Editor: ThủyTrúc
"Tối nay, tôi là của anh......" Liên Hoa xinh đẹp quyến rũ dựa lên thân hình người đàn ông, lười biếng nói.
Tối nay, vốn là đêm tân hôn của cô, em gái cô - con gái của mẹ kế cô đã tặng cho cô một món quà, đó là sắp hình khiêu dâm giữa cô ấy và chồng sắp cưới của cô, mẹ kế của cô lại tặng cho cô một món quà, đó là lấy mất đi tất cả tài sản của cô, họ còn âm mưu muốn giết luôn cả cô;
Tối nay, cô muốn phóng túng bản thân mình, cô muốn ở quán bar này kết thúc sự trong trắng của mình.
Do ham vui nhất thời, cô liền xoay người đi lên chuyến máy bay tới nước pháp.
Năm năm sau, cô là chủ tịch của tập đoàn FL, cô dắt theo một bé trai bốn tuổi đẹp như hoa nhưng rất lạnh lùng xuống máy bay, lần này, cô sẽ đem món nợ mà họ đã nợ cô đòi lại gắp trăm ngàn lần.
Từ đó kế hoạch báo thù liền bắt đầu.
Bảo bối nhìn chằm chằm vào tổng giám đốc nói: "Ông dám giành mẹ của tôi? Dám cướp người phụ nữ của tôi. Hừ, ông nhất định sẽ chết!"
Mở đầu
Đoạn thứ nhất
"Chị, chị phải giúp em...... Chị em xin lỗi chị, đều là lỗi của em...... Nếu như những tấm hình này được công bố ra ngoài, Liên gia và Đỗ gia sẽ mất hết mặt mũi!"
Những tấm hình rơi xuống đất, đập vào mắt của cô là những hình ảnh bần thỉu, toàn thân hai người đều không một mãnh vãi che thân, triềm miên ân ái, người phụ nữ đó là người đang quỳ trước mặt cô và cũng là con gái của mẹ kế cô, mà người đàn ông đó lại là chồng sắp cưới của cô!
"Thủ tục làm xong chưa? Không được chia cho Liên Hoa một đồng tiền nào cả?! Nhớ là phải làm cho cô ấy ra đi vĩnh viễn nha chưa, phải làm cho gọn gàng một chút đó!" Mẹ kế đang hưng phấn nói chuyện điện thoại với đầu dây bên kia.
Thì ra trong lúc vô tình đó, cô đã mất tất cả......
Đoạn thứ hai
"Người phụ nữ đáng chết này, tại sao cô để lại 5000 đồng, cô phải giải thích cho tôi!" Giọng nói của người đàn ông rất tức giận, cho dù đang nói chuyện điện thoại nhưng đầu dây bên kia vẫn nghe được rõ ràng.
"Giải thích cái gì, tình một đêm mà thôi, chẳng lẻ tối hôm qua anh chưa được hưởng thụ hay sao? Hay là anh chê tiền ít? Anh muốn bao nhiêu, tôi sẽ đưa cho anh?" Liên Hoa đang ngồi trong phòng chờ, chờ đợi máy bay cất cánh, lời nói ra khỏi miệng có phần trêu chọc.
"Cô!" Người đàn ông nổi giận, cắn răng nghiến lợi nói: "Không, cô đưa nhiều lắm rồi, tôi còn đang thiếu nợ cô một lần nữa! Cô nhất định phải trở lại đòi nha!"
"Được." Liên Hoa chờ đối phương cúp điện thoại, cô liền đem điện thoại ném vào thùng rác, sau đó đi lên máy báy.
Đoạn thứ ba
Gặp nhau lần nữa.
Người đàn ông nhìn người phụ nữ vừa quen thuộc lại vừa xa lạ này, đè nén lửa giận, hừ lạnh nói: "Người phụ nữ này, cô còn nhớ năm năm trước cô đã đưa cho tôi 5000 đồng không! Cô có nhớ tôi còn thiếu cô một lần nữa không?!"
Cô nhìn anh ngồi trên xe lăn, nhún vai mỉm cười nói: "Triển công tử, anh muốn trả nợ cho tôi thì ít nhất anh phải ‘đứng lên’, thì lúc đó anh mới có quyền nói chuyện với tôi." Ánh mắt mập mờ của cô nhìn anh từ phần eo trở xuống bắp đùi rồi trở lên bộ vị của anh.
"Cô! Cô chờ đó cho tôi! Qua một thời gian nữa tôi sẽ làm cho cô biết rằng tôi có ‘đứng lên’ được hay không!!"
Anh quyết định anh muốn mau chóng hồi phục! Dù chỉ là lên giường với người phụ nữ này, anh cũng muốn anh mau ‘đứng lên’!
Đoạn thứ tư
"Liên Hoa, cô dám cướp con trai của tôi đi, cô còn muốn lừa gạt tôi nữa sao!" Người đàn ông nhìn đứa bé có khuôn mặt giống như mặt, giận dữ đến phát run.
"Người đàn ông này, người đang ở trong lòng của ông, là người phụ nữ của tôi, ông mau buông mẹ tôi ra!"
"Tiểu quỷ, mẹ của con chẳng lẽ không nói cho con biết, ta là người đàn ông của cô ấy, là cha của con sao!"
"Ông dám giành mẹ với tôi? Dám cướp người phụ nữ của tôi! Hừ, ông nhất định sẽ chết!"
chương 294: ngoại truyện 1: ôn như cảnh – điệu buồn tử vong