Sau tết nguyên đán, cả nhóm tập hợp ở Thượng Hải. Kết thúc buổi biểu diễn mừng năm mới, Ngu Thư Hân theo đúng ý định của mẹ cô, mời cả nhóm về nhà dùng cơm. Nàng cũng mơ hồ lí do mẹ mình nhiệt tình mời cả nhóm tới vậy, nhưng có lẽ do đây là lần debut nhóm nữ đầu tiên của nàng, đêm chung kết, gia đình của người đều tới, phần lớn đều đã biết nhau, còn nàng chỉ có ông nội, cho nên lần này nhân tiện cả nhóm lưu lại Thượng Hải, mẹ nàng mới như vậy đi?
Triệu Tiểu Đường ngồi trên xe, có chút hồi hộp. Tuy rằng đây là tất cả mọi người đều đi, cũng không phải về ra mắt gia đình người yêu, nhưng là lần đầu tiên gặp mẹ Ngu Thư Hân, cô vẫn không tránh khỏi khẩn trương. Không dưới hai lần, Ngu Thư Hân nói cô giống mẹ của nàng rồi, như vậy ít nhất cũng có thể khẳng định mẹ của nàng là một người phụ nữ khá đẹp. (...)
Xe tiến vào một căn biệt thự nằm ở ngoại ô thành phố. Xung quanh trồng rất nhiều hoa, trang trí bên ngoài vô cùng nhã nhặn, tạo cho người khác cảm giác thoải mái thư giãn. Căn biệt thự này lúc nào cần nghỉ ngơi, bố mẹ Ngu Thư Hân mới lui tới. Lần này để tránh phóng viên theo dõi, mẹ của nàng cũng đặc biệt mời cả nhóm tới đây.
Ngu Thư Hân dẫn mọi người vào trong, bà Ngu lúc này cũng đứng lên chào hỏi. Triệu Tiểu Đường bây giờ mới nhìn rõ, vị phu nhân này có lẽ hơn tuổi mẹ cô, ăn mặc giản dị, nụ cười hiền từ, nhưng đôi mắt lại khiến người ta có cảm giác hơi mất tự nhiên. Nghe Ngu Thư Hân nói mẹ của nàng làm trong lĩnh vực bất động sản, vậy chắc hẳn cũng phải rất có bản lĩnh mới cùng chồng gây dựng được cơ ngơi như bây giờ. Triệu Tiểu Đường trong một khoảnh khắc bắt gặp ánh mắt của bà Ngu, cô thoáng cảm nhận được một chút dò xét kì lạ đến từ người đối diện.
Bữa ăn diễn ra vô cùng vui vẻ, ngoại trừ Ngu Thư Hân ra thì bà Ngu hỏi thăm tất cả mọi người, đến mức Ngu Thư Hân sau bữa ăn giận dỗi nói
- Mẹ, mẹ bây giờ chỉ có cô con gái thôi phải không?
- Đúng vậy, cuối cùng cũng chờ được tới ngày này.
Ngu Thư Hân dù sao cũng đã quen với việc mẹ luôn trêu chọc mình như vậy, lúc trong chương trình mẹ nàng thậm chí còn vote cho người khác chứ không vote cho nàng.
- Tiểu Đường à, vất vả cho con rồi, ở cùng Hân Hân nhà bác lâu như vậy, nó có phải rất phiền đến con không?
Triệu Tiểu Đường hơi bất ngờ, sau đó lại vui vẻ trả lời
- Không sao bác ạ, dù sao cháu cũng cần rèn luyện khổ cực mới thành tài được.
Mọi người nghe xong liền cười ầm ĩ, Triệu Tiểu Đường trước mặt phụ huynh vẫn không bỏ được thói quen cà khịa Ngu Thư Hân. Ngu Thư Hân liếc mắt, lườm người kia. "Được lắm, về nhà em sẽ biết tay" Ngu Thư Hân thầm nghĩ.
Mấy người trò chuyện vui vẻ, thẳng tới khi trời đã khuya mới ra về. Ngu Thư Hân bước ra sau cùng, Triệu Tiểu Đường theo thói quen đứng chờ nàng, chợt nghe thấy tiếng bà Ngu cất lên:
- Hân Hân, tháng sau Triều Dương sẽ trở về, con có thể sắp xếp về nhà được chứ?
- Thật sao, mẹ? Anh ấy về hẳn ư?
- Đúng thế, lần này cậu ấy về hẳn.
- Vậy lúc đó mẹ nhớ gọi con.
Ngu Thư Hân vui vẻ trả lời. Triệu Tiểu Đường không biết người anh đó là ai mà khiến Ngu Thư Hân cao hứng như vậy, mãi tới sau này cô mới hiểu, đây hoàn toàn là tình địch mạnh nhất của mình.
Xuân qua hè tới, thời gian trôi qua thật nhanh. The tới giờ đã hoạt động được tròn năm, giữ vị trí cao trên rất nhiều bảng xếp hạng. Tuy vậy, Triệu Tiểu Đường tới giờ vẫn chưa nhận thêm vai diễn nào nổi bật, suốt cả năm qua ngoài các hoạt động chung của nhóm, cô trở thành khách mời quen thuộc của các show thực tế. Với tính cách vui vẻ và hào phóng của mình, show thực tế cũng mang lại cho cô thêm nhiều fan hâm mộ và các bạn bè trong giới giải trí, tuy nhiên với việc debut là một diễn viên, cô cảm thấy mình vẫn còn chưa thành công được. Phim cô nhận được mới chỉ có bộ, mà luôn là vai nữ phụ. Cho tới hôm qua, công ty mới ra thông báo rằng cô được mời đóng vai chính trong một bộ phim cổ trang. Bộ phim này nội dung chính là kể về cuộc đời của một nữ hiệp đóng giả nam nhân để dễ hoạt động trong giang hồ, đồng thời đi tìm hiểu ngọn nguồn về thân thế của mình. Triệu Tiểu Đường vừa nghe qua nội dung đã cảm thấy vô cùng hứng thú, lần trước trong chương trình tuy cũng từng quay nội dung cổ trang, nhưng dù sao cũng chỉ là vui đùa, lần này được chân chính đóng phim, có khi được cầm cả đao kiếm luyện võ, cô sao có thể bỏ qua ?
Bộ phim dự kiến sẽ khởi quay trong vòng tháng tới, thời gian quay lên tới tháng. Vì lấy bối cảnh cổ đại nên địa điểm quay cũng ở nơi thâm sơn cùng cốc, bao quanh toàn là rừng núi, có lẽ nếu không có lịch trình gì thì Triệu Tiểu Đường hoàn toàn chỉ có thể ở lại đó.
- Lại phải xa chị rồi.
Triệu Tiểu Đường thở dài, vùi mặt vào mái tóc vẫn còn hơn ươn ướt của Ngu Thư Hân. Thời gian qua, họ tuy không phải xa nhau quá lâu, nhưng lịch làm việc dày đặc, chương trình thực tế của nhóm thì camera lắp quanh ký túc xá, cho nên chẳng có thời gian riêng tư. Lần này lại đi tới tháng, thật có chút không nỡ.
- Em liệu mà thu bớt vẻ đào hoa của mình lại đi nhé.
Nghĩ tới Triệu Tiểu Đường mặc trang phục cổ trang như lần quay thanh xuân thêm chút kịch, Ngu Thư Hân nghĩ đã thấy có chút ... muốn nhốt vào rồi. Cái gương mặt trẻ con đầy trêu ngươi này, nàng thật không muốn thả ra chút nào.
Triệu Tiểu Đường kéo cả người Ngu Thư Hân vào lòng mình, bàn tay hư hỏng bắt đầu làm càn, miệng khẽ nói :
- Ngu trưởng quầy, Triệu công tử ta chẳng phải vừa bước chân vào trấn này đã bị ngươi kéo lên phòng nói chuyện cả đêm rồi sao ? Chuyện này tới giờ không còn ai không biết nữa, ngươi nói xem, ta còn đào hoa được với ai ?
Hơi thở ấm nóng phả vào mặt Ngu Thư Hân khiến nàng có chút buồn buồn ngứa ngáy, muốn đẩy người kia ra mà không được. Kết quả một đêm này, nàng lại bị ăn sạch.
Hôm sau, hai người còn chưa ngủ dậy đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Triệu Tiểu Đường giơ tay tắt điện thoại, Ngu Thư Hân khẽ âm ư mấy tiếng, hơi ấm bên cạnh lập tức trở lại. Triệu Tiểu Đường kéo nàng vào vòng tay mình, toan ngủ tiếp, tiếng điện thoại lại vang lên, cô mắt nhắm mắt mở nhìn, hóa ra là của Ngu Thư Hân. Triệu Tiểu Đường cầm lên, là một số lạ. Cô khẽ lay người kia
- Hân Hân, chị có điện thoại này, đã gọi rất nhiều lần rồi.
- Kệ đi, hôm nay chị không có lịch trình gì cả, không cần nghe.
- Vậy em tắt chuông đi.
Triệu Tiểu Đường tắt điện thoại, đặt lại trên bàn, quay vào tiếp tục ôm con mèo lười, hưởng thụ ngày nghỉ hiếm hoi này. Tới trưa tỉnh dậy, Ngu Thư Hân sau khi ngủ đủ giấc, mở điện thoại ra liền thấy cuộc gọi nhỡ cùng tin nhắn. Nàng mở ra xem, khuôn mặt lập tức thay đổi, bàn tay nhanh chóng ấn nút gọi lại.
- Triều Dương, là anh sao.
Triệu Tiểu Đường từ phòng tắm đi ra, thấy Ngu Thư Hân vô cùng vui vẻ nói chuyện điện thoại, cô cũng không để ý, đi xuống bếp làm chút đồ ăn. Mở tủ lạnh ra, bên trong gần như không thiếu thứ gì, Triệu Tiểu Đường thầm khen Dụ Ngôn một câu, người này tuy là nhỏ tuổi nhất, nhưng lại vô cùng chu đáo trong vấn đề ăn uống của cả nhóm.
Triệu Tiểu Đường làm xong món trứng đơn giản, rót thêm hai cốc nước ép, lúc này Ngu Thư Hân mới từ phòng ngủ trở ra, nét cười trên gương mặt vẫn chưa hết.
- Nói chuyện với ai mà vui vậy ?
Triệu Tiểu Đường hỏi.
- Là Triều Dương, anh ấy mới về nước rồi.
- Triều Dương là ai ?
Triệu Tiểu Đường cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, nhưng nghĩ mãi không ra.
- Chu Triều Dương, anh ấy là con của một người bạn thân với bố mẹ chị, suốt mấy năm học ở Singapore, đều là anh ấy giúp đỡ chị. Sau khi chị về nước rồi, anh ấy vẫn ở đó quản lý công việc kinh doanh của gia đình, lần này sẽ về hẳn đây để phát triển công ty ở Thượng Hải.
- Anh ta về từ bao giờ ?
- Hôm qua thôi.
- Vậy là hôm nay liền tìm chị ngay, tình cảm của hai người rất tốt nhỉ.
Triệu Tiểu Đường nói, giọng có chút không vui. Cô trước giờ đều không có tư tưởng quản lý hay tra hỏi từng mối quan hệ của người yêu, dù trong giới giải trí này, có vô vàn các mối quan hệ, trai xinh gái đẹp đều không thiếu, mà cũng chẳng ít người theo đuổi Ngu Thư Hân. Nhưng lần này, nghe giọng điệu vui vẻ, nụ cười tươi tắn vẫn còn chưa dứt trên môi người kia, Triệu Tiểu Đường mơ hồ cảm thấy mối quan hệ giữa hai người không đơn giản. Con gái luôn có giác quan thứ mạnh mẽ, mà Triệu Tiểu Đường dù có tùy hứng vô tư đến mấy, thì cũng vẫn là một cô gái chính hiệu.
Ngu Thư Hân nghe ra giọng điệu người kia thay đổi, nàng nháy nháy mắt, miệng tủm tỉm cười
- Sao vậy, Triệu công tử lại ghen rồi ?
Triệu Tiểu Đường im lặng không nói, chậm rãi nhai bánh mì. Người kia bắt đầu đứng lên, đi sang phía cô, rất tự nhiên ngồi vào lòng cô, ngón tay lại một lần nữa nghịch ngợm trên mặt cô.
- Chị với Triều Dương hoàn toàn là tình cảm anh em thôi, anh ấy đối xử với chị như một người anh trai, chị lại là con một, cho nên khoảng thời gian vất vả bên nước ngoài, có một người anh tốt bụng giúp đỡ, chẳng phải chị nên tỏ ra vui mừng khi gặp lại anh ấy sao ? Nếu như anh ấy có gì khác với chị, sao không tỏ tình ngay lúc đó chứ, phải không ?
Ngu Thư Hân ngọt ngào nói, nàng biết Triệu Tiểu Đường nghĩ gì, cũng biết cách làm người kia yên tâm hơn. Triệu Tiểu Đường nghe xong, bắt lấy bàn tay vẫn đang làm loạn trên mặt mình, kéo nàng vào sát hơn, bàn tay cô không tự chủ đi xuống cặp mông căng tròn của người kia, khẽ nói
- Nếu chị không ngoan, em liền đánh mông chị.