Đại Thần Tiềm Quy Tắc

chương 9: đêm thâu trêu đùa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Băng ghế tạo thành từ đá cẩm thạch, ngồi lên thấy lành lạnh. Hướng Dịch rất nghiêm túc ăn bánh ga-tô, cậu ăn cái gì đều rất nhanh, ăn xong cái vị xoài, trên miệng dính vài mảnh vụn.

Lúc Hướng Dịch chuẩn bị xơi cái tiếp theo, Tiêu Quân Lâm tự nhiên thấy được mảnh vụn trên khóe miệng cậu.

“Đừng nhúc nhích.” Giọng nói hơi từ tính vang lên bên tai Hướng Dịch, cậu vô thức ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Quân Lâm, trong mắt lộ ra nghi hoặc.

Thân thủ đem bánh ga-tô không cẩn thận dính trên khóe miệng cậu lau đi, nhìn Hướng Dịch nhãn thần ngây ngô, Tiêu Quân Lâm tâm tình chẳng biết tại sao trở nên tốt hơn: “Còn một cái, hiện tại muốn bóc nốt sao?”

Bầu không khí có chút vi diệu, cử động vô cùng thân thiết như thế rất ít người làm với cậu. Hướng Dịch sửng sốt một chút, qua khoảng chừng năm giây mới quay đi, tự mình động thủ bóc bánh ga-tô. Khi còn bé nhà nghèo, trước khi mẫu thân nằm trên giường bệnh, trên đường về nhà thường mua thức ăn cho cậu, thỉnh thoảng sẽ dùng tiền mua cho cậu một cái bánh ga-tô.

Mỗi lần nhìn cậu ở bên cạnh ăn đến vui vẻ, trên mặt mẫu thân sẽ lộ ra nụ cười vui mừng.

Đây là đoạn ngày tháng ấm áp nhất, lúc đó tuổi cậu còn nhỏ không thể cảm nhận hết được.

Chờ về sau mẫu thân người duy nhất đối tốt với cậu bệnh mất, người khác tiếp xúc với cậu thật tình hay giả ý, cậu cũng không phân rõ được. Những năm tháng bị người khác khi dễ, luôn nhớ đến đoạn thời gian khi còn bé được ở căn nhà kia.

Phòng ốc cũ nát cho dù đỡ không được mưa gió, nhưng đó là những năm tháng rất ấm áp.

Đoạn thời gian ở trại huấn luyện nước ngoài, có thể chống đỡ tiếp, ngoại trừ vì Lăng Ti Hữu hợp tác, còn không phải vì nhớ đến đoạn thời gian đó sao?

Tiêu Quân Lâm vẫn nghiêng đầu quan sát Hướng Dịch, cậu xuất hiện ở Tiêu trạch, lại nãy giờ không nói gì… nhưng thật ra cùng người kia trong trò chơi rất giống nhau.

Hiện tại càng xem càng tương tự, 《 tứ quý 》 game online D có thể qua sóng điện não ảnh hưởng, bắt chước ngoạn gia tập quán động tác bình thường. Tiêu Quân Lâm đồng học trí nhớ luôn luôn tốt lúc này thấy dáng vẻ Hướng Dịch ăn gì đó, một loại cảm giác rất quái dị nổi lên trong lòng.

“Ngươi tên là gì?” Bất thình lình, Hướng Dịch nghe được bên tai truyền đến câu hỏi của người mời cậu ăn. Bất quá căn cứ nguyên tắc có thể không mở miệng liền tuyệt không mở miệng, Hướng Dịch nháy mắt, tiếp tục đối phó với thức ăn bên miệng.

“Ngươi a.” Tiêu Quân Lâm mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, càng tăng thêm hoài nghi trong lòng, hắn cũng không muốn buộc Hướng Dịch nói ra tên mình, hắn Tiêu đại thiếu gia nếu thật sự muốn biết thân phận một người, phương pháp còn nhiều mà.

••••••••

Tiêu trạch.

Lăng Ti Hữu nhìn bảo tiêu trong sảnh vẻ mặt sa sút tinh thần và vẻ mặt phẫn nộ của Tiêu lão thái gia, trong lòng có chút hả hê cười đến sung sướng, ngoài miệng lại bất đồng an ủi: “Đều nói Tiêu gia đại thiếu gia thiên tư trác tuyệt, thân thủ lại tốt, tấm tắc, hiện tại ta đã tận mắt thấy được, quả nhiên là hổ phụ vô khuyển tử a, bảo tiêu nhiều như vậy, một mình hắn có thể trong thời gian ngắn đánh bại, quả nhiên lợi hại!”

“Lăng tiên sinh.” Một người bảo tiêu trên mặt bầm đen cúi đầu nói, “Vừa rồi đả thương chúng ta cũng không chỉ có một mình thiếu gia, còn có… còn có…”

“Còn có cái gì?” Nghe hắn muốn nói lại thôi, Lăng Ti Hữu hỏi.

“Ngạch, còn có vị bằng hữu cùng đi với Lăng tiên sinh, cũng cùng đại thiếu gia động thủ. Nếu không thiếu gia thân thủ mặc dù tốt, chúng ta cũng sẽ không bị bại nhanh như vậy.” Bảo tiêu thành thành thực thực nói, bất quá là để tội thất trách của mình vãn hồi vài phần, hắn vẫn nói tình hình thực tế.

Hướng Dịch? Lăng Ti Hữu trong lòng cả kinh, Hướng Dịch chẳng phải không quen biết Tiêu Quân Lâm, làm sao lại vô duyên vô cớ giúp hắn động thủ? Bình thường, Hướng Dịch sợ nhất là chọc phải phiền toái.

Tiêu lão thái gia nghe vậy hừ một tiếng, hai người vừa ở phòng nghị sự đàm phán thỏa thuận điều kiện hợp tác, hiện tại nếu như bởi vì chuyện này giở mặt, tựa hồ có chút không thể ăn nói. Bất quá thật vất vả lừa nhi tử về được người giúp cùng nhau động thủ trốn mất, nói không tức giận là giả.

Lăng Ti Hữu sờ mũi một cái, đường nhìn ở Tiêu trạch quét một vòng, hỏi bảo tiêu: “Vị bằng hữu kia của ta đâu?”

Hiện tại hắn cũng không nhìn thấy Hướng Dịch.

“Lăng tiên sinh, đại thiếu gia đem cậu ấy mang đi, ” bảo tiêu dừng một chút, “Thiếu gia nói mời cậu ấy đi ra ngoài ăn gì đó, mới đầu bằng hữu của Lăng tiên sinh cũng không đồng ý, sau thiếu gia lại nói với cậu ấy lưu lại sợ rằng sẽ mang đến phiền phức cho Lăng tiên sinh, vị tiên sinh kia mới đi theo.”

Tiêu lão thái gia nghe vậy lại hừ một cái. Mới vừa rồi nói điều kiện hợp tác, Lăng Ti Hữu tuy rằng tuổi còn trẻ, tâm tư lại linh động cực nhanh, hùng hổ doạ người nhưng dáng vẻ lại không mất lễ phép, làm ông muốn mượn cơ phát tác đều phát tác không được. Phân phối lợi nhuận không chiếm được nửa điểm tiện nghi!

Hiện tại nhi tử chạy, Tiêu lão thái gia mượn cơ hội phát tác, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

“Lăng tiểu tử, bằng hữu ngươi mang tới giúp con ta chạy, hiện tại ngươi nói như thế nào?”

Lăng Ti Hữu con ngươi cấp tốc chuyển động, sờ sờ mũi: “Cái này… kỳ thực Tiêu lão thái gia nên hỏi một chút Tiêu đại thiếu gia, hắn đem bằng hữu của ta bắt cóc, bằng hữu của ta lại tính tình đơn thuần, không thông thế sự, nếu như xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ? Hơn nữa Tiêu thiếu gia thân thủ tốt, cho dù không có bằng hữu của ta hỗ trợ, lấy thông minh của hắn, đơn thương độc mã cũng có thể tự mình đi ra ngoài. Lão thái gia, ta nói có đúng không?”

Lần này bị chê cười lại, Tiêu lão thái gia sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Lăng tiểu tử, ngươi thật là càng ngày càng giỏi biện bạch.”

Bắt chuyện vài câu, Lăng Ti Hữu đơn giản cáo từ. Ra khỏi Tiêu trạch ngồi vào xe của mình, mắng một tiếng “Cáo già”, lúc này mới lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Hướng Dịch.

Tiêu Quân Lâm đang kiên nhẫn chờ Hướng Dịch ăn xong bánh ga-tô, bên tai chợt nghe chuông điện thoại di động vang lên.

Không phải tiếng chuông của hắn, là của Hướng Dịch.

Dừng động tác ăn bánh ga-tô, Hướng Dịch phản ứng đầu tiên là Lăng Ti Hữu gặp phải phiền phức, cấp tốc từ trong túi lấy di động ra, ấn nút trả lời.

“Uy” Lăng Ti Hữu lý giải cá tính của cậu, tiếp điện thoại cũng không nói lời vô ích, thẳng thắn nói, “Ta không sao, hắc, ít nhiều nhờ có ngươi xuất thủ đối phó Tiêu trạch bảo tiêu. Ta bên này mới không có động thủ, hiện tại ta đi ra, ngươi bên kia an toàn sao? Có muốn ta tới đón ngươi về không?”

Nghe Lăng Ti Hữu nói không có việc gì, Hướng Dịch trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

“Ai ai, Hướng Dịch, nói, hiện tại ở đâu? Ta lái xe tới đón ngươi.” Lăng Ti Hữu dừng một chút, “Ngươi cùng Tiêu gia người kia cùng một chỗ, hắn có lừa đảo, bịt bợm ngươi không? Hanh, tiểu tử kia theo ta không phải người tốt, thừa dịp ta không ở dĩ nhiên đem ngươi lén mang ra ngoài.”

Hướng Dịch: “…” Quay đầu đánh giá Tiêu Quân Lâm, mắt bình tĩnh, tựa hồ đang phán định hắn có đúng là người tốt hay không?

“Nói cho ngươi, Tiêu gia tiểu tử kia là bạn học nhà trẻ với ta, khi còn bé ỷ vào dáng dấp so với ta cao, cướp của ta bút máy, quả wiki, cục tẩy, quả dưa hấu tươi ngon mọng nước, ta hiện tại đều nhớ cực kỳ rõ ràng!” Lăng Ti Hữu chà chà hai chân, cấp tốc nói.

Hướng Dịch yên lặng không nói lên lời >o

Truyện Chữ Hay