Thằng bạn mình bảo tên quái vật mà dịch sang tiếng Việt nghe không hay, các bạn muốn dịch sang tiếng Việt hay là giữ nguyên tiếng Anh ?
-----------------------------------------------------------------------------------------
“Tôi sẽ đưa mấy người cái người phụ nữ này! Cứ làm như mấy người muốn!” bởi nhân vật chính của chúng ta.
Tôi nhìn vào cái bảng thông báo
và bắt đầu tìm kiếm những nhiệm vụ dành cho rank G.
Loại bỏ graffiti. 200 Barse
Dọn dẹp kênh đào cho thị trấn. 300 Barse
Mang vác hàng hóa cho thương gia. 500 Barse
Đúng là rank G mà, toàn những nhiệm vụ an toàn cả.
(Nhưng nếu mà làm nhiệm vụ thì mình thích làm nhiệm vụ diệt trừ quái vật hơn…”
Tôi có thể vừa nâng kĩ năng và kinh nghiệm của mình lên bằng cách ăn quái vật nữa.
Tôi vừa nghĩ vừa nhìn vào tấm bảng, tôi tìm thấy một nhiệm vụ khá là thú vị.
Nhiệm vụ:
Thu thập trứng sâu bướm (Caterpillar Egg.)
Độ khó: G+
Phần thưởng: 1000 Barse.
Chi tiết: Tìm kiếm trứng sâu bướm. Số lượng là 5 quả. Sẽ không mua nếu như trứng bị vỡ.
“Này Laura, cô có biết trứng sâu bướm là cái gì không?”
“E〜to……”
Laura bắt đầu suy nghĩ.
Cái cô nàng này ít nhiều gì cũng là nữ thần của trí tuệ, cô ấy có thể dùng thẩm quyền của mình để tiến vào cội nguồn của trí tuệ, nơi mà mọi kiến thức được quy tụ tại 1 nơi.
Nghe thì có vẻ khá giống là phóng đại, nhưng nói tóm lại thì cô ấy giống như là một cuốn từ điển sống vậy.
Tôi nghe rằng nếu mà không cập nhập kiến thức thường xuyên thì những thông tin đó sẽ trở nên cũ, không sử dụng được.
“Cái tên đã nói lên tất cả rồi…nó là trứng của sâu bướm.”
“Giống hệt cái tên nhỉ.”
Tôi nhìn vào những nhiệm vụ khác.
Tuy nhiên, ngoài cái nhiệm vụ đó ra thì chỉ có nhiệm vụ diệt trừ Goblin là cùng thuộc loại diệt trừ quái vật thôi.
Nếu mà phải chọn giữa Goblin và sâu bướm thì, sâu bướm nghe có vẻ tốt hơn.
Tôi lấy tờ nhiệm vụ thu thập trứng sâu bướm và tới quầy tiếp tân.
“Đây là….một nhiệm vụ G+ hả.”
“Nó tệ lắm hả?”
“Nó không có vấn đề gì nếu tuân theo luật của hội, nhưng đây là nhiệm vụ đầu tiên nên tôi không khuyến khích nó.”
“Thế thì không sao đâu, chúng tôi có tận 2 người cơ mà.”
“Đúng là vậy…”
Chị tiếp tân lấy ra một tấm thẻ.
“Làm ơn giữ lấy tấm thẻ này, đây là bằng chứng cậu đã nhận nhiệm vụ.”
G-47 được ghi trên tấm thẻ.
“Cảm ơn rất nhiều.”
Tôi cảm ơn chị tiếp tân rồi rời khỏi hội cùng với Laura.
Nó chỉ là một nhiệm vụ thông thường thôi, nhưng mà tôi cảm thấy “Tôi tới đây ISEKAI.”
Tuy nhiên, đằng sau tôi, một cái bóng khổng lồ xuất hiện.
Nó có cái không khí không hề tốt chút nào.
Tôi giả vờ như không chú ý đến nó và tiến về khu ít người qua lại.
“Eh! Are?! Kehma, không phải ta đang đi sai đường hay sao?”
“Đừng có mà để ý đến nó.”
“Sao tôi lại không để ý được chứ. Con đường không chỉ hẹp, mà nó không hề có người! Đừng nói với tôi là, cậu…với tôi…?”
[note4278]
Cái cô nữ thần vô dụng Laura này không hề để ý một chút nào cả.
“K-K-K-Không cậu không được!!! Tôi biết là cậu luôn muốn tấn công tôi, nhưng mà, nhưng mà cậu phải biết để ý địa điểm, thời gian và trình tự chứ….!!”
“Sao cũng được, cứ im miệng lại đi.”
“Fumii〜!”
Tôi véo má cô ấy và làm cái cô nữ thần vô dụng này ngậm miệng lại.
“Oi, oi, oi, oi, Oiii, oi oi!”
“Đồ khoe khoang!”
“Có vẻ như cậu định làm điều này điều kia, nhưng bọn tao sẽ không cho đâu!!”
Một nhóm người gồm ba tên trọc đầu xuất hiện với cái dáng đứng ngạo mạn.
“ “ “ Đây là Cellville, một thị trấn nơi mà mọi người đàn ông có thể sống” ” ”
“Thế ý định của mấy người là gì…?”
“ “ “ Mang một người phụ nữ đi loanh quanh bên mình, đừng có đùa với bọn tao nhóc. ” ” ”
Đúng là một nhóm người khá là thẳng thắn đó.
Nói thật thì, tôi cũng chẳng có ghét họ.
Nếu mà Laura ở với 3 người họ thì cô ấy có thể sẽ hạnh phúc hơn.
[note4279]
Không, phải nói là, chắc chắn là thế, cô ấy chắc chắn sẽ hạnh phúc.
[note4280]
Tôi nói.
“Tôi sẽ đưa mấy người cái người phụ nữ này! Cứ làm như mấy người muốn!”
“ “ “ Huaaaa?!!” ” ”
Mắt của ba người đàn ông giống như bật tung ra như những con bồ câu bị bắn bởi súng máy vậy.
“N-N-Này, cậu đang nghĩ gì vậy hả!! Kehma!”
“Toi sẽ không thể nào làm cho cô hạnh phúc được…”
“Điều đó, phải….Nó đúng là, tôi cảm thấy Kehma và tôi không hề thuộc về nhau….”
Laura thì thầm với đầy cảm xúc và rồi cô ấy nói với khuôn mặt đầy lòng thương xót.
“Nhưng, tôi là nữ thần!! Kể cả Kehma có là một đứa trẻ hư đi nữa, tôi vẫn có thể trong coi cậu phát triển nếu như cậu năn nỉ.... !!”
“Tại sao cô lại có cái thái độ ngạo mạn như vậy.”
“Fumiiii〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜!”
Khi tôi véo má cô ấy, cô nữ thần vô dụng rên lên.
3 tên trọc đầu đang vây quanh chúng tôi có một khuôn mặt không thể nào miêu tả được.
Họ có biểu hiện như thể là (Cái gã này, có thể hắn không phải là người đáng để ghen tị…”
Tôi thở dài và lại nói.
“Và rồi….Mấy người muốn cái gì đây?”
“Mặc dù ba người tuyệt vời chúng ta nhìn như thế này thôi, chúng tôi là ‘nhóm ba người’ nổi tiếng đấy chú mày biết không?”
“Chúng tình cờ thấy lính mới như chú mày, vậy nên cậu nhóc làm việc vặt… chúng ta muốn chú mày vác túi cho bọn ta đấy biết không!!”
“Chú mày sẽ thấy được sức mạnh chiến đấu của ba người tuyệt vời bọn ta đấy.”
“ “ “Đó là những gì mà chúng tôi định nói, nhưng….” ” ”
Ba người họ nhìn tôi với đôi mắt đầy cảm thông.
Giống như những người nông dân hiểu chuyện vậy. Những người dân đang bị chết đói đã có quyết định xâm nhập vào dinh thự của quí tộc.
Tuy nhiên, trong đó chẳng có tiền cũng chẳng có đồ ăn.
Chỉ có cái dinh thự là trông có vẻ xa xỉ.
Và những người nông dân hiểu rằng, những người đó cũng chỉ là nạn nhân mà thôi…
Ba người đàn ông đó có khuôn mặt giống hệt vậy.
“Haaa…..”
Tôi thở dài.
Tôi định hỏi họ xem họ có nhận lấy Laura không, nhưng có vẻ như bà bất khả thi rồi.
[note4281]
Tôi thấy tệ cho họ.
Kể cả khi đối thủ có là một lũ tồi tệ đi nữa, có những điều mà một người nên làm và không nên làm.
“Nếu mà là sức mạnh chiến đấu thì chúng tôi đã có đủ rồi, vậy nên….”
Tôi nói vậy và cố vượt qua họ.
Nhưng…..
“Đợi một chút!”
Trong tất cả mọi người, Laura là người cản tôi lại.
“Nếu họ là những người có sức mạnh chiến đấu cao thì cũng đâu có hại gì khi mà xem qua đâu?”
Cái cô nữ thần cực cực cực kì ngu ngốc này tin vào lời của họ mà không hề nghi ngờ gì cả.
Chẳng hạn nếu có 1 cái nồi tên “cái nồi này sẽ khiến bạn khỏe mạnh” được bán thì cô ấy sẽ nói là “một nồi sẽ khiến bạn khỏe mạnh ư!! Tuyệt vời làm sao!” và mua nó.
“Sử dụng nó đi, sử dụng giám định đi.”
“Eh……..?”
Laura sử dụng giám định lên ba người họ.
Đôi lông mày trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy nhăn lại mà không thể miêu tả được.
Nó không phải là tức giận hay là thất vọng, nó
giống là biểu hiện của sự khó hiểu.
Cô ấy có khuôn mặt giống như là của một cô em gái, nhìn vào người anh trai mà cô tin tưởng là một chủ tịch học sinh gương mẫu, nhảy nhót xung quanh trong bộ đồng phục thủy thủ học sinh vậy.
(Chỉ số của họ thấp, phải không?)
Tôi không có giám định, nhưng mà tôi có thể đánh giá họ có mạnh hay không mà chỉ cần nhìn vào họ.
Laura gật đầu.
(Chỉ số của họ tầm 60, tôi nghĩ họ là những người khá mạnh, nếu đem so với những người ở trong hội, nhưng…)
(Của tôi xấp xỉ 10000 phải không.)
(Đúng vậy…)
Laura và tôi một lần nữa cố rời đi.
Và rồi, 3 người đàn ông gọi chúng tôi với một cái giọng tử tế.
“Hãy gắng hết sức nhé….cậu nhóc.”
“Thật sự….hãy cố hết sức của mình nhé.”
“Sống…..hãy sống mạnh mẽ lên…”
Cô nữ thần Laura này còn có thể thay đổi những kẻ tồi tệ trở thành những người tử tế.
Sự thật được viết một cách chính xác, nhưng nó là một câu không khác biệt so với sự gian lận