————————————— Văn án
Cả đời Lý Tư Niên luôn đối nghịch với em trai mình, từ tranh gia sản, sự yêu thương của bố mẹ,… cho đến người anh dành trọn tình yêu nhưng lại không hề yêu anh.
Giành tới giành lui, cuối cùng anh cũng biết, thật ra từ đầu đến cuối chỉ mỗi anh làm trò hề cho thiên hạ.
Bởi vì em trai không cần bỏ công cũng có thể muốn gì được nấy, mà anh, cố gắng biết bao nhiêu, kết quả lại chẳng bao giờ tốt đẹp.
Thẳng đến khi nhắm mắt anh mới biết được một sự thật. Thì ra thế giới mà anh đang sống là một quyển tiểu thuyết vạn nhân mê, nhân vật chính là em trai của anh, mà anh chẳng qua là một nam phụ độc ác lót đường cho em trai.
Lý Tư Niên: Thảo nào…
——–
Lý Tư Niên vừa mới một giây mất đi ý thức lại choàng tỉnh.
Anh sống lại rồi!? Sống lại vào đúng năm anh vừa tốt nghiệp đại học, đây là năm mà cuộc chiến tranh giành gia sản chỉ mới bắt đầu, cũng là năm mà mọi bi kịch của đời anh vẫn còn chưa xảy ra.
Chợt nhớ đến kết cục của kiếp trước, Lý Tư Niên quyết tâm tránh xa thị phi, trốn về quê mình nuôi cá và trồng thêm rau, tốt nhất là cả đời này không còn dính dáng gì đến nhà họ Lý.
Thế là…
Ông Lý ở trong thư phòng tức giận quăng tài liệu xuống đất, chỉ vào mặt Lý Tư Niên mắng: “Mày là cái đồ ăn cây táo rào cây sung, mày cút ngay cho tao! Từ giờ trở đi mày về nhà cũ dưới quê mà ở, không có sự cho phép của tao cấm mày mò về!”
Lý Tư Niên như vớ được vàng liền gật đầu như gà mổ thóc, hai mắt hưng phấn phát sáng: “Được ạ.”
Tưởng rằng Lý Tư Niên sẽ bất mãn tìm lý do ở lại, ông Lý:???
Chỉ thấy Lý Tư Niên kéo hành lý từ ngoài phòng vào: “Đồ đạc con đã chuẩn bị xong hết rồi, giờ con lập tức ra sân bay đặt vé!”
Ông Lý:???
Lý Tư Niên rời khỏi Lý gia, một lần đi này chính là 3 năm.
——–
Ba năm sau, trước cửa sổ sát đất của tòa nhà cao tầng, trợ lý nhìn ông Lý thăm dò nói: “Chủ tịch Lý, thiếu gia sống ở nông thôn đã 3 năm rồi.”
“Nó đã biết sai chưa?”
Trợ lý: “Hiện chuỗi nhà hàng của thiếu gia đang có hơn 10.000 chi nhánh trải khắp cả nước, giá trị còn cao hơn cả sản nghiệp Lý gia chúng ta.”
Ông Lý: jztr?
———
“Sau khi sống lại tôi thật tâm muốn làm cá mặn*. Không hiểu sao càng ngày càng giàu???”
⌕ Cá mặn là cá (khô) ướp muối. Tức là cá chết rồi nhưng do ướp muối mà không ươn. Ám chỉ là những người còn sống mà giống như đã chết. Không có đam mê, không có ý chí, không tranh giành, lười biếng không chí tiến thủ, chỉ muốn sống an nhàn.
—————————————
chương 1: sống lại