"Tôi biết mọi việc mà tôi làm em đều nắm rõ như lòng bàn tay, nhưng đến lúc này tôi mới cảm thấy sợ hãi. Tôi không yêu em, cả hai chúng ta đều hiểu rõ, nhưng tôi rất sợ em cũng quay lưng đi, coi tôi là người xa lạ. Có lẽ em là thứ duy nhất mà tôi không muốn mất đi." Thể loại: Hiện đại, nữ cường, ngược, dị năng
Mị chính là một con mèo xấu xí lại ngu si, háo sắc. Mị là một con mèo sắp bị đuổi khỏi nơi ở. Vì vậy, mị chính là một nữ phụ văn chân chính.
Cho nên mấy tên nam nhân các người hãy mở to mắt ra, sửa chữa lại bộ dây thần kinh, thu lại mớ hoocmon giống đực cho ta.
Mị không bị tráo đổi linh hồn, càng không bị chập mạch thCho nên,
Lũ tinh trùng lên não các người hãy mau chóng
BIẾN-VỀ-BÊN-NỮ-CHÍNH-TỶ-TỶ-ĐI!!!
TRẢ-LẠI-CHO-TA-HAI-CHỮ-BÌNH-YÊN!!!
Chuột bạch: "Mèo con à, chúng ta động phòng đi~~~Động phòng xong rồi bình yên sẽ quay về bên em~~~"
Mèo đen: "..." =_= Động phòng với anh xong bình yên sẽ vĩnh viễn không quay về với tôi. TAT
--- ------ ------ -------
"Tiểu Băng, mọi chuyện trước kia đều là do anh sai, anh sẽ không cầu xin em tha thứ. Anh chỉ cần có thể ngày ngày nhìn thấy em, vậy là đủ rồi."
"Tiểu Băng nhi a~~~ người ta thực là nhớ em nha~~~Ơn cứu mạng không có gì để báo đáp, hay là dùng thân báo đáp đi~~~"
"Nếu như lúc ấy tôi chịu thừa nhận tình cảm của mình, có phải ngày hôm nay nụ cười của em sẽ dành cho tôi?"
"Diệp Khiết Băng, tôi nhất định sẽ cho em thấy, tôi hoàn toàn có đủ tư cách đứng bên em."
"Thực không ngờ tới, tôi cả đời thông minh lại vì thông minh quá mà tự đào hố chôn mình. Có lẽ, em nói đúng, là tôi quá tự phụ rồi. Vì thế nên tôi mới phải trả giá bằng cả trái tim mình."
"Đại tiểu thư, di chúc chỉ có hiệu lực sau khi gia chủ mất, hơn nữa hiện tại sự thật đã được sáng tỏ, cho dù di chúc đã công bố rồi vẫn có thể lại một lần nữa làm lại. Vì thế, bây giờ người vẫn là tiểu thư của Diệp gia, người thừa kế danh chính ngôn thuận!"
"Tôi biết mọi việc mà tôi làm em đều nắm rõ như lòng bàn tay, nhưng đến lúc này tôi mới cảm thấy sợ hãi. Tôi không yêu em, cả hai chúng ta đều hiểu rõ, nhưng tôi rất sợ em cũng quay lưng đi, coi tôi là người xa lạ. Có lẽ em là thứ duy nhất mà tôi không muốn mất đi."
chương 20: chạy trốn (2)