Các trạm sau đó là dinh thự bá tước, trấn nhỏ sương mù, khu vui chơi chết chóc, cô nhi viện,… Trạm nào cũng có kinh dị, ma, quỷ, quái vật, tang thi, biến thái,… Hầu như cuối chương nào cũng kết kiểu hù tim, nhưng mình chắc đọc kinh dị quen rồi nên cũng không sợ lắm. À, tác giả có một sở thích, đó là thế giới nào cũng cua gắt 180 độ, có khi còn 360 độ luôn. Chính là cái kiểu mọi người đang đinh ninh A là hung thủ, thì tới cuối mới rõ hoá ra là B, à không là C!! Đọc bộ này cứ cất não đi, không phải suy nghĩ nhiều làm gì. Truyện thỉnh thoảng cũng có bug nho nhỏ, nhưng không đáng kể. Thêm vào đó, mỗi nhân vật còn sống sau mỗi trạm đều không thừa thãi, đừng nghĩ “ủa thằng này lúc trước tỏ vẻ khôn ngoan lắm mà sao giờ chơi với ẻm thụ rồi thì ngu dữ ta!”, bởi vì người ta là ẩn số đó, cố đọc tiếp sẽ biết nha. Thể loại: Cường cường, linh dị thần quái, tình hữu độc chung, vô hạn lưu, tận thế, lý trí tỉnh táo giá trị vũ lực cao mỹ nhân thụ x khổ bức truy thê trung khuyển công, HE.
Nhân vật chính: Lâm Kiều x Phó Miễn.
Tích phân: 191,150,448
Tình trạng: Hoàn 63 chương.
Edit: Wu Mei Zhuang.
~ Văn án ~
Rõ ràng Phó Miễn nói là đi làm nhiệm vụ chỉ nửa tháng thôi, thế mà chờ a chờ, Lâm Kiều chờ tới dài cổ tận ba năm vẫn không thấy bóng dáng anh chàng, chỉ nhận được tin là bất ngờ mất tích, bặt vô âm tín...
Ba năm sau, thành phố A bị một cơn bão cát càn quét, cả thành phố to thế này lại trở thành một hòn đảo biệt lập với bên ngoài.
Không chỉ sự việc lạ lùng kia xảy ra, lại còn có một việc khủng khiếp hơn: quái vật bắt đầu xuất hiện.
Vì để sống sót, Lâm Kiều một mình đi vào trong bão cát, cuối cùng bước lên một chiếc tàu hỏa cũ nát.
Hướng đi của tàu hỏa, ba phần mười là sống, bảy phần mười là chết.
Mục tiêu của Lâm Kiều là phải vượt qua vô số những nguy hiểm đến tính mạng, để có thể kiên cường sống tiếp.
——
[Nhật ký của Lâm Kiều]
Ngày đầu tiên xuống tàu hỏa: Ăn cơm, ngủ.
Ngày thứ hai xuống tàu hỏa: Ăn cơm, ngủ.
Ngày thứ ba xuống tàu hỏa: Lâm Kiều ơi Lâm Kiều, sao bản thân mày lại có thể sa đọa đến mức này! Mày đã quên mất kế hoạch là phải đi tìm Phó Miễn rồi sao? Không thể tiếp tục như vậy được!
Ngày thứ tư xuống tàu hỏa: Ăn cơm, ngủ
Ngày thứ năm xuống tàu hỏa: Ăn cơm, ngủ… Tìm thấy Phó Miễn rồi.
Nhưng mà anh ấy quên mất mình rồi, hay là chia tay đi.
Hướng dẫn lọt hố: (CÓ SPOIL)
Chuyện kể về hai anh gay yêu nhau, nhưng anh công đi làm nhiệm vụ, để lại em thụ ở nhà một mình, lời hứa hẹn đi nửa tháng rồi về cầu hôn em vậy mà kéo dài 3 năm vẫn chưa thấy mặt mũi tăm hơi. Truyện bắt đầu khi tận thế tới, em thụ theo chiều gió mà bị cuốn lên chiếc xe lửa quỷ quái cùng một nhóm người, khởi đầu chuỗi ngày kinh hoàng.
Ở trạm thứ nhất, mọi người bị thả xuống một thôn trang trên núi với nhiệm vụ là tiêu diệt hết ác quỷ thôn.
Ở trạm thứ hai, là bệnh viện tâm thần, nhiệm vụ là tìm ra hung thủ và thoát khỏi bệnh viện. Và cũng ở đây em thụ gặp lại anh người yêu thân thương của mình. Nhưng mà, ảnh quên mất em rồi!! Em vốn ngạo kiều, bị anh người yêu bỏ quên 3 năm nên dỗi, bơ anh luôn. Thế là một màn khổ bức truy thê trung khuyển công diễn ra. Không phải là công mất trí nhớ rồi sao, sao lại theo đuổi em thụ? Huh, vì trái tim không hề thay đổi, nhìn thấy em là anh rung động cmnr! Lúc nào cũng như hổ rình mồi mà nhìn chằm chằm chỉ muốn ăn em nó thui, nhưng mà em nó phũ lắm. Nhiều lúc đọc lời thoại của ẻm, mình câm nín luôn… Nhưng đương nhiên sau đó, thì hai ẻm sẽ về với nhau và tung cẩu lương mù mắt chó mọi người ha =))
Các trạm sau đó là dinh thự bá tước, trấn nhỏ sương mù, khu vui chơi chết chóc, cô nhi viện,… Trạm nào cũng có kinh dị, ma, quỷ, quái vật, tang thi, biến thái,… Hầu như cuối chương nào cũng kết kiểu hù tim, nhưng mình chắc đọc kinh dị quen rồi nên cũng không sợ lắm. À, tác giả có một sở thích, đó là thế giới nào cũng cua gắt 180 độ, có khi còn 360 độ luôn. Chính là cái kiểu mọi người đang đinh ninh A là hung thủ, thì tới cuối mới rõ hoá ra là B, à không là C!! Đọc bộ này cứ cất não đi, không phải suy nghĩ nhiều làm gì. Truyện thỉnh thoảng cũng có bug nho nhỏ, nhưng không đáng kể. Thêm vào đó, mỗi nhân vật còn sống sau mỗi trạm đều không thừa thãi, đừng nghĩ “ủa thằng này lúc trước tỏ vẻ khôn ngoan lắm mà sao giờ chơi với ẻm thụ rồi thì ngu dữ ta!”, bởi vì người ta là ẩn số đó, cố đọc tiếp sẽ biết nha.
chương 63: giả tạo và hiện thực