Thể loại: Trùng sinh, trạch đấu, cung đấu, HE
Tình trạng bản gốc: đã hoàn
Số trang: <1300 trang
Editor: thuyvu115257 + tử đinh hương + tieunhung97
Converter: Ngocquynh520
Thành thân năm năm, cùng trượng phu chinh chiến ba năm, rốt cuộc cũng đến ngày Tiết Phỉ được phong hậu, phượng lâm thiên hạ!
Chuyện đời khó đoán, Hoàng đế phu quân muốn nạp phi, cử nàng đến biên cảnh dẹp loạn, hại nàng chết trận sa trường!
May mắn được ông trời rũ lòng thương xót, tỉnh lại trở thành Hộ quốc vương phi Vân Tuyết Phi, lúc này đây nàng xin thề sẽ chỉ sống vì mình.
Vương phủ thâm sâu, không có chuyện gì làm thì đấu với tiểu thiếp, chọc tức biểu muội của vương gia, ức hiếp thứ muội tự đưa đến tận cửa...
Nàng không khỏi lắc đầu tiếc nuối: Cuộc sống tốt đẹp như thế, nhưng ta lại sống quá uổng phí, không được không được!
Bất chợt một vị vương gia xinh đẹp tựa như yêu nghiệt nhảy ra chớp mắt ái muội nói: "Thời tiết tốt như vậy, rất thích hợp để tạo người!"
Thế là, mắt lóe ánh sáng xanh, sói đói bổ nhào về phía con mồi...
Hắn, Tư Nam Tuyệt, Hộ quốc vương gia quyền khuynh thiên hạ, trước khi gặp nàng, thanh tâm quả dục. Sau khi gặp nàng, không ngừng ham muốn! Châm ngôn sống: chuyện nhà chuyện nước chuyện thiên hạ, mọi thứ đều là mây bay, chuyện của nương tử mới là lớn nhất!
Đoạn ngắn đặc sắc một:
Đêm động phòng hoa chúc, một nam một nữ ngồi trên giường.
Nữ tử hỏi nhỏ: "Làm sao bây giờ?"
Nam tử thản nhiên đáp: "Ta ngủ trên giường, nàng ngủ dưới đất!"
Nữ tử tức giận: "Ta là nữ nhân!"
Nam tử không chút do dự trả lời: "Ta là tướng công của nàng, nữ tử nên lấy phu quân làm trời!"
Nữ tử phẫn nộ: "Ta là mẫu thân của con chàng, chàng phải nhường ta!"
Nam tử nhíu mày, thích thú nói: "Nói đúng lắm, đã đến giờ vi phu làm tròn nghĩa vụ phu quân rồi."
...
Cuối cùng nam tử nào đó cũng đạt được sự thỏa mãn, còn nữ tử kia thì bủn rủn hết hơi sức, trong lòng tức giận mắng: Tư Nam Tuyệt, chàng đúng là cầm thú!
Đoạn ngắn đặc sắc hai:
"Phỉ nhi, quay về với ta đi, ta đã biết sai rồi!" Hoàng đế hối hận nói.
"Hoàng thượng nhận lầm người rồi, ta là Vân Tuyết Phi, không phải Tiết Phỉ!" Nữ tử nào đó bình tĩnh đáp.
"Phỉ nhi, chúng ta hãy làm lại từ đầu đi, nàng vẫn là Hoàng hậu tôn quý nhất trong thiên hạ này, ta hứa suốt đời chỉ có mình nàng mà thôi, bảo đảm về sau tuyệt đối sẽ không nạp phi nữa." Hoàng đế nọ xuất ra đòn sát thủ.
Nữ tử còn chưa kịp mở miệng thì cơn gió mạnh bỗng từ đâu thổi tới, bên hông bị một cánh tay vòng qua siết chăt.
Nam tử nào đó ôm nương tử của mình âu yếm hôn nhẹ, đắc ý liếc nhìn Hoàng đế: "Vương phi của bổn vương chỉ để mình bổn vương yêu chiều, nếu nàng muốn làm Hoàng hậu, ta sẽ chẳng ngại vì nàng mà lập tức tranh đoạt cả thiên hạ này?"
chương 154: ngoại truyện