Có câu nói này của Dương Luyến, dù cho hết thảy thiên hạ này đều cho rằng Lê Thiển là hạng người dơ bẩn hạ tiện nhất thế gian, thì Lê Thiển cũng sẽ mãn nguyện ngậm cười nơi chín suối. Thể loại: Cổ phong nhã vận, ân oán giang hồ, ngược thân, ngược tâm.
Tình trạng: Hoàn – 3 chương 1 vĩ thanh.
Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Dạ Tư Vũ
Vì sao nước chảy ba nghìn, duy chỉ có ta và ngươi, vĩnh kết đồng tâm?
Lê Thiển, trên lưng đè nặng món nợ của phụ thân đối với Đại Tống hoàng triều, từ nhỏ đã chịu bao nhiêu hành hạ khinh khi. Có lẽ cái chết vốn là một loại giải thoát, là chốn quay về tốt nhất của hắn, là tương lai mà hắn ngày đêm mơ ước. Nhưng, chính vào thời khắc hắn bi thương và tuyệt vọng nhất, Dương Luyến lại thắp lên ngọn lửa hạnh phúc trong lòng hắn. Bọn họ cùng nhau vạch ra một kế hoạch, ẩn nhẫn chờ đợi thời cơ, mong muốn có thể lao ra khỏi cái lồng giam cầm để tiến tới tự do, mong muốn răng long đầu bạc sống một cuộc đời bình thản hạnh phúc. Kế hoạch thiên y vô phùng (hoàn hảo không kẽ hở, như áo tiên không che được vết chỉ khâu). Đã lừa gạt được tất cả mọi người, tất cả… kể cả Dương Luyến.
Thiển, ta yêu ngươi, trong mắt ta, duy chỉ có ngươi là người thuần khiết nhất xinh đẹp nhất, tựa như băng tuyết trong Ngọc hồ.
Có câu nói này của Dương Luyến, dù cho hết thảy thiên hạ này đều cho rằng Lê Thiển là hạng người dơ bẩn hạ tiện nhất thế gian, thì Lê Thiển cũng sẽ mãn nguyện ngậm cười nơi chín suối.
chương 1