Tình cảm của hai nhân vật chính sẽ chậm rãi lên men dọc theo những cố sự xảy ra, cũng như một câu tác giả đã viết trong thiên văn này: “Ta biết đôi mắt của người đã lịch lãm chê chán danh sơn đại xuyên, mà ta chỉ là một tòa núi xanh thấp bé chốn Giang Nam. Thế nhưng nghìn cánh buồm nhẹ lướt qua, núi xanh vẫn mãi chờ nơi ấy.” Thể loại : Trợ lý thụ vs lão bản công, 1V1, He, sinh hoạt đầm ấm hằng ngày, đô thị kỳ đàm. Thần tiên ma quái, điềm văn.
Diễn viên: Lục Tri Phi, Thương Tứ.
Phối hợp diễn: Mã Yến Yến, Đồng Gia Thụ, Cửu Ca… đám ngưu quỷ xà thần ngơ ngác bệnh tâm thần
Số chương : 142 Chương
Yêu quái thư trai là tên đặc biệt của một tiệm sách ở cuối con đường phía đông.
Thật sự thì chủ nhân của tiêm sách là một lão yêu quái, hắn đã ngủ từ thời dân quốc cho tới tận bây giờ, tính cách cổ quái bụng dạ phúc hắc, tuyệt đối là vạn năm lão bất tử. Mà hắn vì muốn thích ứng hoàn cảnh thời hiện đại liền mời một trợ lý sinh hoạt.
Trợ lý mới là nhân vật chính, dung nhan đẹp đẽ, chữ viết xấu xí, thích nói chuyện cười lạnh, có thể hành động liền tận lực không nói lời nào, một khi mở miệng liền trực tiếp đem ông chủ độc (nghẹn) chết.
Vì vậy, câu chuyện này, có độc.
—- o0o —-
Tác phẩm giản bình
Mây mờ tan đi, trăng tròn soi người đến, xốc lên một tấm màn đô thị kỳ đàm.
Yêu quái trong thiên văn chương này được một đám cố sự xâu chuỗi với nhau, cùng phác họa một bức tranh phù thế, nơi mà cả người và yêu đều có thể cùng tồn tại.
Có câu chuyện về Tạng Hồ thích đem gương mặt của mình ra làm emoticons khiến người ta không biết nên cười hay nên khóc. Có câu chuyện xuyên qua thời không từ một bức ảnh cũ thời dân quốc, khiến người ta có cảm thấy kỳ quái cũng có cảm giác ấm áp.
Tình cảm của hai nhân vật chính sẽ chậm rãi lên men dọc theo những cố sự xảy ra, cũng như một câu tác giả đã viết trong thiên văn này: “Ta biết đôi mắt của người đã lịch lãm chê chán danh sơn đại xuyên, mà ta chỉ là một tòa núi xanh thấp bé chốn Giang Nam. Thế nhưng nghìn cánh buồm nhẹ lướt qua, núi xanh vẫn mãi chờ nơi ấy.”
chương 142: một viên bánh trôi (hoàn)