Ấn tượng lần đầu tiên của anh, Hứa Trác Tuyệt thực muốn bóp chết người trước mặt. Câu chuyện tình yêu giữa trâu già và cỏ non,nữ chính có chút ngốc nghếch đáng yêu, chỉ có sủng tuy lúc đầu có chút ngược lúc đầu do hai người không hiểu nhau.
"Tôi là ai?"
Tô Tịnh An chớp chớp, ông, bà, chú, thím, nở nụ cười ngốc ngốc nhìn anh:
"Chú, gọi chú!"
- --------------------------------
Ngốc ngốc như cô, sao lại có thể lọt vào mắt vàng của ông Hứa chứ?
Chỉ nhìn lần đầu tiên cũng khiến cho ông đem cái con người ngốc nghếch xa lạ này gả cho anh.
Ngốc thì không nói, lại còn không thích nói chuyện. Rõ ràng chẳng khác gì cưới cho anh cô vợ câm về bầu bạn.
Chỉ là, cô gái ngốc này thực ra cũng có chút đáng để nói, nghe lời, giọng cũng ngọt, anh thích cô.
Thích "Tiểu bạch thỏ" này!
***
Bà ngoại mất rồi, Tô Tịnh An vừa hay tròn 20 tuổi, cũng vừa hay đến tuổi lấy chồng rồi, tiếc là, nữ chính này lại có chút kỳ quái.
Tô Tịnh An 20 tuổi chưa từng ra khỏi nhà, người ngoài cũng không thấy cô mở miệng nói chuyện. Họ bán tán Tô Tịnh An này có bệnh lạ, bác sĩ có chữa trị như thế nào cũng vô ích. Lại nói, ai ở cạnh cô đều sẽ gặp vận đen.
Dẫu sao Tô Tịnh An ít nhất cũng là cháu cưng của bà Đình, biệt thự lớn như thế, nhưng chỉ có hai người, thím Âu chăm cô từ ngày mẹ cô mất, bà Đình một mình nuôi cháu gái, gắng gượng lắm đến lúc cận kề cái chết đành đem toàn bộ tài sản giao lại cho lão Hứa - thanh mai trúc mã của bà ngày xưa, đem hơi thở cuối cùng dặn dò lão Hứa, nhờ vả ông chăm sóc cho đứa cháu gái này.
Ông Hứa đương nhiên hiểu, ông sắp xếp căn phòng mới ở Hứa gia, muốn chăm lo thật tốt cho cô, còn tuyên bố với báo chí Tô Tịnh An là cháu dâu tương lai của ông, đứng ra bảo vệ cô, thay bà Đình tiếp quản công ty.
Người ngoài đều nhìn nhận cuộc hôn nhân giữa Tô Tịnh An và Hứa Trác Tuyệt là hôn nhân thương mại. Ai cũng truyền tai nhau cuộc hôn nhân không có tình yêu này.
Hứa Trác Tuyệt đường đường là nam chính thế nhưng lại không biết, mãi cho đến khi báo chí ở khắp nơi truyền tay, người người bàn tán mới hay tin xấu.
.................
Mở màn.
Tô Tịnh An thực sự rất sự gặp người lạ. Khi nãy đột nhiên xuất hiện một người đàn ông, anh kéo cô ra khỏi phòng, quát lớn vào mặt cô.
Thím Âu lại không có ở đây, không có ai giúp cô hết, Tô Tịnh An chỉ có thể chôn chân ở đấy, nghe người kia hỏi thế nhưng không trả lời.
"Tô Tịnh An? ngẩng mặt lên!"
"Tôi nói ngẩng mặt lên!"
Hứa Trác Tuyệt thường ngày mặt lạnh cũng sắp phát điên rồi, lại có người dám tỏ thái độ như vậy, còn cấu véo con gấu như thế, không quan tâm đến anh,bộ mặt giống như sắp khóc đến nơi.
Ấn tượng lần đầu tiên của anh, Hứa Trác Tuyệt thực muốn bóp chết người trước mặt.
chương 57: [ngoại truyện 04]