“Theo ta đi, ta lấy nàng làm vợ.”
Nữ tử thong thả vén lên mái tóc, lộ ra một nửa gương mặt tựa như ma quỷ, thản nhiên nói: “Như vầy, ngươi còn muốn ta đi theo ngươi sao?”
◊◊◊
Nàng vốn bị thiên hạ gọi là một xấu nữ, một phế vật của đế quốc.
Nhưng lại nói ra một lời kinh thiên hạ, “Vương tử, ta không lấy. Vương phi, ta không cần.”
Kim lân vốn sống trong bùn ao, nhất ngộ phong vân biến hóa long. Cho nên, có ai biết phía sau cái gọi là phế vật, lại kinh tài tuyệt diễm như vậy.
Có ai hay, dung nhan xấu xí vốn là mỹ mạo khuynh quốc khuynh thành.
Phong vân rung động, phượng vũ cửu thiên.
Ngàn dặm trời cao, duy ngã độc tôn.
Cả đời này, ai có thể cùng ta chính thức đồng sinh cộng tử.
chương 171: đại kết cục