Đại Phách Quan

chương 49: đại phách quan nhất bách vấn (phần 2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nơi nhạy cảm nhất của chính ngươi?

: Hỏi Thập Ngũ.

: … Hỏi Thập Tam.

: (điềm nhiên) Ta sẽ không tiết lộ bí mật quốc gia.

Quần chúng: = = Từ lúc nào mà nơi nhạy cảm trên người Hoàng thượng lại trở thành bí mật quốc gia?!?

——-

Câu : Ngươi có hài lòng với tình trạng hiện tại?

: (đạm đạm nhìn Thập nhất vương gia) Ngươi nghĩ ta sẽ nói không?

: (trợn mắt) Ngươi dám?

: Ta hài lòng với mọi thứ hiện tại, trừ việc không có Mẫn Chi bên cạnh…

: (cảm động) Thập tứ đệ vẫn còn ngươi biết đâu là trọng tâm.

Câu : Lần đầu H ở đâu?

: Khoan đã, H là gì?!?

Quần chúng: (khinh bỉ) Thập nhất vương gia nổi tiếng phong lưu đây không cần giả nai.

: Ở trên giường nhà ta.

: (xấu hổ) Ân.

: Dưới nền nhà Hải Đường quán.

Quần chúng trong lòng sục sôi “đó gọi là cường bạo!” nhưng đều không dám nói ra miệng.

Câu : Cảm giác lúc đó thế nào?

: (thản nhiên) Nhiệt tình dâng trào, không thể kiềm chế.

: (nhỏ giọng) Hoàn hảo.

: Khát khao mong mỏi cuối cùng cũng đạt được.

Câu : Bộ dáng đối phương lúc đó?

: Đẹp đến không thể hình dung.

Mọi người: (trong lòng phỉ nhổ) Xảo biện, rõ ràng tại họ Niếp ngươi vốn từ hạn hẹp!

: …. Mạnh mẽ cường hãn.

: (bị hung hăng trừng) … Ta từ chối trả lời.

Câu : Câu đầu tiên nói sau khi H là gì?

: Thập Tam ngươi là tên cầm thú.

Mọi người: …

: Ngươi vẫn còn khí lực?

Mọi người: ……

: Tại sao muốn giết ta?

Mọi người: ……… Các ngươi đều rất biết tình thú!

Câu : Mỗi tuần H mấy lần?

: Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

: …

: (nội tâm gào thét) Ta chỉ mới được một lần duy nhất!

Câu : Cảm thấy mỗi tuần bao nhiêu lần là lý tưởng nhất?

: (chịu hết nổi đập bàn phẫn nộ) Phó Lâm Ý!!!

: ….. Ta sẽ cho ngươi thêm một vạn lượng tuyết hoa ngân nữa.

: Ta – không – cần!

: … Câu tiếp theo.

Quần chúng: (la ó phản đối) Thập nhất vương gia ngươi thật không có tiền đồ aaaa!

Câu : Vậy ngươi thuộc dạng H nào?

: Cường thế mà ôn nhu.

: Bá đạo.

: (tức muốn hộc máu)

: (vỗ vai , hảo tâm khuyên nhủ) Mẫn Chi a, những câu thế này sẽ còn dài dài, ngươi nên tiết kiệm khí lực.

Câu : Nơi nhạy cảm nhất của chính ngươi?

: Hỏi Thập Ngũ.

: … Hỏi Thập Tam.

: (điềm nhiên) Ta sẽ không tiết lộ bí mật quốc gia.

Quần chúng: = = Từ lúc nào mà nơi nhạy cảm trên người Hoàng thượng lại trở thành bí mật quốc gia?!?

Câu : Nơi nhạy cảm nhất của đối phương?

: (lạnh lùng) Tại sao ta phải tiết lộ về thân thể của Thập Ngũ với các ngươi?

: Thêm một vạn lượng nữa ta sẽ nói cho các ngươi nghe về thân thể ngàn vàng của Niếp đại hiệp.

: (khóe miệng co rút một hồi) Ta rút lại lời nói lúc đầu, ta không thích tật tham tiền của hắn, một chút cũng không!

Quần chúng: (hắc tuyến) Ngươi làm đại hiệp kiểu gì vậy!

: (chịu hết nổi) Các ngươi không biết phân biệt đâu là trọng tâm vấn đề sao?

: (bình tĩnh nói lời công đạo) Một kẻ thường xuyên lạc đề như ngươi không có tư cách hỏi câu đó.

: ….

: (vỗ đùi cười khoái chí)

: (sát khí) Ta lại bị phớt lờ!

: Ách ách, lão Thập tứ mời trả lời.

: Ta sẽ không tiết lộ bí mật hoàng tộc.

Mọi người: … Tên này mới đúng là vua trớt quớt!

Câu : Dùng một câu để hình dung đối phương lúc H.

: (giành nói trước) Cầm thú!

Quần chúng: (hiếu kỳ) Hạ đại nhân muốn nói Niếp đại hiệp hay Đàn mỹ nhân?

: (nghĩ nghĩ) Cả hai.

: (cười khẽ) Cực kỳ mị hoặc.

: Ta… có nên nói không?

: (lạnh lùng) Cữu phụ giờ đã là hoàng thượng, muốn nói sao chẳng được.

: (lại thở dài) Ai…

Quần Chúng Đinh vì quá bất mãn xả thân đứng lên thay mặt mọi người (đâu ai mượn = =) phát biểu một câu: Hoàng thượng, ta thấy ngài thật có tướng thê nô!

Cho nên, Giáp Ất Bính Đinh chính thức đoàn tụ nơi hoàng tuyền…

: Thập tứ đệ ngươi không sợ mang tiếng hôn quân vô đạo sao?

: (cười đến nhu hòa) Thập nhất ca muốn đi thăm nhạc phụ đại nhân cứ nói.

Hỷ chúc vương gia toàn thân mồ hôi lạnh.

Vì vậy, lại đến câu tiếp theo.

Câu : Ngươi có thích H không?

: Chỉ cần là Thập Ngũ, ta đều si mê.

: (khuôn mặt ửng hồng, nụ cười mãn nguyện)

: Thích, nhưng phải với người mình yêu.

Câu : Thường thì H ở đâu?

: Ở nhà.

: Ân.

: (có điểm cô tịch) Mới có một lần thì không thể dùng chữ “thường” được.

Câu : Ngươi muốn thử H ở đâu?

: (một lần nữa giành nói trước) Loại câu hỏi biến thái gì thế này!

Quần chúng: (phản bác) Không phải biến thái, là hỏi theo ý nguyện thôi. Niếp đại hiệp và Hoàng thượng mau nói ra ý nguyện của mình đi!

: Trong tẩm cung của ta.

: Ở đỉnh Bình Tử Phong.

Quần chúng: (cảm khái) Niếp đại hiệp hình như có sở thích chinh phục độ cao….

Câu : Tắm trước hay sau khi H?

: Trước và sau.

: Ân.

: …. Ân.

: Thập tứ đệ ngươi ân cái gì a!

Câu : Lúc H có ước định gì không?

: Thêm lần nữa.

Quần chúng: Thập Tam thiếu gia ngài quả thật rất trực tiếp.

: … Ân.

: Ngươi ân với mọi người hay ân với câu ‘thêm lần nữa’ của tiểu tử Thập Tam?

: (ngó lơ)

: Lúc đó hắn thần trí mơ hồ, nên cũng không ước định gì.

Câu : Ngoài ái nhân ra ngươi có nảy sinh quan hệ ngoài ý muốn với ai khác không?

và đồng loạt nhìn chằm chằm .

: (thản nhiên vô sự) Trước đó ta đã có Duệ vương phi, sau đó có ba ngàn hậu cung phi tần.

: (hừ lạnh) Hắn không phải ái nhân của ngươi!

Câu : Đối với cách nghĩ “nếu đã không chiếm được trái tim, ít nhất cũng phải chiếm được thể xác” ngươi tán thành hay phản đối?

: Phản đối.

: Phản đối!

: Trước kia ta quả thật đã từng nghĩ như vậy.

Câu : Nếu đối phương bị cuồng đồ cưỡng gian, ngươi sẽ làm gì?

: (liếc nhìn ) Chuyện trước kia, ta không truy cứu, nhưng sau này ta tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra.

: (nhịn không được đính chính) Ta không phải cuồng đồ!

: (nắm chặt tay ) Lúc xảy ra chuyện đó, bọn ta đều còn nhỏ, ta không làm được gì cho hắn, chỉ cứu hắn thoát khỏi nghịch cảnh. Nhưng sau này ta cũng tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra.

: Thập Ngũ, đừng nói vậy, sự xuất hiện của ngươi đã là phúc đức lớn nhất đời ta.

: Ta sẽ giết kẻ đó.

: (lẩm bẩm) Tức là ngươi muốn tự sát?

: (tức giận) Ta đã nói ta không phải cuồng đồ!

Câu : Ngươi có cảm thấy xấu hổ trước khi H? Hoặc là sau đó?

: Không có.

: Có đôi chút.

: Không có.

Quần chúng: (xì xầm) Đó là lý do tại sao Hạ đại nhân làm mồi cho hai tên kia…

Câu : Nếu như có hảo bằng hữu nói với ngươi rằng: “Ta rất tịch mịch, nên đêm nay cô độc một mình, xin… ” đại khái là muốn H, ngươi ứng xử thế nào?

: Tô Khuyết sẽ không làm như vậy.

: (phảng phất mùi giấm) Có ai nói là Tô Khuyết đâu!

: Xung quanh ta kẻ dám nói câu đó ngoài Mẫn Chi ra không còn ai cả. Nhưng Mẫn Chi không bao giờ nói như thế.

Câu : Ngươi có cảm thấy mình rất am hiểu H?

: Đương nhiên.

: (hừ lạnh) Niếp đại hiệp da mặt càng lúc càng dày.

: (nheo mắt nguy hiểm) Chẳng lẽ ngươi không thoải mái?

: ….

: Hỏi Mẫn Chi.

: (tức giận) Hỏi cái gì! Câu tiếp theo.

Câu : Còn đối phương thì sao?

: Hắn luôn khiến ta muốn hảo hảo yêu thương hắn.

: (lại hừ lạnh) Đa tạ lời khen của Niếp đại hiệp.

: Hắn khiến dục hỏa dâng trào trong ta.

: (phẫn nộ) Các ngươi đúng là cầm thú!

Câu : Lúc H ngươi hy vọng đối phương nói gì?

: Thêm lần nữa.

Quần chúng biểu thị triệt để bị thu phục bởi đức tính thẳng thắn trực tiếp của Niếp đại hiệp.

: Lần này nhường cho ngươi.

Quần chúng: Hạ đại nhân hảo chấp nhất chuyện hỗ công a~

: (tịch mịch) Gọi tên ta.

Quần chúng: Hoàng thượng xin nén bi thương ~~

Câu : Ngươi thích nhất biểu tình nào của đối phương lúc H?

: Tất cả.

: Ân, biểu tình nào của hắn cũng đẹp.

: Toàn bộ.

Câu : Ngươi cảm thấy ngoài ái nhân ra còn có thể H với người khác không?

: Không thể!

: Không thể!

: Có… (bị và trừng mắt)

Quần chúng: (nghĩ thầm trong bụng) Mỗi lần thấy tên hoàng thượng tàn ác này bị phu phu Niếp đại hiệp khi dễ đều thật hả hê XD~~~

Câu : Ngươi có hứng thú với SM không?

: (cau mày) Biến thái.

Quần chúng: (bĩu môi khinh bỉ) Niếp đại hiệp đừng làm ra vẻ nữa. Trước đó là tên nào đã dùng sợi xích Thất tinh tỏa nguyệt trói Mẫn Chi của chúng ta lại?!?

: (thản nhiên) Đó gọi là tình thú.

: Một chút cũng không.

: Các ngươi cảm thấy một người văn nhã như ta sẽ động tới SM sao?

Quần chúng: (rất phối hợp mà lắc đầu, sau đó một lần nữa nói thầm trong lòng) Ai biết được tên mặt người dạ thú nhà ngươi!

Câu : Nếu đối phương đột nhiên không khao khát thân thể ngươi nữa ngươi sẽ làm gì?

: Ta chủ động khao khát hắn.

: Thập Tam hắn sẽ không bao giờ chịu làm một việc phúc đức như vậy.

: Hắn căn bản chưa từng khao khát = =

Câu : Ngươi nghĩ sao về chuyện cưỡng gian?

: Cầm thú!

: Tội ác tày trời!

: ….

Mọi người: (âm thầm hả hê lần thứ N)

Câu : Trong lúc H có chuyện gì tương đối thống khổ?

: Không có, Thập Ngũ rất hoàn mỹ.

: (cười thỏa mãn) Không có.

: (đạm đạm ưu thương) Hắn gọi tên tiểu sư đệ.

: Câu này nghe quen quen.

Quần chúng: (loạn cảm khái) Hoàng thượng quả thật rất chấp nhất với chuyện tên tuổi nha~

: Vũ – lâm – quân – đợi – lệnh!

Khán đài lập tức yên tĩnh.

Câu : Đã từng có chuyện bên thụ chủ động dụ hoặc chưa?

: (mỉm cười đặc biệt thỏa mãn) Ngay từ lần đầu tiên hắn đã dụ dỗ ta.

: (đỏ mặt, nâng chén trà lên uống cho đỡ ngượng)

: (không giấu được ngưỡng mộ) Chưa từng.

Câu : Lúc đó bên công phản ứng thế nào?

: Hắn rất ẩn nhẫn, còn định đẩy ta ra.

: (ôm hắn) Ta sợ làm ngươi bị thương.

: (hạ giọng, âm trầm) Lại một câu không dành cho ta!

Câu : Bên công đã từng có hành vi cường bạo chưa?

: Chưa từng và sẽ không bao giờ.

: Ân, Thập Tam không bao giờ làm như thế.

Quần chúng thấy sắc mặt hoàng thượng không được tốt lắm, bèn thúc giục Thập nhất vương gia qua câu mới.

Câu : Lúc đó bên thụ phản ứng thế nào?

Quần chúng: Chúc mừng hoàng thượng, câu này rõ ràng là dành riêng cho ngài!

: ……

Câu : Với ngươi mà nói, đâu mới là đối tượng H lý tưởng?

: Thập Ngũ.

: Thập Tam.

: Mẫn Chi.

: Bổn cũ soạn lại.

Quần chúng: (đồng tình) Nhàm chán!

//: Vậy thôi bọn ta về đây.

Mọi người: (lập tức mở to mắt nói dối) Ai nha~ ba vị quả thật luôn đưa ra những câu trả lời rất thỏa đáng rất cuốn hút rất thú vị nửa điểm cũng không nhàm chán.

Câu : Đối phương hiện tại có phù hợp với lý tưởng của ngươi không?

: (nhíu mày) Không biết suy ra từ câu trên sao?

: (bất đắc dĩ quay sang ) Vậy còn Thập tứ đệ?

: Không phải Mẫn Chi đương nhiên không hợp.

Câu : Lúc H có sử dụng đạo cụ nho nhỏ gì kèm theo không?

: Có sợi Thất tinh tỏa nguyệt.

Quần chúng: (bắt giò) Niếp đại hiệp giấu đầu lòi đuôi! Ban nãy còn làm bộ làm tịch bài xích SM~

: (nhướn mày, Thuần Quân kiếm chớp động) Ta đã nói đó là tình thú.

Quần chúng: (răm rắp vô điều kiện) Ân ân, tình thú.

: Ta chỉ dùng thân thể ta lấp đầy hắn.

Câu : Lần đầu của ngươi xảy ra vào lúc nào?

: Mười bảy tuổi.

: Mười chín tuổi.

: Lúc còn rất trẻ.

Quần chúng: (sục sội) Yêu cầu bị cáo, ách, Hoàng thượng đưa ra số liệu chính xác!

: (tao nhã đưa tay chống cằm) Vũ…

Quần chúng: (trong lòng ức chế) Thập nhất vương gia, mời qua câu kế tiếp.

: (hắc tuyến) Các ngươi còn không có tiền đồ hơn cả bổn vương!

Câu : Đối tượng lúc đó là ái nhân hiện tại?

: Phải.

: Ân.

: Không.

Câu : Ngươi thích được hôn ở đâu nhất?

: Môi.

: Môi.

: Môi.

Quần chúng: Các ngươi thật đồng lòng, cũng thật truyền thống.

Câu : Ngươi thích hôn nơi nào của đối phương nhất?

: Mọi nơi.

: Má.

Quần chúng: Oa, Hạ đại nhân cư nhiên trả lời thuần khiết như vậy.

: (có chút bất mãn)

: Mày xuân sơn, mắt thu thủy, môi chu sa, lưỡi hồng đào.

: Thập tứ đệ ngươi thật khoa trương.

Câu : Lúc H chuyện làm đối phương thỏa mãn nhất là gì?

: Ta làm gì hắn cũng thỏa mãn.

: (hung hăng véo đùi hắn) Đừng tự cao!

: Vuốt ve thân thể hắn, dùng miệng vỗ về tiểu huynh đệ của hắn.

Quần chúng: (chấn động) Đàn mỹ nhân cư nhiên cũng trực tiếp như thế!

: (sâu xa liếc Đàn Khinh Trần)

: (đỏ mặt tía tai) Đàn Khinh Trần, ta trả lại bình bích ngọc này cho ngươi. Chúng ta kể từ nay ân đoạn nghĩa tuyệt không liên quan gì tới nhau!

: (mỉm cười thấu hiểu) Cái bình đó ước chừng mấy ngàn lượng, Mẫn Chi đành lòng thật sao?

Vì thế, sau một hồi cân nhắc, Hạ cựu thiếu khanh quyết định vẫn giữ chiếc bình lại bên mình, dù sao nóng giận nhất thời mà để mất mấy ngàn lượng thì thật không đáng a.

Câu : Lúc H ngươi sẽ nghĩ đến chuyện gì?

: Ta chỉ biết hắn.

: Ta cũng chỉ biết hắn.

: Muốn hắn chỉ biết ta.

: (thầm than) Thập tứ đệ ngươi đời này vô vọng.

Câu : Một đêm H mấy lần?

: Tận hứng.

: ….

: Nhiều lần….

Quần chúng sục sôi đòi một con số cụ thể từ các vị đương sự, bất quá, sục sôi vô hiệu.

Câu : Lúc H y phục là ngươi tự cởi hay đối phương cởi?

: Cởi cho nhau.

: Ân, như hắn nói.

: Ta cởi.

Câu : Đối với ngươi H là gì?

: Tình thú.

Mọi người: (gật gù) Với Niếp đại hiệp hầu như mọi thứ đều là tình thú ~~

: Là cách trực tiếp nhất để chứng minh ta hắn yêu nhau.

: Là dấu ấn ta để lại trên người hắn (vừa dứt lời liền bị hai cặp mắt hung hăng bắn tới)

Câu : Câu hỏi dành riêng cho Mẫn Chi, nếu Niếp Thập Tam và Mộ Dung Chi Khác cùng rơi xuống nước, ngươi sẽ cứu ai trước?

: Nhảm nhí! Ngươi từng nghe qua võ lâm đệ nhất nhân nào lại bị chết đuối chưa?

: Tức là ngươi sẽ cứu đại ca ngươi?

Nhan Mục: (lại xuất hiện chớp nhoáng, cười đến người người phát lãnh) Ngươi nghĩ Thái tử Yên Diệc, Phiêu kỵ đại tướng quân Lương Châu, không – biết – bơi?

: … Thập Tam, ta đến với ngươi = =

Câu : Câu hỏi dành riêng cho Thập Tam, nếu Hạ Mẫn Chi và Tô Khuyết cùng rơi xuống nước, ngươi sẽ cứu ai trước?

: (diện vô biểu tình) Tô Khuyết đã chết, Thập Ngũ từng có một thời làm ngư dân theo Hạ bá.

: Lại một tên bất hợp tác, chỉ còn vài câu cuối mà các ngươi cũng làm khó dễ bổn vương = =

Câu : Câu hỏi dành riêng cho Thập tứ đệ, nếu…

: (ngắt lời, nhìn ) Không cần hỏi, bất luận người thứ hai là ai, Mẫn Chi tự nhiên không đến lượt ta cứu!

: Thập tứ đệ, cả ngươi cũng không nể mặt ta!

// + Nhan Mục: Bởi vì câu hỏi quá vớ vẩn!

Câu : Xin hãy nói một câu với đối phương.

: (nghiêm túc) Chúc hai ngươi hạnh phúc.

: (cũng rất nghiêm túc) Đa tạ Đàn sư huynh.

Mọi người: (trợn mắt há mồm) Hai ngươi cư nhiên xem nhau là đối phương!!!

Duy nhất không để ý đến họ chỉ có Hạ đại nhân người gặp người yêu hoa gặp hoa nở, vì đang bận rộn quan sát xung quanh. Một lát sau….

: Thập Tam, ngươi xem xem trong Lạc Hữu cung này có gì đáng tiền không?

……….

Cung nhân Lạc Hữu cung lập tức dùng tốc độ ánh sáng đóng gói tất cả những gì quý giá nhất có thể mà bỏ người chạy lấy của, trước khi đi quăng lại một câu: Đa tạ chư vị bằng hữu quan chúng đã tham dự buổi phỏng vấn hôm nay, đề phòng tài sản bị sung công các vị mau mau giải tán. Bảo trọng!

Truyện Chữ Hay