Hồng Kiếm, Hắc Kiếm là hai anh em, Miếu Chấn là ca ca, Miếu Thương là muội muội, là anh xem sinh đôi, tướng mạo hai người cũng có vài phần tương tự. Miếu Chấn nội tâm sáng lạng, lộ ra một chút âm nhu. Miếu Thương dịu dàng hướng nội, cất chứa anh duệ khó nén.
Điện Kiếm Miếu Hoàng ở bên cạnh, cả người lộ ra duệ khí cô độc, lãnh ngạo, tựa như một lợi kiếm sắc bén, lạnh lẽo, tùy thời đều có thể đâm thủng cường địch. Thời gian hắn tu đạo có chút ngắn, trong mười một vị tiểu kiếm chủ cũng là tuổi nhỏ nhất. Bằng không với tư chất của hắn đã sớm đột phá hàng rào Hóa Huyết kỳ, trở thành tu vi Cố Nguyên kỳ.
Tang Kiếm Miếu Phong tương đối đặc thù, hai hàng lông mày nửa trắng, dáng người gầy yếu, sắc mặt trắng bệch, trên mặt mày ẩn chứa một chút ủ rũ quanh quẩn, rất là quỷ dị.
Lão đạo ngồi thẳng ở chủ vị đại điện, chính là một trong lục phi Đạo Chân Tông tiếng tăm lừng lẫy cả nam vực: Ngân Phi Vũ Phong đạo nhân, tu vi tại Ngưng Đan tầng chín đỉnh phong. Theo đồn đãi, hắn đã muốn là tồn tại một chân bước vào cảnh giới Đạo Linh.
Đối với tứ kiếm này, Vũ Phong đạo nhân dường như đã nhìn trúng, bốn người đều là người kế tục tốt với tư chất thượng thừa trong đám hậu bối lần này, tương lai đều là kế thừa về sau cho lão tổ Đạo Linh của tông môn.
- Các ngươi lần này tiến vào mật cảnh Cực Đạo Cung. Hai người Miếu Chấn, Miếu Thương vẫn là liên thủ hành động, song kiếm hợp bích, không sợ bất kỳ cường địch nào. Ở ngoài sáng ngoài mặt dẫn dắt đệ tử Hóa Huyết hậu kỳ cướp đoạt tài nguyên chém giết địch thủ. Miếu Hoàng, Miếu Phong vào chung một đội, hai người các ngươi một minh một ám, có thể giết bọn họ trở tay không kịp.
- Lần này tông môn cho bốn người các ngươi, mỗi người trang bị một phi kiếm Huyền Khí thứ phẩm, coi như tăng thêm một tầng thực lực của các ngươi. Gặp được đệ tử mấy phái Nam Huyền Tông, không cần mềm lòng, cứ ra tay giết là được.
- Lần này tông môn đưa ra bốn người các ngươi, một minh một ám cùng với hai đạo sát thủ, chính là vì đào tạo người kế thừa hoàn hảo cho Nam Huyền Tông. Bất quá các ngươi cũng không được sơ suất, Huyền Khí ở trong vòng mật cảnh Cực Đạo Cung nhiều nhất cũng chỉ có thể phát huy năm phần uy lực. Có được Huyền Khí thứ phẩm cũng không phải là vô địch. Còn lại cửu gia tông môn, thậm chí một vài đệ tử Cổ Thành Thế Gia, sẽ luôn tùy thân mang theo Huyền Khí thứ phẩm. Cần phải từng giây từng phút chú ý, các ngươi đang săn giết đệ tử Nam Huyền Tông, đồng thời cũng là con mồi của bọn họ.
- Không riêng gì mấy nhà tông môn bọn Nam Huyền Tông, đối với đệ tử hai tông Đạo Huyền, Đạo Linh cũng không được sơ suất. Mấy năm nay chúng ta bị Nam Huyền Tông cắn gắt gao, thực lực tông môn tổn hại, hai tông này hận không thể hoàn toàn chà đạp Đạo Chân Tông chúng ta đi xuống. Nếu là có cơ hội, bọn họ tuyệt đối lộ ra răng nanh với chúng ta.
Theo lời nói của Vũ Phong đạo nhân, bốn người kiếm chủ tự nhiên phải nghe theo rồi. Nhưng theo tính cách của bọn họ, có thể nghe vào vài câu đã là may mắn của bọn họ rồi.
Lúc này, ở đối diện ngọn núi Nam Huyền, trong một tòa núi cao, một hồi chém giết thảm thiết, hừng hực khí thế ở trên chiến trường ác liệt.
Một con trăn Hỏa Linh toàn thân lửa đỏ, kích thước cỡ ao nhỏ, toàn thân trên dưới đều bốc ra hơi thở nóng rực. Đôi mắt đỏ dựng thẳng, đang trừng mắt, liều mạng tấn công một con nhện bạch ngọc lớn cỡ một cái cối xay.
Trăn Hỏa Linh này, là Bắc Thần phát hiện từ một năm trước. Lúc đó Bắc Thần cũng từng thử săn giết nó. Đáng tiếc, hao phí hết năm phần tài nguyên trên người, cuối cùng vẫn là không địch nổi phải rút lui. Đến hiện tại, trăn Hỏa Linh này đã là tu vi Cố Nguyên tầng một đỉnh kỳ, chỉ kém một bước đã có thể thăng cấp đến Cố Nguyên tầng hai.
Còn nhện Hàn Băng này bị Bắc Thần hấp dẫn tới, tu vi cũng là không kém. Độc băng hàn quỷ dị phối hợp với thân pháp cực nhanh, tuyệt đối là tồn tại cường hãn bên cạnh yêu thú Cố Nguyên tầng một.
Trăn Hỏa Linh, nhện Hàn Băng, hai bên cường cường đối chiến, đối diện chém giết, thật là vô cùng mãnh liệt. Liệt hỏa, hàn băng, đối thủ trời sinh một mất một còn, một khi khai chiến, tuyệt đối không chết không ngừng. Còn Bắc Thần tạo ra hết thảy này đang núp ở xa xa, đắp lên toàn thân một tầng bùn đất thật dày, toàn bộ tinh thần chú ý trên chiến trường.
“Hai súc sinh này quả nhiên cũng không phải là cọng rơm hiền lành. Trận đấu này đã đấu nửa canh giờ, vẫn còn không phân thắng bại. Động tĩnh này còn lớn nữa, sợ là sẽ dẫn đến người khác.”
Nửa canh giờ trước, Bắc Thần ném trứng nhện đã phá hơn nửa vào trong hồ địa hỏa của trăn Hỏa Linh. Trăn Hỏa Linh kia nguyên bản còn ở trong hồ địa hỏa, thong thả cuộn tròn đùa giỡn. Bỗng nhiên xuất hiện ra một quả trứng vỡ, cảm giác được nguyên lực sinh mệnh nồng đậm bên trong, không cần suy nghĩ, một ngụm liền cắn nuốt mà ăn.
Ngay sau đó, nhện Hàn Băng đằng đằng sát khí, dò theo hơi thở đến liền đấu nhau với trăn Hỏa Linh. Nỗi đau mất con, mối hận trộm trứng, nhện Hàn Băng làm sao có thể nhẫn nhịn. Chính mình chỉ là đi ra ngoài săn giết một miếng da bạch hổ, trở về ba cục cưng đã không thấy tăm hơi. Nó lần theo hơi thở, trên một cây đại thụ ngoài trăm mét, thấy được dịch đản rơi ra. Này đã rất nguy cấp, ngay tức thì phát điên, tê gào trầm thấp đóng băng cả cây đại thu che trời. Một đường đuổi theo, tới hồ địa hỏa của trăn Hỏa Linh này, thấy một mảnh nhỏ xác trứng ở một bên. Lúc này lập tức không thể chịu nổi, phun ra một luồng hàn độc, kiên quyết bức trăn Hỏa Linh ra khỏi hồ địa hỏa.
Trăn Hỏa Linh cũng là bá chủ một phương, từ sau khi thăng tiến lên Cố Nguyên kỳ, vẫn chiếm hồ địa hỏa này để tu luyện, làm sao chấp nhận được khiêu khích của nhện Hàn Băng kia. Một lời không hợp, hai yêu thú liền tiến lên bắt đầu tử chiến.
“Nhện Hàn Băng này, vừa mới sinh ra ba trứng nhện, yêu nguyên trong cơ thể còn mệt, nếu tiếp tục đấu tiếp sợ là không địch nổi.”
Trên chiến trường chém giết, trăn Hỏa Linh liên tục phun ra lửa, đuôi trăn quất tứ tung. Lúc sau thân trăn dây dưa, nhện Băng Hàn rốt cuộc lộ ra hình dáng mệt mỏi, chiếm giữ ở một bên, giằng co với trăn Hỏa Linh.
Nhện Băng Hàn này là mang theo một cỗ bi phẫn, ba lần bốn lượt bị trăn Hỏa Linh quất đến quay cuồng. Vết thương chằng chịt trên người chảy loạn máu xanh, nhưng vẫn không ngừng tiến công. Trên người trăn Hỏa Linh, cũng bị nó xé rách ra vài lỗ hỏng, máu tươi chảy ròng ròng, có mấy lỗ hỏng có thể thấy được cả xương cốt. Đặc biệt làm cho trăn Hỏa Linh buồn rầu chính là toàn thân nhện Băng Hàn đều mang độc, bốn phía mỗi một miệng vết thương trên người nó đều có băng vụn. Nếu không phải trong cơ thể chính mình hằng năm hút địa hỏa, chứa đựng một cỗ cương khí hỏa, đã sớm bị đông lạnh thành tượng băng rồi.
Sau khi trăn Hỏa Linh chiếm thế thượng phong, gần như nắm giữ đường lui của nhện Hàn Băng, ngừng chuyển động thân mình, tùy thời chuẩn bị bùng nổ ra một kích trí mạng, cũng phòng bị phản kích khi cận kề cái chết của đối phương.
Nhện Hàn Băng, một đôi mắt kép lạnh như băng, gắt gao nhìn thẳng đầu của trăn Hỏa Linh, giống như đang tìm cơ hội phá cục.
Hai yêu thú này, đều là loại hình thực chiến, một chút cũng không dễ đối phó. Sau khi Bắc Thần kiến thức trận tranh đấu này, trong lòng cũng âm thầm nghĩ mà sợ. Hắn hiện tại cũng không dám tin tưởng, chính mình cư nhiên tính kế thành công hai nhân vật ác bá này.
Đến thời điểm không khí tranh đấu đè đến cục diện thấp nhất, đến cả Bắc Thần còn phải ở một bên nín thở quan sát cuộc chiến, trán cũng bắt đầu ướt đẫm mồ hôi, trăn Hỏa Linh đột nhiên bạo phát.
Đầu trăn hứng gió nở ra to lớn hơn gấp đôi, thân mình lại bay nhanh, từ trên mặt đất nhảy lên. Từ trên cao xuống, mở miệng to như chậu máu cắn về phía sau lưng nhện Hàn Băng. Thân mình trăn Hỏa Linh thật lớn, tốc độ bất ngờ không chậm hơn so với nhện Hàn Băng. Hai cái răng nọc dữ tợn ẩn sâu trong khoang miệng cũng bắt đầu hiện ra đỉnh nhọn, lục quang lòe lòe, có thể thấy được nọc độc ẩn chứa trong đó, tuyệt không bình thường.
Bên trong hai mắt nhện Băng Hàn, sắc lạnh chợt lóe rồi biến mất, đón lấy mồm to như chậu máu của trăn Hỏa Linh, phun ra tơ nhện vẫn đặt trong cổ họng.
Chiêu thức nhện Băng Hàn lưu lại ấy đúng thật là ngoài ý liệu của trăn Hỏa Linh. Từ lúc chiến đấu đến bây giờ, nhện Băng Hàn vẫn đều lợi dụng nọc độc cùng lợi trảo của chính mình đấu nhau với trăn Hỏa Linh, chưa từng dùng qua tơ nhện bản mạng của chính mình. Liền ngay cả bị trăn Hỏa Linh đánh đến vết thương chằng chịt, cũng không có tùy tiện sử dụng tơ nhện. Lúc này đe dọa sắp tới, con bài chưa lật trong tay cuối cùng cũng bạo phát.
Như vậy xem ra, thật giống như đầu trăn Hỏa Linh hướng đến trực tiếp đụng vào mạng nhện của nhện Băng Hàn.
Trăn Hỏa Linh thân ở giữa không trung, hiển nhiên là thu thế không được, bị tơ nhện độc của nhện Băng Hàn văng lên mặt. Lập tức xuất hiện ra một khối băng hàn thật dày ngưng kết trên đầu cùng cổ của trăn Hỏa Linh.
“Nhện Băng Hàn này thật là âm hiểm a, thế nhưng còn giấu lại một chiêu sát thủ như vậy!”
Chính là Bắc Thần giấu chiêu xấu đầy bụng cũng không khỏi liếc mắt có cái nhìn khác với nhện Băng Hàn. Trong lúc sinh tử đó, còn có thể che dấu một tay như vậy, con nhện này, chỉ số thông minh không thấp a!
Đầu cùng cổ mấu chốt nhất đều bị thương, trăn Hỏa Linh tê rống một tiếng. Bên trong hai mắt nguyên bản màu đỏ máu lại hiện lên một ngọn lửa cháy nóng đỏ. Không quản không phiền, tê rống một tiếng, mang theo tơ nhện đầy người, cứng rắng cắn một ngụm phía sau lưng nhện Băng Hàn. Hai răng nọc cong cong, lại hung hăng cắm sâu vào trong cơ thể của nhện Băng Hàn, thuận thế rót nọc độc vào trong.
Nhện Băng Hàn đau đớn hét lên, lập tức mở ra khẩu khí thật lớn, một ngụm cắn chỗ bảy tấc to ra của trăn Hỏa Linh, cũng điên cuồng rót hàn độc vào trong cơ thể. Đồng thời nó cũng cố gắng động đậy thân mình, tám móng vuốt sắc bén ở phần bụng, toàn bộ cắm trên lưng trăn Hỏa Linh, xé rách ra tám vết máu thật sâu.
Mắt thấy thời cơ đã đến, linh lực thân hình Bắc Thần chấn động, tháo ra Thổ Cương Phù thêm vào trên người, phóng ra như đạn pháo từ bên trong bùn đấp vẫn ẩn nấp. Cánh tay phải của hắn lập tức vung ra, một lưu quang đen nhánh thoáng hiện, khi nhện Băng Hàn không hề phòng bị, Duệ Thiên Châm xuyên thủng đầu của nó. So sánh với trăn Hỏa Linh, Bắc Thần vẫn là lựa chọn kết thúc con nhện âm hiểm này trước.
Nơi đầu quan trọng nhất bị xuyên thủng, nhện Băng Hàn lập tức chết bất ngờ, không thể chết lại, khẩu khí đang cắn trăn Hỏa Linh cũng buông lỏng ra.
Đột nhiên ngất lịm, trăn Hỏa Linh một khắc sắp chết, hồi quang phản chiếu, thần hồn vừa tỉnh, rống giận quấn quanh lên người Bắc Thần. Trăn Hỏa Linh chính là yêu thú Cố Nguyên kỳ hàng thật giá thật, phản kích trước một khắc sắp chết, yêu nguyên cuồn cuộn bốc ra, áp chế lên người của Bắc Thần.
Bắc Thần thân giữa không trung, ánh mắt lạnh như băng, có chút bất vi sở động. Duệ Thiên Châm nguyên bản vẫn ở trên đỉnh đầu của nhện Hàn Băng kia co rụt lại. Từ mặt đất nảy lên chuyển thân người, cuối cùng từ trên cao cấp tốc hướng xuống, đâm về phía chỗ bảy tấc của trăn Hỏa Linh.
Nửa phần trước của cả Tẩy Mặc giống như một thanh lợi kiếm, dài thẳng tắp. Duệ Thiên Châm đâm vào chỗ bảy tấc của trăn Hỏa Linh, hung hăng đính nó lên mặt đất. Theo sát đó, cả thân Tẩy Mặc cong xuống, ghìm cứng đầu trăn Hỏa Linh vốn đã bị tơ nhện hàn băng bao trùm. Bốn móc ngược phân bố đều đều, toàn bộ hiện ra dữ tợn, hai móc cắm vào tròng mắt của trăn Hỏa Linh, hai móc đâm vào lỗ tai.
Trăn Hỏa Linh nguyên bản chính là gần chết, thêm bị thương nặng, khó có thể chống đỡ, thân mình quay cuồng run rẩy một lúc, sau đó hoàn toàn bất động.
Thẳng đến lúc này Bắc Thần mới buông lỏng thần sắc, ngã ngồi trên mặt đất từ giữa không trung, toàn thân đã sớm ướt đẫm mồ hôi. Vừa mới đánh một phen đại chiến, tuy rằng Bắc Thần chính là một người đứng xem, nhưng liên tục khẩn trương cao độ, cũng tiêu hao lượng lớn tinh thần cùng thể lực của Bắc Thần. Một kích cuối cùng, càng là điên cuồng, rút ra một nửa linh lực trong cơ thể, bắt buộc phải sử dụng Tẩy Mặc.
- Cuối cùng vẫn là hữu kinh vô hiểm!
Từ bên trong túi trữ vật lấy ra hai viên ngọc châu, sau đó là hai bình ngọc, Bắc Thần rất nhanh nhặt lên hai thần hồn của trăn Hỏa Linh cùng nhện Hàn Băng. Ngọc châu thu hồn, bình ngọc thu máu, đều đã sớm chuẩn bị tốt.
“Răng nọc, da, lưng của trăn Hỏa Linh, miệng, lợi trảo của nhện Hàn Băng đều là linh tài tương đối khó có thể được. Sau khi thu thập xong có thể đi tiểu phường thị đổi một chút linh thạch.”
Đang lúc Bắc Thần xử lỷ phần còn lại trên người yêu thú, xa xa truyền đến tiếng gió.
Theo sau, một thanh âm ẩn giấu đầy hưng phấn cũng truyền tới.
- Trần sư huynh, ngay tại phía trước, hơi thở vừa mới đại chiến, chính là truyền ra từ phía trước!