Damegami to Issho ni Isekai Musou

chương 11

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thấy các bạn comment đầu toàn tem hoặc là cướp tem. Mặc dù chẳng hiểu tem là gì nhưng mà mình cướp tem trước rồi nhé, không ai được cướp đâu đấy :D

-----------------------------------------------------------------------------------------

Nhiệm vụ đầu tiên.

“E〜to……”

Sau khi được đối xử tử tế bởi ba người kia, tôi nhìn vào quyển hướng dẫn của hội mà onee-chan tiếp tân đã đưa cho tôi.

“Caterpillars(Sâu bướm), chúng có thể được tìm thấy ở 『Khu rừng dành cho tân thủ』(Beginner’s Forest), mình chỉ cần đi thẳng về phía nam của thị trấn là có thể thấy được nó.”

Đây chỉ là một quyển sổ hướng dẫn bình thường.

Tuy nhiên, có một cảnh báo ở trong quyển hướng dẫn.

“Làm ơn tuyệt đối bằng mọi giá không được tiến vào Khu rừng tuyệt vọng (Desperate Forest) ở phía bắc. Có một con chimera lion cấp độ AA và Mad Wild Boar Piglet (lợn rừng con điên) cấp độ B6 ở đó. Nếu mà bạn vô tình đi vào đó, sẽ không có ai đến để giải cứu các bạn đâu.”

“Cấp độ AA và B6 có nghĩa là gì vậy hả Kehma?”

“AA có nghĩa là 2 rank A mạo hiểm giả còn B6 là 6 rank B mạo hiểm giả, chỉ khi đó thì mới có thể chinh phục được an toàn.”

“Tôi hiểu….”

Cô nữ thần vô dụng gật đầu.

Tuy nhiên, tôi bỗng lạnh hết sống lưng.

Cái khu rừng mà chúng tôi từng ở, tôi không ngờ nó nguy hiểm đến mức đấy!!

Mà, nếu theo nghĩ ngược lại thì, đó chính là lí do mà chúng tôi có thể ở trong đó khu rừng đó một cách an toàn.

Bởi vì có quái vật cấp độ cao ở đó, rất ít quái vật có thể thoát ra hoặc tiến vào được lãnh thổ của chúng.

Chỉ cần lãnh thổ của chúng vẫn ở đó, khả năng tai nạn xảy ra có thể được giảm thiểu lại.

Sau khi đi bộ được 1 lúc.

Chúng tôi có thể nhìn thấy 1 khu rừng xanh ở đằng xa.

Có lẽ có rất nhiều mạo hiểm giả vào khu rừng này thường xuyên, bởi vì khu rừng này có hẳn một cái lối mòn tiến vào trong.

Cho dù là vậy thì chúng tôi vẫn tiến vào 1 cách thận trọng.

“GyaGyaGyaGya.”

“Kiiー, kiiー.”

“Hoー, hoー.”

Chúng tôi có thể nghe được tiếng kêu của chim và côn trùng, nhưng Laura và tôi không bị chúng tấn công.

Có thể nghĩ rằng, những thứ sống ở trong khu rừng này, chúng biết rằng những sinh vật băng qua khu rừng bằng cái lối mòn này(nói ngắn gọn là những mạo hiểm giả) rất nguy hiểm.

Chúng tôi tiếp tục tiến lên trước và con đường mòn kết thúc tại đây.

Ở trước mặt chúng tôi, nó xòe ra, hàng chục cái lá cây …

Nó thật sự là lá cây.

Tuy nhiên, những cái lá đó rất to.

Nó cao đến eo của tôi và rộng đến mức một đứa trẻ có thể cưỡi lên nó.

Chỗ lá ấy giống fuki vậy và chúng còn mọc từ mặt đất lên.

Một con caterpillar(sâu bướm) đang ăn đống lá đó.

“Tôi đoán đó là Green Caterpillar(sâu bướm xanh)?”

“Có vẻ là vậy.”

Tôi tiến lại gần để tìm trứng của chúng.

“Kyata?!!”

Con sâu bướm gần tôi nhất phát hiện sự hiện diện của tôi.

“Kyatapiiiーーーーーーーーーー!!!”

Con sâu bướm nâng người nó lên rồi phát ra một siêu thanh.

“Kyata?!”

“Kyapi!”

“Kyatapiiiiiーーーーーーーーーー!!!”

Những con sâu bướm gần đó nghe thấy tiếng đó liền lăn tròn xuống cùng một lúc.

Bọn chúng rơi xuống từ những chiếc lá.

Một nửa trong số chúng giả vờ chết, nửa còn lại thì chạy đi.

Cuốn từ điển Laura bắt đầu giải thích điều mà cô ấy biết.

“Đó là bản năng của chúng, bằng cách hành động khác nhau, đàn của chúng sẽ không bị tận diệt, cho dù bọn chạy đi bị tấn công hay bọn giả chết bị tấn công.”

“Tôi hiểu.”

Khi tôi vửa nghe lời giải thích xong, con sâu bướm kêu lên rồi phun tơ vào tôi.

Đó là bản năng của chúng, không hề quan tâm đến bản thân miễn là cả đàn còn sống.

Côn trùng nghĩ rằng cả 1 đàn là 1 cá thể riêng biệt cũng tồn tại trên trái đất.

Chăng hạn như là con rệp vừng vậy (TN: aphids. )

Rệp vừng là một loài côn trùng hút nhựa cây.

Tuy nhiên, nếu mà thuộc địa của chúng trở nên lớn quá, tất cả bọn chúng sẽ bị tận diệt.

Chính vì vậy, khi mà bọn chúng đạt đến một số lượng nào đó, chúng tỏa ra 1 mùi hương thu hút kẻ thù tự nhiên của mình.

Và với điều đó, làm giảm đi số lượng của chúng để ngăn cản sự tận diệt của cả đàn.

Tuy chúng chỉ là côn trùng, tôi không thể nào không cảm động trước sự tận trung của chúng.

Tôi dễ dàng né được tơ của nó, tôi tiến lại gần nó rồi hét lên.

“Wa!!”

(Kyatapi?!!!)

Cái con sâu bướm mà tôi hét vào đơ người ra rồi bất tỉnh.

Nó cuộn tròn cơ thể lại rồi lăn xuống đất.

Nếu nó không phản kháng lại thì không có lí do gì để giết nó cả.

Tôi tìm trứng cùng với Laura.

“Tôi tìm thấy rồi.”

“Ở đây cũng có nữa.”

Kích cỡ và hình dáng của quả trứng giống như là quả dừa vậy.

Có vẻ như nó có màu giống như màu vàng trắng.

Có lẽ bạn sẽ dễ hiểu hơn nếu như tôi nói màu của nó giống như cái bánh bột trước khi được nướng lên vậy.

Tôi dùng một cái thân cây thay cho cái ống hút và hút cái chất lỏng ở bên trong.

Nó giống như là pudding dạng lỏng vậy, vị ngọt của nó tỏa ra khắp miệng của tôi.

Tererererere…………

Tôi lên cấp.

Level: 1279→1280

HP: 10955/10955 (↑7)

MP: 10094/10094 (↑8)

Sức mạnh: 9946 (↑6)

Sức sống: 9871 (↑7)

Nhanh nhẹn: 9852 (↑6)

Sức mạnh phép thuật: 9301 (↑7)

Kĩ năng học được: Không

Kĩ năng lên cấp

Dịu dàng (mellow) lv2 30/150 (↑10)

Cái kĩ năng bí ẩn kia của tôi tăng lên, nhưng bây giờ tôi đã bị thuyết phục.

Nó đúng thật là dịu dàng.

Truyện Chữ Hay