[Đam Mỹ] Quân Lâm Thiên Hạ

chương 196: pn 7: concept hiện đại. từ 001 đến 030

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Học vị của tổng tài Chu Hi là song tiến sĩ của đại học Oxford ngành quản lý và ngành luật.

Mặc nguyên cây tuxedo được đặt may thủ công, bên trên kẹp caravat và trên nắp viết được nạm kim cương và đá quý thành chữ cái đầu tên.

Đam mê văn học, âm nhạc cổ điển và điện ảnh hàn lâm.

Rất tiếc hắn không uống cà phê cũng không uống hồng trà Bá Tước, do dạ dày không tốt lắm, tương đối kén chọn đối với thức uống.

Mùa hè thì uống trà táo đỏ long nhãn, mùa đông uống trà gừng đưởng đen.

Dung Hàm Chi thường hay mỉa mai phẩm vị của hắn hệt như một thiếu phụ đang lúc hành kinh vậy.

Học vị của phó tổng tài Dung Hàm Chi là song tiến sĩ đại học Harvard của ngành kinh tế học và xã hội học.

Ăn mặc đa phong cách còn rất thời trang, đam mê theo đuổi trào lưu, thích motor và jacket da, cũng có khi sẽ mặc chemise quần short đeo kính đen để lộ cơ bụng mang dép xỏ ngón đến văn phòng rồi mới thay tây trang.

Đam mê mọi loại vận động ngoài trời và những vận động mạnh, phạm vi hoạt động rộng lớn, nhưng lại không có cưỡi gấu.

Chủ yếu là tại không có gấu, chứ nếu có thì hắn cũng cưỡi.

Thủ tịch CFO Ôn Tử Nhiên tốt nghiệp đại học Thanh Hoa, chiếm được học bổng toàn phần, sau khi lấy thạc sĩ thì đến Nhật Bản giao lưu, lúc về nước liền vào Đại Yến.

Mỗi lần Chu Hi và Dung Hàm Chi thảo luận giọng Mỹ với giọng Anh bên nào mới hay mới đẹp, hắn liền có chút xấu hổ.

Khẩu âm Anh ngữ của hắn cũng rất tốt, nhưng sau khi đi Nhật Bản thì...

Thôi, chuyện cũ không cần nhắc lại, nhân sinh vốn đã nhiều mưa gió rồi.

(japanlish, có ai nghiện nghe bài tokyo bon như mị hem, ai chưa nghe thì nghe đi sẽ hiểu nha ^^)

Nhiếp Kỳ sau khi tốt nghiệp thạc sĩ khoa thần học của đại học Yale thì từ chối đào tạo chuyên sâu, liền chạy về nói với ba của Nhiếp Huyễn, cảm thấy tôn giáo quê nhà có ý nghĩa hơn.

Hai năm gần đây chuyên đề nghiên cứu của hắn phần nhiều là về Đông Chính giáo. (đông chính giáo là nhánh thứ hai của kito giáo gọi là chính thống giáo đông phương)

Đại khái là từ khi Đông Chính giáo bắt đầu phát hành lịch treo tường khỏa thân đi.

(mị search google về bộ lịch này thì nó có thật nha ^^)

Cố định mỗi năm, sau khi xem xong show của Victoria Secret thì đều vào núi tìm đạo quan lánh đời thanh tu.

Mọi người đều cảm thấy số phận của hắn đặc biệt cao thâm.

Show VS năm nay Nhiếp Huyễn và Dung Hàm Chi cùng đến Phần Lan xem cực quang ngắm tuần lộc, Chu Hi thì mang theo nữ nhi đến Fiji nghỉ phép tránh lạnh, hắn liền lôi Ôn Tử Nhiên đi.

Ôn Tử Nhiên đỏ mặt suốt cả show.

Giận quá nha, mỗi một thiên thần VS đều cao hơn hắn hết à.

Sẽ có người muốn nghe thiết lập của Nhiếp Huyễn hả?

Mị ứ tin.

Ôn Tử Nhiên thích nấu cơm, đi ăn cái gì cũng dẫn con cái theo.

Lần đầu tiên Nhiếp Huyễn hẹn hò với hắn, nhìn ánh mắt sáng ngời của hắn, liền nhịn không được mà gọi rất nhiều đồ ăn.

Kết quả là lần nào Ôn Tử Nhiên cũng ráng ăn hết, tựa hồ muốn tự nghẹn chết.

Sau này Nhiếp Huyễn mới biết được hắn có tật không thể để lại thức ăn thừa, tuyệt không thể nhìn thấy thức ăn bị lãng phí.

Là vì thời ấu thơ không đủ ăn mà thành tật.

Nhất thời trong lòng càng thêm trìu mến.

Từ sau đó mỗi lần đi ăn cũng chỉ gọi đủ số lượng vừa phải.

Tổng giám tài chính Ôn tiên sinh có mối quan hệ rất tốt với đồng nghiệp.

Những lúc Chu tổng muốn đi nghe ca kịch, Dung tổng muốn đến song bạc Macao, Nhiếp cố vấn muốn đi xem show, đều sẽ nghĩ đến hắn.

Chỉ có Nhiếp đổng, lần nào gọi hắn ra ngoài cũng đều là mời đi ăn cơm.

Cho nên Nhiếp Ôn là quan phối, những cái khác đều không phải.

Không một ai biết Chu Hi và con gái rượu Chu Tình đều là mao mao khống. (Mê đắm các cục lông tròn tròn)

Level cuồng loạn đến phát rồ.

Nhưng mà cả hai cha con đều có thể chất mẫn cảm nghiêm trọng.

Thường xuyên xảy ra trường hợp hai cha con cùng dạo phố cuối tuần, cùng dừng bước trước cửa quán cà phê mèo hoặc là pet shop, nhưng ai cũng không dám đi vào, rất bi thảm.

Dung Hàm Chi lại ngoài ý muốn không phải là một kẻ cuồng cún.

Hắn là một tên theo chủ nghĩa thực dụng đến phát rồ, trong hoa viên ngoài biệt thự nuôi một đám gà đi bộ.

Logic của hắn chính là: nuôi chó không bằng nuôi ngựa, nuôi ngựa không bằng nuôi bồ, nuôi bồ không bằng nuôi gà.

Trong mấy câu chuyện được đồn đãi ở tập đoàn Đại Yến có một chuyện, nói Dung phó tổng từng dùng một bình canh măng hầm với gà đi bộ chính tay hắn nuôi đến hối lộ Ôn CFO, mới miễn cưỡng qua được đợt kiểm tra tài vụ.

Ôn CFO đông con.

Mỗi người đều nuôi hamster hoặc là thỏ.

Trong nhà Nhiếp cố vấn không có nuôi thú cưng, nhưng có nuôi cá phong thủy và rùa phong thủy.

Lúc Nhiếp Khâm mới được ba tuổi đã bị ba ba đe dọa.

Nếu dám đụng tới cá phong thủy, sẽ ngâm nhóc vào trong bể cá luôn.

Dung Hàm Chi bị tố cáo nhận việc riêng ở ngoài.

Là người quản lý cấp cao của tập đoàn, tính chất của việc này là vô cùng quan trọng.

Nhiếp Huyễn lập tức phái người đi điều tra.

Lập một hội nghị giám đốc để thảo luận công khai,

Trong buổi hội nghị.

Các đổng sự và nhóm quản lý cấp cao vẻ mặt vi diệu nhìn trang bìa của tạp chí thời trang hiện lên trên màn hình máy chiếu.

Nam model mắt nhỏ môi mỏng trên trang bìa, áo chemise không gài nút để lộ nhân ngư tuyến sexy, nhìn giống Dung phó tổng của bọn họ quá thể.

Nhiếp đổng không muốn nói.

Nhiếp đổng suy nghĩ thật lâu, mới nói: "Tử Nhiên, bảo phòng tài vụ làm dự toán, mua tòa soạn này đi."

Ôn Tử Nhiên mải nhìn trang bìa, lại nhìn Dung Hàm Chi đang mỉm cười với hắn, bất động thanh sắc tự nhéo nhéo da bụng mềm nhũn của chính mình, bình tĩnh trả lời: phải định giá trước đã.

Hắn quyết định đi tập gym nâng cấp thể hình.

Cuối cùng Đại Yến cũng mua tòa soạn kia.

Nhiếp Đổng tự lên bìa báo một lần.

Khoe ra cơ bụng sáu múi, cả thể xác và tinh thần đều cảm thấy sung sướng.

Còn hút được một lượng fan lớn.

Y quyết định kỳ tiếp theo cũng bắt tổng tài công ty lên mặt báo.

Dù sao thì Chu Hi trắng trẻo đẹp trai, không sợ không bán được.

Chu Hi cố từ chối, cuối cùng, dưới sự bức bách của dâm uy, chỉ có thể đen mặt đến tòa soạn kia.

Người ta nói với hắn concept lần này là một mẫu quần jean mới, rất fashion.

Chu Hi nhớ nhớ, không nhớ ra lần gần đây nhất mà mình mặc quần jean là khi nào.

Liền hỏi, quần jean mặc với áo gì?

Người ta nói với hắn, concept chỉ có mặc quần jean thôi.

Chu Hi lạnh mặt quay đầu nói với trợ lý, gọi Dung phó tổng.

Dù sao chủ tịch chỉ nói phải là tổng tài.

Không nói là chinh hay là phó.

Dung Hàm Chi nói, muốn tôi thay anh chụp ảnh bìa cũng được, nhưng mà anh phải làm một chuyện cực kỳ xấu hổ cho tôi xem.

Chu Hi trầm mặc rất lâu, nói, tôi kéo khúc cho cậu nghe.

Chu Hi biết chơi đàn dương cầm và violon, thích âm nhạc cổ điển; Dung Hàm Chi thì chơi trống và guitar điện, lúc còn đi học từng chơi hard rock.

Cùng ghét bỏ phẩm vị âm nhạc của đối phương.

Dung Hàm Chi tập trung vào động từ "kéo" này một chút, phát huy tối đa sức tưởng tượng của bản thân, hỏi: anh sẽ dùng đàn violon kéo Thấp Thỏm cho tôi nghe hả?

Chu Hi hỏi: Thấp Thỏm là cái gì?

Dung Hàm Chi gởi qua cho hắn nghe một lần.

Sắc mặt Chu Hi rất khó coi.

Chu Hi gởi một tin nhắn cho trợ lý, sau đó lôi ra một hợp đồng bí mật, nói: cậu ký trước đi.

Dung Hàm Chi ký.

Trợ lý của Chu Hi gõ cửa, mang vào một hộp đàn.

Chu Hi nhận lấy, sau đó đuổi hết mọi người trong văn phòng Dung Hàm Chi ra ngoài, đóng cửa lại.

Đeo cặp kính đen của Dung Hàm Chi, mở hộp đàn ra.

Lôi ra một cây nhị hồ, bắt đầu kéo bản Nhị Tuyền Ánh Nguyệt.

Một thân tây trang được may thủ công tinh xảo, đeo kính đen, dùng một cây nhị hồ kéo một khúc Nhị Tuyền Ánh Nguyệt.

Dung Hàm Chi cười đến bò lăn ra đất, lăn lộn không đứng lên được.

Tám múi cơ bụng, cùng nhau co rút.

Sau đó sảng khoái nhận lời thay Chu Hi đi chụp ảnh bìa tạp chí.

Lúc còn nhỏ Chu Hi rất thích đọc tiểu thuyết võ hiệp, cảm thấy thổi tiêu và chơi cồ cầm đặc biệt soái.

Liền ghi danh lớp âm nhạc dân gian.

Kết quả là lớp thổi tiêu và lớp cổ cầm đều đã kín, không biết vì sao cuối cùng lại đăng ký kéo nhị hồ.

Sau này cảm thấy nhị hồ đúng là chả cool chút nào, nên mới chuyển sang dương cầm và violon.

Nhưng vẫn không bỏ nhị hồ.

Có đôi khi bị Chu Tình Chu Khác bám riết không còn cách nào đành phải lấy nhị hồ kéo cho tụi nhỏ nghe.

Cũng là để lôi Chu Tình ra khỏi cái cảnh cả ngày cắm mặt vào phòng game chơi với đám thú bông.

Mấy này vẫn là chuyện nhỏ thôi.

Hiện giờ còn thích hắn kéo mấy bản nhạc thần kinh nữa.

Nhiếp Kỳ học clarinet.

Sau này tự học thêm guitar.

Hiện giờ vì nghiên cứu âm nhạc trong đạo giáo, lại còn cân nhắc giữa nhị hồ tỳ bà với chập cheng nữa.

Một ngày kia Dung Hàm Chi nhắc đến linh hồn của dàn nhạc.

Dung Hàm Chi nói tay trống của mình có thể khởi động cả một dàn nhạc rock.

Nhiếp Kỳ không có chút ý muốn tranh giành mà nói, nhà nào có tang ta cũng có thể một mình làm hết pháp sự.

Dung Hàm Chi cạn lời.

Không biết vì sao, sau lưng có chút lạnh.

Nhiếp đổng đứng xem từ đầu đến cuối tự dưng sợ ngây người.

Y chưa từng khao khát nghe Chu Hi đàn bản giao hưởng của Bach đến như vậy.

Ôn Tử Nhiên chưa từng học chơi nhạc cụ.

Hắn chỉ là con ngoài giá thú, từ nhỏ đã không có mẹ, sống cùng cha với vợ của cha và đám con cái trong giá thú.

Lúc còn trẻ thì ăn nhờ ở đậu nhà vợ.

Bản thân vô cùng cố gắng vươn lên, chính chủ nhiệm lớp tới cửa xin dùm cho nên mới được học trung học, lúc lên đại học trong nhà không giúp đỡ tài chính gì cả, xem học bổng như mạng vậy.

Nhưng Nhiếp Huyễn nói hắn hát rất hay.

Thật ra hắn cũng không biết hát.

Người khác hàng ngày nghe nhạc ca hát, hắn thì ngoài giờ đi học còn phải đi làm.

Nhưng sau này đến lúc có con thì từng học rất nhiều đồng dao và những khúc hát ru.

Nhiếp Huyễn có đôi khi nằng nặc đòi hắn hát.

Hát hát một chặp liền đè hắn luôn, nói chất giọng hắn rất quyến rũ.

Ôn Tử Nhiên cảm thấy chủ tịch cũng không hẳn là thiếu tình thương, mà chi là thiếu tình mẫu tử thôi.

Nhiếp Huyễn cũng không học chơi nhạc cụ.

Y dốt nhạc.

Mà y lại thích âm nhạc.

Y từng đặt Chu Hi lên cây đàn Steinway trắng thuần tam giác trong Chu gia mà làm một lần.

Ngày hôm sau Chu Hi quăng cây đàn cũ mua cây đàn mới, trực tiếp gởi hóa đơn cho y.

Cũng từng đặt Dung Hàm Chi lên dàn trống làm một lần.

Nhịp trống vô cùng sexy cuồng loạn.

Nhờ vào lần trước, xong việc liền biết điều hiểu chuyện mà chủ động mua dàn trống mới cho Dung Hàm Chi.

Không thể không nhắc tới tác dụng tuyệt không thể tả mà cây clarinet của Nhiếp Kỳ mang lại.

Đánh lên đầu cũng rất đau.

Ooooooong.

Quá khứ của chủ tịch Nhiếp Huyễn rất ít khi được nhắc tới.

Toàn là tin đồn.

Như là ngậm thìa vàng mà lớn này, từ nhỏ đã trầm mặc ít lời này, mới sơ trung đã khai trai, sau đó sa đà này, nam nữ đều ăn này, tiêu tiền như nước này, lúc tốt nghiệp sơ trung thì đã có năm đứa con cả trai lẫn gái này.

Lời đồn nối tiếp lời đồn.

Lúc thi tốt nghiệp ngữ văn thì viết lung tung, thi toán thì vẽ rùa lên đề bài, thi anh văn thì toàn chọn đáp án C.

Lão Nhiếp đổng chẳng còn cách nào, quẳng y đến Mỹ học trung học, mạ vàng.

Vì thế mà ăn chơi gái gú cá độ mua luận văn, xa hoa trụy lạc, ngợp trong vàng son.

Lại có thêm năm đứa con cả trai lẫn gái nữa.

Kết quả nửa đêm đua xe gây ra tai nạn giao thông, người trong xe đều chết, chỉ mình y còn sống, thành người thực vật, sau hơn một tháng hôn mể, y tỉnh dậy như một kỳ tích.

Sau khi tỉnh lại liền rèn luyện sức khỏe, thời gian đó mỗi ngày đều thì thầm mấy lời gì như là sinh tử vô thường chỉ như giấc một như sương mai bla bla bla...

Lúc người nhà sắp cho rằng y sắp xuất gia, thì y lại thay đổi triệt để cách làm người của mình.

Chăm chỉ học hành cố gắng giao tranh.

Cư nhiên có thể tự nổ lực thi đậu vào học viện thương mại Wharton.

Đương nhiên là lão Nhiếp đổng chi tiền học phí đắt đỏ đó.

Nhưng ông vui.

Chỉ có một điều duy nhất mà ông không thể tiếp thu được đó chính là, xu hướng tình dục của con trai độc nhất hình như cũng thay đổi mất rồi.

Nhưng ông cũng nhanh chóng nghĩ thoáng ra được!

Con cũng có chục đứa mẹ nó rồi!

còn tiếp

Truyện Chữ Hay