♡ Họ có lời hẹn ước về "mùa sau gặp lại". Khi đó cô sẽ không còn là cô học trò nhỏ cuả anh, mà sẽ là một sinh viên năm nhất của sư phạm văn, một đồng nghiệp tương lai của anh. Để rồi hai người sẽ "tiếng yêu lặng thầm tôi dành trao em". Nhưng câu chuyện tình ấy có được yên ả, xinh đẹp như dự định của cả hai không? Nó sẽ diễn biến thế nào mời mọi người đón đọc. Thể loại: Hiện đại, xuyên không, thanh xuân vườn trường, trâu già cỏ non, sủng
Là ai
lau mắt em khóc mối tình đầu?
Là ai
Nhặt cho em vần thơ ướt sũng?
Là ai
Dìu em bước qua những niềm đau?
Là ai
Bên cạnh em giây phút cuối cùng?
Giới Thiệu
Tuổi xuân đẹp như những mùa hoa. Những năm tháng học trò ngọt ngào trong từng nụ cười toả nắng. Chút buồn chút vui cũng lưu đầy những ngây ngô, trong sáng. Cõi lòng bâng khuâng, tha thiết nhìn những hạt nắng cuối chiều rơi trên phố, sắc vàng long lanh tưới đẫm những tán cây. Từng cơn gió xôn xao thì thầm với nắng. Hạnh phúc dường như chỉ giây phút ấy đã chiếm trọn con tim.
Đôi nam nữ đang đạp xe dưới hàng cây xôn xao nắng gió, mỗi người một nụ cười, sợi mây hạnh phúc như khắc ghi tên họ vào trong tim.....
Một mối tình thầy trò của một cô gái tuổi 18, trong veo, thuần khiết tựa nước sông Hậu với một thầy giáo dạy tiếng Anh tuổi 45 đã đi qua rất nhiều thăng trầm trong cuộc đời, từng một lần đánh mất người con gái mình yêu thương sẽ như thế nào?
Chút rung động thầm lặng chưa kịp đặt tên đó là tình đầu bởi nó chỉ là chút xao xuyến chưa lần nắm tay trao môi hôn, chưa ai kịp nói ai tiếng yêu... chỉ có những ánh nhìn yêu thương, những bồi hồi nhung nhớ của một tình yêu vừa chớm nở, cảm giác khác lạ về chàng trai với nụ cười tỏa nắng... sẽ diễn ra như thế nào?
♡ Chỉ biết rằng khi Thiên Nhi đưa quyển lưu bút anh viết thì anh đã viết như khắc vào trái tim cô.
" Viết cho em cô gái của mùa Thu.
Em mang trên mình hương lúa non.
Nhưng lại có trái tim của phố.
Em dịu dàng nồng nàn như ánh lửa
Thắp lên ấm áp tháng ngày xa xôi
Ánh sáng đã về trong trái tim tôi.
Những đóa hoa vàng rực rỡ miền ký ức
Tà áo học trò bay bay trong nắng
Tâm trí đong đầy thương nhớ miên man
Nhi ơi! Cô học trò nhỏ cuả thầy ơi. Ngày mới thênh thang đón chờ em, tương lai rộng mở. Thầy biết bước qua cánh cổng trường này là mùa xuân ấm áp sẽ vẫy gọi em. Chúc em bay vào ngày xanh cùng giấc mộng văn chương xanh mát. Chút nỗi niềm của người thầy giáo gửi cho em.
Nhi ơi! Người bạn đáng yêu của Tuấn ơi! Chúc Nhi sẽ thi đậu Đại học, sẽ được tung cánh sống với ước mơ và nhiệt huyết của tuổi trẻ... những tuyệt vời đang chờ đón Nhi phía trước. Nhưng mong Nhi hãy nhớ rằng trên con đường hoa Hoàng Hậu kia mỗi chiều đến vẫn có một người lặng lẽ những vòng xe chờ em tìm về. Hẹn em, ngày sau gặp lại!
Trân trọng những kỷ niệm.
Long Xuyên. Ngày... tháng... năm..
P. N. Tuấn".
♡ Chỉ biết rằng trong lòng hai người đều có chút bâng khuâng chưa dám ngõ, những rung động như sợi dây đàn trong tim. Cả hai mang theo hoài niệm về màu hoa vàng trong những chiều cổ tích. Thời gian tựa khói gió phả vào tâm tư nỗi nhớ mênh mông. Con thuyền tình ai đưa ai sang sông rồi đứng ngóng đợi phù sa bồi đắp ngày quay về. Nếu có một điều ước, họ chỉ ước thời gian dừng lại. Chầm chậm thôi. Từ từ thôi để Hạ đừng chạm ngõ. Và họ đều tin hồi ức thanh xuân tươi đẹp không phải chỉ dừng lại ở ngày xưa ơi!.
♡ Họ có lời hẹn ước về "mùa sau gặp lại". Khi đó cô sẽ không còn là cô học trò nhỏ cuả anh, mà sẽ là một sinh viên năm nhất của sư phạm văn, một đồng nghiệp tương lai của anh. Để rồi hai người sẽ "tiếng yêu lặng thầm tôi dành trao em". Nhưng câu chuyện tình ấy có được yên ả, xinh đẹp như dự định của cả hai không? Nó sẽ diễn biến thế nào mời mọi người đón đọc.
chương 8