựa vào sự biểu đạt hiện tại của cậu ấy, tôi hiếm có thể thấy bất kì sự mệt mỏi nào.
Tôi cong môi lên thành một nụ cười và nó hướng tới cấp dưới của tôi.
“Cậu đang mỉm cười với ý tưởng đấy, cậu biết không”
“…Kufu…thì, nếu đã chỉ ra như vậy, tôi đoán là ngoài cách đó ra thì không còn cách nào khác nữa”
Đặt nó theo cách mà khiến nó có vẻ , cậu ta không quan tâm dù là cách nào đi chăng nữa, cấp dưới trung thành của tôi cười lớn.
Khi tôi nói trung thành, là vì đức tin của cậu ta không nói dối tôi, nhưng với mong muốn của chính cậu ấy, sự Cuồng Thực mà chính cậu ta nuôi dưỡng.
Một đặc điểm cho thấy một con Quỷ với thứ hạng cao nhất. Chắc chắn rằng nó sẽ rất vui để trông nom những con quỷ khác với tài năng trong công việc.
Zeta đứng dậy một cách nhàn nhã, và tất cả sự mệt mỏi đã biết mất đi qua biểu cảm của cậu.
Đôi mắt nâu của cậu ta tỏa ra một ánh sáng mạnh, ánh sáng ấy là thứ duy nhất đang tỏa sáng dưới mặt trời đỏ thẫm sáng rực.
Mặc dù cậu ta đứng lên nhưng nó có vẻ như thân hình mảnh mai của cậu ta được mở rộng ngay lập tức.
Một sức mạnh được phô ra. Cậu ấy thở ra một hơi sâu,hơi thở ấy toát ra sự hoang dã, và trái ngược vỡi những điều này, cậu ta bắt đầu nói với giọng điệu bình tĩnh.
“『Cánh Tay Tham Lam』.”
Kĩ năng Tham Lam được dựa trên ham muốn chiếm đoạt.
Nhìn lại những con quỷ khác, chế giễu, xấu hổ, nó đang chiếm hết tất cả sự sáng tạo cho mong muốn ẩn sâu trong trái tim. Bản chất của nó chính là gây ra tổn thất với những người khác.
Ki ki ki
Chiếm hết tất cả.
Sự thực là có những thứ cần phải tước đoạt. Sự thực rằng ai đó có điều gì đó để đánh mất.
Bạo lực hơn cả Đố Kị, xảo quyệt hơn cả Phàm Ăn.
Dù vậy, tôi vẫn chưa trở thành Quỷ Vương, có một lí do để mà tôi có thể sống trong suốt mười nghìn năm của cuộc đời mình.
Chúng chỉ được chú ý đến khi chúng đã mất đi.
Sự khủng khiếp của Tham Lam.
Zea Adler, một con Quỷ Tham Lam với những cánh tay buông thả phát ra một ánh sáng đen mờ nhạt.
Một kĩ năng Tham Lam, 『Cánh Tay Tham Lam』.
Sức mạnh của nó không thể cùng cấp độ với 『Cơn đói trào dâng』 được sở hữu bởi Cuồng Thực, nhưng nó còn khủng khiếp hơn nhiều.
Ki ki ki, rồi tất cả sẽ ổn thôi. Nó không quan trọng trong việc tước đoạt đi sự sống của bất kì thứ gì. Ít nhất hãy đặt chúng ở phía sau.
“Zeta, hoàn thành công việc nhanh lên. Ki ki ki, trước khi chúng ta phải đối mặt với những Thiên Thần, tôi ghét phải tổn thất đi những con quỷ của mình.Nó sẽ mất nhiều đấy”
Thanh kiếm Celeste Tôi nhận được từ ông chủ Leigie chắc chắn sẽ là một thanh kiếm vô địch nhưng tôi vẫn gặp phải bất lợi trước kẻ thù thuộc cấp Quỷ Vương. Tôi không nghĩ Quỷ Vương sẽ nổi điên sau khi chúng tôi ăn cắp một chút ít, nhưng tôi không biết về bản chất của hư ảo. Nó sẽ tốt nhất khi luôn duy trì sự thận trọng.
“Tôi…Tôi biết mà”
Hiểu được điều đó, Zeta gật đầu một cách nhẹ nhàng, giống như cậu ta bắt đầu tìm kiếm mục tiêu của mình.
Mặc dù bọn Thiên Thần đang đến , chúng có vẻ khá bình tĩnh.
Quỷ là chủng tộc thống trị Quỷ Giới. Chúng tôi hầu như không có bất kì kẻ thù nào.
Đó là lí do vì sao những kẻ có cấp thấp hơn là lớp Quỷ,chúng bắt đầu mất đi niềm tự hào với sức mạnh chúng có từ khi sinh ra.
Zeta tiếp cận với một người qua đường, người mà có vẻ đang đi dạo một cách nhàn nhã. Về tuổi tác, anh ta nhìn không khác biệt mấy với một đứa nhóc Quỷ Non Xanh. Nhưng ta còn quá thiếu sót trong việc cảnh giác. Cả cuộc đời tôi hầu như dành hết thời gian phục vụ cho quân đội. Tôi có thể thấy rõ ràng. Từ trang phục, đến cử chỉ cùng tất cả những thứ khác, anh ta trông quá quen thuộc với sự yên bình của khu vực này, tôi cũng thật ngạc nhiên rằng anh ta đã xoay xở để tồn tại cho tới giờ,nơi mà những cuộc chiến liên tục diễn ra tại Quỷ Giới.
Ngay cả khi Zeta tiếp cận anh ta, anh ta làm bộ mặt nghi ngờ, và dường như anh ta không đặt sự an toàn của mình lên đầu chút nào. Có lẽ nó liên quan đến việc chiều cao của Zeta thấp hơn anh ta. Ý tôi là anh ta nhìn có vẻ đủ tinh tế, nó không có vẻ là đôi tay của anh ta có thể mang đến tai hại cho những người khác.
Cuối cùng thì sau khi tay của một trong hai người họ nằm trong tầm tay của nhau, con Quỷ non xanh kia bắt đầu cất giọng của anh ta.
“C-Cái gì,,,?!”
“Kufu”
Chuyển động của con quỷ kia dừng lại. Trong khi mắt của anh ta chú ý đến hướng đến đằng trước mặt anh ấy, nó không giống như không có thứ gì làm phiền chúng.
Đầu ngón tay với những khớp xương mỏng của Zeta được đặt trên trán của anh ta. Toàn bộ cánh tay của anh ta được mở rộng một cách tình cờ, xuất hiện một cách nhanh chóng.
Đầu của đứa trẻ non xanh ấy không bị xuyên thủng hay bị gì cả. Đơn giản là chỉ chạm vào,vì vậy không còn bất kì một vết thương nào bị xót lại.
Zeta để lại một nụ cười hình lưỡi liềm một cách tự mãn khi cậu ta rút tay ra.Nó chỉ xuất hiện thoáng qua trong một vài giây. Bên cạnh đó, ngoài những người trực tiếp liên quan, thì chẳng còn có nhân chứng nào cả. Hoặc có thể, mọi người đã chứng kiến điều đó, họ giả vờ như không biết. Quy tắc sống sót ở đây là kẻ mạnh sẽ sống. Ý nghĩa của điều đó ngày càng trở nên thêm rõ ràng hơn.
Cái Zeta ham muốn chính là kí ức. Giống hệt những gì mà tôi mong đợi, tất cả về thời gian, địa điểm, về tự nhiên, sự sáng tạo,những kho báu về nguyên liệu, Hắn ta chính là con quỷ tham lam, kẻ lúc nào cũng muốn chiếm đoạt kinh nghiệm và kí ức của người khác.Tất yếu, bản chất từ những kĩ năng của cậu ta phát triển theo một khả năng, trộm cắp.
Tôi không hiểu nổi, có gì vui từ việc đó,nhưng tôi không chắc, tôi sẽ có thể hiểu được những ham muốn khác. Cứ làm theo những ý định ban đầu trong bạn đi. Nếu nó sẽ cung cấp cho tôi thêm nhiều lợi ích, vậy thì thêm nhiều hơn nữa đi.
“….Nó đã hoàn thành…kufu”
Nụ cười khác thường của hắn ta, dường như hắn có tâm trạng tốt.
Kĩ năng 『Cánh Tay Tham Lam』.
Nó là một kĩ năng đơn giản với mục đích là cướp hết sự ham muốn của mục tiêu. Trong trường hợp của tôi - Đó là cướp bóc, là kinh nghiệm của cậu ta. Nó xâm nhập vào bàn tay của một người với sức mạnh khủng khiếp để lấy đi ham muốn,sức mạnh của những người khác, và là một trong số các kĩ năng Tham Lam, nó được biết đến là một trong những kĩ năng được nhiều người sử dụng nhất. Cùng thời điểm nó, dựa trên điều ước của một người, nó có thể trở thành kỹ năng mạnh nhất trong tất cả các kĩ năng.
Giống như một cấp trung như tôi chỉ có thể ăn trộm những vật phẩm, còn cấp Kỵ Sĩ ở trước mắt có thể làm nhiều điều khủng khiếp hơn thế.
Lĩnh vực tầm nhìn của cậu ấy được thực hiện bởi ảo giác, cậu ấy thì thầm với tôi bằng giọng điệu say khướt. Đôi mắt cậu ta nhìn thẳng về phía trước nhưng giống như cậu ta không nhìn bất cứ gì cả.
“Tôi thấy rồi, ra vậy,….một thiên thần… kẻ thủ tự thiên của chúng ta.”
“Ki ki ki, vậy là cậu đã trúng mánh lớn trong lượt đầu tiên? Ta nghĩ là cậu đã kiểm tra xem anh ta có phải nhân chứng hay không, đúng không”
Ờ, Đối với mày, nó là như thế.
Ta cho nó cho xậu. Cho cậu nhiều như thế.
Nhưng nếu một người muốn theo đuổi đam mê của họ một cách bất tận, có một đường mà họ không nên đi qua.Tôi bắt gặp ánh mắt của cậu ta, cái nhìn chỉ xuất hiện ở một số nước xa xôi, tôi rất tin tưởng về suy nghĩ của mình.
“Cậu đã giữ ở mức nhỏ nhất rồi đúng không?”
“…Đương nhiên. Giống như những gì anh dạy tôi, Deije-san…anh ta sẽ có thể cử động được.”
Và như thể cậu ta đã chờ đợi những lời nói ấy từ lâu, cái lạnh bắt đầu khuấy động.
Với biểu cảm mơ màng, anh ta nhìn xung quanh một lúc, nhưng ngay sau đó, anh ta bắt đầu bước đi như trước. Những bước đi đầy chắc chắn, và tôi không thể nghĩ tới việc anh ta từng là nạn nhân của những tên trộm.
Không có một mẩu chứng cứ nào còn sót lại.
Một hoặc hai câu hỏi loáng xuất hiện trong kí ức sai lệch của anh ta từ cuộc sống thường ngày, tất cả chỉ có thế. Đó chính là tất cả kí ức có thể nhớ, Bạn càng sống lâu, càng ít thứ có thể để lại một ấn tượng đậm sâu trong trí nhớ của bạn.
Có lẽ những kí ức của tôi đã bị giam lại. Ki ki ki, nó là một ý nghĩ đầy phẫn nộ.
Từ trạng thái nửa tỉnh nửa ngủ của mình, Zeta bắt đầu quay trở về với thực tại.Cứ như vậy, anh ta ngồi xuống lần nữa, quay trở về với bản báo cáo của anh ta.
“ Tôi có thể đánh bại chúng một cách dễ dàng, nhưng… nó không hề xuất hiện và chẳng có bất kì thông tin nào được tìm thấy.”
“..Ta hiểu rồi”
Tôi không nghĩ cậu ta có thể tìm ra những manh mỗi mới sau lần tìm đầu tiên. Dù sao thì, ở vị trí thứ nhất, chúng tôi đã dành cả tuần ở đây và kết quả thu được là không có bất kì manh mối nào. Mặt khác, chúng tôi không nghĩ đến việc sẽ xuất hiện một điềm may mắn để tìm ra thông tin.
Cuộc sống bấp bênh thế đấy. Có lúc chúng lên, nhưng cũng có lúc chúng sẽ làm ta vấp ngã, và cấp độ này sẽ liên tục tăng.
“Ít nhất việc chúng xuất hiện đã chứng minh cho những thông tin chúng ta thu thập được là hoàn toàn đúng. Có năm thiên thần, đúng vậy chắc chắn có năm thiên thần với những đôi cánh từ thiên đàng tới đây. Chúng tới đây từ cánh cửa của bầu trời. Chúng tấn công thị trấn, bị quân của Vanity chặn lại, phần còn lại được lưu trong lịch sử. Đó là những gì mà chủ nhân của kí ức này đã chứng kiến.”
“…Ta hiểu rồi. Vậy, năm thiên thần quan trọng này sẽ đi tới đâu tiếp theo”
“Ai có thể biết trước được…Nhưng rõ ràng là chúng đã trốn thoát từ cánh cổng của bầu trời, nhưng có vẻ như thằng non xanh này không nhìn thấy hướng chúng đi đâu”
Nó sẽ không đi theo cách mà chúng ta nghĩ. Tôi đoán là chỉ cần thu thập, kiếm thêm thông tin là sẽ tìm ra được đầu mối mới.
Ki ki ki, ý tôi là, đây chỉ là lần thử đầu tiên. Hơn nữa, nhìn thấy sự việc thì mới dễ đạt được sự tin tưởng, và ở giai đoạn tìm kiếm thông tin này, giá trị từ những kí ức của người dân, những nhân chứng xung quanh đây thật không thể đong đếm được.
“Ý định chính của những thiên thần là gì sau cuộc tấn công này”
Sau khi nghe thấy câu hỏi của tôi, Zeta bắt đầu chớp mắt. Cậu ta nghiêng đầu mình trong một lúc, trước khi chậm rãi bắt đầu buông lời. Sử dụng những kí ức và biến chúng thành của riêng cậu ta có nghĩa là cậu ta đang tận hưởng chúng, biến chúng thành những kinh nghiệm của riêng mình.
Giọng cậu ta tràn ngập nỗi sợ hãi, như thể một thảm họa đang xảy ra ngay trước mắt cậu ta.
“Ánh sáng…đúng rồi, rất nhiều trụ ánh sáng xuất hiện. Rộng vài vài km, những trụ ánh sáng khổng từ thiên đường……thành phố bị thiêu rụi, những con Quỷ bị cắt thành nhiều mảnh”
“Một thiên thần với kĩ năng Công Lý…Ta đoán thế. Đúng vậy, ta chắc là một kĩ năng giống như Công Lý.”
Cũng giống như Quỷ sở hữu Bảy Đại Tội, Thiên Thần cũng có một số thuộc tính.
Công Lý là một trong số đó.
Dù sao thì, tôi khá chắc chắn rằng đó là thuộc tính chuyên về tấn công.
Tôi đã thoáng thấy qua nó từ mười nghìn năm trước, khi lũ thiên thần đem cơn sóng ánh sáng của chúng chiếu đến Quỷ Giới, ngày đó tưởng chừng như không thể vượt qua nổi.
Một cuộc tấn công trên quy mô lớn được tổ chức bởi Thiên thần...
Chỉ có mỗi lớp quân thuộc cấp Kỹ Sĩ và bọn cấp dưới, đấy là lí do vì sao quân đoàn của Vanity gặp bất lợi khi giao đấu với chúng. Hoặc thay vì quân đoàn yếu, có lẽ chỉ đơn giản là họ không gặp may mắn?
« Có bao nhiêu cánh trên người chúng nó ? »
« ..Hả ? »
« Những cái cánh, cậu biết chứ. Những cái cánh… Chúng là biểu tưởng của một thiên thần. Cậu có thể xác định được sức mạnh của lũ Thiên Thần nhờ số cánh của chúng .»
Đối với những người đã từng chống đối lại thiên đàng, việc biết điều trên giống như căn bản. Và cánh của chúng chính là niềm tự hào của lũ Thiên Thần, vì thế chúng không bao giờ cố gắng giấu nhẹm đi cánh của mình.
« ..Tôi hiểu rồi. Vậy thì một. Khoan có lẽ tôi nên nói là một đôi »
Vậy là chúng chỉ có một đôi cánh.Quả thật, chúng có một lực lượng tuyệt vời. Có lẽ từ cấp thấp nhất đến cấp trung. Nếu để xếp chúng với hạng của Quỷ, thì có khả năng cao là chúng cùng cấp với Zeta hoặc thấp hơn. Dù sao, ngay từ khi xuất hiện, Quỷ đã là kẻ thù với Thiên thần, vì vậy, chỉ một mình Zeta thì sẽ khá khó khăn...
Với thanh Celeste, chúng sẽ trở thành kẻ bị săn một cách dễ dàng. Không, ngay cả không có nó, tôi cũng có thể đánh bại chúng. Ngay cả khi chúng đốt nơi này với những trụ sáng, không còn một bất kì dấu hiệu nào trong thành phố.Thì cuối cùng, nó cũng không đủ để phá vỡ rào cản để thoát ra nơi này...
Tiếp đó, có khả năng chúng đang đợi cho một đội quân tiếp viện hùng hậu.
Nhưng không có bất cứ thứ gì có thể suy nghĩ được như vậy cho đến giờ.
Không có gì gọi là an toàn trong một trận đấu.Tôi ít nhất sẽ phải đối mặt với những rủi ro cơ bản.
Trong tất cả những người khác, thậm chí họ có hạ ngục được một hoặc hai Thiên thần, thì vẫn còn những con quái vật Valkyrie rình mò xung quanh.
Đây có thể là bước ngoặt lớn của thời đại. Nghĩ tới tương lai đi, nó không hề tệ chút nào khi xây dựng một tòa nhà, một chiến thuật để chống lại, tiêu diệt khi thiên thần tới nơi này.
Có lẽ, Zeta vẫn đang truy lùng những manh mối từ những kí ức thu thật được, Zeta vẫn còn có những biểu cảm lơ đãng, khi đôi mắt của cậu ta dường như đang có một lớp khí mỏng phủ lên.Tôi đưa ra một số đề nghị.
« Oy, Zeta, tới lúc ngạc nhiên rồi.Cho tới bây giờ,chúng ta cần đi đường tắt để mạnh hơn. Dù sao cũng đến đây rồi, Sao cậu không lấy hết tất cả kí ức của mọi người ở nơi đây đi ?! »