Trans: HK.
______________________
“Cuốn tiểu thuyết ‘Nước mắt cú trong đêm’ hay lắm luôn ấy.”
“A, tớ cũng đọc quyển đó rồi! Cảnh cuối làm tớ khóc luôn cơ.”
“Suốt cả truyện đều tấu hài vậy mà, đoạn đó đúng là ăn gian quá thể.”
“Phải đó! Tớ đã hoàn toàn bị dắt mũi luôn!”
“Mà nhân tiện thì tác giả cuốn tiểu thuyết đó cũng có một bộ khác tên là “Genkai Shachiku” đó…” [note51158]
“Tất~ nhiên là tớ cũng đọc hết luôn rồi.”
“Ha ha… Có vẻ giá sách trong cái nhà này có tỉ lệ trùng lặp khá cao rồi đây.”
“Fu fu, công nhận.”
“Nhân tiện thì, cậu biết chuyện bối cảnh được miêu tả trong bộ ‘Genkai Shachiku’ gần đây không?”
“Ơ, thế á? Mới nghe luôn, mới nghe lần đầu luôn!”
“Vậy lúc nào đó đến xem thử chứ nhỉ?”
“Ừ, ừ! Hóng quá đi!”
Từ ký ức đến hiện tại.
Trong đêm đầu tiên dọn vào nhà mới, Yuika và tôi đã có một cuộc trò chuyện sôi nổi.
“… Ưm.”
Chúng tôi bỗng dưng ngừng lại cùng lúc.
“Hãy tiếp tục vào lần sau ha?”
Tôi cất giọng đề nghị trong khi nhìn vào đồng hồ, và đáp lại là một tiếng cười “hehe”.
“Hì, đúng thật là một khi chúng ta bắt đầu nói chuyện thì rất khó để dừng lại ha.”
“Lại chả.”
Cho đến cách đây không lâu, tôi đã luôn cô đơn trong khoảng thời gian chúng tôi xa cách.
Nhưng điều đó đã không còn liên quan gì đến chúng tôi của hiện tại… tôi nghĩ vậy.
“Nói thì thế, nhưng hôm nay nên dừng lại ở đây thôi.”
“Ừm… dù sao thì từ giờ trở đi, chúng ta sẽ luôn có thể trò chuyện với nhau khi muốn mà.”
“… Đúng vậy.”
Trái tim tôi lạc mất một nhịp khi nhìn thấy nụ cười của Yuika, nhưng tôi cố quay mặt đi chỗ khác với gương mặt tự nhiên nhất có thể.
Mà dù sao thì.
Sẽ hiệu quả hơn nếu phân chia công việc với nhau như là đun nước tắm và rửa chén bát…
“Tớ sẽ rửa chén cho, vậy nên nhờ cậu đun nước tắm nhé Shuu-kun?”
Ngay lúc tôi nghĩ thế thì có vẻ Yuika cũng đang nghĩ y hệt.
Vậy thì…
“Nếu thấy nóng thì cứ vào tắm trước đi Shuu-kun. Dù sao thì tớ cũng muốn sắp xếp hành lý thêm lát nữa.”
Rồi khi tôi đang nghĩ về thứ tự tắm, điều tương tự lại xảy ra.[note51159]
“Ok, tớ biết rồi.”
Bằng cách nào đó mà… thống nhất nhanh thật.
***
Rồi sau khi tôi tắm xong và đến lượt Yuika vào, tôi trở về phòng mình nằm thư giãn.
“Shuu-kun, tớ vào được chứ?”
Tiếng gõ cửa vang lên cùng câu hỏi.
“Ừm, được mà.”
Vì cũng chưa định đi ngủ nên tôi không chút do dự mà đồng ý.
“Xin lỗi đã làm phiền ~”
Tôi hướng ánh mắt về cánh cửa đang hé mở ra.
“…”
Ánh mắt của Yuika và tôi va vào nhau.
Bộ đồ ngủ của cô ấy hơi dính vào người do mới tắm xong.
Chắc bởi vẫn thấy nóng ngay sau khi tắm nên chiếc cúc áo đầu tiên đang không được cài.
Có vẻ cô ấy thuộc kiểu con gái với dáng người thon gọn… cơ mà không nên nhìn chằm chằm nhiều quá.
Tôi hít một hơi thật sâu trong khi cố thong dong đảo mắt đi để che giấu việc mình đang bị hình ảnh ấy cám dỗ.
“… Có chuyện gì vậy?”
Tôi tin là giọng mình vẫn giống như bình thường.
“Ừm, tớ muốn chúc ngủ ngon và… gửi một lời phàn nàn nhỏ.”
“Phàn nàn…?”
Tôi nghiêng đầu vì không nhớ được mình đã làm gì đáng để bị phàn nàn.
“Shuu-kun… để ý tớ quá mức rồi đó.”
Cơ mà khi bị nói thế thì tôi lờ mờ đoán được là chuyện gì rồi.
“Cậu luôn tắm khá lâu đúng không Shuu-kun?”
“Hồi nhỏ thì đúng thế, nhưng giờ…”
“Nhà cậu cũng đã xác nhận với tớ rằng bây giờ cậu vẫn thích tắm lâu.”
“… Phải.”
Cái cớ mà tôi nghĩ ra để đề phòng trường hợp cố ý tắm nhanh bị phát hiện đã trở nên vô hiệu, nên chỉ còn cách thành thật thú nhận thôi.
Cơ mà, cô ấy hành động nhanh tới mức thậm chí còn nhận được lời xác nhận từ nhà tôi nữa…
“Ngoài ra, cậu đã rửa sạch bồn tắm và thay nước nóng mới vào sau khi tắm phải không?”
“… Thì tại tớ nghĩ cậu không muốn dùng chung nước tắm đã có một người đàn ông khác ngâm trước.”
“Hồi trước cậu làm gì quan tâm tới mấy chuyện đó đâu Shuu-kun? Như những lúc cậu ngủ lại ấy.”
“……Ừm.”
Tuy còn nhiều lý lẽ để phản biện, nhưng đó là sự thật nên tôi sẽ chỉ gật đầu.[note51160]
“Dĩ nhiên là tớ rất vui khi được Shuu-kun quan tâm như thế. Nhưng trên hết, tớ muốn cậu nhớ là từ giờ trở đi, chúng ta sẽ chung sống với nhau.”
Vừa nói, Yuika vừa dựng đứng ngón trỏ lên.
“Quá mức để ý là bị cấm nhé.”
Rồi chỉ vào ngực tôi.
Quá mức… à?
“Chẳng phải tớ đã nói với cậu rồi sao? Tớ quyết định kết hôn với cậu là vì nghĩ rằng mình sẽ có thể sống thoải mái với người bạn thân nhất của mình, chính là Shuu-kun đó. Chẳng lẽ cậu không như thế sao?”
“À, phải, nhưng mà…”
“Bởi thế nên, như thế nào là quá mức để ý, như thế nào là hợp lý còn phụ thuộc vào cách suy nghĩ của mỗi người. Vậy nên tớ nghĩ là chúng ta cứ như ngày xưa mà sống với nhau thôi, cậu thấy sao?”
Những lời của Yuika như thể đã hoàn toàn nhìn thấu được cảm xúc của tôi.
“… Tớ hiểu rồi, cứ làm vậy đi.”
Tôi giơ 2 tay lên làm tư thế đầu hàng.
Quả thật sống với nhau mà lúc nào cũng phải ý tứ thì sẽ rất ngột ngạt.
“Trước mắt thì chúng ta sẽ tắm với thứ tự thay phiên nhau vào trước nhé?”
“… Rõ.”
Tưởng tượng đến cảnh vào tắm ngay sau khi Yuika tắm xong khiến tôi cảm thấy khá kì lạ, thế nên tôi lập tức ngừng nghĩ về chuyện đó.
Tôi nghĩ lần này sẽ không xuất hiện sự “khủng hoảng tinh thần” nào nữa đâu.
“Rồi, tạm thời thì nói đến đây thôi. Chúc ngủ ngon nha, Shuu-kun.”
“Ừm, chúc cậu ngủ ngon.”
Gật đầu tỏ ý hài lòng xong, Yuika vừa vẫy tay vừa xoay người đi.
Ngay khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, ngăn cách hình bóng của Yuika.
“Á, hự…!”
Tôi ôm ngực và thở mạnh ra.
Trong cuộc trò chuyện sau bữa ăn, tôi có ảo giác rằng mình đã hoàn toàn quay về những ngày xưa ấy.
Nhưng dĩ nhiên đó không phải sự thật.
Mười năm đã qua đi, và Yuika đã trở thành thiếu nữ.
Tôi cứ tưởng mình đã thấu hiểu điều đó, nhưng… khi nhìn vào cô ấy của vài phút trước, một lần nữa tôi lại nhận ra sự thật ấy.
Không được, không được… biến ngay đi, những ham muốn tục tĩu!
Như Yuika đã nói.
Cô ấy quyết định lấy tôi vì cô ấy coi tôi là “bạn thân nhất”.[note51161]
Cũng nhờ việc đó mà tôi đã thực sự được cứu rỗi, thế nên tôi càng không thể phản bội lại sự tin tưởng ấy.
Tôi phải cẩn thận hơn nữa để không phát sinh những suy nghĩ và ham muốn trần tục…!
***
“Ư… tệ quá…!”
Ngay sau khi vào trong phòng mình và đóng cửa lại, tôi ngay lập tức ôm ngực và thì thầm như một thói quen.
“Biểu cảm trên mặt mình đã luôn bình thường… phải không nhỉ?”
Trước khi gõ cửa phòng Shuu-kun, tôi đã hít thở thật sâu vài lần để giữ được bình tĩnh, nên chắc là không sao đâu.
Nhưng mà bị Shuu-kun nhìn thấy trong bộ đồ ngủ xấu hổ hơn tôi nghĩ, và đã nhiều lần khiến tôi suýt vặn vẹo cơ thể.
Vậy mà mới một lúc trước thôi, tôi còn đứng trước gương rồi tự nhủ “Để hở một nút thì chắc là sẽ quyến rũ hơn ha?” mới ghê.
Tim tôi đã chơi trống như điên trong suốt khoảng thời gian chúng tôi nói chuyện…
Nhưng nhờ vậy mà Shuu-kun đã rung động trong chốc lát, dù chỉ là trong một khoảnh khắc thôi nhưng chắc chắn là cậu ấy đã rung động.
“Còn giờ thì cứ tạm giữ khoảng cách như “bạn thân” là được rồi.”
Nhưng mà tôi mong… khoảng cách đó sẽ ngày càng được rút ngắn từng chút một.
“Tớ hy vọng… một ngày nào đó, chúng ta sẽ có thể trở thành “vợ chồng” thật sự.”