Bắc Thần bị vô số ánh mắt lạnh lẽo, đố kị bốn phía như muốn giết chết hắn nhìn gườm gườm, kịp thời cắt ngang, nhanh chóng cùng với Chỉ Điệp hai người chọn lấy một gian tửu lâu trang nhã để vào ngồi. Tửu lâu này của do Nam Huyền Tông kinh doanh, nghiên cứu bố trí các gian phòng thập phần thanh nhã, đầy vẻ cổ vận, theo xu hướng thoải mái nhã tĩnh, điểm thêm một chút di vận cho thượng cổ huyền môn.
Bắc Thần sau khi ngồi xuống, thưởng thức một bát lớn linh trà, vỗ vỗ bộ ngực còn chưa nảy nở của một thiếu niên:
- Thật là nguy hiểm, thiếu chút nữa trở thành công địch của tất cả nam đệ tử ở Nam Huyền Tông rồi!
Sau khi cảm khái một phen, lại cười nói với Chỉ Điệp:
- Sư tỷ, tỷ kiếm được bảo bối tốt gì phải cho đệ xem a?
Bắc Thần đi dạo trong phường thị nhỏ này đã nửa ngày, tìm đi tìm lại, vẫn không thấy được một món pháp khí nào làm hài lòng. Nghe nói Chỉ Điệp có một món muốn đưa tặng cho chính mình, tất nhiên là vô cùng mong đợi.
Chỉ Điệp cũng không kéo dài lòng ham muốn của hắn, trực tiếp từ bên trong túi trữ vật tùy thân, lấy ra một hòm đen diện tích một thước, đặt lên bàn.
Chất liệu hòm đen tương đối đặc thù, mặt phía trên hộp, ẩn ẩn có ô quang lưu chuyển, tựa hồ có thể cắn nuốt ánh nhìn của người quan sát. Điều này khiến cho người khác cảm thấy một luồng khí tức nặng nề nồng đậm. Chỉ cần nhìn hòm này đã biết pháp khí nơi này chỉ sợ cũng không phải là vật bình thường.
Bắc Thần nhìn lăng lăng, cũng không mở ra, Chỉ Điệp cười nói:
- Mau mở ra đi a, tỷ đoán đệ khẳng định sẽ thật thích.
Bắc Thần là lạ liếc mắt nhìn Chỉ Điệp, một mặt trong lòng hâm mộ, sư tỷ tốt của ta a, tỷ là làm sao lấy được một vật tốt đến nhường này, một mặt cẩn thận nhẹ nhàng mở ra hòm đen.
Lọt vào trong tầm mắt có thể thấy được, bên trong hòm đen là một sợi dây thép tốt nằm nghiêng nghiêng, chồng chất lên nhau. Vừa là vòng thú, vừa là Duệ Thiên Châm, giữa cái vòng hướng ra ngoài bốn móc ngược sắc nhọn.
Chỉ là ánh mắt thứ nhất, Bắc Thần đã vô cùng thích món pháp khí này, vội vàng lấy nó đi, đặt trên tay nghiền ngẫm.
Biểu hiện như thế của Bắc Thần, Chỉ Điệp tự nhiên biết hắn thật sự thích rồi, lập tức giới thiệu qua món pháp khí này một lần.
- Pháp khí này tên là “Tẩy Mặc”, chủ thể là dùng thép dẻo mà luyện thành. Thân dài có thể đạt tới hai trượng, nhỏ đi chỉ có ba thước, giống như tiên phi tiên, thu phóng tự nhiên. Bốn móc ngược ở mặt trên sử dụng ám ngân đen, vừa cứng vừa mềm phi thường sắc bén. Vòng thú Tẩy Mặc là luyện bằng thép thuần túy, độ cứng mềm vô cùng dễ dàng điều khiển trong tay. Phía đầu là Duệ Thiên Châm, chính là dùng hắc tinh cương luyện chế, phong bén vô thất, giết địch thủ vô hình.
Tẩy Mặc, toàn thân ô hắc, vào tay cảm thấy nặng nề, phối hợp với phong bén của Duệ Thiên Châm, quỷ dị của móc ngược, cùng với cường lực nắm trong tay của bộ vòng thú, tuyệt đối là một món pháp khí hoàn mỹ. Nếu xếp hạng trong pháp khí, có thể cho là tinh phẩm tuyệt đối.
Bắc Thần một mực cầm trong tay, luyến tiếc không buông tay ra:
- Sư tỷ, Tẩy Mặc này chính là lợi khí giết người cướp của trong đêm tối trở trời a, tuyệt xứng với đệ, đa tạ sư tỷ!
Nhìn lên khuôn mặt non nớt của Bắc Thần, vẻ nịnh nọt bắn vọt ra bốn phía bên ngoài, có thu đều thu không hết, Chỉ Điệp thật sự có điểm không chịu nổi hắn.
- Tẩy Mặc này đệ cứ giữ cẩn thận, trước tìm một nơi luyện tập một phen, có thể làm hậu thủ về sau. Trong mật cảnh của Cực Đạo Cung, coi như là nhiều thêm một tầng bảo đảm.
Đến từ sủng ái tràn đầy của Chỉ Điệp, khiến cả thân hình của Bắc Thần như nhẹ đi ba phần, nhếch miệng cười nói:
- Sư tỷ yên tâm, đệ có thể tự xem xét.
Bắc Thần bồi Chỉ Điệp ở trong tửu lâu, thưởng thức một ít mỹ thực, Chỉ Điệp sau khi một phen quan sát tu vi của hắn, hai người mới rời khỏi.
Chỉ Điệp lần này đến phường thị nhỏ, cũng là vì mua một nhóm linh đan, vì chuẩn bị tiến nhập vào Cực Đạo Cung. Sau khi hai người tới Linh Đan Các, đều tự mua một ít đan dược chữa thương, khôi phục.
Sau đó, Bắc Thần bồi Chỉ Điệp đi dạo một vòng phường thị nhỏ. Sau khi kéo thêm cừu hận sóng lớn, mới song song trở về Đệ Tứ Sơn.
Sau khi tiến nhập vào tu luyện thất, Bắc Thần đầu tiên làm là đóng cửa từ chối tiếp khách, trong tâm tư cân nhắc về Tẩy Mặc. Sau ba ngày, trong phòng tu luyện của Bắc Thần, một đoàn lưu quang ô hắc xoay tròn thành vòng xung quanh hắn. Theo sử dụng linh lực của Bắc Thần, Tẩy Mặc hóa thành một đạo lưu quang đen nhánh, vụt qua tán loạn, đủ các loại công kích từ đâm, chắn, xuyên, cắt, bắn, hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Thu linh lực về, Tẩy Mặc hóa thành một đạo lưu quang quấn quanh phía trên cánh tay của Bắc Thần, giấu phía dưới tông phục.
Vẫy vẫy cánh tay phải, Bắc Thần tự nói cười nói:
- Phân lễ vật này của sư tỷ thật là đủ lớn, có Tẩy Mặc này phụ trợ, ta mặc dù không mượn dùng phù lực cũng có thể dùng lực Hóa Huyết tám tầng. Nếu là ban đêm ra ngoài vô ý, rất có thể chém giết đối phương.
- Mấy ngày nay cũng không gặp tiểu tử Giả Tuấn kia, chắc là vì đánh cuộc, cẩn thận chuẩn bị đi rồi. Ta cũng không thể rớt lại phía sau, thật nếu như thua phải nhận tiểu thí hài kia làm đại ca. Với tính cách của hắn, thật có thể cùng ta đánh đến ba ngày ba đêm.
Não bổ một chút hình ảnh kia, lưng Bắc Thần không khỏi lạnh lẽo. Ngưng thần lần thứ hai sửa sang lại tài liệu chế phù lần này tự mua một phen. So với lần đầu tiên càng thêm cẩn thận, sợ có cái gì bại lộ.
Ngày thứ năm, trước khi mặt trời mọc, Bắc Thần đi ra Đệ Tứ Sơn, đi ra bên ngoài hướng Nam Huyền Sơn.
Luyện chế xong nguyên phù thứ phẩm, Bắc Thần vào sớm một năm trước đã sớm có chuẩn bị tất cả rồi. Bằng không hắn cũng sẽ không tiêu phí đại giới lớn, bên trong tàng thư các tông môn, đổi ra phương pháp luyện chế Liệt Diễm Phù cùng với Hàn Sương Phù.
- Đầu trăn Hỏa Linh kia thật khó chơi, đã hơn một năm trôi qua, chắc hẳn thực lực càng hơn ngày xưa, trong hồ địa hỏa này rất khó làm gì được nó. Nhện Băng Hàn kia cũng không phải dễ chọc, tốc độ di động mau chóng, một cỗ hàn khí tu luyện trong bục thập phần đột phá. Thực lực của ta tuyệt đối không đủ xem, lần này hay là phải động não ngẫm lại biện pháp mới, không thể miễn cưỡng chống lại.
Một đầu trăn Hỏa Linh của tầng Cố Nguyên, một đầu nhện Hàn Băng của tầng Cố Nguyên, là yêu thú Bắc Thần đã sớm chọn tốt. Thú hồn cùng máu huyết của trăn Hỏa Linh đúng là tài liệu thượng hạng luyện chế Liệt Diễm Phù. Đồng dạng thú hồn cùng máu huyết của nhện Hàn Băng là tài liệu thượng đẳng luyện chế Hàn Sương Phù.
Sau khi ngước nhìn mặt trời, Bắc Thần cũng chính thức tiến nhập vào Nam Huyền Sơn.
Thời gian còn sớm, ven đường Bắc Thần cũng không có gặp được bao nhiêu đệ tử cùng thế hệ. Có mấy người, chính là rất xa đã nhận ra được một tia hơi thở, đều tự tách ra.
Trong rừng rậm rạp ở mê cung bàn vòng vo hồi lâu, Bắc Thần mới dừng lại phía trước một sơn cốc của tòa u mật. Vỗ lên người chính mình lấy ra Thổ Cương Phù, Bắc Thần thật cẩn thận tìm tòi vào trong sơn cốc.
Sau khi tiến vào sơn cốc mấy trượng, đã có thể rõ ràng cảm giác được nhiệt độ không khí quanh thân giảm xuống. Trong sơn cốc này đúng là ổ của nhện Hàn Băng. Nói đến nơi này cũng là bí ẩn, bình thường vào nơi này cũng không có đệ tử tiến vào nơi này tuần tra. Bắc Hàn cũng là một lần ngoài ý muốn xâm nhập vào nơi này, suýt nữa đã công đạo ở trong này. Nhớ tới lần gặp gỡ đó, sau lưng Bắc Thần vẫn là không tự chủ được phát run. Phải biết lúc ấy hắn còn là một tu chân giả thấp kém Hóa Huyết tầng năm, xâm nhập vào sơn cốc này dưới tình huống bình thường tuyệt đối là thập tử vô sinh.
Có lẽ là thiên vận long hậu, lúc Bắc Thần xâm nhập vào, chính là lúc nhện Hàn Băng kia đột phá tu vi, tiến đến quan thủ khẩn yếu của Cố Nguyên kì, căn bản không có tâm tư để ý đến hắn. May ngay lúc đó Bắc Thần, vừa nhìn thấy nhện Hàn Băng, lông tóc cả người đã dựng đứng, nhanh chóng vỗ lấy Phi Hành Phù trên người, nhanh như chớp chạy đi vô ảnh.
- Nhện Hàn Băng này thật là có khẩu vị tốt, dọc theo đường đi này, xương cốt yêu thú nào cũng có. Xem thân hình của nó cũng không lớn hơn cối xay là bao, sức ăn như thế nào kinh người như vậy. Mới vừa rồi còn có một bộ xương người, cũng không biết là ai không may mắn gặp phải, đưa cả tính mạng vào tay nó!
Bên trong điển tịch yêu thú Nam Huyền Tông có ghi lại về nhện Hàn Băng, yêu thú loại nhện này, trước khi rút đi bản thể, phương thức ăn uống đều là thập phần hung tàn ghê gớm. Chỉ cần nghĩ đến, một con nhện lợi dụng nọc độc biến toàn bộ ngoài xương cốt thành máu loãng trong cơ thể con mồi để hút lấy, da đầu Bắc Thần chính là run lên một trận.
Như miếng băng mỏng, rón rén đi đến, Bắc Thần rốt cục đụng đến động khẩu của nhện Hàn Băng, giương mắt liếc mắt vào trong sơn động đen tối, trừ bỏ hắc ám cũng chỉ có hắc ám.
Nghiêng tai cẩn thận lắng nghe, trong lòng Bắc Thần cực kỳ nghi ngờ, cong thân mình sờ soạng đi vào.
- Ta khó khăn đi vào đây, tên kia hình như lại không có, ta còn tình toán làm một trận với nó mà, thí nghiệm thực lực của chính bản thân đây!
Phát hiện không thấy hàn khí đặc biệt trên người nhện Băng Hàn, lá gan của Bắc Thần cũng lớn lên, một đường đi vào, cho đến khi đến dưới đáy sơn động mà nhện Băng Hàn sinh sống.
Từng khối hàn băng không đều, chiếu rọi cả đáy động ra ánh sáng u lam.
- Ưm, đây là trứng của nhện Băng Hàn!
Nhìn phía trước, ba quả trứng nhện lẳng lặng nằm giữa một đống xương cốt vỡ nát cùng vụn băng, trong đầu Bắc Thần nhanh chóng chuyển động nhanh ý niệm.
- Lần này chơi lớn rồi, ta nói làm sao nhện Băng Hàn kia lại có sức ăn lớn như vậy, nguyên lai là giấu trong đây đẻ trứng a. Một đầu nhện đã khó đối phó như vậy rồi, thật thêm mấy con nhỏ nữa, tên kia chẳng phải là bá chủ nơi này sao. Hiện tại xem ra, sơn cốc này bị nó ăn hết, phỏng chừng là đi ra ngoài săn thực.
Tâm tư vừa chuyển, Bắc Thần cơ bản có biện pháp, rất nhanh thu lại ba quả trứng nhện, một đường cấp tốc rời khỏi sơn cốc.
Sau khi rời đi sơn cốc trăm mét, thân mình Bắc Thần giãn ra, nhảy lên một cây đại thụ, nhìn trộm bốn phía có gì dị thường không.
Bắc Thần lén lút lấy quả trứng nhện bên trong túi trữ vật ra, trên tay dùng một chút lực, trứng nhện giống như mảnh bạch ngọc theo tiếng mà vỡ ra. Lập tức, một luồng nguyên lực sinh mệnh tinh thuần bắn ra bốn phía. Sờ mũi một cái, Bắc Thần lau lau nước miếng, thật cẩn thận vẫy một chút dịch trứng, cầm lên như một quả dưa hấu to, đưa lên miệng hút mạnh.
Ba trứng nhện con của nhện Băng Hàn, vừa mới hóa trứng không đến vài ngày, bên trong chưa đựng sinh mệnh, chính là một đoàn nguyên lực sinh mệnh tinh thuần mà thôi.
Trứng thú của yêu thú Cố Nguyên kỳ, trong đó ẩn chứa tinh khí sinh mệnh thập phần nồng hậu, Bắc Thần hút hơn một nửa, đã có điểm no rồi.
- Đây chính là thứ tốt a, chỉ có một chút đã ta có cảm giác tu vi thăng lên một chút.
Không dừng lại lâu, Bắc Thần một đướng hướng đến phía bắc, ven đường không ngừng lưu lại dịch trứng. Một lúc lâu sau, Bắc Thần ngừng lại, ẩn ẩn nhận thấy được, phía sau tựa hồ có hơi thở xao động truyền đến.
- Sẽ không nhanh như vậy tìm đến đây đi, may mắn chạy tới nơi này!
Lấy ra Phong Linh Phù trung phẩm dán lên trứng nhện còn thừa lại một phần dịch trứng, tạm thời che giấu hơi thở, Bắc Thần lò mò hướng vào bên trong tòa núi cao trước mắt.
- Trăn Hỏa Linh, gia tăng ngươi một phần lễ vật, ngươi cần phải thu tốt vào!
Ngay thời điểm Bắc Thần ở Nam Huyền Sơn thiết kế săn giết yêu thú Cố Nguyên kỳ, tại bản tông Đạo Chân Tông bên ngoài xa kia, một tụ hội đặc biệt cũng diễn ra đồng thời.
Trong một tòa đại điện, một lão già đạo bào ngồi ngay ngắn ở cánh trên, uy nghiêm hiển hách, hạ thủ cũng ngồi mấy tu giả hơi thở không yếu kém.
Trung gian đại điện bốn tu giả trẻ tuổi đứng thẳng tắp, ba nam một nữ, đạo bào khoác thân, đều khí thế bất phàm. Bốn người này đúng là Thập Nhất Kiếm Đạo Chân có chút danh tiếng ở cả nam vực, tứ kiếm sau cùng: Hồng Kiếm Miếu Chấn, Hắc Kiếm Miếu Thương, Điện Kiếm Miếu Hoàng, Tang Kiếm Miếu Phong.
- Về tin tức Điện Kiếm nhập vào đạo Nguyên Đan đã bí mật thả ra. Lần này liền xem thử Nam Huyền Tông có mấy con cá cắn câu. Bọn họ đánh vỡ đầu cũng sẽ không nghĩ đến, Miếu Hoàng đã sớm thăng cấp lên Hóa Huyết tầng chín rồi!