Huyễn Nhất Không bị Chủ Thần bạn trai cũ đá vào xuyên nhanh hệ thống làm việc, tích cóp đủ rồi tín ngưỡng giá trị mới có thể trở về tiếp tục đương cá mặn, rơi vào đường cùng đành phải mở ra chính mình diễn kịch kiếp sống. “Ngọt ngọt ngào ngào đại kết cục nào có BE mỹ học lệnh người khó quên, không chiếm được mới là tốt nhất.” Cái thứ nhất thế giới: ABO ngụy “Thế thân” song sinh tử “Ngươi thích rốt cuộc là ta, vẫn là hắn?” Cái thứ hai thế giới: Nhân yêu thù đồ, phát sóng trực tiếp bắt yêu “Nhân yêu thù đồ, đương số ít tồn tại có được uy hiếp đến tuyệt đại đa số tồn tại sinh mệnh, kia bọn họ chính là không bị cho phép tồn tại.” Cái thứ ba thế giới: Tinh tế Liên Bang, ngôi vị hoàng đế chi tranh “Ta sở làm hết thảy chỉ vì một người, vì hắn để ý Liên Bang, ta không có lựa chọn, nhưng ta cũng cũng không hối hận.” Càng nhiều thế giới đãi giải khóa…… Chờ đến Huyễn Nhất Không tích cóp đủ rồi tín ngưỡng giá trị vừa lòng trở về, bị ngược mấy cái thế giới bạn trai cũ mặt vô biểu tình đem hắn ngăn ở nhà mình cửa, hồng mắt thấy hắn: “Ngươi cố ý?” “Ta sai rồi.” Huyễn Nhất Không giả vờ ủy khuất. “Tha thứ ta đi?”
Bạn đang theo dõi đọc truyên full Tái tửu hành của tác giả Lữ Bất Ngụy rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Kiếm Hiệp, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Bách Hợp, Khác này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. “Ta là người điên.” “Hảo xảo, ta cũng là.” Tác phẩm tóm tắt Bạo lực cuồng năm thượng × diễn tinh niên hạ ① đã kết thúc ② chúc đại gia thân thể khỏe mạnh vạn sự như ý ③ kết cục he ( sẽ không viết văn án liền viết cái truyện cười đi ) Thẩm cẩn bạch: Ta sai rồi, ta thật sự sai rồi, ta từ lúc bắt đầu liền không nên đào hôn, nếu ta không đào hôn, ta cũng sẽ không gặp được cái này bệnh tâm thần dây dưa ta. Tiêu phi: Ân? Nói ai bệnh tâm thần đâu? Thẩm cẩn bạch: Ta. ―― dưới vì sửa chữa qua đi tóm tắt, đề cập kịch thấu, thận đọc ―― Này kỳ thật là một thiên chị dâu em chồng văn. Một cái này đây đùa bỡn mạng người làm vui kẻ điên, nương đuổi bắt phạm nhân, trừ bạo an dân cùng giang hồ phân tranh cơ hội phóng thích thiên tính; Một cái này đây đùa bỡn nhân tâm làm vui kẻ điên, bản chất diễn tinh, rõ ràng là tiểu ma đầu lại đem chính mình ngụy trang thành tiểu bạch thỏ, đem mặt trên cái kia kẻ điên cấp chơi đến xoay quanh. Nhưng mà, kẻ điên liên thủ, thiên hạ ta có! Nhãn: Võ hiệp giang hồ HE cẩu huyết
Thể loại: Hiện đại, Chủ công, Huyền huyễn, Niên thượng, 1×1, Cường x Cường, Hài hước, Tiên ma thần quái, Hỗ sủng, HE. Tình trạng bản gốc: Hoàn (106 chương + 3 phiên ngoại) Edit & Beta: Hương (FujoshiNinja)
Văn án
Chỉ là đi ném rác thôi mà, không ngờ rác quả nhiên dã ở trong thùng, còn trong lòng lão yêu quái Tỳ Hưu lại có thêm một con nam quỷ
Nam quỷ tên Văn Hi, cả người xinh xẻo, thân thể mềm mại, vừa khéo trong nhà Tỳ Hưu thiếu một cái gối ôm.
Tỳ Hưu không chút do dự đem về, cũng vì thể thất của hắn bị trời phạt nên cơ thể lúc nào cũng nóng rực khó nhịn, cho nên không thể nào ngó lơ bảo vật từ trên trời rơi xuống này.
Tỳ Hưu thề với trời rằng hắn chỉ xem tên quỷ này là gối ôm thôi, nhưng mọi người đều không tin.
Tỳ Hưu: “Tơ hồng tuy buộc trên người, nhưng ta vẫn mãi tấm lòng độc thân.”
Văn Hi bị phong ấn trong hũ lên men suốt mấy trăm năm, cuối cùng cũng được thả ra nhìn ánh sáng, lại phát hiện mình biến thành con dâu nuôi từ bé để gán nợ.
Đối tượng phục vụ còn là một hộ kinh doanh mỗi tháng phải nộp thuế trả nợ đúng hạn.
Văn Hi: “Còn có con Tỳ Hưu thứ hai nào sống thảm như anh không?”
Hai người gà bay chó sủa thành chính quả, Nguyệt Lão dẫn người đến săn tin hóng hớt.
Tỳ Hưu phát biểu rằng chỉ cần phân loại rác cho tốt thì vợ đẹp rất dễ tìm.
Còn có tên là: Ta nhặt được vợ trong thùng rác (Không phải đâu) Ngoại hình hung dữ nội tâm cuồng nhiệt xấu xa vô lại Tỳ Hưu công (Bì Tu) X Cáo mượn oai hùm co được dãn được mỹ nhân quỷ thụ (Văn Hi) Tôi chỉ nghĩ được đến vậy thôi, là câu chuyện tình yêu của hai kẻ không phải người ấy mà.
【Chú ý】Liên quan đến thiết lập, trong thiết lập truyện này, Tỳ Hưu không phải con trai của rồng, mà là Thao Thiết, Nhai Tí cũng vậy, ngoài ra trong số những đứa con của chân long có thể sẽ có Tù Ngưu âm nhạc gia, Bị Hý vác bọc lớn, Phụ Hý thanh niên văn nghệ.
******
★Chú thích:
[1]Chú giải về cái tên truyện:
Tỳ Hưu là một thần thú trong truyền thuyết Trung Hoa, tượng trưng cho may mắn, tiền tài, sung túc. Tỳ Hưu có thể chuyển họa thành phúc, khai vận trừ tà, trấn nhà tránh bệnh, thúc đẩy nhân duyên. Nói chung là một thần thú rất oách, được người người nhà nhà yêu thích. Và cái này mới quan trọng nè
Truyền thuyết kể rằng, Tỳ Hưu phạm luật trời, bị Ngọc Hoàng phạt chỉ ăn được tiền tài ở bốn phương tám hướng, nuốt mà không được thải, chỉ có vào không có ra. Cho nên Tỳ Hưu không có hậu môn :))
Dựng dục ra đỉnh cao phép thuật văn minh thế giới tức sẽ đi về phía hủy diệt, cuối cùng người may mắn còn sống sót trở lại mười triệu năm trước, thời điểm này, phép thuật văn minh vừa mới mới vừa nảy sinh, vô số pháp sư còn ở bụi gai trải rộng trên đường gian nan lục lọi.
Hắn tự thời đại mạt pháp mà đến, hướng đi chí cao vương tọa.
“Song nữ chủ, ABO thế giới quan + tương lai. Toàn bộ hành trình vô ngược, nhẹ nhàng, sủng ngọt, hằng ngày phong. Cường độ thấp bệnh kiều ( phi cưỡng chế ) song tiêu cố chấp niên hạ trung khuyển A× cảm xúc ổn định xinh đẹp thành thục đại tỷ tỷ O.” Nguyễn phỉ, lam tinh 1 khu tối cao quan chỉ huy, áp đảo Alpha phía trên đỉnh cấp Alpha, tính cách bất thường dễ giận, tinh tế không ai không sợ nàng. Mà nếu tới rồi bối nhân trước mặt, liền biến thành —— Sẽ cười ra hai viên ngoan mềm tiểu răng nanh: “Tỷ tỷ dán dán ~” Sẽ nghiêng đầu ủy khuất ba ba: “Muốn thân cái trán……” Có khi cũng sẽ vô pháp ngăn chặn mà lộ ra bản tính, nhìn bối nhân trong mắt hiện lên một tầng điên sắc. Bối nhân chỉ cảm thấy nàng giống một con thích làm nũng tiểu báo tử. Chỉ cần sờ sờ đầu, liền sẽ nháy mắt vuốt phẳng hết thảy hung ác nham hiểm cảm xúc, hảo hống cực kỳ. —— ps: Không thấy quá ABO văn, dời bước bình luận khu, có kỹ càng tỉ mỉ phổ cập khoa học.
Edit:& Nam Thiên Cung, Diên Vĩ, Tiểu Huyền Vũ, Mie Nguyễn Thể loại:& Hiện đại, quân nhân Cô mở miệng nói như đùa: "Chúng ta kết hôn đi! " Kết quả, người đàn ông đối diện thật sự đáp lại:...
Thể loại: Đam mỹ – Xuyên không – Cổ đại – Trạch đấu – Cung đình – ×- HE. Editor: Vện
Bác sĩ tinh anh Tiêu Ngự đang sống ở thời hiện đại lại được ông trời ưu ái cho xuyên về cổ đại.
Tiểu Ngự ngủ mơ thấy một giấc mộng Trang Chu, biển hóa nương dâu sau khi hắn tỉnh dậy thì thấy mình đang trong thân xác của một thiếu niên sống ở thời cổ đại. Nhưng chỉ vì thù hận riêng của người cô ích kỷ mà hắn đường đường là thân nam nhi lại được nuôi dưỡng theo cách nữ nhi khuê các. Mẫu thân mất sớm phụ thân tái giá khiến đứa trẻ mồ côi chịu nhiều ức hiếp.
Một thánh chỉ ban hôn hoang đường làm hậu viện nổi sóng, triều đình đảo điên. Ngộ nhỡ “phu quân” hắn biết người được kiệu lớn tám người khiêng về làm chính thê lại là nam mà không phải nữ…
Kiến công lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, hắn đã cứu sống vô số sinh mệnh, tấu lên khúc nhạc mỹ miều xuyên cả thời không.
Biên tập nhận xét: Bác sĩ hiện đại Tiêu Ngự trọng sinh về cổ đại trong thân xác một thiếu niên có vẻ ngoài y hệt hắn. Thiếu niên xuất thân thế gia đại tộc, nhưng vì sinh ra trong chốn hậu viện tranh đoạt quyền lực mà thân nam nhi lại được nuôi lớn trong thân phận nữ nhi. Mẫu thân lực bất tòng tâm, phụ thân cưới vợ khác nên hắn phải chịu đủ mọi nhục nhã. Thân là bác sĩ tinh anh, Tiêu Ngự nghĩ cách thoát khỏi khốn cảnh, hành y giúp đời, dần dần được mọi người tôn kính. Khi sắp thoát được thân phận “tiểu thư khuê các” thì hắn nhận được thánh chỉ ban hôn hoang đường, nên đành ngậm ngùi bị gả vào chốn nhà cao cửa rộng. “Phu quân” trên danh nghĩa là vị Thế tử cao ngạo lạnh lùng.
Mở đầu tác phẩm là trạch đấu, dần mở rộng ra tranh đấu trên triều đình. Ngôn từ vừa giản dị vừa có chuyên môn đắp nặn nên hình tượng một tiểu thụ y thuật cao siêu, nhìn xa trông rộng, hai kiếp hành y nên hắn rất quý trọng sinh mạng. Công ban đầu lạnh lùng như núi băng nhưng sau khi cưới thì biến thành trung khuyển. Phu phu tâm đầu ý hợp chấn chỉnh triều cương, quét sạch chiến trường. Cá tính nhân vật sinh động, nội dung tác phẩm trọn vẹn, hành văn xuất sắc khiến độc giả hô hào quá đã.
Tên khác: Cuộc sống mới của Đường Uyển Tên gốc: Trùng sinh Đường Uyển Thể loại: Sống lại ở quá khứ để làm lại cuộc đời, Điền văn, Cổ đại Nguồn raw và convert: ~watery~ Tangthuvien Credit tiếng Việt: Tiểu Quy
Thân xác chết đi, lẻ loi đứng trên đài cao nhìn về quê hương sáu mươi năm, Đường Uyển không ngờ mình còn có thể sống lại!
Sống lại là chuyện tốt, nhưng vì sao để nàng sống lại vào thời điểm xấu hổ nhất cuộc đời?
Con đường tương lai phải đi như thế nào, phải đi con đường nào, Đường Uyển không biết, nhưng nàng muốn thay đổi chính mình, không để mình dẫm lên bi kịch kiếp trước…
Lời của Q. :
Truyện được viết dựa trên câu chuyện có thật của thi sĩ Lục Du. Ông lấy vợ là nàng Đường Uyển tài mạo song toàn, nhưng mẹ ông ghen ghét ép ông phải bỏ vợ. Đường Uyển và Lục Du yêu nhau thắm thiết, thậm chí khi đã bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà, Đường Uyển vẫn chấp nhận đến ở tại căn nhà do Lục Du sắp xếp, mong chờ Lục Du công thành danh toại rồi sẽ rước nàng về nhà.
Nhà họ Đường phát hiện, Đường Uyển bị đón về nhà mẹ ruột. Ít lâu sau cả hai đều tái giá, Đường Uyển gả cho Triệu Sĩ Trình, Lục Du cưới Vương thị. Lục Du thi đỗ, được triều đình trọng dụng, ông quay trở về quê cũ, gặp lại Đường Uyển và Triệu Sĩ Trình trong vườn Thẩm, lúc này Đường Uyển đã kể hết chuyện ngày xưa cho Triệu Sĩ Trình nghe, Triệu lang rộng lượng cho phép vợ tiếp đãi người cũ, Lục Du thấy Đường Uyển sống tốt, thương nhớ người cũ, tức cảnh sinh tình viết bài thơ Cây trâm phượng (Sai đầu phượng) nổi tiếng. Đường Uyển đọc được xúc động không thôi, sầu bi mà chết.
Lục Du hay tin như sét đánh ngang tai, mấy phen khóc đến chết đi sống lại. Từ đó về sau, cái tên Đường Uyển đã trở thành đề tài quen thuộc trong sáng tác văn chương của Lục Du. Mãi đến khi 84 tuổi ông vẫn không quên người vợ, người tri kỷ lúc đầu của mình. Người đời đánh giá đây chính là một mối tình “thiên cổ hận”.
Phần trên là nguyên tác, tác giả Du Đăng cho rằng cái kết đó không đáng, tác giả muốn Đường Uyển sống lại, thay đổi cuộc đời, hạnh phúc bên người chồng cao thượng là Triệu Sĩ Trình.
Ngọc Quan Âm là tác phẩm kể về An Tâm, một nữ cảnh sát xinh đẹp. Khi tham gia vào một chuyên án, cô đã không hề biết rằng mình đang từng bước tiến vào vòng xoáy yêu hận tình thù với một kẻ buôn bán ma túy và khiến chồng mình phải bỏ mạng. Để trốn tránh sự trả thù của người tình cũ, cô đã thay đổi thân phận, chuyển đến thành phố Bắc Kinh xa xôi để sinh sống. Cũng chính tại đây, An Tâm đã gặp được người đàn ông nguyện yêu thương cô suốt cả cuộc đời. Những tưởng sắp có được hạnh phúc thì ngay sau đó, cô đã mất đi đứa con trai yêu quý của mình. Chính trong lúc rơi vào hố sâu của sự tuyệt vọng thì phẩm chất kiên cường của một nữ cảnh sát đã vực cô dậy. An Tâm đã chọn cách rời xa người mình yêu để dấn thân trên con đường phòng chống tội phạm đầy chông gai. Ngọc Quan Âm đã được chuyển thể thành cả hai phiên bản phim điện ảnh và phim truyền hình và nhận được sự chú ý lớn với sự tham gia của nhiều diễn viên nổi tiếng như Triệu Vy, Tạ Đình Phong, Tôn Lệ, Hà Nhuận Đông, Đồng Đại Vi… Vào tháng 9/2004, tác giả Hải Nham đã giành được giải Kim Ưng cho danh hiệu Biên kịch xuất sắc nhất; đồng thời, hai diễn viên chính là Tôn Lệ và Đồng Đại Vi cũng giành được danh hiệu Diễn viên được yêu thích nhất cho phiên bản phim truyền hình được chuyển thể.
Editor:Violet Thể loại: Hiện đại đô thị, nhất thụ đa công, đại thúc thụ, ngược luyến tàn tâm. Beta : Tiểu Miêu
Đối với một người từng bị tổn thương luôn sợ sẽ bị đau khổ lần nữa ai cũng vậy nên nhân vật chính cũng không ngoại lệ Chu Mặc đã ba năm trôi qua vẫn không thể nào quên được, từ đó hắn sợ hãi nam tính đụng vào, cũng không thể quan hệ với nữ giới, một mình cô đơn sống ỏ nước ngoài bởi những ám ảnh của quá khứ.Tại đây, hắn đã gặp vị chủ tịch mới của hắn, thời gian dần qua, từ đầu là chán ghét, dần chuyển hóa thành yêu thương, những tưởng có thể sống hạnh phúc bên người hắn yêu, nào ngờ người nọ lại đuổi theo đến tận đây, chưa kể đến sự “góp vui” của một vị bác sĩ tâm thần có tính cách cực kỳ cổ quái…
Edit: Qin Zồ Thể loại: Xuyên không, dân quốc, ngoại quốc, HE Số chương: 149 chương và vài phiên ngoại
Giải thích về tên truyện: Kim Sơn ở đây là ám chỉ cả nước Mỹ, không phải chỉ riêng mỗi San Francisco (Cựu Kim Sơn), hình ảnh hồ điệp là để chỉ nữ chính vỗ cánh tung bay, từ San Francisco bay vọt khắp nước Mỹ. – Trích lời tác giả.
Bối cảnh của câu chuyện được diễn ra ở thời dân quốc ở nước Mỹ với nhiều tình tiết mới lạ lôi cuốn người đọc.
Mọi việc bắt đầu từ khi Hoài Chân tỉnh lại, nhưng lại phát hiện bản thân đã biến thành Mộng Khanh – một cô dâu nông thôn người Quảng Đông lặn lội ngàn dặm đến thành phố Vancouver ở Canada tìm chồng.
Trong khoảnh khắc mở mắt ra, cô đã ở khoang dưới cùng của một chiếc tàu du khách băng qua Thái Bình Dương. Một bức thư đến từ Vancouver, bức thư tình viễn dương do phu quân Ôn Mạnh Băng của Mộng Khanh chính tay viết chính là tất cả hành lý mà cô có.
Lúc này cô mới hay, Mộng Khanh chưa bao giờ đi học, không biết tiếng ngoại quốc và cũng không biết tiếng Anh đã bị lừa bán.
Con tàu này không phải hướng về Vancouver.
Mà là một con thuyền vượt biên chạy đến San Francisco, chở đầy kỹ nữ Trung Quốc đến phố người Hoa.
***
Lâm vào thời buổi loạn lạc lại chỉ có một thân một mình, mới đầu Hoài Chân chỉ muốn chọn một mảnh đất cách xa chiến loạn, yên ổn sống qua ngày.
Nhưng không ngờ chỉ vừa theo những kẻ buôn người nhập cảnh thì đã bị những người Mỹ bài trừ Trung Quốc cấp tiến nổi danh ở bờ biển Đông bắt mất.
***
“Bộ mặt của phố người Hoa, không được lịch sự cho lắm, dọc theo phố là những chuỗi cửa hiệu, thỉnh thoảng có một hai quán ăn hay quán cà phê, đường phố chật hẹp, người đi đường rất đông. Đám trẻ chơi dưới hành lang bẩn thỉu. Lối đi bộ ô uế bẩn thịu, cửa hàng thịt bốc mùi thối rữa, du khách đến đây đều vô cùng mất hứng quay về.
Phố người Hoa ở San Francisco, được gọi là “Trung Quốc lớn nhất ngoài Châu Á”.
“Chín mươi chín phụ nữ Trung Quốc ở phố người Hoa San Francisco là kỹ nữ. Nếu bạn nhìn thấy cô gái Trung Quốc mười bốn mười lăm tuổi ở hải quan tuyên bố mẹ mình vừa qua đời, nhờ cậy cha cao tuổi đến Mỹ kiếm sống, thì không còn nghi ngờ gì nữa, bọn họ sắp bán đi đêm đầu tiên của mình. Gặp may thì có thể bán được ba nghìn đô la.”
***
Nếu không phải chính tai nghe được ngữ pháp tiếng Đức hoàn chỉnh phát ra từ miệng cô gái có vẻ nghèo hèn kia, thì cả đời này Cesar sẽ không bao giờ đặt chân vào con phố Sacramento nổi tiếng tệ hại này nửa bước.
Ma xui quỷ khiến đi theo bước chân của cô ấy đến một tiệm tạp hóa vô cùng dơ dáy, trên tấm biển treo ngoài cửa u ám có viết: con gái, năm văn tiền một pound.
Ông chủ cửa tiệm nhoẻn cười để lộ hàm răng sứt mẻ với anh, dùng tiếng Anh bồi bắt đầu nịnh nọt bắt chuyện: “Ở chỗ chúng tôi có con gái vừa non vừa sạch, tươi như hôm nay vậy.”
Không biết thế nào anh lại nhớ đến cái cân lúc cô dẫm lên bến tàu hòn đảo thiên thần di dân, lúc đó nhân viên hải quan đã nói, “Hoài Chân, tám mươi lăm pound.”
PS: Giai đoạn trước thanh xuân vườn trường, giai đoạn sau xã hội. Edit: Viên Kẹo Nhỏ Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại, HE, Tình cảm, Ngọt Sủng Tống Nhiễm vì theo đuổi Lục Mộ Trầm, mỗi ngày đều cực kì nỗ lực. Không chỉ thời thời khắc khắc theo đuôi anh, còn phải tỏ tình, tặng quà, lại tỏ tình, lại tặng quà, còn làm một ngày ba bữa cơm tình yêu... Nhưng mà nam thần quá cao lãnh, căn bản không để ý đến cô. Bị chịu đả kích Tống nhiễm quyết định thay đổi sách lược. Ngày nọ, Lục Mộ Trầm phát hiện Tống nhiễm cả ngày quấn lấy mình không thấy tăm hơi. Ngày đầu tiên, không sao cả, không tới càng tốt, khó có được thanh tĩnh. Ngày hôm sau, khả năng cô bị chuyện gì đó làm chậm trễ. Ngày thứ ba, cô gái này cũng quá không kiên nhẫn rồi? Mới theo đuổi được bao lâu?! Ngày thứ tư, có người chạy tới nói với anh: "Nghe nói hoa khôi lúc trước theo đuổi cậu cùng nam sinh khác hẹn hò đấy." Lục Mộ Trầm trong cơn giận dữ, lần đầu tiên chủ động tìm Tống nhiễm: "Nghe nói, cậu cùng người khác hẹn hò?" Tống nhiễm: "Cậu không để ý tới tớ, tớ đương nhiên muốn hẹn hò cùng người khác." Sắc mặt Lục mộ trầm trầm xuống, giây tiếp theo, đột nhiên đem người ấn ở trên vách tường, hung hăng mà hôn. Sau một lúc lâu, Tống nhiễm bị hôn đến thở hồng hộc, khiếp sợ mà nhìn Lục Mộ Trầm: "Cậu...Cậu...Cậu..." Mặt Lục mộ Trầm đen lại, nghiến răng nghiến lợi: "Em dám hẹn hò cùng người khác, thử xem!" Trêu chọc xong liền muốn chạy? Không có cửa đâu! PS: Giai đoạn trước thanh xuân vườn trường, giai đoạn sau xã hội.
Ta lão tôn Kim Cô Bổng cũng không một dạng có thể dài có thể ngắn, có thể lớn có thể nhỏ, có thể thô có thể mảnh, càng mấu chốt là co dãn như ý.
"Oanh! Kia nữ yêu tinh, ăn ta lão tôn một gậy!"
"Ngộ Không ca ca, ta rất sợ đó!"
. . .
Xuyên việt thành Tôn Ngộ Không, Thạch Hầu thiên phú phối hợp người Xayda thiên phú chiến đấu, thành tựu mạnh nhất Tôn Ngộ Không. (bản cố sự cùng nhân vật đơn thuần hư cấu, như có tương đồng, đơn thuần trùng hợp, không nên bắt chước. )
Solokhov và bộ tiểu thuyết vĩ đại Sông Đông êm đềm (tiếng Nga : Тихий Дон, Tikhy Don) của ông được xem như tượng đài của văn học Xô Viết. Gần như suốt cuộc đời mình, ông sống tại vùng quê sông Đông và chính cuộc sống, con người nơi đây đã cho ông chất liệu và cảm hứng để viết nên tác phẩm vĩ đại này. Cuốn tiểu thuyết là câu chuyện về số phận con người trong sự biến động của lịch sử, là nghịch lý Grigory Melekhov khi nhân vật này lẽ ra gia nhập Hồng quân nhưng rồi lại đứng về phe Bạch vệ. Trong Sông Đông êm đềm hình tượng nhân vật Gregori tiêu biểu cho tầng lớp trung nông trải qua nhiều lầm lạc về tư tưởng chính trị trong những năm tháng bão táp lịch sử. Đó là con người chính trực, tự trọng, nồng nhiệt, mạnh mẽ và dũng cảm, yêu làng xóm quê hương, nhưng cũng có những mặt xấu như thô bạo, ít nhiều tàn nhẫn và tư hữu.
Tiêu: Mắt thường phàm thai, mắt thấy chưa chắc vì thật. Chiết liễu nhìn thoáng qua hắn cơ ngực, xoa tay hầm hè mà thâm biểu tán đồng: Ít nhất đến sờ một chút, mới tính thực sự cầu thị. 【 ở trong chứa tiêu điểu, tiêu bảo, tiêu bảo bảo, tiêu miêu, tiêu ca, click mở tức thực 】 …………………………………………………… Xin khuyên chư vị không cần suốt ngày đem “Ta là xx cẩu” nói như vậy treo ở bên miệng. Bởi vì ta chính là người như vậy, hơn nữa bởi vậy được đến không biết tên tồn tại nhìn chăm chú, từ đây lún sâu vào vũng bùn, bị nhốt tới rồi đề Oát. Ta từng tam độ hóa hình, đương quá khâu khâu người, Slime, phong tinh điệp, kết cục thực hảo, không một bất tử với bỏ mạng. Nhưng là ta không cam lòng, cho nên cuối cùng một lần ta rốt cuộc biến thành người. Đáng tiếc, mất đi người lữ hành vai chính quang huy, ta bất quá là đề Oát trên đại lục nhất lơ lỏng bình thường một nữ tử, đứng ở trước mặt hắn, tổng cảm thấy chính mình một bên tình nguyện đến buồn cười, đều bị rơi vào cái chạy trối chết kết cục. Thực túng, hại, chúng ta trạch nữ chính là như vậy lạp. Cách màn hình cái gì lời nói thô tục đều có thể nói được, thật thượng tràng, cũng chính là đi cái “Ấp úng — hổ thẹn khó làm — chạy vắt giò lên cổ” đi ngang qua sân khấu, không có gì hiếm lạ. Vốn tưởng rằng cứ như vậy tạm chấp nhận qua, đem hắn nghiệp chướng tinh lọc xong, ta là có thể an tâm ngỏm củ tỏi. Không nghĩ tới thượng tiên nghìn năm qua không dính khói lửa phàm tục, cư nhiên hiểu rõ ta đối hắn gây rối chi tâm. Bị người buộc thổ lộ tư vị không dễ chịu, ta mắt một bế tâm một hoành, nghĩ “Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu”, hung hăng lau một phen du, cũng làm tốt bị hắn một phen đẩy ra ( nga, lấy ta tiểu thân thể, rất có thể bởi vậy lần nữa hy sinh, nghênh đón bốn sát ) chuẩn bị. Kết quả hắn nhìn ta nói: “Thích.” Hại, này nhiều xa lạ. Ta trực tiếp: “Lão công.” Hắn đỏ mặt: “Ân.” 【 chính văn là ngôi thứ ba, thả nữ chủ tính cách không có văn án như vậy khiêu thoát hhh】 【 không gì nội hàm, thuần ngọt cảm tình lưu 】 【 lần đầu tiên viết đồng nghiệp, khó tránh khỏi tạm được, thỉnh nhiều một chút khoan dung 】 【 xem đến khó chịu thỉnh trực tiếp bay lên tác giả, không cần mắng nhân vật 】 1. Bởi vì tìm không thấy lương ăn mà tự cắt chân thịt, không mừng chớ nhập 2. Người chơi thị giác ≠ người lữ hành thị giác 3. Cốt truyện tư thiết như núi, không quá khảo chứng 4. Cắn đại tùy ý Tag: Yêu sâu sắcTrò chơi võng duNgọt vănNgười trong sáchẤt nữ hướngNguyên thần Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Chiết liễu, tiêu ┃ vai phụ: Li nguyệt người ┃ cái khác: Tiêu bếp nào có không nổi điên? Ngạnh căng thôi! Ngạnh căng thôi!! Một câu tóm tắt: Tiêu điểu quá dính người làm sao bây giờ? rua! Lập ý: Chư hành vô thường, khổ tận cam lai
Văn án “Ta không thích có tỳ vết đồ vật.” Cơ tiên sinh một kiện đồ cất giữ muốn ra tay, các đại nhà đấu giá tranh phá đầu. Kiều thanh hứa căng da đầu tới cửa tự tiến cử, không ngờ hắn vượt qua thử thách chuyên nghiệp tri thức, thế nhưng so ra kém hắn khom lưng khi vô tình lộ ra nửa thanh xương quai xanh. Qua 35 tuổi, cơ văn xuyên hoàn toàn hồi tâm, ai ngờ một cái xinh đẹp vật nhỏ chủ động đưa tới cửa, có lẽ…… Quá chút thời điểm hồi tâm cũng không muộn. - Nhà sưu tập × bán đấu giá sư Thân sĩ nhã bĩ × hào hoa phong nhã - 1. Phi thuần cảm tình văn, chức nghiệp cốt truyện chiếm so sẽ tương đối trọng. 2. Công phi chỗ, chịu chỗ / giai đoạn trước bao dưỡng, bỏ văn không cần báo cho, cảm tạ ~ Nhãn: Đồ cổ cất chứa HE 1V1 năm thượng chức nghiệp truy thê