Đẳng Nhĩ Ngưỡng Vọng (Chờ Anh Nhìn Lên)

chương 32: huấn luyện

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lăng Lang đoan chính quỳ trên mặt đất, trước mặt bày ba cây gậy mát-xa màu đen, cùng chất liệu gỗ, độ lớn khác nhau. Cái ngoài cùng bên trái chỉ nhỏ bằng ngón tay, dài khoảng nửa bàn tay, cái ở giữa đứng thứ hai, đến cái ngoài cùng bên phải chính là cây gậy có quy tắc và độ lớn thông dụng.

Không rõ chúng nó để làm gì, Lăng Lang ngẩng đầu dùng ánh mắt hỏi Phong Hạo.

"Từ hôm nay trở đi, anh cần phải tự mình tiến hành khuếch trương,” Phong Hạo theo thứ tự điểm qua, “Mỗi ngày bắt đầu bằng cái thứ nhất, sau khi thích ứng thì đổi sang cái thứ hai, cho đến khi dùng xong cái thứ ba.”

“Trừ khi quá bận việc, nếu không chỉ cần anh có thời gian, mỗi ngày nhất định phải đảm bảo khuếch trương nửa giờ, mỗi cái mười phút, tôi sẽ không giám sát anh, thời gian này do chính anh nắm chắc.”

Hắn lấy từ trong ngực một cái chai nhỏ bỏ túi đặt lên bàn trà, “Chất lỏng này có thành phần thuốc gây tê, ban đầu anh có thể không thích ứng được với dị vật trong cơ thể, dùng cái này mỗi lần một chút, sẽ tạm thời bỏ qua được cảm giác không khỏe, hơn nữa thứ này không gây hại cho thân thể anh.”

“Đương nhiên, cách này chỉ được phép dùng lúc đầu, sau này chờ thân thể anh đã quen thì không được dùng nữa.”

“Lượng trong chai tôi đã tính toán rồi, sau khi dùng hết, nếu cần lại đến hỏi tôi.”

Lăng Lang nhìn cái chai trên bàn trà, chất liệu thủy tinh màu xanh biển, tràn ngập cảm giác thần bí.

“Cuối cùng, cũng là quan trọng nhất, tôi muốn anh chỉ khuếch trương phía sau, trong quá trình này dù có nảy sinh phản ứng gì, cũng không thể chạm đến phía trước, những lúc khác cũng không được phép.”

“Về sau, khi nào thì anh được phép phóng thích dục vọng, dùng loại phương thức nào phóng thích, đều do tôi quyết định. Tôi tạm thời không muốn khóa anh lại, hy vọng anh cũng không khiến tôi sinh ra ý niệm này, tôi không thể nào giờ đều ở bên cạnh anh, tất cả đều phải dựa vào tự giác của anh.”

Lời của Phong Hạo từng tiếng rơi vào tai Lăng Lang, âm lượng không lớn nhưng lại tràn ngập uy nghiêm, Lăng Lang chỉ có thể yên lặng ghi nhớ mỗi một chữ hắn nói.

Phong Hạo dừng một lát để cho anh tiêu hoá, “Anh chọn một câu trả lời, tôi bảo anh làm tất cả những chuyện này, mục đích là gì? A - vì để thời điểm chính thức làm anh sẽ không bị thương? Hay là B – vì để cho anh cũng có khoái cảm?”

Lăng Lang nghĩ nghĩ, "A?"

"Không đúng."

"B, " anh đáp rõ ràng.

"Cũng không đúng, " Phong Hạo lắc đầu, "Chính xác đáp án là C, vì để cho tôi thuận lợi tiến vào thân thể của anh, mà không bị anh vì không có kinh nghiệm kẹp đến đau đớn."

Hắn đưa tay khoát lên đỉnh đầu đối phương, "Nhớ kỹ, tất cả những chuyện anh làm, đều là vì lấy lòng tôi, cảm giác của bản thân anh là thứ yếu, anh phải học được lấy khoái hoạt của tôi làm khoái hoạt cho mình, lấy việc thỏa mãn tôi làm nguyên tắc hành động tiên quyết, nhu cầu của tôi là cao nhất, hài lòng của tôi chính là lời khen ngợi lớn nhất đối với anh.”

“Thân thể và tâm hồn anh đều hoàn toàn thần phục tôi, an bài chúng thế nào là quyền lợi của tôi, việc duy nhất anh cần làm, chính là phục tùng. Anh bây giờ không hiểu được cũng không sao, tôi không cần anh hiểu, chỉ cần anh nhớ kỹ, hơn nữa phải tuân thủ.”

“Nếu có một ngày, anh có thể hiểu chính xác lời tôi nói, là chứng tỏ anh đã trưởng thành, là một sủng vật đủ tư cách.”

Tay hắn dừng trên đầu Lăng Lang trong chốc lát mới rời đi, “Nhớ kỹ chưa?”

Lăng Lang nhìn lên hắn, cái hiểu cái không gật đầu.

"Tốt lắm, " Phong Hạo đã khôi phục biểu tình hòa ái, "Giờ anh có thắc mắc gì không?"

Lăng Lang trầm tư một trận, "Tôi làm chuyện này thì có thể lưu thêm một số điện thoại không?"

Phong Hạo nở nụ cười, "Có thể hay không thể lưu thêm một số, điều này cũng chỉ có tôi có thể đưa ra, anh không có quyền thỉnh cầu. Niệm tình lần này là lần đầu vi phạm, tôi sẽ không truy cứu , lần sau nếu lại xảy ra tình huống này, tôi sẽ xóa bỏ một số.”

Hắn cúi người, trong con ngươi đen thẳm phản chiếu ảnh ngược của Lăng Lang, biểu tình cười nhẹ nhàng khiến Lăng Lang nhớ lại bộ dạng hắn lúc đuổi theo mình gọi học trưởng.

“Chờ lưu đầy đủ số điện thoại của anh, tôi sẽ mua cho anh một chiếc điện thoại, anh muốn nghe cái gì, tôi sẽ nói cho anh nghe, được không? Học trưởng.”

Phong Hạo rời đi, Lăng Lang nhìn nhìn đống đồ trước mặt, quyết định bắt đầu lần huấn luyện đầu tiên của mình.

Anh đến phòng tắm bên ngoài tẩy rửa sạch sẽ thân thể, khi đi ra thuận tay mang theo dịch bôi trơn đặt trên bồn rửa mặt, Phong Hạo từ lâu đã đem nó để ở chỗ bắt mắt nhất, số lần dùng trên cơ thể anh lại cực ít.

Chất liệu gỗ của gậy mát-xa lớn rất đặc thù, Lăng Lang nhận không ra, ban đầu nhìn bề ngoài anh nghĩ nó là hợp chất (mình hay gọi gỗ công nghiệp), nhưng sau khi cầm lên mới phát hiện mặt ngoài bóng loáng dị thường, nặng trịch, thậm chí còn mang theo vài phần mát lạnh của đá, nhưng khi sờ lại cho cảm giác hoàn toàn không phải đá.

Lăng Lang xoa dịch bôi trơn lên gậy mát-xa nhỏ nhất, qua một thời gian đeo giang tắc (giang = anal, tắc = vật chặn) vận động, loại độ lớn này hoàn toàn không thành vấn đề, cắm vào rất thuận lợi. Sau đó anh mới phát hiện khó khăn nhất không phải đưa nó vào, mà là bản thân vốn đã bóng loáng còn thêm bôi trơn rất tốt phải giữ nó lại, không để nó rơi ra khỏi cơ thể.

Anh hết sức buộc chặt mông, vẫn có thể cảm nhận rõ ràng nó đang theo tràng vách từng chút trượt xuống, lộ tuyến nó đi qua đều bị cảm giác mát lạnh cuốn hút, thần kinh bị kích thích thực mẫn tuệ, có lẽ về mặt sinh lý không có khoái cảm mãnh liệt, nhưng trên tâm lý lại vì bộ vị tư mật bị dị vật xâm lấn sinh ra xấu hổ, nhân tiện khiến khí quan chỗ nào đó có dấu hiệu ngẩng đầu.

Cơ vòng co rút quá lâu khó tránh khỏi mệt mỏi, có chút lơi lỏng, gậy mát-xa nhất thời có xu hướng trượt ra ngoài, Lăng Lang không thể không dùng tay một lần nữa đẩy nó về đúng chỗ, sau đó lại một lần nữa cố gắng kẹp chặt.

Ước chừng có lẽ đã qua mười phút, Lăng Lang thả lỏng cơ mông, mặc cho nó trôi xuống trượt ra khỏi cơ thể, sau đó thay bằng gậy mát-xa thứ hai độ lớn vừa phải. Trải qua giáo huấn bôi trơn quá độ vừa rồi, lần này anh không tiếp tục thêm vào dịch bôi trơn nữa, nương theo chất lỏng thủy tính lưu lại trong cơ thể, không phí bao nhiêu lực liền có thể đẩy vào hậu huyệt.

Gậy mát-xa này to khoảng bằng hai ngón tay, so với giang tắc lúc huấn luyện bình thường tương đương nhau, sau khi Lăng Lang cắm vào cảm giác độ lớn vừa phải, so với việc mang cái đó chạy sáu km thì việc luyện tập trước mắt khó khăn không đáng kể, rất thoải mái vượt qua lần mười phút thứ hai.

Lăng Lang có chút hiểu vì sao Phong Hạo lại để cái thứ hai tồn tại, so với thời gian dài cơ thể căng thẳng lúc trước, quá trình này càng giống một cơ hội để vách tràng nghỉ ngơi.

Cái cuối cùng không dễ dàng như vậy, Lăng Lang thử hai lần đều không vào được, không thể không bôi loạn một ít dịch bôi trơn lên trên, để nó thuận lợi kéo giãn nếp uốn của mình. Lần này ngay khi vừa tiến vào được phần đầu, Lăng Lang lập tức cảm nhận sự không thích ứng với dị vật xâm lấn, theo bản năng sinh lý muốn bài xích nó ra ngoài.

Lăng Lang lúc này mới nhớ tới thứ Phong Hạo lưu lại, anh mở ra bình thủy tinh đặc sánh, cẩn thận đổ ra vài giọt, xoa đều lên huyệt khẩu chính mình, lại chậm rãi mát-xa một lúc. Quả nhiên như lời Phong Hạo đã nói, chất lỏng trong bình có chứa thành phần gây tê, ban đầu nơi đó thực mẫn cảm, càng về sau dùng móng tay cấu một chút cũng không cảm nhận được đau đớn. Sau khi công tác chuẩn bị đã hoàn thành, anh một lần nữa đem cái gậy mát-xa thô to thứ ba kia chậm rãi sáp nhập vào cơ thể, khi gặp lực cản thì rời khỏi một ít, lại mát-xa trước sau một lát, dẫn càng nhiều dịch bôi trơn vào trong cơ thể, lặp lại như thế vài lần, đến khi nó hoàn toàn tiến vào.

Lăng Lang ngoan ngoãn quỳ gối nơi đó, vừa rồi rèn luyện co rút cơ vòng, giờ phút này lại bị khuếch trương cực hạn, anh chậm rãi bắt thân thể chính mình ghi nhớ loại cảm giác này, khi cơ thể đang buộc chặt thả lỏng một chút, đối lập với nó chính là tiểu huynh đệ càng thêm hưng trí dạt dào.

Anh không thể hiểu mỗi một câu hôm nay Phong Hạo đã nói với anh, nhưng anh không thể phủ nhận từng lời mang tính cưỡng chế khiến anh cảm thấy hưng phấn, thậm chí có xúc động nóng lòng muốn thử. Anh cảm thấy phần nào đó trong cơ thể mình đã bị Phong Hạo thức tỉnh, cũng giống như lần đó ở phim trường, Phong Hạo bảy lần NG đã châm ngòi dục vọng của anh, có lẽ bắt đầu từ đó, thân thể anh cũng đã chuẩn bị tốt để tiếp nhận người này.

Lăng Lang bắt đầu nhớ lại từng lời từng chữ Phong Hạo đã nói, tưởng tượng nếu lúc này trong cơ thể mình là tính khí của chủ nhân, anh phải làm gì mới có thể lấy lòng đối phương.

Anh bắt đầu một chút lại một chút tư từ mạnh mẽ co rút cơ vòng, ban đầu loại luyện tập này khiến anh cảm thấy cơ thể đau nhức, nhưng sau khi cố gắng chế phục cơn đau, nó liền trở thành một hoạt động thật tự nhiên, như thể cùng hô hấp một nhip với tim anh.

Lăng Lang nhắm mắt lại, phối hợp chiều sâu lồng ngực hô hấp, có quy luật mà vận động vách tràng, anh có thể cảm nhận cơ bắp càng ngày càng hữu lực, mỗi lần co rút đều khiến đỉnh gậy mát-xa hình tròn bị dồn đến thật sâu trong tràng đạo, dừng lại vài giây ở đó, sau đó lại thả lỏng khiến nó chậm rãi trượt về chỗ cũ.

Anh không biết đến tột cùng mình đã làm tổ hợp vận động này nhiều hay ít, khi cuối cùng anh mở mắt ra thời gian đã bất tri bất giác vượt qua kỳ hạn mười phút.

Lăng Lang lại dùng cách hô hấp đứt quãng, từng chút bài xuất gậy mát-xa ra bên ngoài cơ thể, khi nó hoàn toàn thoát ly thân thể mình, cúc huyệt nguyên bản tràn đầy bỗng cảm thấy hư không, hận không thể có vật gì đó tráng kiện nhanh chóng tiến vào lấp đầy.

Anh đưa ngón tay qua dò xét, có lẽ đã hình thành quán tính, huyệt khẩu vẫn như cũ duy trì vận động mỏng manh khẽ mở khẽ hợp, tựa như nơi đó có một trái tim thật nhỏ đang đập.

Sau khi hoàn thành huấn luyện theo kế hoạch của hôm đó, Lăng Lang đem những dụng cụ đã dùng qua thật nghiêm túc cẩn thận xử lý sạch sẽ, cuối cùng đứng dười vòi sen tẩy thân thể chính mình đã nhiễm một tầng mồ hôi mỏng. Anh đem bản thân toàn thân cao thấp đều tẩy sạch, cuối cùng tay phải dừng lại ở nơi nào đó bị cấm đụng vào, vì qua một thời gian ngắn nơi đó đã bắt đầu hạ hỏa, nhưng chỉ cần một ngọn lửa thật nhỏ cũng đủ châm lên dục hỏa đã kìm nén lâu ngày của anh.

Lăng Lang vẫn không nhúc nhích đứng dưới vòi phun, yên lặng thật lâu, cuối cùng chậm rãi rời tay khỏi dục vọng đã bắt đầu thức tỉnh.

Không biết do trùng hợp hay cố ý, địa điểm quay bộ phim lần này vô luận là trong nhà hay ngoài trời đều cách nhà Phong Hạo không xa, Lăng Lang rất ít khi quay bộ phim nào mà mỗi ngày đều có thể về nhà, lần này đã hưởng thụ được loại đãi ngộ này.

Phong Hạo ở bên ngoài bận rộn một tuần rốt cục đến phần diễn của hắn, Lăng Lang đã thu dọn thỏa đáng, lại phát hiện hắn còn đang trong phòng ngủ thu xếp đồ đạc.

“Chừng nào đi?” Anh đến bên người đối phương hỏi.

“Không vội,” Phong Hạo cười nói, "Còn thời gian."

Lăng Lang lúc này mới phát hiện trước mặt Phong Hạo bày chỉnh tề mười quả cầu kim loại màu bạc, kích cỡ chừng hai phần ba quả bóng bàn.

Lăng Lang mặc dù lòng đầy nghi hoặc, ngoài miệng lại không hỏi, anh biết Phong Hạo sẽ không vô duyên vô cớ bày bọn nó ra.

"Tôi thực mâu thuẫn..." Phong Hạo cùng anh đồng thời đánh giá mấy quả cầu kim loại trên bàn.

Lăng Lang yên lặng chờ nửa câu sau của Phong Hạo.

Không ngờ hắn chuyển đề tài phát một, “Số thứ hai trong số điện thoại của anh là?”

Lăng Lang ngẩn người, mới đuổi kịp tư duy thoát tuyến của hắn, “.”

Phong Hạo cười ra vẻ nhẹ nhõm thở phào một hơi, “Vậy là tốt rồi, ban đầu tôi còn lo, lỡ như số thứ hai lại là hay là thì phải làm sao bây giờ?”

Lăng Lang cảm thấy không quá hay ho, quả nhiên đúng như anh nghĩ, Phong Hạo lấy từ trong đống đó ra ba viên, sau đó rất tự nhiên cởi bỏ quần của anh.

“Con số này cũng rất tốt, không nhiều không ít, vừa khéo.”

Một cỗ lãnh ý mạnh mẽ tiến vào thân thể, cảm giác đó liên tục lập lại ba lần, sắc mặt Lăng Lang có chút thay đổi.

“Kiên trì đến khi kết thúc công việc hôm nay, tôi sẽ đem số thứ hai nhớ kỹ,” Phong Hạo mỉm cười, “Có vấn đề gì không?”

Lăng Lang rất muốn nói có, lại nói không nên lời.

Phong Hạo tựa hồ cũng không tính toán có được đáp án của anh, vừa cười vừa nói, “Anh bây giờ có hai lựa chọn, một là đem người bạn cũ của anh mang lên (cái giang tắc ấy), nó sẽ có phát huy tác dụng cố định, đương nhiên cũng sẽ khiến cho mấy quả cầu chen chúc càng chặt, hai là cứ bảo trì nguyên trạng thế này, bất quá chỉ sợ thời gian cả ngày sắp tới, anh đều phải cố gắng kẹp chặt chúng, lỡ như trong quá trình quay phim mà rơi xuống, vậy rất xấu hổ nha.”

Truyện Chữ Hay