Nguồn convert: Tàng thư viện
Editor: mun's mun + tsubasa04
Hạ Thanh Ca, nổi danh là đại tiểu thư phế vật ở Long Khê đại lục, từ nhỏ đã cùng thế tử gia nhà họ Lương đính thân làm cô dâu nhỏ, laị không nghĩ, mười lăm năm sắp tới ngày đại hôn, Lương gia vì leo lên hoàng quyền mà sinh hối hận, từ đó dấy lên một trường phong ba. Từ hôn không lâu sau nàng lại đối với dung mạo khuynh thế của Thất điện hạ vừa gặp đã yêu tương tư thành bệnh, trời thuận theo lòng người, được ý chỉ của Thái hậu gả tiến Duệ Vương phủ. Không nghĩ tới, sau ngày đại hôn không lâu, di nương cùng thứ muội thiết kế leo lên trên giường phu quân, còn hãm hại nàng hàm oan tới chết.
Nàng vốn là đặc công đứng đầu thế giới, lòng dạ độc ác, am hiểu ngụy trang, sở trường của nàng là vở kịch hay giả heo ăn thịt hổ, danh hiệu "Thiên Sứ mị cơ", trong lần nhiệm vụ truy sát bị người thân nhất đâm lén sau lưng, xuyên tới quốc gia xa lạ này, chán nản trở thành đại tiểu thư. Tổ mẫu không đau? Di nương không thương? Bị thứ muội khi dễ? Đến cả vị hôn phu bỏ đi cũng gây hấn? Nàng lạnh lùng cười một tiếng, đến hết đây đi, nàng Hạ Thanh Ca sẽ tiếp tới cùng!
Mười hai năm giả ngây giả dại, che dấu tài hoa, một khi trùng sinh, khuynh đảo thiên hạ! Thay đổi như chong chóng, trở tay là mưa. Giết người tàn nhẫn, tranh đấu người ngã ngựa đổ kêu rên một mảnh, đây.....Đúng là đồ bỏ đi kia?
[Màn kịch ấm áp] Một vị nam tử dung nhan tuyệt thế, mắt to tinh khiết lóe sáng, "Ca nhi? Làm nương tử của ta có tốt không? Ta đây mặt mày đẹp đẽ, tướng mạo nghiêng nước nghiêng thành bị nàng lừa đến, nàng nhất định phải phụ trách tới cùng a."
Đôi môi mỗ nữ khẽ run, khinh thường "Ta nhớ được, là tự ngươi nửa đêm leo cửa sổ mà đến chứ?"
[Màn kịch ái muội] Mỗ nam kích tình lui về phía sau tóc dài xõa, quyến rũ xinh đẹp "Ca nhi, công phu của vi phu có thể còn gì nữa?"
Mỗ nữ tức giận không thôi, mệt không chịu nổi, lạnh lùng nói,"Lần sau trước xem xuân cung đò rồi hãy tới, nếu không không bàn nữa." Đau đớn nhắm mắt lại, thầm hận hành động "non nớt" tệ hại của nam nhân này.
[Màn kịch nhỏ manh manh] Hai tiểu nãi oa trắng trẻo đẹp đẽ như điêu khắc bao bọc vây quanh một cô gái tuyệt mỹ vô song,"Mẫu thân...mẫu thân....phụ thân ức hiếp chúng ta. Mẫu thân phải làm chủ cho chúng ta."
Mỗ nữ đau lòng trái ôm phải ấp, "Bảo bối ngoan, phụ thân khi dễ các ngươi như thế nào?"
Lão nhị dành mở miệng trước,"Phụ thân nói buổi tối chúng ta đoạt mẫu thân chăn ấm, làm cho người đêm không an giấc, cho nên hung ác giáo huấn chúng ta, còn đánh lên mông nhỏ. Mẹ, phụ thân làm sao lại tức giận như vậy. Ô ô...." Trên mặt mỗ nữ mây đen một mảnh, nhìn tới tuyệt thế mỹ nam đang rình coi ngoài cửa âm lãnh cười một tiếng. "Phu quân, buổi tối để cho thiếp thân "Hảo hảo" hầu hạ chàng....
p/s: nam chính chung tình, nữ chính co được giãn được, hai người phúc hắc chung oanh vật hi sinh.
quyển 2 chương 3-1: bắn chết hạ thannh ca (1)