Ở trong chap này có một số tên kĩ năng mà mình dịch có thể không chuẩn mình bởi vì tiếng Việt khá là khó các bạn có thể giúp mình bằng cách comment bên dưới. Xin cảm ơn
-----------------------------------------------------------------------------------------
Lần lên level đầu tiên
“Kehma〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜.”
Khi tôi trở về hang, nữ thần vô dụng chạy tới chỗ tôi.
“ Cảm ơn chúa, cảm ơn chúa vì cậu vẫn còn sống…”
“ Có vẻ như là cô đã khóc rất nhiều nhỉ…”
Tôi cảm thấy rất ngạc nhiên và xúc động.
Tôi được triệu hồi tới 1 thế giới khác, nhưng mà lúc đó tôi khá là bình tĩnh.
Nếu mà bạn hỏi tại sao thì, bởi vì cuộc sống trên trái đất cũng không hẳn là tốt lắm.
Đặc biệt là mẹ tôi là “như thế”, thế nên rất khó khi ở nhà.
Tôi sẽ bỏ qua chi tiết, nhưng mà có thể nói rằng bà ấy là người không hề quan tâm tới xã hội nghĩ gì ngay cả khi tôi tự tử.
Tôi không có sự ác cảm nào đối với cha của tôi, nhưng mà bởi vì ông không li dị với mẹ của tôi, người có tính cách như thế, thế nên tôi cũng không thể nào thích ông ấy được.
Và trong cái hoàn cảnh ấy, Laura người mà tôi mới chỉ gặp chưa bao lâu lại lo lắng cho tôi đến mức này.
Trong tình cảnh này, tôi không thể nào mà không xúc động cho được.
Và trong khi tôi đang nghĩ như vậy thì …..
“ Nếu như mà cậu chết, thì ai sẽ cho tôi ăn đây 〜〜〜〜〜〜!!!!”
“ Ý cô là như vậy đó hả!!!”
Hãy trả lại sự cảm động và sự thành thật của tôi đây!
Nhưng, tuy nhiên, nói thẳng ra trực tiếp thế này làm cho tôi tươi tỉnh ra hẳn.
Tôi đưa một phần chỗ quả tôi nhặt cho cô nữ thần vô dụng kia.
“ Đây.”
“Có được không vậy…?”
“Cứ coi như là đây là trả công cho thông tin đi.”
“Kehmaaaaa〜〜〜〜〜〜〜〜〜!!!”
Cô nữ thần vô dụng này bỗng ôm tôi và thể hiện cảm xúc nồng nàn.
Cô ấy hét lên trong khi khóc.
“Cảm ơn!! Cảm ơn cậu 〜〜〜〜〜〜〜〜〜!!!”
“Được rồi bây giờ thì bỏ ra đi.”
“Un.”
Tôi tách Laura ra khỏi người tôi rồi dùng tay áo của mình lau qua chỗ quả.
Thứ quả này có hình dáng của quả hồng vàng sáng lên.
Sự lo lắng của tôi biến mất và tôi bỗng cảm thấy thèm ăn.
“Vậy thì…”
“ “Itadakimasu!! ” ”
Chún tôi ăn cùng nhau.
Khi tôi cắn vào thứ quả đấy, có một vị ngọt ngào giống như quả hồng vàng chin tỏa ra khắp cả mồm tôi.
Thêm nữa, cứ mỗi lần tôi cắn thì nước quả càng chảy ra một nhiều.
“Ngon quá!!”
“Tôi sống là vì thứ này đây.”
Laura và tôi ăn vui vẻ như những đứa trẻ ngây thơ.
Và trong lúc đấy.
Tererettete〜.
Tiếng lên cấp bỗng vang lên.
Bạn có thể không hiểu được tôi đang nói gì, nhưng mà nó rất vang nên không thể làm gì được.
“Ah! A-re! Kehma?”
“Hử?”
“Cấp độ của cậu…nó tăng lên hả?”
“Hóa ra là như thế thật hả.”
“Đây.”
Nữ thần vô dụng bỗng chạm vào cổ của tôi.
Bỗng một cửa sổ trạng thái hiện lên ngay trước mắt của tôi.
Cấp độ: 2→7
HP: 56/56 (↑40)
MP: 28/28 (↑20)
Sức mạnh: 52 (↑39)
Sức sống: 48 (↑36)
Nhanh nhẹn: 58 (↑42)
Sức mạnh phép thuật: 44 (↑32)
“Tôi có thể thấy thứ gì như thế này nhỉ.”
“Đó là bởi vì cảm ơn Kehma, điểm GP của tôi đã tăng lên!”
Bây giờ, tôi có thể sử dụng kĩ năng xác định ( Identify) và chia sẻ cảm giác (Sense Sharing).
“Chuyện đó xảy ra lúc nào vậy?”
“Chẳng phải cậu vừa đưa tôi quả kia hay sao!”
“Chẳng phải nó được tích lũy từ sự thành khẩn và tôn thờ hay sao?”
“Sự thành khẩn, nó không phải là cảm giác mà là vật chất!”
“Đừng có mà nói xấu nó như vậy chứ!”
“Nhưng mà, nó là sự thật! Nếu một người nào đó biết ơn tôi, không có nghĩa là tôi sẽ no với nó.”
Ừ thì, nó cũng là sự thật.
“Nhưng mà tôi tự hỏi tại sao cấp độ của tôi lại tăng lên.”
“Chắc là nhờ vào cái sức mạnh này.” Laura nói.
“Cửa sổ kĩ năng” (Skill Window)
Một cửa sổ kĩ năng bỗng xuất hiện.
-Kĩ năng:
Đập trứng với 1 tay
LV6
80/3000
Nấu trứng
LV2
130/150
-Kĩ năng bổ sung
Makyūshū
(魔 吸収 – hấp thụ 魔 hoặc cũng có thể là
魔 từ quái vật(魔物) hay 魔 từ ma thuật (魔法).
◆ Giải thích kĩ năng・Makyūshū
Đây là một kĩ năng mà rất ít người bị dịch chuyển hoặc là đầu thai và quái vật có thể đạt được với khả năng rất thấp.
Người đó có thể hấp thụ kĩ năng từ thứ mà người đó ăn đươc.
Trong trường hợp mà không có kĩ năng, nó sẽ trở thành điểm kinh nghiệm .
Tôi hiểu ngay sau khi đọc thông tin về kĩ năng, đúng là một kĩ năng cheat mà.
“ Cái gì bên cạnh cấp độ vậy, nó có phải là mức độ thành thạo không?”
“Đúng vậy, nếu chúng đạt mức độ tối đa, nó sẽ lên cấp.”
“Tôi hiểu…”
Nhìn vào 2 cái kĩ năng, tôi tự nhủ.
“Cái kĩ năng đập trứng với 1 tay, nó đúng là sai lệch mà…”
“Ai cũng nghĩ vậy không!? Đúng vậy không? Một kĩ năng rác rưởi như thế! Ý của tôi là, lv6? Cậu đã tập luyện nhiều đến mức nào vậy!”
“Không phải nó tuyệt sao?”
“Lv1 là tân thủ, 2 trung cấp. Nếu là lv3, cậu có thể kiếm sống bằng nó và cậu tinh thông nó khi nó đạt lv4 hoặc 5.
Cậu có thể thấy được, nó chỉ ra rằng cái cấp độ kĩ năng này của cậu không phải là của con người
Ý của tôi là, cái cách mà cậu đập trứng, nó đã đạt tới mức độ vượt trên cả nhân loại rồi!!
Ý tôi là, thật sự thì cậu đã luyện tập bao nhiêu cho cái này vậy!
Nó đúng là rác rưởi mà!”
“Có gì rác rưởi về nó nào! Cô nghĩ mất bao lâu nó đã mất tôi để tôi có thể đập trứng bằng 1 tay nào!”
“Nó... mất bao lâu vậy.”
“Nếu chỉ tính sơ qua thì, khoảng 8 năm chăng.”
“Cậu là đồ ngốc à?!!”
“Ban đầu thì nó chỉ cho vui thôi, nhưng mà tôi cảm thấy rất tuyệt khi mà đập nó.”
“Cậu là đổ ngốc phải không?!”
“Tôi không hề muốn nghe điều đó từ cô!”
Tôi véo má cô nữ thần vô dụng.
“Miiii〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜!!”
Cô nữ thần vô dụng kêu lên trong khi ôm má của mình với đôi mắt ngấn nước.
“Cậu đang làm gì vậy!! Đồ bắt nạt! Trong khi tôi nghĩ rằng sẽ ban cho cậu lời cảm ơn của nữ thần!!”
“Lời cảm ơn của nữ thần, cái gì vậy….”
“Là cái này này!”
Khi tôi quay mắt nhìn vào cô ây, Laura mở 1 bảng trạng thái với tinh thần cao.
Tín đồ số 1 Kosakai Kehma
Điểm tín đồ: 5
Tổng điểm: 5
Tín đồ lv1 (Tín đồ mới)
“Nếu cậu sử dụng điểm tín đồ, cậu có thể đạt được kĩ năng của tín đồ.”
“Haaaaả…”
“N-N-Nó không lạ hay gì phải không?!”
“Ý của tôi là, tôi đã giải thích cho cậu từ ban đầu rồi phải không?!”
“Từ ban đầu…?”
Tôi nhớ lại lần đầu tôi gặp Laura.
Nếu tôi nhớ không nhầm thì đúng là cô ấy có nói điều gì đó
Khi tôi hỏi có cái gì tốt cho tôi không thì cô ấy nói rõ ràng là.
『Tôi sẽ rất cảm kích!!!』
Nhưng, tuy nhiên
“Không thể nào tôi có thể hiểu được với ngần đấy thông tin!!”
“Miii〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜!!!”
Khi tôi véo má cô ta với cả 2 tay, cô nữ thần vô dụng lại kêu lên.
“Rồi, chính xác thì tôi có thể đạt được gì nào?”
“Cửa sổ mục lục.!”
Laura mở ra một bảng mới
Và nó được liệt kê ra như thế này
Kĩ năng chiến đấu mà tín đồ lv1 có thể đạt được
Kiếm thuật lv1 (tốn 20 điểm), thể thuật lv1 (tốn 20 điểm), thương thuật (tốn 20 điểm)
Cung thủ lv1 (tốn 20 điểm),
côn thuật lv1 (tốn 20 điểm), phủ thuật lv1 (tốn 5 điểm)
“Tại sao chỉ có kĩ năng dung rìu lại là rẻ nhất?!”
“Thì nó là rìu mà lại…”
Đúng là vô lí mà.
“Và rồi, cậu sẽ làm gì đây ?”
“Nếu mà là kĩ năng dung rìu thì cậu có thể lấy ngay chỉ với 5 điểm thôi đấy?”
“Không…..nah.”
Sau cùng thì nó cũng chỉ là rìu mà thôi.
Trong khi phàn nàn về kĩ năng dùng rìu như thể nó bình thường, tôi tiếp tục nhìn vào cái danh sách.
Lv1 cho vũ khí toàn tốn 20 điểm ngoại trừ rìu, nhưng mà nếu nói đến phép thuật thì nó cần tới tận 300 cho lv1. Hình như là phép thuật rất tuyệt vời ở trong cái thế giới này.
“Ngoài kĩ năng chiến đấu ra, còn kĩ năng gì khác không?”
“Như thế này à.”
Kĩ năng tín đồ lv1 có thể đạt được
Kháng bóng tối lv1 (tốn 5 điểm), Kháng tê liệt lv1 (tốn 5 điểm), Kháng rối loạn lv1 (tốn 5 điểm), Kháng độc lv1 (tốn 5 điểm), Kháng sợ hãi lv1 (tốn 5 điểm), Kháng chết ngay lập tức lv1 (tốn 50 điểm)
Phép thuật thanh lọc lv1 (tốn 20 điểm)
“Kháng kĩ năng chết ngay lập tức khá là đắt đỏ nhỉ.”
“Nó cũng là kết thúc nếu như cậu chết mà.”
“Tôi hiểu.”
Tôi gật đầu và hỏi Laura
“Phép thuật thanh lọc, nó có phải là phép thuật sẽ giúp ta làm sạch cơ thể hay không?”
“Đúng vậy đấy.”
“Với lv1, thì nó có thể làm được gì?”
“Nó giống như là cậu có thể làm sạch cơ thể mình hay quần áo mình đang mặc, nhưng không thể nào làm gì với 1 căn phòng bẩn hay là với 1 cơ thể của người khác.”
Thế là đủ rồi.
Nó là như thế, bây giờ tôi mới chỉ có 5 điểm, nhưng tôi muốn có nó một ngày nào đó.
Nhưng, bây giờ…
“Có thể cho tôi kháng độc lv1 được không?”
“Eh?!”
“Ngạc nhiên đến mức đấy cơ à?”
“Nó lv1 đấy cậu biết không?”
Nó có thể làm trung tính chất độc, nhưng nó chỉ khi cậu bị đau bụng thôi đấy?”
“Thế là đủ rồi, thế là đủ rồi.”
“???”
Có vẻ như là Laura vẫn chưa hiểu.
Tôi nói rõ với cô ấy.
“Ở gần đây có phải không. Những con gà có chất độc yếu gây đau bụng khi ăn.”
“À….!”
Cô nữ thần này cuối cùng cũng nhận ra.
“Kehma…cậu đúng là thiên tài mà….?!!”
“Trở thành thiên tài chỉ với như thế này, không phải là hơi quá à?!”
“Eh! Nhưng! Chẳng phải nó rất tuyệt hay sao? Ý tưởng như vậy, ngay cả tôi cũng không thể nào nghĩ ra được đấy?!!”
Đúng là chẳng trông mong gì cô nữ thần vô dụng này. Cô ta là đồ ngốc.
“Trước khi tìm gà thì chúng ta nên tìm nước uống trước đã. Và để uống thứ nước ấy, phải chắc chắn là có 1 cái dạ dày khỏe. Mặc dù được đun, không
có nghĩa là chất độc sẽ hoàn toàn biến mất.”
“Cậu, cậu không được gọi là anh hùng của trí tuệ hoặc là nhà hiền triết ở thế giới cũ của cậu à?!!”
“Đầu của cô bị sao thế?!!”
“Wawawa! Nó không bị làm sao cả! Mặc dù tôi như thế này, tôi đã từng được goi là nữ thần của trí tuệ bởi nhân loại đấy cậu biết không!!”
Những nữ thần có thể tiếp cận với khởi nguồn của trí tuệ, họ rất là hiếm đấy cậu có biết không!!!”
Cũng đúng, cô ấy biết rất nhiều về sinh thái của con sư tử.
Thế có nghĩa là, cô ta giống như là một thứ gì đó giống như là 1 cái từ điển.
Cô ta biết về nhiều thứ, nhưng mà hoàn toàn không hề biết gì về những gì cô ta không biết.
Và cô ta tuy có nhiều kiến thức nhưng mà lại chẳng có 1 chút trí khôn nào cả.
Mà, thôi sao cũng được.
“Dù sao thì, vì nó là như thế, thế nên hãy dẫn tôi đến nơi nào đấy có nước đi.”
“Ah…Tôi hiểu rồi!”