Daraku no Ou

chương 04: iyo.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translator: Yu - (Hanyu Fan)

Editor: Magic Star

***

Và một lần nữa, cuộc sống thường nhật lại tiếp tục.

“Leigie-sama, đến giờ ăn rồi.”

“Ừ…”

Tôi ăn thức ăn mà Lorna chuẩn bị, và để cô ấy dọn dẹp

Khi căn phòng đã được dọn sạch, cô ấy dọn giường, và trong thời gian đó, tôi nhàn nhã ngủ gật trên chiếc ghế bành.

Tâm hồn tôi thật thanh thản, và hầu như không chút căng thẳng nào.

Không cần phải làm việc, ngay cả khi vẫn có những kẻ địch thường ghé thăm cũng đã ngừng lại. Mọi việc đều tốt đẹp.

“Eh? Hya…? L-Leigie-sama… đây là… ”

Nhưng hôm nay, Lorna bỗng hét lên một tiếng hiếm hoi.

Cô ấy dọn đống chăn, và nét mặt trở nên cứng đờ. Đứng hình ở vị trí đó.

Không, đây không phải do hiệu ứng Melancholy – (Trầm Uất) của tôi gây ra đâu.

Trên giường có một cô gái nhỏ. Hoàn toàn có một lõa thể nằm ở đó. Ôm gối của tôi, cô nàng đang nằm ngủ với vẻ mặt bình yên.

Tôi không biết tên cô ta.

“T-tại sao Medea… lại nằm trên giường của Leigie-sama…”

"… Ta không biết."

Không, tôi có nhớ mơ hồ về việc cô ta đến, nhưng tôi không có chút hứng thú nào, vì vậy tôi cứ để mặc cô ta tùy ý.

Không giống như cô ta sẽ làm hại tôi, hay làm bất cứ điều gì, và chiếc giường thì quá đủ lớn rồi. Tôi không có lý do gì mà từ chối cả. Không chờ đã, nó chỉ là phiền phức mà thôi.

Tôi không biết nguyên do, nhưng cô ta cứ mặc thích làm gì thì làm đi.

“Medea? Medea !? Chờ-ờ đã… Thức dậy !! ”

“Nyaa~”

Bị lay qua lay lại, nữ Quỷ tên Medea thận trọng mở mắt ra.

Ánh mắt vẫn còn mơ hồ, mờ mịt. Cô ta dụi mắt trong bộ dạng ngái ngủ.

“… G…gì vậy ?”

“Đ… đừng có mà hỏi tôi! T-tại sao cô lại ở trong phòng của Leigie-sama… ”

“Tôi là một cái gối ôm mà. Mọi chuyện là thế đấy. Buồn ngủ quá. Chúc ngủ ngon."

“Hả? Đợi đ-đã… DẬY NGAY~! ”

Cái cách mà cô nàng ôm gối lần nữa để cố gắng ngủ đã không còn giữ một chút kiêu hãnh nào của một Ác ma nữa rồi.

Lorna cố gắng lay cô ta lần nữa, nhưng lần này cô ta không có dấu hiệu thức dậy. Và từ cơ thể cô ta, tôi cảm nhận được sự tĩnh tại và yên bình.

Sau tất cả thì đó chỉ là điều mà tôi biết rất rõ.

Không có gì khác ngoài sức mạnh của 『Lười Biếng』.

Và miễn là điều đó đúng, tôi nghĩ rằng Medea sẽ thức dậy bất cứ lúc nào sớm thôi.

Lười Biếng khiến cho chúng ta ngủ nhiều hơn. Không, đây không phải biện hộ, chỉ là…

“Lorna, kệ cô ấy đi.”

“Eh? N-ngài nghiêm túc chứ? ”

“… Ừ.”

Tôi có thể hiểu được cảm giác của những Ác Quỷ rất rõ.

Cố đánh thức cô ấy không có hiệu quả đâu. Và không vẻ như cô ấy sẽ gây ra rắc rối nào.

Sau khi chuyển ánh mắt qua lại giữa tôi và Medea một lúc, Lorna cuối cùng cũng thở dài.

Đó là một biểu hiện hiếm thấy từ cô ấy.

"Em hiểu. Leigie-sama… nhưng theo ý em thì một người đàn ông và một người phụ nữ không có quan hệ lại cùng nhau ngủ trên một chiếc giường, em không thể chấp nhận điều đó được… ”

"Ta biết."

Cô ấy chắc đang nói một số điều liên quan đến đạo đức.

Được rồi, tôi không có bất kỳ phản đối nào với những lời đó. Tôi cũng không phủ nhận, nhưng với tôi mà nói thì nó thực sự là một thứ không quan trọng lắm.

“Em sẽ chuyển Medea đến giường ở phòng khác. Cái đó được không ạ?"

“… Ừ.”

Đó là một biểu hiện đẫm máu mà tôi có thể nói là đến từ địa ngục.

Cô ấy không để lộ bất kì sự tức giận nào, nhưng những lời hiếm hoi của cô ấy lại mang một ý chí mạnh mẽ lạ kỳ khiến tôi bất giác phải gật đầu ngay lập tức.

Trông cô ấy như thể đang xách đi một gói đồ lớn, Cô ấy nâng Medea đi, và cúi đầu trước khi rời khỏi phòng.

Chắc hẳn khó khăn lắm, khi làm một hầu gái.

Khi tôi băn khoăn một vài điều vẩn vơ như vậy, tôi co người lại trên ghế.

Đó là một chiếc ghế mới mà Kanon đã gửi qua. Cái trước đó đã hỏng hóc quá nặng vì băng, và không thể sử dụng được nữa, nhưng việc này cũng không hẳn tệ nhỉ.

Vào lúc đó, cánh cửa mở ra, và một con quỷ khác bước vào. Cũng như hàng ngày.

Một Nộ Quỷ, và là người giám sát tôi: Lize Bloodcross.

Tôi không hiểu có gì thú vị khi quan sát tôi, nhưng nếu chỉ im lặng mà theo dõi, thì cứ giám sát tùy thích.

“Leigie-sama, vậy là ngài đã thức…”

“Ừ.”

Cô ta thường lởn vởn xung quanh với một lượng sinh lực đáng kinh ngạc, nhưng giờ đây, trên khuôn mặt của cô ta, lại bày ra bộ dạng mệt mỏi hiếm thấy.

Và dường như cơ thể suy sụp, cô ta thả mình xuống chiếc ghế cạnh bàn. Không một lời, ngả xuống chiếc ghế.

"… Cô trông có vẻ mệt mỏi nhỉ."

"… Vâng. Giám sát đồng thời cả ngài và Heard Lauder chắc sẽ khiến cho xương của tôi nát vụn vào một ngày nào đó quá… ”

Tôi hiểu rồi. Có vẻ như cô ta lần này đang phải chịu trách nhiệm giám sát cùng lúc hai đối tượng.

Xin cho phép tôi gửi lời chia buồn sâu sắc nhất.

“… Tôi có thể phàn nàn không?”

Cô thích gì thì cứ làm. Tôi đoán là chẳng có nghĩa lý gì khi mà phàn nàn với tôi cả, nhưng tôi ít nhất cũng sẽ im lặng và lắng nghe lời nói cô nói.

Mặc dù tôi không để tâm đến điều cô ta nói, tốt hơn thì tôi vẫn nghe, mặc dù thế nó cũng chỉ vào tai này qua tai khác mà thôi.

“Heard Lauder gã đó là một con quái vật. Có lẽ còn hơn thế Leigie-sama ạ... trên hết, hắn ta đi lòng vòng quá nhiều. Mặc dù hắn ta vừa mới trở thành Chúa Quỷ, hắn ta đã tiêu diệt hết tất cả các Chúa Quỷ vừa đặt chân lên lãnh thổ của mình mà chưa hề thất bại lần nào ... Thậm chí nếu họ chỉ khinh miệt hắn ta một chút, hắn ta cũng đích thân đến trụ sở của địch và phá hủy hoàn toàn chúng. ”

“…”

“Hơn nữa, có vẻ hắn đang có ý định tìm cơ hội để giết Kanon-sama… Hắn ta không cho tôi một giây phút được nghỉ ngơi. Ngài có biết có bao nhiêu giám sát viên đã được phân đến chỗ hắn không? Mười. Mười người đó! Ngay cả khi Kiêu Ngạo bẩm sinh đã là nguy hiểm nhất ... nhưng mà thế này là quá nhiều rồi. Dường như tôi có thể thấy được sự lo lắng trên gương mặt của Kanon-sama… ”

“…”

“Và hắn ta thực sự lớn tiếng, khi phản đối để ép ngài ấy nâng thứ hạng cho Leigie-sama. ”

“…”

“Ý tôi là, ngay lập tức, hắn ta đã đè bẹp tất cả các Ác quỷ xếp hạng trên hắn, và giờ hắn ở hạng Nhất.”

“…”

“Đối với Leigie-sama lúc nào cũng bất động, hầu như không cần phải kiểm tra bất kì phương diện gì cả, nhưng điều này càng làm mọi thứ thêm nhiều rắc rối…”

“…”

Tôi hiểu rồi. Cô đã có một khoảng thời gian khó khăn.

Vậy thì cô không cần phải qua đây giám sát nữa, cô biết đấy .

Ý tôi là, tôi không có kẻ thù nào cả, và tôi chẳng làm gì ngoài ngủ. Tôi thậm chí còn không di chuyển.

Mặc dù tôi không nói vậy, nhưng giống như cô ta đọc được suy nghĩ của tôi, cô ta chỉ cười cứng nhắc với tôi.

Sức mạnh mà tôi cảm nhận được từ cơ thể của cô ấy là không thể so sánh với Lize trước kia nữa. Sức mạnh thực sự đang tăng lên.

“… Không, tôi chỉ ở đây nghỉ ngơi một chút, nên…”

"… Tôi hiểu rồi."

Sau đó làm bất cứ điều gì cô muốn.

Nếu cô không phá giấc ngủ của tôi, thì tôi cũng chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì cô làm đâu.

Không, nếu cô cố cản đường tôi, thì hãy thử đi.

"... Tôi sẽ hỏi cho có lệ thôi, có bất kỳ vấn đề gì ở bên ngài không?"

"… Không có gì cả."

"Tôi hiểu ... nghe có vẻ đúng."

Khuôn mặt của cô thay đổi trong sự nhẹ nhõm.

Đó là một lời nói dối. Chỉ duy nhất một vấn đề thôi, nó cũng không hẳn là một rắc rối, nhưng có chút thay đổi. Một điều duy nhất đã xảy ra với sự đột phá kĩ năng của tôi.

Tôi chỉ nhận ra điều đó khá gần đây. Tôi không biết chính xác khi nào thì nó xảy ra, nhưng có lẽ là sau khi tôi bị tịch thu lãnh địa, và trở về với cuộc sống yên bình của mình.

Sự thật là, tôi không còn là Chúa Quỷ nữa.

Hạng:『Ác thần』

Hạng Chúa Quỷ của tôi giờ đã thay đổi, và đây là hạng mới của tôi.

Tôi chưa bao giờ nghĩ có đó là hạng sau Quỷ Vương, và không còn thuộc quản lý của nhà nước nữa.

Chà, ngay cả khi hạng của tôi có thay đổi thì tôi vẫn giữ lập trường của mình thôi.

Vẫn sống như tôi hiện tại bây giờ. Cho đến bây giờ, chắc có lẽ vẫn vậy.

Cho đến ngày có ai đó tiêu diệt tôi.

Để thay đổi chủ đề, Lize nói.

“… Nghĩ lại thì, gần đây có một số Chiến Binh từ Thiên Giới cử xuống để kích động Quỷ Giới.”

“…?!?!

Và thế là?

Như thể cô ấy cảm nhận được suy nghĩ của tôi, Lize lắc đầu.

Tôi thậm chí không cần phải nói ra. Khả năng cảm nhận được mọi thứ. Lize là một sự tồn tại gây khó dễ cho tôi.

“Không, ừm… bọn chúng có sức mạnh đáng sợ đến nỗi có thể tiêu diệt cả những Quỷ Vương… ngoài ra, còn có thể sử dụng đôi cánh để bay lượn trên bầu trời. Tính động cơ của chúng rất cao, vì vậy có khả năng hắn có thể vượt qua rào cản của Heard. Ngay bây giờ, Kanon-sama đang chuẩn bị cho biện pháp đối phó, nhưng với tôi ít nhất bản thân có thể thông cáo những thông tin phổ biến… ”

“Một thiên thần cũng đủ mạnh để giết hết những Chúa Quỷ rồi…”

Đó chắc chắn là một sự tồn tại đáng sợ.

Ngay từ đầu, sức mạnh của thiên thần đã là thiên địch của ác quỷ. Ma thuật bao phủ khắp Quỷ Giới có khả năng cường hóa khả năng của những con Quỷ, nhưng dù vậy, vẫn có những thiên thần đủ mạnh để giết chết hàng loạt Ác Quỷ. Thật là khó chịu. Đó cũng là lý do tại sao, Thiên Giới thỉnh thoảng đem quân ‘ghé thăm’ Quỷ Giới, còn lũ Quỷ thì hiếm khi lên gây hấn trên Thiên Giới.

Nghe xong lời tôi nói, Lize rướng người qua bàn, và hướng mặt nhìn tôi.

“Không, đó không phải là một Thiên Thần… Ừm, chúng vẫn là thiên thần, nhưng… ngài có biết về『 Valkyries 』chưa?” [note10986]

Không. Chưa bao giờ nghe về nó.

Ừm, cũng có thể tôi đã nghe từ này một vài lần ở kiếp trước, nhưng mà ... Đó là một thuật ngữ viễn tưởng mà thôi, tôi nghĩ vậy.

Thấy thái độ của tôi, Lize thở dài.

“Lưỡi kiếm Bạc - Serge Serenade. Cô ấy được xác nhận là 『 Valkyries 』 mạnh nhất hiện nay. Tôi nghĩ tốt nhất là ngài nên nhớ đến cái tên này đi.”

“… Ừ.”

Một cái tên không mong đợi. Tôi cố rướn người lên trong chốc lát, nhưng nó không hề dịch chuyển chút nào cả, vì vậy tôi bỏ cuộc.

Nhưng mà cảnh tượng trận chiến trong quá khứ tái hiện lại cùng lúc trong đầu tôi .

Tôi không thể tin được. Tại sao cô ấy vẫn còn sống?

Chết tiệt. Vì vậy, không giống như Nhật Bản, người chết có thể sống lại ám bạn trong thế giới này.

Ngay cả cái chết cũng có thể hồi sinh. Không, lần này có thể hơi khác một chút so với sự hồi sinh, nhưng dù thế nào, điều này cũng thật quá diệu kỳ đi.

Tôi nhìn cấp bậc của mình lại một lần nữa.

『Ác thần』

Có thể đây là hạng cao nhất mà một con quỷ có thể đạt được.

“Ngài trông có vẻ hạnh phúc"

“… Không.”

Nhưng cứ cho là thế đi.

Tôi sẽ đợi ở đây tiếp đón cô ấy dù có phải mất bao lâu. Đây vẫn là chuyên môn của tôi, và có lẽ, chỉ với tư cách là một Quỷ Vương, là Trùm Cuối, cũng là nghĩa vụ của tôi.

Để xem cô có xứng làm đối thủ với Ác Thần của tôi không?

Cho tôi xem hình tượng đáng yêu của bạn.

Iyo.

Hài lòng, tôi nhắm mắt lại. Tôi ngủ cho đã cái rồi tính sau.

Tôi là Chúa tể Đọa Lạc.

Kẻ sống chỉ đơn thuần là tồn tại ở đó, một Chúa tể Bất Cần Đời.

Và tôi khiến kẻ khác Sa Đọa, một hóa thân của tà ác, kẻ sẽ nhấn chìm tất cả sự tạo hóa của Chúa xuống vực thẳm tuyệt vọng

Trước khi tôi nhận ra, tôi đã bị tái sinh ở một thế giới khác.

Tôi cứ ngủ, và đến lúc tôi trở thành một Chúa Quỷ.

Mặc dù tôi không hề mong muốn điều này diễn ra.

Nhưng đối với tôi không phải làm việc, thế giới này thật tuyệt vời. Phải đúng là “Ở hiền gặp lành”.

Hương vị của Lười Biếng thật ngọt ngào. Vinh quang, siêng năng, đức hạnh, hay danh dự. Tôi không quan tâm đến bất cứ điều gì như thế.

Cần gì phải giấu diếm chứ? Chúa tể Lười Biếng... không ai khác ngoài tôi.

Truyện Chữ Hay