Truyện về sau ngược công khá hay, nhất là anh Diệp, sẵn sàng chặt đứt ngón tay út của mình (ngón tay quan trọng nhất để chơi được violonxen, cắt đứt nó tức là cắt đứt con đường tiến tới âm nhạc) chỉ để cầu xin em quay về T_T Edit: Tiểu Vân
Beta: Tiểu Diêu, Chê Hâm, Winnie Huynh
Thể loại: hiện đại, âm nhạc, huynh đệ niên thương (cùng cha khác mẹ), nhất thụ lưỡng công, cao H, cường thủ hào đoạt, ngược tâm ngược thân, HE
Tình trạng: hoàn 3 quyển
Truyện xoay quanh ba nhân vật chính của chúng ta gồm:
- Lịch Ương – khả ái kiên cường thụ: thiếu niên 16 tuổi xinh đẹp đơn thuần, có tài năng thiên phú về đàn violonxen, từ nhỏ mất đi cha mẹ, được 1 vị lão làng trong giới âm nhạc nhận về nuôi nấng. Những tưởng mình sẽ được hưởng tình thân ấm áp của 1 gia đình mới cùng 2 người anh trai tài giỏi tốt bụng (?), nào biết rằng nơi em sắp bước vào lại là hang ổ của 2 con sói đói =.,=
- Nguyệt Diệp – phúc hắc bá đạo công: nhị ca mới của em, vốn là 1 “zai thẳng” nổi danh với biệt hiệu sát thủ tình trường, có lẽ bởi vậy mà khi nhận ra mình yêu em, anh luôn tự phủ nhận bằng cách thôi miên em thành con gái (_ _!!). Anh chẳng biết từ lúc nào đã tham luyến hơi ấm trên cơ thể em, đêm đêm lấy cớ trời lạnh mà rúc vào chăn em ngủ.
Nhận thấy em luôn ỷ lại vào đại ca mình, anh không kìm nổi ghen ghét, nhân cơ hội cha và anh trai sang Mỹ tham gia buổi diễn âm nhạc mà ở nhà cưỡng đoạt em, chẳng sợ nhận lấy muôn vàn lời mắng chửi đầy thù hận. Nếu trái tim em chưa thể thuộc về anh, vậy anh sẽ khiến thân thể của em phải yêu anh
- Nguyệt Thần – trầm tĩnh ôn nhu công: anh trai của Nguyệt Diệp, cũng chính là vị đại ca trên danh nghĩa của em. Ngay từ lần đầu gặp em, anh đã ấp ủ trong lòng 1 tình yêu cấm kỵ, nhưng sợ hãi không dám nói ra, chỉ dám lặng lẽ ở bên cưng sủng em, bênh vực em trước mỗi lần bị Nguyệt Diệp ức hiếp.
Lưu diễn từ Mỹ trở về, anh nhạy bén nhận ra sự khác lạ nơi em, cũng không lâu liền biết được lời giải. Thèm khát, đố kỵ, cũng lo lắng nếu mình làm lớn chuyện sẽ khiến em bị đuổi ra khỏi nhà, anh âm thầm thực hiện “âm mưu” đưa em đến trong vòng tay, dụ dỗ em vào học viện của mình, lợi dụng sự tin cậy cùng ỷ lại của em, tách em ra khỏi Nguyệt Diệp. Nhưng chiếc mặt nạ của “người anh trai tốt” rốt cục cũng vỡ nát hoàn toàn khi 1 lần không kiềm chế được cơn đói khát, anh lộ bản chất sói, bỏ ngoài tai những lời kêu khóc van cầu mà lao vào cắn xé em =.,=
Lịch Ương dù có dịu ngoan thế nào cũng không thể chịu nổi sự dày xéo cùng tranh đoạt điên cuồng của 2 con cầm thú, rốt cục bạo phát. Nhóm lang phải làm thế nào để khiến em tin tưởng vào tình yêu không thể kiềm chế được dục vọng của mình đây? =)))
……………………………………..
Truyện về sau ngược công khá hay, nhất là anh Diệp, sẵn sàng chặt đứt ngón tay út của mình (ngón tay quan trọng nhất để chơi được violonxen, cắt đứt nó tức là cắt đứt con đường tiến tới âm nhạc) chỉ để cầu xin em quay về T_T