Translator: Nguẩy
Editor: Magic Star
***
“Đơn giản chỉ là một lời đồn vô căn cứ mà thôi.”
Trong Quỷ Giới rộng lớn này, chỉ có một Chúa Quỷ thống trị sức mạnh của băng và tuyết, một sức mạnh nằm ngoài những Nguyên Tội. Không một thứ gì có thể chống lại hắn ta, nhưng thay vì để tâm đến đám thuộc hạ quân lính phục vụ mình, hắn lại dành cuộc sống vĩnh cửu của mình vào những việc vô bổ. Và câu chuyện về vị Chúa tể toàn năng đó trở thành chủ đề bàn tán của những con Quỷ, về những câu chuyện không tưởng.
… Truyền thuyết về Chúa Tể Lười Biếng.
Thấy được bầu không khí căng thẳng trong lời kể như thể tất cả đều có thực, tôi phì cười:
“ki ki ki, một câu chuyện thật hoang đường….”
Một chiếc ly chứa thứ chất lỏng đỏ như máu.
Tôi uống một hơi toàn bộ thứ chất lỏng đó. Một thứ rượu dành cho ma quỷ được ủ để đưa loài quỷ vào trạng thái say, dù cho khả năng kháng chịu cao bất thường của chúng.
Thứ chất lỏng như đốt cháy khi chảy xuống cổ họng.
Sức nóng đó trở thành sức mạnh, lan ra khắp cơ thể, cả sáu cánh tay và hơn nữa.
“Nhưng Deije-san. Tôi đang rất nghiêm túc đó. Anh đã nghe về vụ việc Ngục Tối đã được phong ấn trong băng phải không? Thật ra, tên Chúa Quỷ Kiêu Ngạo, kẻ mà đã đạt đến thứ hạng cao nhất, đã cố đạt được đủ sức mạnh để kiềm chế nó hay đại loại thế….”
“ Vậy à….Ki ki ki sĩ quan chỉ huy của ta hẳn là đã trở nên rất mạnh mẽ, phải không…”
Tất nhiên, một kẻ đào ngũ như tôi đâu thể chứng kiến trực tiếp tí gì.
Nhưng trong tình hình hiện tại, tôi có một giả thuyết. Tôi có thể đoán được.
Lòng Tham của tôi bắt đầu ngứa ngáy.
Và như thể để kìm nén, tôi bắt đầu nốc cạn chiếc cốc lúc trước. Là một con quỷ cấp cao, trong trường hợp này, tôi sẽ không bị say mềm vì uống những thứ thế này, và nếu mong muốn, tôi có thể thổi bay trạng thái say xỉn này trong nháy mắt.
Hình ảnh con mắt của tôi phản chiếu qua lớp rượu sáng bóng, ánh lên sự thèm khát.
Ki ki ki, đó là tại sao tham lam là không tốt.
Có mùi mờ ám. Đang bốc lên nồng nặc. Sâu trong tâm trí tôi xuất hiện một dự cảm không lành.
Đây là bầu không khí tôi từng cảm thấy trong trận chiến giữa sáng và tối nổ ra vào hàng chục ngàn năm về trước. Vẫn còn đang tiếp tục. Khung cảnh trước mắt tôi sẽ thay đổi sớm thôi.
Cảm giác này hẳn không thể diễn đạt thành lời, mà là bằng trực giác của một con quỷ đã sống lâu năm.
Đó là mùi của bảo bối, và mùi của chiến tranh.
Mùi của sự chết chóc, và cũng là của sự vinh quang.
Tôi cảnh báo cấp dưới của mình, con quỷ cũng mang thuộc tính Tham Lam đang ngồi cạnh tôi.
“Ki ki ki, sẵn sàng chiến đấu, Zeta Adler. Đừng có mà nhầm lẫn kẻ địch đấy”
“ Nhầm lẫn … kẻ thù ư?!?!”
“Đúng vậy!”
Thông thường, những con quỷ thường chỉ lo cho bản thân.
Do vậy, xung quanh luôn có kẻ thù. Tôi không thể khinh suất kể cả với đồng đội của mình. Đó chính là lý do khả năng phân biệt giữa bạn và thù là một kĩ năng cốt yếu. Cho dù một con quỷ có tài năng đến mức nào đi nữa, chúng đều có thể bị giết ngay tức khắc nếu thiếu đi kĩ năng này.
Trước bạn, sau thù và ngược lại. Ta cũng cần phải thấy được sự thay phe đổi phái. Những kẻ không làm được điều đó, nhưng vẫn có thể tồn tại lâu dài thì chỉ có thể là cực kì tài năng hoặc cực kì may mắn.
“Ki ki ki, chính xác. Zeta, vậy Chúa tể có quan hệ gì với chúng ta? Phải chăng hắn là ... kẻ thù?”
“Không phải, nhưng…”
Sâu bên trong tâm trí của mỗi con quỷ đều có bản năng tranh đấu. Đó là một bản năng khó cưỡng lại. Có lẽ đó là thứ ảnh hưởng nhiều nhất đến một con quỷ, chỉ sau đại tội của chúng.
Nó thường khiến một con quỷ trở nên thiếu quyết đoán.
“Vậy thì ta không cần phải khúm núm trước hắn. Chúa Lười…. Không phải là kẻ thù của ta. Ngươi sẽ không thể hoàn thiện đại tội Tham Lam của mình nếu cậu làm việc ở nơi này mà mang thái độ thù địch với ta. Ta nói có đúng không nào?”
“ Ngài nói…. Cũng không sai”
Zeta gật gù trong một cử chỉ không thoả mãn.
Hắn không hiểu vấn đề này cũng không sao. Nếu hắn sống đủ lâu, sẽ tự hiểu ra thôi. Chỉ là cho đến khi hiểu ra, tốt nhất là hắn nên nhớ những gì tôi đã dạy, dù chỉ một chút.
Cho dù vậy….
“Chúa tể Lười Biếng… à? Sếp đang nghĩ cái gì vậy, Sếp Leigie… Ki ki ki, thế này thật không ổn”
Leigie Đọa Lạc.
Với đám quỷ Cấp Tướng (General Class), Sếp ấy là một Chúa tể đã sống lâu năm, từ khi tôi còn chưa trở thành một con quỷ Hạng Hiệp Sĩ.
Lý do tồn tại của Sếp ấy có thể được miêu tả chỉ bằng một câu. Không có gì cả. Một Chúa quỷ luôn duy trì không có bất kì hành động nào bất chấp thời gian trôi qua bao lâu. Một sự tồn tại bất biến. Vì thế, cho dù nắm giữ thứ hạng cao trong số những Chúa quỷ, chỉ một số ít biết đến hắn ta, và những kẻ đã thấy hắn cò hiếm hơn.
Đó là lý do tôi sợ.
Ngoài kinh nghiệm ra, hắn ta còn đang ẩn giấu một thứ gì đó.
Dù sao hắn cũng là một Chúa quỷ. Thật kì lạ nếu hắn không ẩn giấu gì đó.
Không cần phải để Zeta kể, tôi cũng đủ hiểu cách mà lãnh địa của Sếp Leigie bị đóng băng.
Tin đồn về sự bành trướng của Quỷ giới đang lan rộng như một sự thực đang diễn ra. Hơn một năm trôi qua, cho dù vẫn nghe thấy tin đồn qua những giọng kể căng thẳng trong ngóc ngách các quán bar, với những con quỷ như tôi – những kẻ biết đến sự tồn tại không gì sánh được của những thứ được gọi tên Chúa quỷ, tin tức này là một sự vô lý hết sức.
Đó là tại sao cho dù chỉ mới một năm, mọi người đã không còn để tâm nữa.
Phải kể thêm một lý do nữa: một hiểm hoạ rõ ràng hơn mới xuất hiện, nhưng không chỉ có thế.
Một thứ đáng kinh sợ. Một sức mạnh chưa được hiểu rõ. Trong số những kẻ biết, và cả những kẻ không, có rất ít thứ để kể về nó.
Những kẻ ngu dốt không có quyền lên tiếng.
Những tên đủ ranh ma để đoán trước cục diện thì giữ im lặng. Tất nhiên, tôi cũng không lên tiếng về tin đồn này.
Ngoại trừ Lãn Quỷ đa số kĩ năng của Quỷ đang trải quả cuộc phân tích chuyên sâu. Nếu một vùng đất có băng tuyết xuất hiện, khả năng khá cao nó nằm ở vùng Acedia (Lười Biếng – mình nghĩ nó là tên riêng nên để vậy luôn không dịch ra.) chưa khai phá, và nếu nhìn vào sự việc diễn ra với vùng đất đó, không khó để liên tưởng đó là do Chúa Quỷ - Leigie.
Một kĩ năng diện rộng được sử dụng bởi vị chúa tể nhàn rỗi… Chắc có sự thay đổi nào đó trong cảm xúc của Sếp, hay có sự kiện nào đã khơi dậy kĩ năng này, tôi cũng chẳng muốn biết.
Có lẽ Thủ lĩnh tối cao Heard đã dẫm phải đuôi hổ, hay … À phải rồi, Heard từng là Chúa quỷ hạng nhất mà, phải không?
Dù sao thì thứ tôi nên tập trung vào bây giờ không phải là vài thứ tin đồn vô căn cứ. Có một kẻ thù rõ ràng hơn trước mắt.
Trái ngược với độ tuổi của mình, Zeta cho thấy những tín hiệu rất triển vọng. Khác với tôi, cậu ta có một đam mê – thứ đã khiến cậu ta chọn một dáng vẻ giống loài người. Một một thiếu niên quỷ với mái tóc màu tro và đôi mắt cùng màu. Không cần phải đạt đến cấp độ thường, chỉ trong vài năm từ khi được sinh ra, cậu ta đã đứng trong hàng ngũ cấp cao của Cấp Hiệp Sĩ. Sự khôn ngoan của cậu ta có tiềm năng phát triển.
Bạn đồng hành của một con Quỷ Tham Lam phải là một con Quỷ Tham Lam khác, hoặc một con Quỷ Đố Kị.
Kể cả nếu chúng tôi mang chung một đại tội, mục tiêu của mỗi người lại khác nhau. Có chút may mắn trong việc này. Có lẽ sự ăn ý giữa chúng tôi còn hơn cả giữa Tham Lam và Đố Kị.
“ Thay vào đó, chúng ta có thứ phải đáng quan tâm hơn, phải không?”
“Ừ… Đúng vậy. Deije-san”
Zeta liếc nhìn một vòng , như thể đang quan sát xung quanh.
Một quán bar vắng khách. Dù không có tiếng nhạc nào, cũng chẳng có mấy con quỷ xuất hiện. Ngay từ đầu, chỉ có số ít những con quỷ uống rượu.
Chỉ còn sót lại một tên quỷ pha chế rượu cho chúng tôi, và một con quỷ cấp thấp đang ngủ sõng soài trên bàn. Cả hai đều quá yếu để so với sức mạnh của tôi.
Có lẽ vì sợ, một nụ cười như sắp khóc hiện lên trên gương mặt Zeta.
“ Một Thiên sứlại vừa mới xuất hiện”
… Thế là đã bao nhiêu lần rồi nhỉ?
“ Đó đã là lần thứ 3 trong tháng này. Tổng cộng đã có 5 con. Tôi nghe có tin chúng đang xuất hiện ở Huyết ngục”
Thiên sứ
Kẻ thù tự nhiên của loài Quỷ, và là những đối thủ truyền kiếp.
Đội quân tiên phong của thần sáng dùng để xâm phạm Quỷ giới.
Sức mạnh của chúng được chuyên môn hóa để giết loài Quỷ, đến mức đó được cho là mục tiêu duy nhất cả đời của chúng.
Loài Quỷ nhận được sức mạnh to lớn từ vùng đất ở Quỷ giới, nhưng những thiên sứ có thể đấu lại chấp cả lượng âm khí nơi đây. Không phải là tôi đã quá yếu để đánh bại một con Thiên sứ cấp thấp, nhưng thực tế là chúng vẫn rất phiền phức.
Đó là vì đám cấp dưới của tôi không mạnh như vậy. Họ sẽ bị tiêu diệt chỉ bởi những thiên sứ bình thường nhất.
Huyết ngục là một trong những vùng đất được cai quản bởi một Chúa tể thuộc cấp của Đại Quỷ Vương vĩ đại. Đó là một kiến thức thông dụng mà những kẻ truyền tin từ bầu trời nên biết.
“Thương vong thế nào?”
“Gần 100 cấp Hiệp sĩ và thấp hơn…”
“100 ….hmmm…”
Không có vẻ gì là những tên đứng đầu đang trì hoãn việc lộ diện.
Nhưng vì chỉ có 5 tên xuất hiện, tôi cũng không kì vọng gì nhiều lắm. Những tên trùm thường chỉ xuất hiện trong những cuộc tàn sát đã đến hồi kết.
Giờ này 10000 năm trước cũng vậy. Ban đầu là những thiên sứ cấp thấp, rồi dần tiến đến trung cấp, và cuối cùng khi những con cao cấp xuất hiện, Đại Quỷ Vương đã dẫn một lực lượng vài ngàn quân để chiến đấu với chúng.
Thế hệ Chúa quỷ ngày nay không hề biết đến những thứ đó. Không, cô ta có khả năng đã biết, nhưng chưa trải nghiệm nó.
Cả tôi cũng không hiểu về tình trạng của những thiên sứ, nhưng chắc hẳn cũng tương tự như vậy. 1000 năm là một khoảng thời gian không hề ngắn.
Đối với Tham Lam, chiến tranh chỉ là một điểm xoay chuyển cục diện. Ki ki ki, đó là lúc mang đến rất nhiều châu báu.
Với việc các thiên sứ sơ cấp, trung cấp, cao cấp và cả những cấp Chúa quỷ chết như ngả rạ, những báu vật mất chủ bắt đầu xuất hiện.
Những báu vật cao cấp này phân tán khắp nơi. Kẻ thù của ta khi đó không chỉ là những Thiên Sứ. Chính vì sự thèm muốn của mình, những con quỷ Tham Lam tạo ra những cản trở lớn hơn.
Thứ tôi tìm kiếm…. Nguồn tài nguyên tôi mong muốn chỉ có vài. Nếu chúng đã nằm trong tay tôi, nó sẽ không bao giờ rơi vào tay kẻ khác nữa. Nếu kẻ khác đang chiếm giữ nó, tôi sẽ không ngừng nghỉ.
Đây là một trò chơi để chiếm giữ tài nguyên. Giữa những Thiên sứ, Quỷ hay pháp bảo.
Và sức mạnh đó là thứ tôi đang nắm giữ.
Libell không còn ở đây nữa, nhưng thay vào đó, tôi có Zeta. Xét về kinh nghiệm, Libell cũng ở cùng tầm với tôi, nhưng điều đó là không thể tránh khỏi.
Điều đầu tiên ta cần làm là phân biệt kẻ thù.
Số lượng những thiên sứ. Súc mạnh của chúng. Mục tiêu của chúng. Hành động của bọn chúng luôn nhắm đến một mục đích lớn hơn nào đó theo ý muốn của Chúa. Biết được những điều đó hay không có thể ảnh hưởng to lớn đến cơ hội giành chiến thắng của ta.
“Điều gì đã xảy ra với 5 Thiên sứ đó…?”
“Chúng rút lui, có vẻ thế. Ngay giây phút nhìn thấy lực lượng chủ lực của các Chúa quỷ, chúng đã chạy mất”
“Thật hiếm khi thấy đội quân của Chúa rút lui…Chúng đáng ra nên tiếp tục theo đuổi mục tiêu của mình, cho dù kết cục là cái chết…”
Thiên sứ là những sinh vật bất diệt được tạo ra từ những linh hồn. Nhận thức về cuộc sống của chúng không khác ta quá nhiều, nhưng có một luật lệ. Vì Thiên sứ chỉ có thể di chuyển theo lộ trình định ra ban đầu của chúng, sức mạnh của chúng rất giới hạn so với những con quỷ.
Và đó là để tất cả bọn chúng có thể giết càng nhiều con quỷ càng tốt.
Nhưng lần này các quy luật khác biệt hoàn toàn so với bình thường. Thật là phiền phức. Chúng đã nên cứ tiến thẳng về phía trước.
Liệu chúng có thể đang nghĩ gì…?
Có phải một mục tiêu mới xuất hiện quan trọng với chúng hơn cả việc tiêu diệt loài quỷ…?
… Cứ để vậy đi. Dù lí do là gì, kết quả đã được định ra trước. Tôi là một con quỷ thuộc tính Tham Lam. Nên chỉ có một thứ duy nhất tôi phải làm.
Chắc tôi cũng không cần phải nói ra.