Thể loại: Cổ đại, nữ cường, nữ phẫn nam trang, thâm tình Nguồn convert: Nothing_nhh (Tàng Thư Viện) Độ dài: 77 chương Chuyển ngữ: Tặc Gia + Tiểu Kỳ Biên tập: Tặc Gia
Ngôn Phi Mặc đã cố gắng sống khép mình, yên ổn ở kinh thành vài năm rồi lặng lẽ thất tung giữa biển người.
Nhưng vì cái gì mà Tiêu Tử Bùi ngươi nhất quyết phải tìm ra ta.
Bá vương kinh thành Tiêu Tử Bùi chỉ muốn trêu chọc tên giả nhân giả nghĩa Ngôn Mặc Phi nhưng là vì sao từ trêu chọc lại dần biến thành theo đuổi rồi?
Đêm Dài Bất Tận Thể loại: Hắc bang tình cừu Edit: _YR_ Beta: Lam Phi Bối cảnh: nước Mỹ, cuối những năm 99 đầu những năm 2000 Nhân vật chính: Chu Chính, Tưởng Tiệp Nhân vật phụ: Giang Sơn, Thẩm Binh
Nếu như chỉ có thể yêu em trong màn đêm thì anh nguyện cầu rằng đêm dài bất tận...
Ngoại tổ phụ bị xử trảm, tổ mẫu lập tức trở mặt muốn con hưu thê, phụ thân nàng đành đưa vợ con đi xa. Khi phụ mẫu bất đắc dĩ mất đi, Tử Du may mắn gặp được sư phụ quái dị.
Sư phụ nói: “Ta đây là xuyên qua mà tới nhưng ta sẽ không ở mãi nơi này. Vậy nên ta quyết định sẽ đem tư tưởng của ta truyền lại cho đồ nhi là con”. Vì thế Tử Du đã học được rất nhiều điều kì quái.
Chỉ có điều khi sư phụ đi rồi, tổ mẫu đại nhân lại nghĩ tới cô cháu gái lưu lạc bên ngoài này nên quyết định sai người mang nàng về phủ để giáo dưỡng cho tốt, rồi thuận tiện suy tính chuyện hôn sự cho nàng. Nhưng tổ mẫu đại nhân yêu dấu à, không phải mọi người ai cũng cam tâm tình nguyện nghe nàng sắp xếp. Vì tiền đồ, vì nữ nhân, vì hôn sự, vì người mình yêu, mọi người đều giở thủ đoạn ra đi, để xem ai thắng ai thua!
Lý Tử Du vừa cười vừa nói với người kia: “Phu quân, xin chào. Đã lâu không gặp rồi, chàng có ăn cơm không vậy hở?”
Đây là& tập 3& thuộc series 3 tập của bộ& tiểu thuyết& 1Q84. Đừng chỉ đọc các trích đoạn nho nhỏ đăng trên những trang báo, tin tức, giới thiệu sách. Hãy mang một quyển về nhà và tự ...
- Đạt Giải Nobel Văn Chương 2006 - Ẩn dấu bên trong bức màn bí ẩn, đầy lôi cuốn của câu chuyện trinh thám với những án mạng bi thảm, Tên tôi là Đỏ đã đưa độc giả trở về 4 thế kỷ trước, giữa thành Istanbul hoa lệ, khám phá chiều sâu tâm hồn của một dân tộc. Câu chuyện bắt đầu vào mùa đông năm 1591, trong lễ kỷ niệm một ngàn năm Hegira, Hoàng đế Thổ ra lệnh cho Enishte - một nhà tiểu họa tài ba, thực hiện một cuốn sách ca ngợi đế quốc của mình, và phải được minh hoạ theo phong cách Venice, vốn là lối vẽ của phương Tây. Trong bối cảnh lịch sử, văn hóa của Thổ Nhĩ Kỳ thế kỷ XVI, đây là một điều bị ngăn cấm, ai thực hiện có thể sẽ gặp nguy hiểm. Nhận trọng trách từ Đức vua, Enishte bí mật giao cho những nhà tiểu họa bậc thầy: Zeytin, Zarif, Leylek, Kelebek, mỗi người một phần việc riêng để hoàn thành cuốn sách mà không một ai thấy được thành phẩm hoàn chỉnh. Thế nhưng, cuốn sách chưa kịp làm xong thì những vụ án mạng đã xảy ra. Zarif - người thợ mạ vàng tài hoa bị giết chết thảm khốc và ném xác xuống giếng hoang. Sau đó, Enishte bị hạ sát ngay tại nhà bằng chiếc bình mực cổ. Kẻ sát nhân đã để lại những vết tích kỳ lạ trên cuốn sách dang dở. Bao mối hoài nghi được đặt ra, phải chăng mục đích giết người là sự đố kỵ nghề nghiệp, lòng ghen tuông tình ái… Bức màn bí ẩn chỉ thực sự hé mở vào cuổi tác phẩm. Người đi tìm lời giải mã là chàng Siyah và sư phụ Osman - một nhà tiểu họa già. Động lực tình yêu của Siyah với Shekure, con gái của Enishte, đã đưa chàng khá phá vụ án bí ẩn đó. Chính điều này khiến Tên tôi là Đỏ đa chiều hơn, phong phú hơn, đẹp đẽ hơn. Từ câu chuyện trinh thám ly kỳ, Tên tôi là Đỏ đưa ra một cuộc đối thoại Đông – Tây, để rồi từ đó khai phá chân dung và vẻ đẹp tinh thần ẩn chứa dưới những bức thành Istanbul, những nét đặc sắc đã đưa người Ba Tư trở thành một huyền thoại mãi mãi của thế giới. Cũng từ đó, tác phẩm khai phá một triết lý sống với những chiêm nghiệm về tình yêu, nghệ thuật, sự sống và cái chết. Tác Giả Orhan Pamuk (sinh ngày 7 tháng 6 năm 1952 ) là một tiểu thuyết gia người Thổ Nhĩ Kỳ. Ông được tặng giải Nobel Văn học năm 2006, trở thành người Thổ Nhĩ Kỳ đầu tiên nhận vinh dự đó. Ông hiện là giáo sư dạy môn văn học so sánh ở Đại học Columbia.
Biên Tập và Chỉnh sửa: Tuyết Lạc Hạ (Jade) Thể loại: Trọng sinh, dưỡng thành, thầy trò, hào môn thế gia, tình hữu độc chung, mặt than công x mắt mù thụ, HE Lý Thái Thần là cao thủ cờ vây , nổi tiếng khắp nơi, nhưng không nghĩ tới một ngày khi đang ở đỉnh cao của sự nghiệp bị người khác chỉ tay vào mặt nói mình là một kẻ biến thái. Trong lúc tuyệt vọng và đau thương, ông trời lại cho hắn cơ hội trọng sinh về thế giới cổ đại vào một đại sư mù nhưng lại vô cùng giỏi cờ vây, sau đó lần thứ hai gặp được cố nhân từng là kỳ phùng địch thủ…
Giang Thục Anh, một nhiếp ảnh gia nổi tiếng về tài năng cũng như độ khó tính. Có lẽ chính vì vậy mà cô đã 30 tuổi nhưng vẫn một mình lẻ bóng.
Trong kỳ nghỉ phép của mình cô đã đọc một cuốn tiểu thuyết xuyên không để giết thời gian. Không ngờ bản thân cô lại xui xẻo xuyên vào cuốn tiểu thuyết đó, càng đau khổ hơn chính là xuyên vào nhân vật nữ phụ của cuốn tiểu thuyết.
Biết không thể thay đổi được gì nên cô đã cố gắng tận hưởng cuộc sống mới.
Khi tỉnh dậy cô phát hiện ra rằng mình phải gả cho một ông già tuổi đã 60 lại bị bệnh thận, thân thể vô cùng ốm yếu. Cuối cùng trên đời còn gì khổ hơn không?
Kết quả đến đêm tân hôn cô phát hiện ra rằng ông già đó lại là một chàng trai cường tráng, thân thể khỏe mạnh.
Cô không hiểu mình phải làm quả phụ hay sẽ phải chết vì hoan lạc?
"Chồng ơi, chúng ta tạm nghỉ tối nay nhé?"
"Lười luyện tập nên cơ thể em mới không tốt như vậy đấy, ngoan, chúng ta tiếp tục"
Cô hét lớn: "Đồ lừa đảo, đã nói là suy thận cơ mà? Nói là ở vậy, ở quá cơ mà?"
Hắn là Tà Đế một đời, tỉnh dậy sau vạn năm ngủ say tiếp tục tìm kiếm mục đích của chính mình. Vũ trụ vô tận, tinh cầu vài nghìn, cường giả khắp nơi. Từ xưa tới nay, trường sinh chính là thứ mà ai cũng truy cầu, nhưng liệu ai đã thành công? Cường giả vạn người kính ngưỡng, khuấy đảo phong vân, cuối cùng lại chẳng thể thoát nổi cái chết. Hắn là Tà Đế một đời, tỉnh dậy sau vạn năm ngủ say tiếp tục tìm kiếm mục đích của chính mình.
"Lòng ta mến đệ." Văn án: Trương Tiểu Nguyên - con trai cưng của danh hiệp giang hồ - nắm giữ một năng lực đặc biệt. Y có thể nhìn thấy trên đỉnh đầu một người quan hệ yêu đương, võ công mạnh yếu, thân thế tiểu sử và tất cả những bí mật không thể bật mí của họ. Từ trên đầu Võ Lâm Minh Chủ, y khám phá ra bát quái "hoa quỳnh chỉ nở về đêm" khiến người ta mặt đỏ tai nóng của Minh Chủ và Giáo Chủ Ma Giáo. Trên đầu chưởng môn Tán Hoa Cung, y bị nhìn thấy trường ca yêu hận tình thù giữa Chưởng môn và đệ tử thủ tịch. Trên đầu tướng quân Thiên Cơ Doanh thì phát trực tiếp chương trình cuộc sống tu dưỡng bản thân của đại lão mãnh nam yêu màu hồng thích mặc nữ trang. Bằng năng lực có một không hai ấy, y trở thành giang hồ Bách Hiểu Sinh, thay sư môn bần hàn rớt mùng tơi của mình mua đất cất nhà, quảng chiêu môn đồ, trở thành đại môn phái số một nức tiếng gần xa. Nhưng, y lại chưa bao giờ nhìn thấu được sư huynh của mình. Bởi lần đầu tiên gặp gỡ, trên đầu sư huynh chỉ có sáu chữ, "Lục Chiêu Minh, kẻ vô danh." ... Mãi đến sau khi hai người đã bày tỏ tâm ý, vui vẻ ở bên nhau, chữ trên đầu sư huynh cuối cùng cũng thay đổi. "Nhớ ăn đúng bữa." "Uống nhiều nước nóng." "Nghỉ ngơi đầy đủ." ... "Lòng ta mến đệ."
Gương mặt Ngôn Tiểu Nặc đỏ lên tức thì, cô liền cúi đầu xuống không nhìn hắn nữa, cô thực sự sợ rằng hắn ta sẽ làm ra chuyện như vậy. Cô vừa dựa vào tường đứng vững thì một chiếc xe Bugatti Veyron dùng trước mặt cô, Mặc Tây Quyết mặc áo sơ mi màu xám bạc đắt tiền, vô cùng đẹp trai, giống như thiên thần hạ phàm, Ngôn Tiếu Nặc ngây ra, anh ta đến đón cô thật sao? Mặc Tây Quyết thấy cô dựa vào tường, đầu tóc rối bù, chân còn dán băng gạc, vô cùng thảm hại, anh ta đột nhiên đau lòng, chạy đến ôm cô lên xe, ngữ khí lạnh lùng: “Ai làm vậy?”. Ngôn Tiểu Nặc làm sao dám nói thật, vội vàng đáp lại: “Tôi cũng không biết hắn là ai, thôi bỏ đi, người ta cũng là không cố ý? Mặc Tây Quyết cũng không truy cứu nữa, chỉ nhìn gót cô, anh ta nói với tài xế: “Chạy nhanh chút nữa đi.” Tài xế đạp mạnh chân ga, xe lập tức chạy nhanh hơn, trong nháy mắt tòa lâu đài đã hiện ra trước mắt, Mặc Tây Quyết bể cô xuống xe, lạnh lùng ra lệnh: “Bảo Phó Cảnh Thâm qua đây “Phó Cảnh Thâm là ai?” Ngôn Tiểu Nặc nghe thấy một tên người mới, tò mò hỏi. Mặc Tây Quyết nói hờ hững: “Bác sĩ” “Ờ” Ngôn Tiểu Nặc trả lời: “Tôi bảo bác sĩ giúp tôi xử lý qua rồi, không cần rắc rối vậy” “Câm mồm” Mặc Tây Quyết giọng nói lạnh lùng, lạnh lùng nhìn chân của cô một lượt: “Đây mà là đã xử lý rồi sao?” Ngôn Tiểu Nặc bị hắn nhìn thấu, đành phải nói: “Anh nói đến đón tôi, nên tôi đi vội.” “Ồ, nhiệt tình vậy?” Mặc Tây Quyết nghe cô nói như vậy, trong lòng hơi vui. Ngôn Tiểu Nặc nhìn vào mắt hắn ta, đôi mắt sâu thẳm, mang theo sự nóng bỏng mà nhìn cô, nó trông đẹp đến nỗi cô không thể rời mắt đi được. “Cô nhìn tôi như thể sẽ khiến tôi muốn ăn Cố đẩy” Mặc Tây Quyết nhìn cô, giọng nói như một nốt nhạc trầm tuyệt mĩ. Gương mặt Ngôn Tiểu Nặc đỏ lên tức thì, cô liền cúi đầu xuống không nhìn hắn nữa, cô thực sự sợ rằng hắn ta sẽ làm ra chuyện như vậy.
Cô chỉ muốn được giải thoát, nhưng Hàn Thước không chịu buông tha cô! Tác giả Huỳnh Khánh Vy Bạn đang đọc truyện Mèo Cưng Của Anh của tác giả Huỳnh Khánh Vy. Tiêu Yến không hề hại người, nhưng người đàn ông kia chưa từng tin tưởng cô. Hắn ta tàn độc ép cô phải vào khuôn khổ, ép cô phải ở bên cạnh, chịu hành hạ, giày vò. Cô muốn tự do, cô không thể nào chịu nổi nữa rồi! Cô chỉ muốn được giải thoát, nhưng Hàn Thước không chịu buông tha cô!
Tiêu Mạc Ngôn: Quy tắc ngầm của giới giải trí tôi nghĩ là cô cũng biết, tôi muốn cái gì, cô không biết sao? Văn án: "Quy tắc ngầm của giới giải trí tôi nghĩ là cô hiểu, tôi muốn cái gì, cô không biết sao? Ha ha!~" Suy nghĩ rồi cười khẽ, mùi hương bạc hà thoáng qua, không nhìn con ngươi màu hổ phách của Tiêu Mạc Ngôn, Hạ Linh Doanh trong nháy mắt thất thần. Một lát sau, thân thể lui về sau, dùng sức lắc đầu, Hạ Linh Doanh có chút bối rối cầm chiếc túi trên ghế salon lên, bước nhanh ra khỏi phòng giám đốc.20 Cửa bị nặng nề đóng lại, ngồi trên ghế salon là cô gái với gương mặt không chút phẫn nộ, vẫn là ánh mắt híp lại nhìn bóng lưng Hạ Linh Doanh rời đi. Khoé miệng hơi nhếch lên. Một lát sau, Tiêu Mạc Ngôn cầm điện thoại đi ra ngoài. "Tiểu Lâm, là tôi, Tiêu Mạc Ngôn." =========== Liếc nhẹ qua một cái, đã định chắc chắn hai người trọn kiếp này vương vấn. Hạ Linh Doanh không biết, bởi vì một câu nói của cô gái kia, khiến cho toàn bộ những người đến dự thi, trở thành thử nghiệm cho nàng. Tiêu Mạc Ngôn: Tôi có thể cho cô tất cả mọi thứ, tiền tài, vật chất, quyền lợi, bao gồm cả vị trí nữ minh tinh hàng đầu!" Hạ Linh Doanh: Cô muốn gì? Tiêu Mạc Ngôn: Quy tắc ngầm của giới giải trí tôi nghĩ là cô cũng biết, tôi muốn cái gì, cô không biết sao?
Trở lại tiệm bán quần áo mở chung với bạn, buôn bán vẫn không đắt. Người bạn Hướng Lâm bưng trà đến hỏi: "Cầu nguyện chưa? Bồ Tát nghe được không?" Ta chán nản đáp: "Cầu thì cầu rồi, nhưng cả điện đều là khách hành hương. Phần lớn cầu thăng quan, phát tài, sinh con, cầu đông người, mọi người đều thật lòng thành ý, tâm nguyện nhỏ của mình, không biết Bồ Tát có nghe được không? Nghe rồi có thể để ở trong lòng hay không?" Hai người đều im lặng. "Tín nữ Diễm Lâm, sinh ngày 14 tháng tư năm Canh Thân (1980), hiện thành tâm lễ bái Quan Âm Đại Sĩ, nguyện Bồ Tát phù hộ tín nữ nửa đời sau áo cơm không lo, mọi chuyện như ý, khỏe mạnh vui vẻ." Trong lòng lặp lại mấy lần xong, lại giơ bó nhang lên trịnh trọng quỳ lạy, cắm nhang vào trong lư hương, rồi ta chậm rãi đi ra đại điện Nam Nhạc. Vừa qua mùa hè, vào đầu thu Nam Nhạc hơi lạnh lẽo. Đứng ở cửa, cảm khái ngàn vạn. Nhìn những người vội vã qua lại bên cạnh. Khách thành kính dâng hương, du khách tùy ý, người bán hàng rong rao hàng dọc theo con phố, mỗi người đều có vị trí của mình, đều thoải mái vui vẻ, đan vào thành một bức tranh mùa thu dạo chơi Nam Nhạc. Chỉ có ta, một người qua đường Ất bị quên lãng ở một bên giống như một vai phụ do đạo diễn an bài. Tay chân luống cuống đứng ở trên bậc thang trước điện, nhìn mọi người nhốn nha nhốn nháo, trái tim cũng không biết đã lạc ở nơi nào. Đột nhiên bị người ta đụng mạnh, lảo đảo mấy cái, thật vất vả mới đứng vững, cám ơn trời đất, tim lại trở về vị trí cũ. Đang hồi hồn, một đôi mắt to xinh đẹp xoay tròn trước mắt ta, nhìn ta phục hồi tinh thần lại, mở mắt to lên tiếng: "Chị xinh đẹp, thật xin lỗi, có đau không?" Nguyên lai là một bé trai sáu bảy tuổi. Nghe được nó gọi ta "chị xinh đẹp", không khỏi cười, nhìn gương mặt nghiêm túc chờ trả lời của nó. Nói: "Người bạn nhỏ, chị không sao, không sao." Nhìn bốn phía một chút, không thấy người lớn. Thích thú hỏi: "Người nhà của em đâu?" Nó chỉ chỉ trong điện, vừa chạy vừa nói: "Em đi, hẹn gặp lại chị!" Trong lòng ta cười thầm: lập tức liền đón xe trở về Trường Sa, thế giới lớn như vậy, sao có thể nói gặp là gặp? Quay đầu lại nhìn đường về, thoải mái cười một tiếng: tâm tình u buồn này không hợp với ta, ở nơi này nhiều năm vậy, còn sợ sống không nổi hay sao? Vẫy vẫy đầu dứt khoát xuống núi ngồi xe mấy ngày liên tiếp trở lại Trường Sa. Trở lại tiệm bán quần áo mở chung với bạn, buôn bán vẫn không đắt. Người bạn Hướng Lâm bưng trà đến hỏi: "Cầu nguyện chưa? Bồ Tát nghe được không?" Ta chán nản đáp: "Cầu thì cầu rồi, nhưng cả điện đều là khách hành hương. Phần lớn cầu thăng quan, phát tài, sinh con, cầu đông người, mọi người đều thật lòng thành ý, tâm nguyện nhỏ của mình, không biết Bồ Tát có nghe được không? Nghe rồi có thể để ở trong lòng hay không?" Hai người đều im lặng.
Địa ngục thất quân chủ cùng tứ phương thiên quân các nhân vật lần lượt lên trường, hết thảy chân tướng đều chỉ về một cuộc tình yểu mệnh kinh thiên động địa từ thời thượng cổ, mà đó, thậm chí định trước rằng thần ma đều vô lực thừa nhận… Thể loại: Đam mỹ, linh dị thần quái, huynh đệ, bi kịch Khuynh Thành chỉ là một cái bóng, khi câu chuyện ở quyển thượng vừa bắt đầu thì y đã chết rồi, Thiên Đế Thần Hi vì y rời đi mà tính tình đại biến, Ma Quân Vĩnh Dạ lại bởi vì không thể tha thứ cho bản thân mà tự phong ấn mình trong hàn băng. Nghĩa đệ của Ma Quân, người đứng đầu Hoàng tuyền – Phi Thiên vẫn yêu Vĩnh Dạ, bởi Vĩnh Dạ tự phong ấn bản thân trong hàn băng mà một đêm đầu bạc, sau đó, xuất phát từ hận ý, y lệnh cho người huyết tẩy Ảo cảnh thiên Khuynh Thành từng thống trị… Ba trăm năm sau, Tử Mạch, người trẻ tuổi nhất trong Ma giới tứ ám ngự tiền bước chân lên phàm thế, mà y lại là phụng mệnh lệnh của Phi Thiên bệ hạ đi tìm hồn phách Khuynh Thành điện hạ đã thất lạc, thế nhưng không ai biết, trong lòng y thầm ngưỡng mộ vị được truyền tụng là mỹ lệ nhất tam giới mà lúc nhỏ từng kinh hồng thoáng gặp kia đến nhường nào. Câu chuyện cứ thế tiếp diễn, lấy đế quốc Long làm trung tâm, Đông có hải đảo, Nam có Miêu Cương, Bắc có băng nguyên, Tây có đại mạc, các phương đều triển khai câu chuyện trên đại lục. Địa ngục thất quân chủ cùng tứ phương thiên quân các nhân vật lần lượt lên trường, hết thảy chân tướng đều chỉ về một cuộc tình yểu mệnh kinh thiên động địa từ thời thượng cổ, mà đó, thậm chí định trước rằng thần ma đều vô lực thừa nhận…
Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Truyện Phụ Thân Ta Muốn Giết Ta của tác giả Lưu Quang Túy là câu chuyện về anh chàng người hầu có chút chậm tiêu và tiểu thiếu gia hết sức tâm cơ ngày ngày đêm đêm dụ anh chàng người hầu của mình vào tròng. Trích đoạn: Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân.
Đại Lương có sinh đôi công chúa sinh đến mặt nếu đào hoa, khuynh quốc khuynh thành, là thế gia công tử tình nguyện từ bỏ con đường làm quan cũng không bỏ xuống được tâm tâm niệm niệm. Bất đắc dĩ Đại công chúa vì nước hòa thân xa gả, đã từng vây quanh ở bên người nàng xum xoe bọn công tử liền sôi nổi hướng Nhị công chúa Giang Thành Tuyết bên người thấu. Giang Thành Tuyết mới vừa xuyên qua tới, liền gặp phải trước mắt bốn cái quý công tử đều chiết hoa chi dục tặng cho nàng tranh giành tình cảm Tu La tràng. Nàng lại tươi sáng cười, đem bốn đóa hoa đều tiếp nhận, pha hiện ái muội mà giơ tay phân biệt trâm đến bốn người đỉnh đầu, mắt phượng phát động: “Tứ tướng trâm hoa, vài vị đại nhân nhưng chớ có làm bổn cung thất vọng a.” Xem qua nguyên thư cốt truyện Giang Thành Tuyết biết, này đó trông mặt mà bắt hình dong cẩu đồ vật, bất quá đem nàng trở thành tỷ tỷ thế thân thôi. Không những tìm mọi cách làm nguyên chủ bắt chước tỷ tỷ dáng vẻ, còn ở hậu kỳ đem nguyên chủ vừa lừa lại gạt quải đi Hung nô, ném đến tuổi già Thiền Vu tẩm cung, dùng nàng đổi về tỷ tỷ. Giang Thành Tuyết cười lạnh, một đám đều thích chơi thế thân đúng không? Kia không ngại thử xem xem, đến tột cùng ai thế ai…… Phong lưu Thế tử gia cho rằng chính mình bắt được Giang Thành Tuyết phương tâm, lại phát hiện người này bắt đầu hướng hắn hỏi thăm cùng chính mình dung mạo có ba phần tương tự thừa tướng biểu ca yêu thích. Lãnh tâm thừa tướng cho rằng chính mình thủ đoạn cao minh vạn vô nhất thất, lại kinh giác Giang Thành Tuyết đem hắn ở triều đình bố cục báo cho cùng chính mình tính cách ba phần tương tự Nhiếp Chính Vương. Phúc hắc Nhiếp Chính Vương cho rằng chính mình tay cầm trọng binh có thể được đến muốn hết thảy, lại phát hiện Giang Thành Tuyết tựa hồ thích thanh âm cùng hắn ba phần tương tự đối thủ một mất một còn tiểu tướng quân. Thẳng thắn tiểu tướng quân đem chính mình một mảnh thiệt tình đều phủng đến Giang Thành Tuyết trước mặt, lại phát hiện công chúa đối tất cả mọi người có thể tươi cười rạng rỡ, duy độc ở trước mặt hắn nhất lạnh như băng. # nghiền xương thành tro hỏa táng tràng, nguyên lai thế thân lại là ta chính mình # # câu hệ công chúa bội tình bạc nghĩa, điên cuồng ngược tra, thượng đại phân # ★ đọc chỉ nam: ① xuyên thư + bối cảnh giả tưởng, hư cấu yếu tố quá nhiều, chớ khảo cứu. ② sẽ có tra nam hỏa táng tràng / Tu La tràng / hùng cạnh, nhưng tuyệt không sẽ có tra nam thượng vị, nam chủ là văn án cuối cùng tiểu tướng quân. Phía chính phủ duy nhất nhận định CP: Đùa bỡn tra nam với cổ chưởng gian mỹ diễm câu hệ công chúa vs khí phách hăng hái suất tính chân thành tha thiết nãi cẩu thiếu niên tướng quân. ③ hoa trọng điểm: Tỷ muội tình thâm! Tỷ tỷ nữ cường nhân thiết, thả có che giấu bàn tay vàng. Tỷ tỷ là tự nguyện hòa thân, từ đầu đến cuối sủy quấy loạn địch quốc chính quyền mục đích đi, sẽ ở địch quốc làm sự nghiệp tuyến. Tỷ tỷ vẫn luôn ở bảo hộ muội muội, muội muội cũng ở vì tỷ tỷ giải quyết nỗi lo về sau. Tag: Cung đình hầu tước Xuyên qua thời không Xuyên thư Sảng văn Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Giang Thành Tuyết, Hạ Hi Triều ┃ vai phụ: Liễu Sơ Tân, Vân Vụ Liễm, Kim Minh Trì ┃ cái khác: Bất luận cái gì lý do bỏ văn đều không cần báo cho! Một câu tóm tắt: Câu hệ công chúa chơi chuyển hùng cạnh Tu La tràng cùng hỏa táng tràng Lập ý: Nữ tử đương tự mình cố gắng.
Hãy khám phá thế giới kỳ diệu và độc đáo của truyện Thế thân công chúa là câu hệ mỹ cường thảm / Câu hệ công chúa váy hạ thần cùng với cốt truyện đầy cảm xúc và hy vọng được tác giả Mộ Hành Dã dành rất nhiều tâm huyết và cảm xúc vào từng chương truyện. TruyenChu.vn chúng mình gửi đến các bạn độc giả 58 chương của tác phẩm này, mời bạn đón đọc và chia sẻ cảm xúc ở phần bình luận bạn nhé.
Hoắc Thiếu Huyên phía sau tổng đi theo cái xinh đẹp cái đuôi nhỏ, Cửu hoàng tử dung mạo điệt lệ, một đôi trong trẻo đôi mắt nhấp nháy, nhìn đắc nhân tâm mềm. Cái đuôi nhỏ càng dài càng lớn, từ Hoắc Thiếu Huyên cổ lẻn đến có thể đem cằm gác lại ở hắn trên đỉnh đầu. Thiếu niên tiếng nói trong sáng, một ngụm một cái “Thiếu Huyên” quanh quẩn ở Quốc công phủ trong viện. Sau lại cái đuôi nhỏ tùy quân xuất chinh, từ mọi người trong miệng gây chuyện thị phi Cửu hoàng tử thành danh dương thiên hạ Triệu An Vương. Lại sau lại, Hoắc Thiếu Huyên đem cái đuôi nhỏ khí chạy. Hai người tái kiến hết sức, một vị là quyền khuynh triều dã tướng phụ, một vị là đoạt quyền thượng vị tân đế. Triệu An đế minh trào ám phúng: “Tướng phụ đảo đúng như từ trước giống nhau xảo lưỡi như hoàng, hống đến người không thể không nghe.” Hoắc tướng phụ mặt không đổi sắc: “Bệ hạ quá khen.” Chúng triều thần khóc thiên thưởng địa: “Quân thần ly tâm, ta chờ thở dài!” Tần & Hoắc: “……” Vì lấp kín từ từ chúng khẩu, tướng phụ vào cung làm bạn. Chư vị đại thần cảm thấy mỹ mãn, không nghĩ tới —— Rõ như ban ngày, lanh lảnh càn khôn, tướng phụ bị để tại án tiền không thể động đậy. “Bệ hạ, còn thể thống gì?” Hắn khuôn mặt tuấn tú ửng đỏ, nhíu mày ghé mắt. “Cái gì thể thống, trẫm không hiểu.” Tần Tu Dịch xinh đẹp hai tròng mắt chuyên chú mà nhìn chằm chằm hắn, sắc bén răng nanh ngậm hắn bên gáy, nguy hiểm ái muội. “Tâm duyệt trẫm lại không phải cái gì mất mặt sự.” Hắn nhỏ giọng mê hoặc, tiếng nói ôn hòa, trên tay lực đạo lại càng thêm trọng. “Thiếu Huyên, gọi thanh Tần lang nghe một chút.” Nhãn: Quyền mưu, niên hạ, cường cường ,câu hệ mỹ nhân công, phúc hắc quyền thần thụ, hai vị song thương tại tuyến, tương ái tương sát nhưng lẫn nhau sủng, nắm tay cam vai ác đánh thiên hạ, thế lực ngang nhau, sảng văn