Xin chào các bạn, mình tên là Justin là 1 sinh viên du học tại Việt Nam, mình dịch novel là để tăng cường vốn hiểu biết Tiếng Việt của mình, đây cũng là lần đầu tiên mình dịch thế nên có gì sai sót mong mọi người thông cảm. Có thể cách dùng từ trong truyện có thể không phù hợp vì Tiếng Việt khá là đa dạng, mong các bạn có thể góp ý giúp mình để cải thiện hơn. Xin cảm ơn.
-----------------------------------------------------------------------------------------
Mở đầu:
“Cuộc triệu hồi, nó thành công rồi .....”
Cô gái với mái tóc đen tuyệt đẹp đước thắt theo kiểu 2 bím nói.
Bạn có thể không thể hiểu cô ấy đang nói gì.
Nhưng đừng lo lắng
Tôi cũng vậy
Trong khi tôi đang đi dạo và tôi bắt đầu nghĩ rằng
tôi sẽ về nhà bởi vì tôi
đang đói.
Thì bỗng nhiên, tôi nhặt được đồng 10 yên và tình cờ tìm ra được một cái đền cũ đổ nát.
Trông ngôi
đền đổ nát làm cho tôi thấy nó có cái gì đó trông rất là bí ẩn và làm tôi nghĩ nó có chứa thứ gì đó.
Cái đồng 10 yên tôi vừa nhặt được bẩn quá thế nên tôi đã cho vào hòm công đức.
Tôi cầu nguyện.
“ Tôi muốn đi đến một thế giới khác”
Và rồi ngôi đền bỗng phát ra một ánh sáng màu trắng và thế là tôi được triệu hồi.
Tôi nhìn xung quanh
Có vẻ như tôi đang ở trong một cái hang động tối tăm.
Tôi đang đứng trên một vòng tròn ma thuật màu trắng.
Có vẻ như tuổi của tôi giống như trước khi được triệu hồi, khoảng 20 tuổi.
“Cô gái với mái tóc đen thắt kiểu 2 bím dường như là người đã triệu hồi tôi.”
“Tên của ta là Laura Gine Amara! Ta, Nữ thần nổi tiếng vĩ đại của trí tuệ, là người đã triệu hồi cậu đến thế giới này. ”
“Được rồi, rất vui được gặp cô. ”
“Và cậu người được triệu hồi tới thế giới này sẽ có được một kĩ năng tuyệt vời.”
“Vậy sao ?”
“Những người được triệu hồi, họ sẽ được ban cho một thứ gì đó khi đi qua cánh cổng triệu hồi.”
Có vẻ như là thế
“Hãy cho ta vĩ đại xem kĩ năng ấy xem nào”
“Uhm, kĩ năng mà tôi có ....”
Tôi chẳng có manh mối nào cả
( Bảng trạng thái ! )
Và như thế, tôi có gọi bảng trạng thái ra nhưng chẳng có gì xảy ra cả.
À, nhưng mà, tôi có cái đó mà nhỉ.
“Được rồi, tuy nhiên, nếu cô muốn xem kĩ năng của tôi thì tôi sẽ phải cần một quả trứng sống.”
“Trứng sao ..... ?”
“Phải, một quả trứng.”
“Nếu như cậu có nó thì cậu sẽ cho ta xem kĩ năng ấy phải không ?!”
“Đúng vậy.”
“Được rồi .... hãy đợi ở đây một lúc !!”
30 phút sau
Ta về rồi đây
Laura trở về
Tóc của cô ấy trở nên bù xù và bùn dính trên khuôn mặt xinh đẹp ấy.
“Kokee! Kekkekkekkekke, kokkee!!!”
Hơn nữa, cô ấy nhận vài cú đá từ con gà trông có vẻ giống như là gà rừng.
“N-Này, ow , ouch! Ouch!!
“Này cô …. Cô mang nó về từ tổ gà đấy hả”
“Chẳng phải cậu chẳng bảo tôi đi lấy nó còn gì ........ ow, ow, ow ouch!! Ouch!!”
Vị nữ thần tự nhận kia đang khóc bởi vì thua một con gà
Tuy nhiên, sử dụng quả trứng này, có vẻ khá là ngớ ngẩn
Nếu mà tôi lấy quả trứng, không cẩn thận thì tôi sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo.
Đành phải vậy thôi
Tôi ra ngoài cái hang, tôi đào nhẹ xuống đất, ngay lập tức tôi tìm thấy một con giun.
Tôi bắt lấy nó rồi tiến tới chỗ con gà.
“Hay là đổi quả trứng lấy cái này không?”
“Kokke……”
Con gà bỗng ngừng tấn công.
Nó tiến gần rồi dùng mỏ bắt lấy con giun.
Tôi để từng con giun xuống đất, dẫn con gà ra khỏi cái hang.
Con gà ăn ngần đấy chắc hẳn đã thỏa mãn rồi, hoặc cũng có thể nó là đồ não chim.
Nó vỗ cánh bay đi.
Tôi nhìn về hướng của Laura.
“Higgu! Guu……”
Laura nữ thần tự nhận vẫn đang khóc.
Mới chỉ có khoảng một tiếng từ khi chúng tôi gặp nhau, nhưng mà tôi nghĩ
( Mình muốn về nhà… )
Tôi muốn trở về thế giới cũ của tôi
Tôi ước muốn đi đến một thế giới khác, nhưng tôi không hề ước một damegami (nữ thần vô dụng) như thế này
Phán đoán theo những gì tôi nghe từ cô ấy, tôi không thể tưởng tượng rằng cô gái này sẽ cho tôi một thứ sức mạnh nào.
“Đâ…..Đây bây giờ đến lượt của cậu!”
Tuy nhiên, ngay khi tôi định rời đi thì nữ thần vô dụng Laura bỗng hét lên.
“Đến lượt của cậu cho tôi xem sức mạnh của cậu với quả trứng mà nữ thần của trí tuệ đã chiến đấu với cả cuộc đời để lấy đi.”
“Cô đặt cược cuộc sống của mình vào nó?!!”
“Điểm nữ thần (Goddess Points) hỗ trợ cuộc sống của ta ban đầu là 20! Và vì điều vừa nãy mà bây giờ chỉ còn 4 điểm còn lại! Thật sự mà nói thì nó chỉ vừa đủ thôi đấy cậu biết không.”
Tôi không biết nó là cái gì, nhưng mà tôi hiểu là chỉ con lại một ít.
Ý tôi là, suýt chết chỉ vì một quả trứng, cuộc đời của cô rẻ mạt như thế nào vậy.
Mình có thể mua tận 10 quả chỉ với 150 yên trong siêu thị.
Mà thôi, sao cũng được.
Cô ấy đã mang nó cho mình thì mình sẽ biểu diễn kĩ năng của mình.
“Mang cho tôi một cái gì đấy để đựng đi.”
“Đư…….Được rồi.”
Laura mang đến một cái cốc.
ーーKatsun, Katsun, Katsun.
Tôi đập nhẹ quả trứng 3 lần lên thành cốc
Khi mà vết nứt hiện rõ rồi
pakari (tiếng vỏ vỡ) với một tay.
Lòng trứng nhẹ nhàng rơi vào trong cái cốc
“Thế thôi, đây là kĩ năng mà tôi có.”
“Ý cậu là gì………….?”
“Tôi có thể đập trứng với một tay.”
“MYAAAAAーーーーーーーーーーーーーーーー!!!”
Laura bỗng hét lên
“Cậu đang nói cái gì đấy hả ?!!”
“Thật sự như lời tôi nói. Theo như tôi biết thì đây là thứ duy nhất mà tôi có.”
“Thế còn về sức mạnh khủng khiếp hay là phép thuật tuyệt vời đâu rồi.”
“Nếu mà tôi có nó thì tôi cũng đã cho cô thấy rồi”
“MYAAAAAーーーーーーーーーーーーーーーー!!!”
Tiếng hét lần 2 trong ngày đã vang lên
“Không thể nào! Điều này là không thể!
Tôi là Nữ thần vĩ đại của trí tuệ , nhưng tôi cũng là nữ thần đang đứng trên bờ vực đó cậu có biết không!! Tôi đã dự định phục hồi trong cái tình huống không có hy vọng này bằng cách sử dụng 1 cái vé triệu hồi ngẫu nhiên mà tôi cầu xin mãi mới được, ngay cả khi phải sử dung dogeza, phải vứt đi cả phẩm giá của tôi đấy cậu biết không?!! Mà nó lại biến thành 1 cái kỹ năng rác rưởi, cái éo gì thế này!! Thật sự cái éo gì thế này!!”
Nữ thần đứng trên bờ vực? Cái loại từ gì thế này
Nó có thể như là một đứa ngốc thiên tài, thêm phủ định vào khẳng định sẽ làm nó trở thành phủ định.
Ý tôi là, cô gái này là nữ thần của sự trí tuệ? Tôi mới là người phải hỏi là cái éo gì đang xảy ra đây.
“Tôi chẳng hiểu gì cả, thế nên hãy giải thích cho tôi từ đầu đi.”
“Những nữ thần chúng tôi, có vai trò nuôi nấng và hướng dẫn cho con người!”
“Hou.”
“Và nếu chúng tôi muốn tồn tại, chúng tôi can điểm thần(God Points ), thứ mà chúng tôi sẽ nhận được từ sự thờ phụng của con người!”
“Nó làm cho cô không thể nào trốn việc được phải không.”
“Tuy nhiên, tôi đã trốn việc! Sau khi tích lũy được quá nhiều, tôi đã dành TẤT CẢ thời gian ở trong nhà và không làm gì cả! Và bởi vì thế, GP rớt xuống quá nhanh! Không những bị đuổi ra khỏi nhà, tôi đã bị gửi đến cái vùng hẻo lánh này và tính mạng của tôi đang gặp nguy hiểm!”
Đúng là một sự trừng phạt thích đáng.
“Chính vì vậy mà tôi đã xin hội đồng nữ thần, tôi đã nói rằng tôi sẽ trở thành một vị nữ thần nghiêm chỉnh từ bây giờ! Tôi đã cầu xin một cái vé triệu hồi để có thể triệu hồi người từ thế giới khác.”
“Và kết quả chính là tôi, người chỉ có thể đập vỡ trứng với 1 tay phải không…”
“Đúng vậy đó….!”
“Mà thôi thì, nếu mà tôi giúp cô thì tôi có được lợi gì không?”
Laura với tâm trạng chán nản bỗng vui lên trong khi để tay lên ngực của cô ấy.
“Tôi sẽ rất cảm kích!”
“Eh……….?!”
Trong khi tôi đang ngó người ra thì Laura tiếp tục nói với tinh thần cao.
“Tôi là một nữ thần và tôi vĩ đại! Và được tôi cảm ơn, đó là lời cảm ơn tối thượng! Cậu không nghĩ rằng nó hơn cả phúc lành, thứ mà con người bình thường được nhận hay sao?!!”
“Tôi không!!”
Cái cô nữ thần này, mình muốn thả cô ta xuống sông ngay lập tức!
Tôi muốn thả cô ta xuống song trong khi nói “Đừng có mà tới nữa”
Không càn túm lại, chỉ cần thả ra thôi!
“ Cậu, cậu vừa nghĩ gì đó bất lịch sự đúng không?!!”
“ Tôi không , tôi không hề làm vậy.”
Thay vì bất lịch sự, đó là cảm xúc thật sự của tôi
“Thế thì được….”
Laura dễ dành bỏ qua điều đó.
Và trong khi chúng tôi đang có một cuộc nói chuyện ngu ngốc thì bụng của tôi kêu lên.
Nghĩ lại thì, tôi đang nghĩ đến chuyện trở về nhà bởi vì tôi đang đói.
“Này, Laura”
“G-Gì hả”
“Cô, cô có thể mang đồ ăn hoặc cái gì đấy được không?”
“Tôi là nữ thần cậu biết đấy! tôi được nhận cống nạp đồ ăn , chứ không tự tạo ra nó.”
“Thế còn tiền thì sao?”
“Tôi là nữ thần mà! Tôi là người được nhận cống nạp tiền, chứ không tự tạo ra tiền.”
Thật là vô dụngggggggggggggggggg !!!!
Thế là tôi ngừng dựa dẫm vào Laura.
“Được rồi nếu thế thì ít nhất hãy cho tôi biết thị trấn gần đây nhất là hướng nào vậy?”
“Tôi không biết!”
“Hả……….?”
“Ừ thì tôi cũng mới chỉ có 1 tháng từ khi tôi đến đây thôi mà!”
Ngay cả dân làng lv1 cũng biết thị trấn gần nhất ở đâu?!
Một vị nữ thần còn kém tắm hơn cả 1 dân làng lv1, cái sự tồn tại gì thế này?!!
Ý tôi là
Đợi 1 chút
Cái tình thế này không phải là khá nghiêm trọng hay sao?
Không hề có một cheat nào và sự giúp đỡ duy nhất là 1 nữ thần vô dụng, và bên ngoài là 1 khu rừng
Chúng tôi không biết thị trấn hay ngôi làng gần nhất ở đâu.
Chẳng phải đây là game over rồi sao?!
Và khi tôi nghĩ về chuyện đó, lo lắng bỗng xuất hiện.
Tuy nhiên ngay cả khi tôi lo lắng thì tình hình nó cũng không tự khá lên được.
Tôi tự nhủ “Này, hãy cố giữ bình tĩnh nào”, và cố xóa đi sự lo lắng của tôi.
Nếu như tôi không nghĩ về nó, thì tôi sẽ không lo lắng.
Thế là hoàn hảo rồi, người an hem.
“Tôi hiểu là cô vô dụng. Vì vậy, hãy cứ để như thế, bây giờ thì hãy nói cho tôi biết có chỗ nào đẻ kiếm đồ ăn với nước uống hay không ?”
“Cậu thật sự… cần nó hả…?”
“Không phải đấy là điều hiển nhiên hay sao?”
“Fumyuu……”
Cô nữ thần vô dụng đi ra ngoài hang 1 cách chán nản.
“Theo như tôi biết thì, khả năng cao ở khu vực này có quả Toma mọc ở cái cây đằng kia.”
Laura thò mặt ra khỏi bụi cây rồi chỉ tay vào cái cây ở trên đồi.
“Tôi hiểu…”
Tôi gật đầu
Thứ quả mọc trên cây có hình dáng giống quả hồng vàng.
Có vể như mình có thể lấy được hydrated với nó nữa.
Nhưng……
(Có điều gì với cái thứ đang nằm cạnh cái cây thế kia?”
(Mình có thể biết được ngay chỉ khi mới nhìn vào nó, đó là một con Chimera Lion. Nó là một con quái vật với thân hình và cái đầu của một con sư tử, và một cái đuôi rắn)
(Tôi hỏi bởi vì tôi biết!!)
Tôi hét lên trong đầu của mình.
(K-K-Không còn cách nào khác! Đây là cách duy nhất mà tôi biết có thể lấy được đồ ăn hẳn hoi, ở cái cây đó!)
(Ngay cả khi có gà ngoài kia?!)
(Bọn chúng, có độc đấy cậu biết không…)
(Vậy à…)
(Nó là loại độc yếu nhất, nhưng mà cậu sẽ bị đau bụng nếu mà ăn nó...)
“Cô bị đau bụng với loại độc yếu nhất ngay cả khi cô là nữ thần ư…?”. Tôi nghĩ vậy nhưng không hề nói ra.
Chảng có 1 chút kì vọng vào cô nữ thần vô dụng này, người còn kém hơn cả dan làng lv1.
(nhưng mà, con sư tuer đó, trong nó khá là mạnh)
(Thực ra thì nếu nói về trạng thái của nó thì, nó lv2869 và có hơn 35000HP.)
(Haả?!!)
(Một mạo hiểm gia tân binh là 20, 1 binh sĩ qua đào tạo là 30, một người kì cựu là 80, và cậu sẽ trở thành người tinh thông lĩnh vưc đó nếu lv của cậu la 200)
(Cô nói là 2869 phải không, không phải đó là quái vật hả?!!”
Nhưng mà đợi đã
Mình là người đến từ thế giới khác
Nếu có một lỗi nào đó…..
(Nếu mình thực sự mạnh, hoặc gì đó….?)
(Tôi nghĩ rằng cậu khoảng lv2 hoặc 3)
Cái éo gì vậy!
(Ý tôi là, bảng trạng thái của tôi, chỉ là phỏng đoán hả.)
(Nếu mà tôi dùng GP{god point}, thì tôi có thể thấy được, nhưng….)
(Nếu mà dùng điểm đó thì cô có thể tạo ra phép màu hoặc là sử dụng ki năng hả.)
(Đương nhiên! Tôi là Megami, hay nói cách khác là thần!!)
Tôi nghĩ Megami và thần đều có nghĩa như nhau, nhưng mà tôi không nói gì về điều đó.
(Nhưng…có con su tử ở kia, sao ta có thể lấy được quả?)
(Kia kìa)
Laura chỉ vào đuôi của nó.
(Đuôi của nó đang di chuyển gioonng như *Piko……*, *Piko……* phải không?)
(Phải)
(Nó có thể cảm nhận không khí xung quanh với cái đuôi của mình. Trông nó như đang ngủ nhưng thực chất nó đang thức.)
(Có người bất cẩn nghĩ rằng nó đang ngủ, họ sẽ bị ăn thịt….phải không.)
(Phải)
Laura gật đầu.
(Chúng ta sẽ đợi đến khi nó không để ý khi nó đang ăn con mồi của mình hoặc khi nó rời đi để kiếm thức ăn, chúng ta sẽ vào đó rồi lấy quả.)
(Nghe có vẻ dễ dàng.)
(Ngay cả thế, nếu nó giết nhiều quá thì không 1 thứ gì sẽ tiến lại gần nữa.)
(Tôi hiểu)
(Đó chính là thứ mà chúng ta nhắm tới.)
Laura nói với 1 khuôn mặt nghiêm túc.
Tôi không hề cảm thấy cái nét vô dụng của cô ấy lúc trước nữa.
Tôi bắt đầu thấy một ánh sáng mới.
Nhưng…..
“Hakuchun!!!”
DM cô ta hắt xì một cái rõ to.
“GURUuu…………?”
Và con sư tử bắt đầu mở mắt ra.
Đồ nữ thần vô dụng……………….!!!
(Aahhhh, ahhhh…………!!)
Nữ thần vô dụng kêu lên với nước mắt trào ra.
Nhưng, tuy nhiên, độ tỉnh của con sư tử chỉ thoáng qua
Nếu mà chúng tôi nín thở, có cơ hội nó sẽ bỏ qua.
Nhưng……….
“Chú-Chú-chúng ta nên làm gì đây…Kehma, Kehma, Kehma chúng ta nên làm gì đây……..!!”
Đồ nữ thần vô dụng bắt đầu hoảng loạn
Cô ta túm lấy cổ áo của tôi rồi bắt đầu khóc.
Con sư tử hoàn toàn mở mắt ra.
“Hãy chạy đi! Tôi sẽ câu thời gian cho cô!!”
“Uu! Uuu…………!”
“Nhanh lên!!”
“Đừng có mà cố quá đấy được chứ ………………!!!!”
Laura chạy đi cực nhanh
Tôi thở dài
Mặc dù nó nhanh nhưng nó chỉ là một con thú.
Tôi nghĩ cách di chuyển của nó chỉ là xông thẳng tới.
Ý tôi là, cơ hội của tôi chỉ dựa vào nó.
Thế nên tôi kết luận nó chỉ là 1 con thú và cược tất cả mọi thứ vào đó.
Theo tốc độ xông tới của nó thì, tôi tính toán tốc độ của con sư tử xông tới…
Và tôi nhảy sang bên cạnh!!
Tôi gần như né được đòn tấn công nó
Cái bóng khổng lồ, vượt qua người tôi.
Cùng lúc, tôi vớ lấy 1 đống đất
“Nhận lấy này!!”
Tôi ném đống đất cát và làm nó khựng lại.
Khi đó, tôi nhặt những quả bị rơi rồi chạy theo 1 đường thẳng.
Lãnh thổ của nó ở xung quanh cái cây.
Và hiếm khi thú hoang rời khỏi lãnh thổ của nó
Và bởi vì có nhiều nguy hiểm bên ngoài lãnh thổ thế nên chúng không biết khi nào sẽ bị tấn công bất ngờ.
Tuy nhiên lãnh thổ của nó ở xung quanh cái cây
Nó sẽ tấn công bất ngờ khi nó đang giả vờ ngủ,
Thế không có nghĩa là?
Con sư tử này, nó cực kì lười nhác.
Chỉ cần tôi né được đòn tấn công đầu tiên, thì có thể chạy thoát được!!
Nó hoàn toàn là cá cược, nhưng mà tôi đã thắng
Tôi có thể chạy thoát an toàn và còn lấy được quả Toma nữa.
Và trên hết thì, có tận 2 quả liền.