Đản là quả trứng a => tên truyện có nghĩa là : Quả trứng nở ra vương phi hoặc Vương phi chui ra từ quả trứng ^^
Ông trời thật là bất công , tuyệt đối không nghĩ tới xuyên qua sẽ trỡ thành một tiểu tinh linh, hơn nữa còn là tiểu tinh linh còn nằm trong trứng a!”!
“!”
“Đinh!”
Thanh âm thanh thúy vang lên, vỏ trứng từ từ nứt ra…
Rốt cục thời khắc cũng điểm, một nỹ nhân như hoa như ngọc, lõa thể, ngồi ở trong lòng một nam nhân to lớn,
Phía sau hai cánh trong suốt triển khai, cao thấp đong đưa.
Cô gái nghiêng đầu, đôi mắt to tròn, hai tay đặt trên ngực nam nhân, dần dần bên môi gợi lên một chút tươi cười ngọt ngào, bản năng hoán một tiếng: Đa Duy! (ngôn ngữ của tinh linh)
“Vương, nàng nói gì?”
“… Bổn vương nghe cũng không hiểu.”
“Nàng giống như xem ngươi là phụ thân.”
“…”?
Từ đó về sau, Minh Vương bên người luôn có một cô gái có cánh, tên gọi: Phi Nhi…
[ Cảnh thứ nhất ]
“Nói theo ta… Phụ vương…”
“Phụ… Vương…”
“…Cụ vương?” “Phúc vượng?”
“… Kêu phụ vương, sẽ mang Phi Nhi đi bơi?”
“Phụ vương!”?
“…”
[ cảnh thứ hai ]
“Phi Nhi, nữ hài tử cười không thể lộ ra chân răng, hiểu không?”
“… Biết!”?
“Đây là quần áo của ngươi, phải mặc như thế này…”
“Nga.”
“… Đó là quần áo của ta, đừng kéo, đừng kéo…”
[ cảnh thứ ba]
“Phi Nhi, không thể cho nam nhân xa lạ hôn môi, hiểu không?”
“Phụ vương thì sao?”
“… Phụ vương không tính, phụ vương có thể… Ngô!!”
Nửa ngày sau…
“… Đợi chút, Phi Nhi, nơi đó không thể hôn… Chết tiệt!”
[ hai năm sau ]
“Hiền đệ, ngươi cũng nên lập phi.”?
“Vương phi?”
Trong đầu xẹt qua một bóng dáng đáng yêu,bạc môi không khỏi gợi lên một chút hạnh phúc tươi cười.
“Diêm thúc thúc, Phi Nhi không thấy!”?
“Cái gì!”
Từ nay về sau, giang hồ xuất hiện một môn phái thần bí– Minh Môn…
chương 90: khiên nhân duyên