Câu chuyện kể về chuyện tình trên đảo Thể loại: Cường cường, hỗ công, bình thản ấm áp, 1×1, HE. CP: Dụ Phong x Vương Viễn (quân nhân x người trông coi tháp). Edit: Rei Beta: TrinhTrinh Câu chuyện kể về chuyện tình trên đảo
—— Phỉ Ngã Tư Tồn Biên tập: Candy Tình yêu, là một vũ điệu lẻ loi. Mất phương hướng giữa những ngã rẽ, chung quy, chúng ta chỉ là con bướm không vượt được đại dương. Tình yêu, là một số kiếp khó trốn. Chẳng biết từ lúc nào lại mê muội không thể thoát khỏi, chung quy, chúng ta chỉ là người qua đường trong cuộc đời của nhau. Nếu có một ngày, tình yêu của em chỉ còn rực sáng trong chớp mắt, xin hãy mỉm cười nói, vĩnh biệt. Tình yêu bên trái, thiên đường bên phải. —— Phỉ Ngã Tư Tồn
Xuân Sinh cười nói: “Sao em lại ăn thức ăn mèo?” Chuyển ngữ: Sam Thể loại: truyện ngắn, hiện đại Năm ấy gặp Xuân Sinh, Trần Yên Ni mười chín tuổi, học năm hai đại học. Buổi tối hôm đó, Trần Yên Ni như mọi ngày mang theo thức ăn mèo và bánh bích quy hình chữ cái để cho mèo ăn, thức ăn mèo là cho mèo ăn, bánh bích quy là cho cô ăn. Cô ngồi trên thềm đá, mượn ánh đèn đọc sách, một tay cầm bánh bích quy bỏ vào trong miệng. Cho đến khi nghe được âm thanh của Xuân Sinh, cô mới lấy lại tinh thần, cô không khỏi có chút tức giận, giương mắt nhìn qua, trước mắt cô chính là một chàng trai anh tuấn xa lạ, trong vài giây đó cô sửng sốt một hồi, không biết nói gì cho phải, bánh bích quy hình chữ cái nắm trong tay liền rơi trên trang sách. Xuân Sinh cười nói: “Sao em lại ăn thức ăn mèo?”
Nhưng anh vẫn không nhịn được mà trêu ghẹo cô anh dạy cô học, lái xe, học cách tự bảo vệ mình dần dần hai người nảy sinh tình cảm với đối phương từ lúc nào không hay cũng từ đó thân thế thật sự của cô dần được hé lộ. [Tác giả Ruby Joy -- Thể loại: Ngôn Tình ] Sau một vài truyện ngôn tình mới gây được sự chú ý và được bạn đọc đón nhận, tác giả Ruby Joy lại vừa giới thiệu truyện mới mang tên Người Hầu! Anh Yêu Em. Lại là câu chuyện ngôn giữa người hầu và cậu chủ nhưng lại được tác giả khai thác dưới một góc nhìn mới mẻ, đầy thú vị. Nội dung truyện: Anh - Âu Hoằng Phong chủ tịch của tập đoàn Âu thị chuyên về trang sức đá quý, nói về trang sức đá quý thì ngay lập tức mọi người đều nghĩ đến anh, anh là một người rất đào hoa, anh có vô số bạn gái nhưng những cô bạn gái ấy quen với anh không quá một tháng anh luôn quan niệm rằng sẽ không có gì là mãi mãi kể cả tình yêu cũng vậy nhưng quan niệm ấy cuối cùng cũng đã được phá vỡ khi người con gái ấy xuất hiện. Cô - Từ Phương Hiểu một cô nàng giúp việc ngây thơ, nhút nhát rất hiền lành, lương thiện cô mồ côi từ nhỏ sống trong cô nhi viện đến khi lớn cô vào giúp việc ở nhà anh. Lần đầu tiên đi cô đã cầm chổi đánh anh tới tấp, lần thứ hai cô khiến anh trượt té khiến anh nhiều lần tức đến đầu muốn bốc khói. Nhưng anh vẫn không nhịn được mà trêu ghẹo cô anh dạy cô học, lái xe, học cách tự bảo vệ mình dần dần hai người nảy sinh tình cảm với đối phương từ lúc nào không hay cũng từ đó thân thế thật sự của cô dần được hé lộ.
Cô chạy vào một con hẻm nhỏ tối tăm, có ba lối rẽ, cô không biết nên chọn thế nào, cô đang suy nghĩ nếu không may chọn đường toàn bọn du côn thì còn càng đáng sợ, tiếng bước chân của toán người đã gần kề, cô lại càng hoảng, nhìn quanh quất chợt thấy có một bàn tay túm lấy mình kéo vào một lối rẽ tối nhất. Một cô nhóc tầm 16 tuổi đang chạy trên đường, khuôn mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ, thở hồng hộc, trên người mặc bộ váy màu xám đã vấy bùn. Sau cô có một toán người như bảo vệ trong bệnh viện, liên tục hét: _ Cô bé! Quay lại mau! Cả bệnh viện đều rất lo cho cô đấy! Cô bé vẫn cứ mải miết chạy. không nói gì, nhưng thể lực của trẻ con so với người lớn thì quả là một trời một vực, nhất là cô còn là con gái. Khoảng cách giữa cô và toán người ngày một gần, tiếng bước chân dồn dập, cô bé quay đầu nhìn khuôn mặt xanh xao lại càng biến sắc. Cô chạy vào một con hẻm nhỏ tối tăm, có ba lối rẽ, cô không biết nên chọn thế nào, cô đang suy nghĩ nếu không may chọn đường toàn bọn du côn thì còn càng đáng sợ, tiếng bước chân của toán người đã gần kề, cô lại càng hoảng, nhìn quanh quất chợt thấy có một bàn tay túm lấy mình kéo vào một lối rẽ tối nhất.
“A a…” Chỉ là như vậy là đủ để nam tử động dục, đầu lưỡi mềm mại liếm hai mảnh hoa môi, hàm răng gặm cắn hoa môi nhẹ nhàng đem lại chút đau đớn kích thích hoa huyệt, để hoa huyệt không biết xấu hổ động dục chảy ra dâm dịch. Editor: Tam Beta: Lee. Số chương: 13 + 2 phiên ngoại. Diễn viên chính : Uông Nghĩa Thăng x Miễu Vĩ Vương. Thể loại: Trung khuyển công, Ngạo kiều thụ, Cổ trang, Hài, H văn, Công thụ đều khiết, Người hầu công, Vương gia thụ, có cảnh thú x thú, HE Vốn chỉ là một người hầu trong nhà không nghĩ rằng một ngày Uông Nghĩa Thăng về nhà lại bị một nam nhân mạnh mẽ cưỡng bức mượn dưa chuột của hắn dùng. Là một nam tử kiêu ngạo như miêu, cho dù y bị trúng xuân dược vẫn cứ cao cao tại thượng, thế nhưng lại mở rộng thân thể sủng hạnh hắn, y mệnh lệnh hắn liếm, hắn nhất định phải liếm, y mệnh lệnh hắn cắm, hắn nhất định phải cắm. Thất thân cho một người hầu, Vương gia cũng hết sức hài lòng sự hầu hạ của Uông Nghĩa Thăng. “Miễn cưỡng” thu nhận Uông Nghĩa Thăng làm nam sủng, để hắn cả ngày lẫn đêm hầu hạ y. Thế nhưng y đường đường Miểu Vĩ vương của Đại Mậu Quốc tại sao có thể độc sủng một nam sủng? Vạn nhất hắn thị sủng mà kiêu thì làm sao bây giờ? Bản vương muốn thu tân nam sủng phòng ngừa cẩu nô tài thị sủng mà kiêu, để cẩu nô tài ngoan ngoãn mặc y ức hiếp. “Vương gia muốn ta cưỡi như thế nào, ta nhất định sẽ cưỡi như thế đó, ta nhất định là cho hai chân của Vương gia nhũn ra, cái bụng của Vương gia có lớn lên, ta cũng luyến tiếc không rời.” “Không cho phép nói chuyện, bản vương mệnh lệnh ngươi hầu hạ bản vương.” “Tuân mệnh, Vương gia.” Làm một người hầu thật khó, một cái cự bổng cũng không thể thoả mãn Vương gia, làm sao bây giờ? Miểu Vương gia: “Trải nghiệm của bản vương đã chứng tỏ cho cả thế giới loài mèo biết, loài chó cho dù có thành thực, trung hậu đến thế nào đi nữa cũng có một trái tim thích ‘ức hiếp’ loài mèo” Uông người hầu: Chuyên tâm “Bắt nạt” Miêu Vương gia cả đời. Miêu Vương gia giương móng vuốt định đánh Uông người hầu ai ngờ lại bị hắn liếm loạn khắp mặt. Bản vương rất cao quý, không phải cẩu nô tài ngươi muốn lai giống liền có thể lai giống. Meowww! ====== Nhữ mồi: Ánh mắt nam tử tối sầm, y đã sớm không có cách nào khống chế thân thể đang động dục của mình. Hai chân mở ra quỳ hai bên mặt nam nhân để hoa huyệt của mình thẳng tắp đối diện với mặt nam nhân nhỏ giọng ra lệnh: ” Dùng lực liếm thật mạnh cho bản vương liếm không tốt bản vương sẽ cắt đầu lưỡi của ngươi xuống.” Dâm thủy ấm áp nhỏ trên môi của nam nhân, một mùi vị khí tức tanh ngọt tiến vào trong lỗ mũi của hắn, mang theo dâm đãng tao mị câu dẫn nam nhân. Hoa huyệt chưa bao giờ để cho ai nhìn thấy từng chút từng chút áp sát vào môi của nam nhân, nam nhân không chịu được khí tức câu dẫn này chủ động lè lưỡi ra, đầu lưỡi đẩy ra hai mảnh hoa môi đang hợp lại cùng nhau lộ ra hoa hạch mẫn cảm, trong lúc đó hoa huyệt cũng không ngừng động tình. Thật nhỏ, một cái miệng hắn có thể toàn bộ bao phủ hết. Nam nhân liếm không hề có kỹ xảo, chỉ bằng bản năng dùng đầu lưỡi liếm láp hoa huyệt, lại hút hoa môi, đem hoa môi kéo dài cuốn vào trong miệng dùng miệng hút lấy, dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn. “A a…” Chỉ là như vậy là đủ để nam tử động dục, đầu lưỡi mềm mại liếm hai mảnh hoa môi, hàm răng gặm cắn hoa môi nhẹ nhàng đem lại chút đau đớn kích thích hoa huyệt, để hoa huyệt không biết xấu hổ động dục chảy ra dâm dịch.
Em không biết, liệu có phải xa xôi? Biên tập: Candy Trong tháng ngày niên thiếu ngát xanh. Tình yêu sâu sắc, quên lãng nhạt nhòa. Có những tình cảm cứ dần phai mờ trong dòng thời gian, không được phân loại, khắc ghi, trở thành không khí bi thương trôi giạt trên bầu trời thành phố. Khi em nhớ đến anh, anh đang ở bên kia địa cầu, cách em sáu giờ. Em không biết, liệu có phải xa xôi?
Người đàn ông cười. “Công chúa bạch tuyết? Rất không tồi.” Phiên ngoại: Nhị thế tổ và tình địch Thể loại: đam mỹ, đoản văn Dựa vào hình tượng dân công của Trương Ngọc Văn, Lục Thành đặt biệt danh cho cậu là “cô bé lọ lem”. Cô bé lọ lem căm giận không cam lòng yếu thế, đối với người đàn ông môi hồng răng trắng phơi nắng thế nào đều không đen đi, cũng không hề khách khí lấy một cái tên xinh đẹp, công chúa bạch tuyết. Người đàn ông cười. “Công chúa bạch tuyết? Rất không tồi.”
Không ngờ tỉnh dậy cô đã phát hiện ra bản thân xuyên vào cuốn tiểu thuyết trên mạng. xuyên qua thì cũng thôi đi nhưng tại sao lại trở thành nữ phụ bị nam chính nữ chính chỉ trích??? Không ngờ tỉnh dậy cô đã phát hiện ra bản thân xuyên vào cuốn tiểu thuyết trên mạng. xuyên qua thì cũng thôi đi nhưng tại sao lại trở thành nữ phụ bị nam chính nữ chính chỉ trích???
Lôi Kha [ nhướng mày ]: Không sai. Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (56 chương + 4 phiên ngoại) Thể loại: Nguyên sang, ABO, tương lai, khoa học viễn tưởng, SINH TỬ, HE Biên tập: Tira Giới thiệu Từ năm mười tuổi, Mễ Lộ đã đến Lôi gia, trách nhiệm của cậu là người hầu, chăm sóc tốt thiếu gia Lôi Kha. Tới năm mười tám tuổi, cậu lại trở thành người tình của Lôi thiếu, chỉ vì báo đáp ân tình. Chức trách của cậu là người hầu, cậu là Omega được tạo ra vì mục đích đó, cho nên vẫn luôn tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, không dám vượt qua giới hạn. Lôi Kha luôn luôn lạnh lùng, đối với lòng trung thành tuyệt đối của Mễ Lộ lại có chút nóng nảy. Mễ Lộ luôn cố gắng thuận theo thỏa mãn từng yêu cầu của thiếu gia, làm một người hầu hoàn mỹ. Thời điểm không ngờ tới cậu lại đột nhiên phát hiện mình xuất hiện dấu hiệu phát tình… Mễ Lộ [nôn nóng]:Không phải chứ, mình là người nhân tạo sao lại có kỳ phát tình? Tác giả Khuông [ đáng khinh cười ]: Nếu không chẳng lẽ để sinh hoạt của mấy người là cua đồng hết sao? Mễ Lộ [ mặt đỏ ]:…… Lôi Kha [ nhướng mày ]: Không sai.
Người trong lòng: Ta đến nhìn xem cỏ trên phần mộ của hắn cao được bao nhiêu rồi. Bạn đang đọc truyện Người Trong Lòng Đến Thăm Cỏ Trên Mộ Ta của tác giả Trường Yên. Sau khi giả chết, nghe nói người trong lòng mỗi ngày đều đến trước mộ của ta khóc. Mộ Dung Diễn “chết”, thủ hạ nói với hắn, người trong lòng của hắn mỗi ngày đều đến trước mộ của hắn mà khóc. Hắn kích động một trận, lén đi nhìn xem, kết quả phát hiện người trong lòng căn bản không khóc, chỉ an tĩnh đứng trước mộ hắn. Trong lòng hắn ủy khuất, dịch dung đi thăm dò người trong lòng. Mộ Dung Diễn: Mỗi ngày ngươi đều đến đây nhìn hắn, có phải rất nhớ hắn hay không? Người trong lòng: Ta đến nhìn xem cỏ trên phần mộ của hắn cao được bao nhiêu rồi.
Biên tập viên đánh giá: Diệp Chuẩn đối với Chử Diễm vừa thấy đã yêu, lần thứ hai gặp mặt phát hiện đối phương là thầy giáo dạy anh em tốt của mình khiến cậu vui mừng cực kì. Người chủ động như Diệp Chuẩn nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này, từng bước từng bước tới gần cuộc sống của đối phương, ngoài ý muốn phát hiện thì ra bề ngoài giáo sư Chử lạnh lùng, khó tiếp cận nhưng nội tâm lại vô cùng dịu dàng, tỉ mỉ. Trong truyện, cả hai người về phương thức sống hay tính tình, thói quen đều khác nhau rất lớn, cho dù là phương diện nào cũng không thích hợp ở cùng với nhau nhưng sự tương phản này cũng chính là điểm hấp dẫn đối phương…..Tác giả trước sau như một lấy việc viết truyện ngọt đô thị làm chủ và cái này cũng không ngoại lệ. Hình tượng nhân vật được khắc họa sinh động, tinh tế, le que vài nét bút đã có thể viết hết từng li từng tí về cuộc sống hằng ngày của hai nhân vật chính lên giấy, rất sống động, rất chân thật giống như cuộc sống hằng ngày ở trước mắt. Editor: Lạc Tâm Vũ Số chương: 53 Thể loại: đam mỹ, truyện ngọt, đô thị tình duyên. Tình yêu xét đánh đã đánh trúng Diệp Chuẩn khi cậu vừa nhìn thấy Chử Diễm thì liền rung động yêu thích, đến lần gặp lại nhau thứ hai thì phát hiện đối phương là thầy giáo dạy anh em tốt của mình. Không bỏ qua cơ hội làm quen nên Diệp Chuẩn đã nói: “Giáo sư, có thể để em quét chút tín hiệu của thầy được không?” Chử Diễm: “…..” Thật sự không nghĩ ra giới thiệu được người đẹp cùng giáo sư yêu đương hằng ngày, bảo đảm là truyện ngọt, không ngọt cứ đánh tôi. CP: giáo sư tài giỏi lạnh lùng công (Chử Diễm) VS người đẹp yêu nghiệt thụ (Diệp Chuẩn) Chú thích: Diệp Chuẩn (zhun), Chử (chu) Diễm (yan), cẩn thận khi đi vào. Tìm tòi keyword: nhân vật chính: Diệp Chuẩn, Chử Diễm | nhân vật phụ: Nghiêm Trọng, Tưởng Nguyên | Cái khác: Biên tập viên đánh giá: Diệp Chuẩn đối với Chử Diễm vừa thấy đã yêu, lần thứ hai gặp mặt phát hiện đối phương là thầy giáo dạy anh em tốt của mình khiến cậu vui mừng cực kì. Người chủ động như Diệp Chuẩn nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này, từng bước từng bước tới gần cuộc sống của đối phương, ngoài ý muốn phát hiện thì ra bề ngoài giáo sư Chử lạnh lùng, khó tiếp cận nhưng nội tâm lại vô cùng dịu dàng, tỉ mỉ. Trong truyện, cả hai người về phương thức sống hay tính tình, thói quen đều khác nhau rất lớn, cho dù là phương diện nào cũng không thích hợp ở cùng với nhau nhưng sự tương phản này cũng chính là điểm hấp dẫn đối phương…..Tác giả trước sau như một lấy việc viết truyện ngọt đô thị làm chủ và cái này cũng không ngoại lệ. Hình tượng nhân vật được khắc họa sinh động, tinh tế, le que vài nét bút đã có thể viết hết từng li từng tí về cuộc sống hằng ngày của hai nhân vật chính lên giấy, rất sống động, rất chân thật giống như cuộc sống hằng ngày ở trước mắt.
"Mình đâu có." Tác phẩm: Nhật Ký Bẻ Cong Thục Nữ Tác giả: Yêu Tam Độ dài: 174 chương Nhân vật chính: Chung Hiểu Âu, Cố Minh, Mộc Dao, Quan Dĩ Đồng Thể Loại: Bách hợp (Nữ x Nữ), Tình yêu chốn đô thị, Tình yêu trọn đờiTrích đoạn: "Cậu sao thế?" Trì Úy hỏi. "Sao cậu lại hôn mình?" Chung Hiểu Âu thút thít. "Mình thích cậu, thích cậu rất lâu rồi, từ ngày đầu tiên lên đại học." "Mình... mình không phải..." Chung Hiểu Âu phủ nhận theo bản năng. "Không phải cái gì, mình đã phát hiện cậu ngày ngày đều ngắm đàn chị, ăn cơm cũng đi theo đàn chị, tự học cũng đi theo người ta, cậu còn không thừa nhận à." Trì Úy không chút kiêng nể, nói thẳng vạch trần. "Mình đâu có."
( Viết thể loại Nhật Bản này là lần đầu tác giả viết, có gì sai sót, mong các bạn giúp đỡ và thông cảm cho mình nhé!) Thể loại: truyện teen Chỉ là một câu chuyện nói về cuộc sống xung quanh hai nhân vật chính. Đó là Yuki Kasugai và Ruri Ashahina. Chàng trai Tsundere, gần như hoàn hảo mọi mặt, trong vai " Người Đẹp ", vẫn còn vương vấn mối tình đầu của anh ta, tình cờ lại được sự giúp đỡ của cô nàng nhí nhảnh và vui vẻ nhưng lại bí ẩn, trong cái vai là " Quái Thú ". Tuy nhiên, đằng sau nụ cười vô tư vui vẻ ấy là cả một quá khứ kinh hoàng của Ruri, dần đang được hé lộ. Chuyện gì sẽ xảy ra? ( Viết thể loại Nhật Bản này là lần đầu tác giả viết, có gì sai sót, mong các bạn giúp đỡ và thông cảm cho mình nhé!)
Thiên hạ của mấy người, mấy người lớn nhất Truyện Nhật Ký Bẻ Cong Trực Nam Thẳng Đứng của tác giả Phúc Tam kể về Giang tiên sinh, người được mệnh danh là vạn năm lão nhị, lúc nào cũng bị xếp sau người ta. Từ thành tích, diện mạo, đến năng lực hành động và nhân duyên với mọi người xung quanh, hắn đều thua kém một bậc so với Tô tiên sinh, kẻ được xem như đại thần vạn năng. Đúng thật là "Trời đã sinh Du sao còn sinh Lượng!!!" Giang tiên sinh: ĐM, không đạo lý a. Tô tiên sinh: Tôi chính là đạo lý. Thiên hạ của mấy người, mấy người lớn nhất
Quá trình một tiểu minh tinh luôn len lén thầm yêu ông xã của mình và đã thành công khởi động lại dây thần kinh tình thô của vị ảnh đế kia~~~ Tên gốc:Ly hôn chi tiền _ 离婚之前 (Tạm dịch: Trước khi ly hôn) Thể loại: Thờ ơ cấm dục ảnh đế công x ngây thơ si tình tiểu thịt tươi thụ, cưới trước yêu sau, chua chua ngọt ngọt, tình hữu độc chung, điềm văn, 1×1, HE. CP chính: Lịch Phong x Hàn Thời Tình trạng bản gốc: Hoàn (9 chương+ 3PN) Biên tập: Cua Bể Chỉnh sửa: Seven Oxox. — Lời tác giả: Quên thế giới hiện đại thật sự đi, ở đây kết hôn đồng giới là chuyện cực kì bình thường… — Lời biên tập: Quá trình một tiểu minh tinh luôn len lén thầm yêu ông xã của mình và đã thành công khởi động lại dây thần kinh tình thô của vị ảnh đế kia~~~
"Người tị nạn hạnh phúc nhất" kể lại câu chuyện đáng kinh ngạc về cuộc sống, thăng hoa vày đầy cảm hứng. Một cuộc sống với đủ những bi kịch, hài hước, có nỗi đau, có sự quyết tâm và những giấc mơ lớn. Tên khác: Một cuốn hồi ký Thể loại: Hồi ký Dịch giả: Thành Đô Đây là một câu chuyện có thật về hành trình phi thường của cậu bé lưu lạc trên biển, sau đó nỗ lực phấn đấu và trở thành một trong những diễn viên hài được yêu thích nhất ở nước Úc. Gia đình của cậu bé suýt chút mất mạng trên biển khi đang trên đường thoát khỏi chiến tranh. Có rất nhiều thứ có thể khiến con người tuyệt vọng, lênh đênh trên biển cả, đói khát bệnh tật diễn ra trên con thuyền. Không phải là cướp biển hay giết người mà việc mong mỏi và giành giật lấy từng ngày để tồn tại mới khiến còn người nảy sinh hối ý và khao khát một cuộc sống tốt đẹp hơn. Sống ở Úc rất khó khăn; đây là sự tiếp nối một vòng vô tận của việc xây lên và phá vỡ. Phòng ở chen chúc người, chủ nhà tàn nhẫn. Nhưng cậu có một đại gia đình yêu thương, đùm bọc lẫn nhau, có bạn bè để chơi cùng. Mọi thứ trở nên khó khăn hơn khi cha của cậu rời nhà vào năm cậu 13 tuổi. Nỗi mất mát không gì bù đắp được mà mẹ của cậu phải vật lộn một mình để nuôi sống gia đình. Sự hy sinh của mẹ đã cho anh động lực và cảm hứng để chăm chỉ làm việc trong những năm của tiểu thiếu niên, sau đó học lên đến đại học. Và anh lại gặp một việc tình cờ, một người khiến anh dấy lên niềm yêu thích với công việc diễn viên hài. "Người tị nạn hạnh phúc nhất" kể lại câu chuyện đáng kinh ngạc về cuộc sống, thăng hoa vày đầy cảm hứng. Một cuộc sống với đủ những bi kịch, hài hước, có nỗi đau, có sự quyết tâm và những giấc mơ lớn.
"Nếu tôi là một bóng ma, thì đó chính là lòng thù ghét con người đã làm tôi ra thế. Nếu tôi được tồn tại, đó là bởi tình yêu của em đã cứu chuộc tôi." (Gaston Leroux, Erik) Tác giả: Bạo Sao Tiểu Hoàng Qua Dịch: Duẩn Duẩn + Liêu Lạc Hà Hy Số chương: 41+1 NT Thể loại: Đồng nhân (Bóng ma trong nhà hát), bối cảnh phương Tây, tình yêu duy nhất, ca nhạc kịch. * ????????̆???? ????́???? 1: Tôi yêu Phantom say đắm Nhưng chàng vĩnh viễn chẳng yêu tôi. * ????????̆???? ????́???? 2: Vài năm sau, khi nghe thấy hành trình của trái tim tôi, Phantom chậm rãi bảo: "Ai nói vậy." "...Em đoán thế." Chàng từ tốn chống cằm, mắt lim dim như ra chiều suy nghĩ: "Phải chăng tình yêu trong anh còn chưa đủ lớn như trong em? Lẽ nào phải nhốt em vào lồng như chim hoàng yến, em mới cảm nhận được tình yêu của anh?" Tôi vội vàng xua tay: "Không phải, không phải..." ~ ????ℎ???? ???????????????????? ???? ???????????????????? ???????????? ???????????????????????????????? ???????????????????????? ???????? ???????????????????????? (????????????̛????̛̀???? ????????̀ ????????????́???? ????????̣̂???? ????ℎ????̛???????? ????????̣???? ????ℎ????̂̀???? ????̛????̛́???? ???????? ????????̂̀ ????????????̛????̛̀???? ???????????? ????????́???? đ????̣????) ~ "???????????????????????????????? ????ℎ???????? ???????????? ???????????????????????? ????????" * ????????̉???????? ????????́????: Đ????̂???? ????????̀ ????????̂???? ????????????????????̣̂???? ????????̂̀ ????????̣̂???? ????????????????̂́???? ????????̛̃ ???????? ????????̀???????? (????????????) ????????̀ ????????̣̂???? ????????́???????? ???????? ???? ????́???? ????????̂́???????? ????̂̉???? ????????̣̂???? ????????̛????̛́???? ????????̀???????? đ????̂́???? (????????????????????????????) "Nếu tôi là một bóng ma, thì đó chính là lòng thù ghét con người đã làm tôi ra thế. Nếu tôi được tồn tại, đó là bởi tình yêu của em đã cứu chuộc tôi." (Gaston Leroux, Erik)
" Tôi của niên thiếu, có lạnh nhất dáng vẻ, cũng có ôn nhu nhất tình yêu." Tên Hán-Việt: Nàng như vậy như vậy mĩ Số chương: 96 chương + 12 phiên ngoại. Edit: Salim Beta: Kumoe Lạnh lùng cao nhã học thần X Yêu tinh học tra hoa hậu giảng đường "Trước khi thích em, tôi không phải kiểu người điên cuồng Thế nhưng sau đó, tôi lại chưa từng lý trí thêm lần nào nữa" __by Cố Tinh Trầm __ Những bạn học ở trường Bát Trung đánh giá Cố Tinh Trầm thế này: thân cao, da trắng, lạnh lùng có chút rụt rè, cả người phong độ trí thức, là học bá trong học bá, học sinh ba tốt trong học sinh ba tốt. Hứa Anh âm thầm trợn trắng mắt: Đồ lừa đảo!! Bạn học Bát Trung đánh giá Hứa Anh: chân dài, eo thon, mắt to, nhà có tiền, chỉ là thành tích kém đến không nỡ nhìn cha mẹ, là hoa hậu giảng đường trong hoa hậu giảng đường, thiếu nữ bất hảo trong thiếu nữ bất hảo. Cố Tinh Trầm hơi hơi mỉm cười: Bé ngoan! Sau khi Hứa Anh học xong tiết hai nghe được đánh giá của Cố Tinh Trầm, liền đem sách vở của cậu... xé!! .... - Lời cuối sách - Sau này lớn lên, Hứa Anh thích nhất là ôm lấy tay chồng, hỏi anh có yêu cô không, yêu nhiều thế nào, có phải hay không yêu nhất. Cố Tinh Trầm tay kẹp thuốc lá suy nghĩ chốc lát, nói:" Nói yêu em không bằng nói hận, hận không thế mang em đốt thành thuốc lá hít vào phổi, hoặc là bóp nát rồi ăn, ai cũng không thể lấy em đi." Hứa Anh sợ đến mức bỏ chạy, mắng to biến thái. Ban đêm cô mới âm thầm đến bên anh:" Tốt nhất em sẽ là một viên kẹo đường, ngậm ở đầu lưỡi anh, thấm vào ngực anh, ngọt ngào ở đầu quả tim." " Tôi của niên thiếu, có lạnh nhất dáng vẻ, cũng có ôn nhu nhất tình yêu."
“Truyện Dịch” - là các truyện thuộc nhiều thể loại như light novel, tiểu thuyết, truyện ngắn, v.v… được dịch từ ngôn ngữ gốc sang ngôn ngữ tiếng việt. Các truyện này được các nhóm dịch, người dịch với mục đích giới thiệu và phổ biến truyện đến với cộng đồng và người đam mê đọc truyện chữ hay.