“Phượng ẩn Long tàng” lấy bối cảnh nhà Đường trong lịch sử Trung Quốc, khi Trường An là kinh đô của nhà Đường. Trong truyện xuất hiện các địa danh có thật như Trường An, Tứ Xuyên, Lạc Dương … Tên nhân vật được lấy dựa vào họ và hư cấu phần tên (Lý Hủ, gia tộc họ Lý). Thơ văn trong truyện được trích của các danh tác đương thời như Lý Bạch, Đỗ Phủ, Lý Hạ. Tình trạng: Hoàn (33 chương chính văn + 1 ngoại truyện)
Thể loại:Đam mỹ, cổ trang, giang hồ – cung đình, thụ biến cường, ôn nhu giáo chủ cường công X thiên chân chấp trứ lưu lạc dân gian hoàng tử thụ, cổ đại, ngược tâm, HE…
Biên tập: F13 (LiveJournal)
Chỉnh sửa: CHGS, GDD
Hắn nổi danh trên giang hồ là một công tử đào hoa và phong nhã, còn y là một vị thiếu gia thanh tú tài trí được mọi người nuông chiều chốn thâm các. Hắn vốn là thiếu chủ Ma giáo giấu mình nơi nước sâu chờ bay lên, mười năm ẩn nấp, mười năm gắng chí, chỉ vì một mối thù dai dẳng từ lâu. Y lại là Thái tử hoàng triều trốn tránh thế gian, lớn nơi thâm các, núp trong thâm các, lại cũng chỉ vì một âm mưu tờ xưa. Họ vốn là hai con người có tương lai khác biệt không có chút qua lại, nhưng vì một cuộc hôn nhân không tình nguyện lại thắt chặt họ với nhau. Từ nay về sau, hai người vốn không có quan hệ gì sẽ không bao giờ không có quan hệ nữa.
Phượng ẩn giang hồ mà muốn điên đảo cửu thiên; Long tàng thâm các mà gây gió cuốn mây vần. Sao biết mọi thứ này đều chẳng phải mong muốn của y. Điều y tha thiết, chỉ là… được ở bên hắn mà thôi.
Giới thiệu:
Phượng Tam công tử thành hôn với con gái nhà họ Chương, ai dè rước vào cửa là Chương thiếu gia. Phượng Tam công tử có tiếng phong lưu, nhưng mà trên đời này có nhiều việc chẳng tương xứng với tiếng tăm của nó, Chương thiếu gia dần dần phát hiện Phượng gia không giống đám quyền thế trên giang hồ, mà Phượng Tam công tử cũng dần dần phát hiện Chương gia cũng không giống dòng dõi thư hương giàu có nghiêng nước như lời đồn.
Giang sơn như họa, mỹ nhân như ngọc, chỉ biết trăng lạnh trời ấm người sống thọ [1]. Ta muốn buông bỏ rũ áo, đọc thơ viết chữ, ngắm tuyết đầu cành, hỏi ai sánh cùng?
[1] Trăng lạnh trời ấm người sống thọ (Nguyên văn: Nguyệt hàn nhật noãn tiên nhân thọ) Trích trong tác phẩm “Khổ trú đoản” (Nỗi khổ của ngày ngắn) – Lý Hạ. Cả câu thơ là “Ngô bất thức thanh thiên cao, hoàng địa hậu. Duy kiến nguyệt hàn nhật noãn, lai tiên nhân thọ”. (Ta chẳng cần biết trời cao đất dày, chỉ thấy trăng lạnh trời ấm người sống thọ.)
Bối cảnh:
“Phượng ẩn Long tàng” lấy bối cảnh nhà Đường trong lịch sử Trung Quốc, khi Trường An là kinh đô của nhà Đường. Trong truyện xuất hiện các địa danh có thật như Trường An, Tứ Xuyên, Lạc Dương … Tên nhân vật được lấy dựa vào họ và hư cấu phần tên (Lý Hủ, gia tộc họ Lý). Thơ văn trong truyện được trích của các danh tác đương thời như Lý Bạch, Đỗ Phủ, Lý Hạ.
chương 1: thay mận đổi đào