Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, gia đấu, nữ cường, sủng, điền văn
Tưởng Tuệ Nghi là thiên kim Tưởng gia, nàng là nữ nhi xác định từ khi sinh ra đã ở vạch đích.
Trong nhà có gia gia tổ mẫu hết mực yêu thương, phụ mẫu huynh trưởng vạn sự chiều chuộng, bên ngoài thì được tiếng xinh đẹp hiền đức, thấu hiểu lễ nghĩa, người người đều yêu mến.
Những tưởng cuộc sống của Tưởng Tuệ Nghi chỉ dừng lại ở việc khoác gấm lụa lên người, cài trang sức kiêu sa lên đầu mà an an hưởng hưởng trôi qua.
Vậy mà vào ngày mừng thọ của gia gia nàng, tổ mẫu lại nổi lên một tia nhã ý muốn tìm phu cho nội nữ tôn của mình, bèn tuyên bố muốn gả nàng cho đích trưởng tử đại gia tộc thương gia giàu có bậc nhất kinh thành- Trình Tư Thành.
Cuộc sống của nàng ở Tưởng gia an nhàn sung sướng bao nhiêu thì ở Trình gia hoàn toàn ngược lại.
Kế mẫu của chồng liên tục đố kị vì nàng dung mạo khuynh thành, muội phu ghen ghét vì nàng xuất thân con quan cành vàng lá ngọc khí chất hơn người, lại có thiếp thất của nhạc phụ cũng hợp sức gây khó dễ cho nàng.
Thoạt đầu nàng định lấy nhu thắng cương, việc gì cũng cứ nhường nhịn cho qua, yên lòng sống ở nhà chồng một đời bình an, sinh con đẻ cái cho phu quân của mình, lo yên ổn việc nhà để hắn yên lòng ra ngoài làm ăn.
Nhưng chẳng ngờ đâu khi nàng mang thai, kế mẫu của chồng lo lắng nàng sẽ hạ sinh đích trưởng tôn giành hết tài sản trong nhà bèn bày kế hãm hại khiến nàng sinh non, mất đi đứa con đầu lòng của mình.
Nàng nhìn chiếc thau đầy máu tươi mà cắn chặt môi, tựa hồ như muốn lột da róc gân từng người một đã hãm hại con nàng.
Nàng muốn hiền lành vui vẻ mà sống nhưng họ không cho, vậy thì đừng trách sao nàng độc ác tàn nhẫn.
Ban đầu nàng ẩn nhẫn quan sát, thu hết mọi âm mưu của người khác vào mắt, học hỏi mọi điều.
Đến khi bản thân ra tay kế hoạch hoàn mỹ không tỳ vết, kế mẫu là thiếp thất phú thương gia trở thành kẻ câm điếc mù lòa, tiểu cô là thiên kim quý gia trở thành tiện nhân thấp hèn bị thiên hạ phỉ nhổ.
Từng kẻ từng kẻ, Tưởng Tuệ Nghi muốn bọn chúng phải quỳ xuống mộ phần của con nàng mà dập đầu xin tha thứ, quỳ xuống dưới chân nàng mà lạy lục xin khoan dung.
chương 46: ngoại truyện: trình vọng nguyệt