“Cởi quần.” Lần đầu gặp mặt, cô nghiêm mặt thốt ra hai từ ấy.
Mặt anh đỏ tía, lại không thể không ngoan ngoãn nghe lời.
Cô gái hung dữ này sao đột nhiên nhảy vào cuộc sống của anh, đối với anh quơ tay múa chân kêu tới hét lui còn không nói, lại còn hay giở trò với anh?
Vậy mà, tới một ngày, khi anh đã quen dần với việc cô la hét, giở trò lưu manh, cô lại tự nhiên biến mất không còn dấu vết…
Năm năm sau, vô tình gặp lại, cô là ca sĩ ở quán bar, anh ôm theo bạn gái xuất hiện, chỉ lạnh nhạt liếc cô một cái rồi nghênh ngang bỏ đi.
Cô cười lạnh xoay người, nơi nơi đều là tin tức anh chuẩn bị đính hôn.
Nhưng mà, nếu đã coi như không quen biết, vì sao nửa đêm còn đến gõ của phòng cô, lạnh lùng liếc cô một cái, đôi môi mỏng thốt ra ba chữ: "Cởi quần áo."?
Chúng ta đã đến rất nhiều nơi, gặp rất nhiều người, nhưng trong lòng thủy chung vẫn có một khoảng trống, khi màn đêm buông xuống là lúc khắc khoải đau thương. Khoảng trống ấy, chỉ có em mới có thể lấp đầy, phải làm sao đây? ____“Lộ gặp Thần An”
Cá cùng chim biển yêu nhau, vốn chỉ là một việc ngoài ý muốn, vì chim biển không muốn bẻ gãy đôi cánh của mình, mà anh, lại nguyện ý rơi vào vùng biển của em, dẫu có phải chết chìm trong lòng em đi nữa…....____ Tạ Thần An
Spoil thêm một chút:
Truyện đủ tiêu chuẩn 3S, ngược tâm nhẹ thôi nhé. Nam chính rất thâm tình, đôi khi hơi trẻ con lại vừa bá đạo (chỉ với chị nữ chính thôi), nữ chính khá kiên cường và mạnh mẽ.
chương 310: ngoại truyện 48.2: em là của anh sớm sớm chiều chiều (toàn văn cuối cùng)