Mời các bạn đón đọc và theo dõi truyện nhé. Thể loại: Truyện teen Trích đoạn: - Ê! -... - Đồ lùn -... -Mỹ Xuyên!!! - Có gì nói luôn đi, từ nãy kêu hoài - cô gắt lên - Tao thương mày - Kệ mày -... Một câu chuyện tình yêu tuổi học trò đầy hài hước và vui nhộn. Mời các bạn đón đọc và theo dõi truyện nhé.
Sau đó…… Ôn Khinh phát hiện bọn họ thật sự không phải người Bạn đang đọc truyện Bọn Họ Không Phải Người! của tác giả Kháp Đáo Hảo Xử. Ôn Khinh chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra lại đột nhiên thấy bản thấn xuất hiện tại sân thượng một toà nhà cao tầng, bên cạnh còn có một đồng đội, mỗi người đều xinh đẹp quá mức, không giống người thường. Mà đồng đội lại dùng ánh mắt kì quái nhìn cậu “Cậu là cái gì vậy?” Ôn Khinh nhỏ giọng nói: “À…… Tôi là người.” Nói xong, các đồng đội nhìn cậu càng kì quái hơn nữa. Không lẽ, mấy người không phải là người sao? Sau đó…… Ôn Khinh phát hiện bọn họ thật sự không phải người
Liệu có phải là vĩnh hằng? Thể loại: Kiếp trước kiếp này Điều thú vị nhất của tương lai chính là không thể biết trước, chính vì không thể biết trước mà con người mới dám tin tưởng vào tương lai Nhưng đó cũng là điều rắc rối nhất. Ta không thể biết trước điều gì sẽ xảy ra? Cái gì sẽ xảy ra? Và tất cả sẽ xảy ra như thế nào? Nhưng biết trước cũng vậy, không biết cũng vậy. Dù có thể đắc ý nhất thời nhưng nhân sinh vốn rất mau kết thúc. Cuối cùng, mọi vật cũng quay về với đất đen. Con người tự cho mình là tuyệt đại phong hoa, cuối cùng cũng hoá ra sương trắng. Đời người mấy chốc. Sớm nở, tối tàn. Ngày đi liệu còn bao khổ? Cuộc sống vô thường. Tử biệt sinh ly. Rút cuộc là vì cái gì? Tự cổ chí kim, trăng tròn lại khuyết, tuần hoàn không hề thay đổi. Nhưng bể dâu nhân thế lại biến đổi không ngừng. Rút cục, mục đích của cuộc sống là vì cái gì? Trước không thấy cố nhân sau không thấy lớp trẻ. Cái quá khứ xa vời không thể chạm tới, tương lại vẫn còn chưa hình thành, chỉ có cái trước mắt. Liệu có phải là vĩnh hằng?
Ấy thế mà khoảnh khắc gặp tình địch, bốn mắt nhìn nhau, bên tai hắn lại văng vẳng lời bài hát “Hồi ức màu hồng”. Văn án Một buổi sáng, Dịch Khổ Tư chợt nhận ra những người xung quanh mình, ai nấy đều có BGM (background music – nhạc nền). Ấy thế mà khoảnh khắc gặp tình địch, bốn mắt nhìn nhau, bên tai hắn lại văng vẳng lời bài hát “Hồi ức màu hồng”.
Tiểu hoàng đế đứng ngồi không yên, hắn quăng khăn mặt đang cầm vào người đang lau chân cho hắn, “Phong Trì to gan!” Thể loại: Cung đình hầu tước, điềm văn, sảng văn, phát sóng trực tiếp, cổ trang, 1×1 Tình trạng bản gốc: Hoàn (9 chương) Trans: Toffee Văn án ngắn gọn: Trị thiên hạ, trẫm có cách; tình cảm của Phong Trì, trẫm.... Sùng Trinh dạo này cứ cảm giác có những thanh âm kì quái vang lên. Nhưng lại chỉ có hắn mới nghe được.... Hình như thanh âm đó ở trong đầu hắn.... Tiêu Sùng Trinh hắn từ năm mười ba tuổi đã bước lên đế vị, tự mình nắm giữ cách trở thành một vị Hoàng đế bù nhìn ba năm, sau đó dần dần im hơi lặng tiếng mà quan sát, tìm cách không chế triều đình. Hắn có thể chưa có quyền lực tối cao, có thể chưa khống chế được đại thần, nhưng giả vờ lại là chuyện hắn am hiểu nhất. “Tên Hữu thừa tướng này định kín đáo gói ghém con gái của hắn cho cậu kìa, cẩn thận chút đi tiểu hoàng đế.” “Ôi, tên Lý Thượng thư này, tui thấy lão nhận bạc của người khác đấy.” “Thái hậu vậy mà lại có một chân với Sầm Thái phó, hay nha hay nha.” ...... Tiêu Sùng Trinh lén nghiệm chứng những điều nghe được, dọn sạch triều đình, chỉnh đốn hậu cung, mắt thấy vương triều của hắn quốc thái dân an, nơi nơi ca múa mừng cảnh thái bình, nhìn đâu cũng là cảnh đẹp. “Oa, Phong tướng quân thầm mến tiểu hoàng đế, kích thích quá đi!” “Tui stand cái CP này, BE thì BE, đừng ai cản tui!” ...... Tiểu hoàng đế đứng ngồi không yên, hắn quăng khăn mặt đang cầm vào người đang lau chân cho hắn, “Phong Trì to gan!”
Rất thích em gái của công, nữ Alpha, vừa dữ vừa đáng yêu. Văn án Văn Dư là Alpha. Thích kẹo vị đào, nước ép vị đào, soda vị đào. Hắn thích tất cả những thứ có vị đào. Chỉ duy nhất một điều không dám thừa nhận, chính là hắn đem lòng yêu thích pheromone hương đào của Trì Sơ. Văn án 2: (Có spoil) Công và thụ là trúc mã từ nhỏ quan hệ rất tốt, thầm mến lẫn nhau, mà giới tính thứ hai của công phân hoá chậm trễ so với bạn bè cùng lứa nên luôn bị cười nhạo, xem thường. Sau khi thụ phân hoá thành Omega, công có cảm giác bị đe doạ, sợ thụ bị người khác cướp đoạt, vì vậy nghĩ trăm phương ngàn kế cùng thụ ở chung một phòng lúc học Đại học. Đợi tới ngày công rốt cục phân hoá thì công lại mất khống chế mà đánh dấu hoàn toàn thụ, cha thụ bắt giải phẫu xóa ký hiệu, công cũng bị cưỡng chế xuất ngoại, hai người chia lìa. Cả hai không tỏ rõ tâm ý cho đối phương biết, ngơ ngơ ngác ngác mang theo hiểu lầm không gặp nhau ròng rã suốt mấy năm. Sau đó công về nước, hai người vốn yêu nhau, hơn nữa thụ kỳ thực cũng không giải phẫu xoá bỏ ký hiệu, gương vỡ lại lành, ở cùng một chỗ. Đọc xong mới biết công phân hoá chậm, cảm thấy rất thú vị. Thế nhưng tuyến thời gian có chút loạn giữa hồi ức cùng hiện thực, đọc như rơi vào sương mù. Rất thích em gái của công, nữ Alpha, vừa dữ vừa đáng yêu.
Thập Tịch: o(*////▽////*)q Thể loại: Võng phối, điềm văn. Diễn viên: Tưởng Thập (Thập Tịch), Lạc Dĩ Thần (Lạc Thành) Phối hợp diễn: thành viên xã đoàn Thích kịch truyền thanh Cái khác: Trì Thụy, nam thần anh không thể nhìn nhầm, võng phối, đam mỹ Số chương: 6 Editor: Lâm Mộc Miên Tiểu kịch trường Thập Tịch: Sao trước đây anh lại thích em? Em thích kéo âm, kéo thật lâu >. < Lạc Thành: Nhìn lầm =. = Thập Tịch: (ノへ ̄,) không để ý tới anh! Đã biết anh không yêu thích em! Vậy sao anh còn muốn cùng với em! Lạc Thành: … vừa ý XD Thập Tịch: o(*////▽////*)q
“Gắng gượng à, chính là mẹ không thích bố con cho lắm, thấy bố con đáng thương nên mới cưới bố con đấy.” Edit: Sam Thể loại: truyện ngắn, hiện đại “Đó là chuyện rất lâu hồi trước.” Vương San vuốt mái tóc của cô con gái bảy tuổi, “Bởi vì bố con quá thích mẹ, cho nên mẹ gắng gượng cho bố con theo đuổi.” “Gắng gượng là sao ạ?” “Gắng gượng à, chính là mẹ không thích bố con cho lắm, thấy bố con đáng thương nên mới cưới bố con đấy.”
Tất cả gồm 9 câu chuyện, ta chia làm ba phần nhah. Thật ra cũng không cần làm ML đâu, nhưng mà thôi làm luôn để dễ tìm hah ^^~~ Miêu Thử Nhàn Thoại Tác giả: Phi Thiên Editor: Tiểu Bạch Hồ Tình trạng bản gốc: chắc là hoàn:v (cái này có gọi là hoàn hay không cũng không sao hết:))) Tất cả gồm 9 câu chuyện, ta chia làm ba phần nhah. Thật ra cũng không cần làm ML đâu, nhưng mà thôi làm luôn để dễ tìm hah ^^~~
Người đàn ông cười. “Công chúa bạch tuyết? Rất không tồi.” Phiên ngoại: Nhị thế tổ và tình địch Thể loại: đam mỹ, đoản văn Dựa vào hình tượng dân công của Trương Ngọc Văn, Lục Thành đặt biệt danh cho cậu là “cô bé lọ lem”. Cô bé lọ lem căm giận không cam lòng yếu thế, đối với người đàn ông môi hồng răng trắng phơi nắng thế nào đều không đen đi, cũng không hề khách khí lấy một cái tên xinh đẹp, công chúa bạch tuyết. Người đàn ông cười. “Công chúa bạch tuyết? Rất không tồi.”
[*] “hố mới” là truyện mới đó mà =)) Thể loại: đoản văn, 1 x 1, tác giả đam mỹ x độc giả Biên Tập: Ying Ying Độc giả nhắn:【 Khẩu Mộc Mộc 】: (⊙o⊙)! Thầm mến văn và nhiều nhiều cái nữa!!! Quyết định cắm cọc ở đây! Phúc hắc đại nhân cố lên!! Tác giả trả lời:【 Nguyệt Phục Vô Thượng 】: —. —. Mộc Mộc ngốc! An Mộc xem xong “hố mới [*]” của Nguyệt Phục Vô Thượng liền đóng trang web lại, đăng nhập vào trò chơi. Phó Mặc đọc tin nhắn xong lại xoay người trừng mắt nhìn thẳng vào ót của An Mộc, dường như muốn đục trên đó vài cái lỗ, rồi lại không nói gì cúi mặt gõ gõ bàn phím. [*] “hố mới” là truyện mới đó mà =))
Anh quen cô trong một ngày nắng nhạt và rồi họ yêu nhau. Tình yêu của họ làm bao người phải ganh tỵ. Anh hào hoa phong nhã, là giám đốc của một công ty thiết kế có quy mô nhỏ. Cô là một tiểu thư của một ông lớn kinh doanh bất động sản, xinh đẹp, dịu dàng. Anh và cô đến với nhau trong sự ngưỡng mộ của biết bao người và điều đăc biệt hai người rất chung thủy với nhau...Mọi thứ đã rất tốt đẹp nếu như công ty của anh không bị phá sản, anh suy sụp, anh nghi ngờ mọi thứ, anh cáu gắt với cô. Anh càng ngày càng sợ mất cô vì anh cảm thấy vị trí của mình hiện giờ không còn hợp với cô nữa. Từ một thằng con trai có tất cả trong tay, tiền bạc, địa vị, tình... Thể loại: ngôn tình, đoản văn, SE, cảm động, Dưới cái nắng chiều hiu hắt, có một người con trai lịch lãm trên tay cầm một nhánh bằng lăng tím, có lẽ đó chính là loài hoa mà người con gái anh yêu nhất rất thích...Người con trai ấy lặng lẽ đặt đóa hoa lên mộ, nơi người con gái mà anh yêu thương nhất đang nằm đó, bình yên, hoang dại khiến lòng anh không tránh khỏi những xót xa và dằn vặt... Anh quen cô trong một ngày nắng nhạt và rồi họ yêu nhau. Tình yêu của họ làm bao người phải ganh tỵ. Anh hào hoa phong nhã, là giám đốc của một công ty thiết kế có quy mô nhỏ. Cô là một tiểu thư của một ông lớn kinh doanh bất động sản, xinh đẹp, dịu dàng. Anh và cô đến với nhau trong sự ngưỡng mộ của biết bao người và điều đăc biệt hai người rất chung thủy với nhau...Mọi thứ đã rất tốt đẹp nếu như công ty của anh không bị phá sản, anh suy sụp, anh nghi ngờ mọi thứ, anh cáu gắt với cô. Anh càng ngày càng sợ mất cô vì anh cảm thấy vị trí của mình hiện giờ không còn hợp với cô nữa. Từ một thằng con trai có tất cả trong tay, tiền bạc, địa vị, tình...
Tôi yêu một người 12 năm, lãng phí 12 năm nhìn về người trước mắt, rồi đột nhiên phát hiện người luôn theo sau mình vẫn là em ấy. Văn án Tôi yêu một người 12 năm, lãng phí 12 năm nhìn về người trước mắt, rồi đột nhiên phát hiện người luôn theo sau mình vẫn là em ấy.
Con đường truy thê của hắn chính thức bắt đầu!!! Thể loại: ngôn tình, hiện đại, sủng, ngược... Mối nhân duyên của hai người bắt đầu từ khi: _Lần thứ nhất hai người gặp nhau đó là cảnh hắn nhìn thấy y mạnh chân đá vào chỗ hiểm của khách hàng khi bị xàm sỡ. Trong đầu hắn đã in sâu hình ảnh của y, một thằng nhóc bạo lực không biết thương hoa tiếc ngọc, ra tay tàn ác. _Sau đón tới lần thứ hai gặp nhau y lại ngang nhiên coi hắn là gay chỉ vì địa phương hắn hay ra vào chính là quán bar hỗn hợp. _Đến lần thứ ba hắn chính là bị y kéo đi lôi về mà nũng nịu gọi bạn trai này nọ, phải nói là hắn nhìn y với một ánh ánh mắt khác. Từ những tình huống xoay quanh muốn khóc không xong muốn cười không nổi, hắn lại nhận ra mình để ý đến y từ lúc nào mà chính bản thân mình cũng không biết, lúc nào cũng trông mong tìm kiếm hình ảnh của y. Hắn nghĩ hắn điên rồi! Hắn cư nhiên đi thích một thằng đực rựa nhưng không ngờ đến một ngày y lại leo lên người hắn rồi dõng dạc tuyên bố y chính là con gái. Có trời mới biết hắn vui mừng như thế nào. Con đường truy thê của hắn chính thức bắt đầu!!!
Đặc biệt tỏ ý cảm ơn tiểu thư tròn trịa đã cung cấp số liệu giảm béo chân thật, yêu yêu. Editor: Jin Xuan Số chương: 91 Những bộ phim điện ảnh về thanh xuân không thể nghi ngờ là khiến mọi người cảm thấy hoài niệm và gần gũi nhất... Đó là khoảng thời gian của bao nhiêu cảm xúc trộn lẫn, thời gian của những tình cảm trong vắt chớm nở... Đoạn quảng cáo cho phim luôn là.. "Mang hồi ức thanh xuân của bạn trở lại!" Nhưng mà Miêu Miêu dường như không có thanh xuân. Bởi vì... mập. Chằng lẽ phải chờ đến trọng sinh mới có thể giảm béo biến thành mỹ nhân câu dẫn nam thần? Không! Hiện tại, bạn cũng có thể! **************** Anh là mùa xuân duy nhất Đi ngang thế giới của em Làm sắc màu cuộc sống vốn nhàm chán trở nên rực rỡ. Câu chuyện xưa về tình yêu giữa chàng trai và cô gái. - ----- [Lời tác giả] Xin yên tâm tận hưởng sự ngọt ngào ở đây. Phần lớn kiến thức giảm cân đến từ Internet, các em gái có thể đọc truyện để tìm hiểu cách giảm béo khoa học nha ~ Đặc biệt tỏ ý cảm ơn tiểu thư tròn trịa đã cung cấp số liệu giảm béo chân thật, yêu yêu.
Bàn tay cũng tiến vào bên trong chăn, gãi gãi nách người nọ, cười xấu xa, “Vẫn không dậy hả?” Edit: Tịch Dương Tích Triều, Tích Triều, tỉnh tỉnh, ngồi dậy nào!” Thích Thiếu Thương làm xong điểm tâm, đi vào phòng ngủ, nhẹ giọng thúc giục người nào đó. Nhưng mà cái người trên giường đang cùng đống chăn bọc thành một đoàn kia, mí mắt cũng không nâng một chút, buồn bực nói: “Đừng làm phiền em!” Thích Thiếu Thương nhìn mái tóc quăn lộ ra bên ngoài, bỗng nhiên nổi lên ý muốn trêu chọc Cố Tích Triều, nên nhanh chóng bổ nhào lên trên người cậu, gắt gao ôm ôm đè đè. Bàn tay cũng tiến vào bên trong chăn, gãi gãi nách người nọ, cười xấu xa, “Vẫn không dậy hả?”