“Tôi không cãi lại anh, nhưng tôi không đồng ý.” Lý Triều Kha cố chấp mà nói.
Thịnh Thế Hùng trực tiếp vươn tay, xoa xoa đỉnh đầu của Lý Triều Kha, mái tóc bóng mượt, khóe miệng anh chợt cong lên, đưa ra đánh giá trước khi Lý Triều Kha phát cáu: “Không tệ.”
“Tôi đoán dầu gội mà cô dùng, không có rẻ đâu nhỉ.”
Lý Triều Kha sững sờ, dời chủ đề có chút đột ngột à nha.
Cập nhật sớm nhất tại Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa.
Cô trợn trắng mắt với anh một cái: “Đồ thần kinh.”
Cũng đâu có phải là xài tiền của anh, đầu là tôi gội ở chung cư nhỏ nhà tôi, dầu gội đầu là mua nhập khẩu, đắt, nhưng cũng là xài tiền của mình.
Nhưng rất nhanh, Lý Triều Kha đã hiểu ra ý trong lời của Thịnh Thế Hùng.
Phải a, thứ đắt tiền, ngoại trừ đắt ra thì không có khuyết điểm gì khác.
Học phí tỷ một năm đúng là đắt, nhưng chất lượng nhà giáo thật sự không bình thường, thầy giỏi dạy ra trò ngoan thì cũng không phải không có.
Lý Triều Kha trầm mặc.
Thịnh Thế Hùng thừa thắng xông lên, cao giọng nói: “Đưa con trai đi học viện quý tộc, có hai nguyên nhân. Thứ nhất là chất lượng nhà giáo của học viện quý tộc cao hơn, cái nữa là bảo vệ rất chặt, càng an toàn hơn.”
“An toàn hơn?” Lý Triều Kha lại sững sờ.
Nhưng lần này cô không có trực tiếp phản bác, mà nhìn Thịnh Thế Hùng, đợi anh tiếp tục nói.
“Gia tộc tôi tương đối lớn, tranh chấp lợi ích tương đối nhiều, thân là con trai tôi, khó tránh sẽ gặp phải một số nguy hiểm. Hệ thống bảo an của học viện quý tộc vô cùng hoàn thiện, có thể bảo đảm sự an toàn của nó đến mức cao nhất.”
Thịnh Thế Hùng dùng ngữ khí chậm rãi mà nói hết lời này, nội tâm cảm nhận được một cảm xúc áy náy với con trai.
Anh vươn tay ôm cậu nhóc vào lòng, dùng cằm dụi dụi đỉnh đầu của cậu nhóc.
Bất luận thế nào, anh cũng sẽ bảo vệ tốt cho cậu nhóc, không để cậu bé chịu chút tổn hại nào.
Nghe Thịnh Thế Hùng nói như vậy, phản ứng đầu tiên của Lý Triều Kha chính là, nhanh chóng ôm con trai chạy lẹ.
Người đàn ông trước mắt này quá nguy hiểm.
Nhưng cậu nhóc nép trong lòng Thịnh Thế Hùng, nụ cười ngoan ngoãn mà hạnh phúc, vẻ mặt thư thái, còn có một chút sùng bái nữa.
Đay chính là một nhà ba người mà cậu nhóc khao khát, là Ba siêu cấp của cậu nhóc đó.
“Tôi biết cô trước giờ độc lập, tôi cũng rất tán thưởng sự độc lập này của cô, nhưng chúng ta đều đã làm ba làm mẹ rồi, vì con trai, lùi bước thích hợp cũng là lẽ đương nhiên thôi.”
Lý Triều Kha không thể không thừa nhận, anh nói chữ nào cũng có lý.
Cô hít sâu một hơi, nói: “Anh còn suy nghĩ gì thì nói hết một lần luôn đi.”
“Chung cư này quá giản dị, không có ấm chút nào, mùa đông mà tới chắc chắn sẽ làm con trai của tôi lạnh. Tuổi tác của bảo vệ cũng lớn, - tuổi rồi, đi bộ mà cũng loạng choạng nữa, tính an toàn rất thấp.”
Lý Triều Kha nhanh chóng tính toán xem tiền tiết kiệm của mình sẽ đủ để trả tiền đặt trước cho khu vực nào của thành phố Cổ.
Bên tai liền truyền đến thanh âm trầm thấp của người đàn ông: “Tôi đã sắp xếp nhà xong rồi, ở gần công ty của cô, cô đi bộ vài phút là tới rồi.”
“Một tháng thuê bao nhiêu tiền?” Lý Triều Kha theo bản năng hỏi.
Thịnh Thế Hùng nhàn nhạt cười một cái: “Nhà cho con trai tôi ở, đương nhiên là nhà mua, đã làm mới toàn bộ, trang trí tu sửa theo sở thích của con trai tôi rồi.”
Cậu nhóc đã vỗ tay cười nói ở bên cạnh: “Ba tuyệt quá, làm gì cũng tốc độ hết.”
“Không được nói bậy.” Thịnh Thế Hùng mỉm cười vỗ vào cái mông nhỏ của cậu nhóc.
Làm gì cũng nhanh hết là sao chứ, ở một số chuyện nào đó, anh làm vô cùng lâu đó.
Ánh mắt Thịnh Thế Hùng quét qua Lý Triều Kha một cái, người phụ nữ vẫn còn mặc đồ ngủ, hình như không có mặt áo ngực, trước ngực có chút nhô ra, cổ họng Thịnh Thế Hùng chợt nóng rực, ánh mắt cũng nóng lên vài phần.
Lý Triều Kha cũng cảm nhận được ánh mắt như sói như hổ của người đàn ông, lập tức đem ba điều quy ước ra nói chuyện: “Muốn tôi dọn nhà với con trai thì cũng được thôi, nhưng quy tắc cũ.”
“Yên tâm, chỉ cần cô không cầu xin tôi vào thì tôi sẽ không vào đâu.” Thịnh Thế Hùng nở nụ cười xấu xa.
Vẻ mặt cậu nhóc ngờ nghệch đáng yêu: “mẹ muốn cầu xin Ba vào đâu thế?”
Lý Triều Kha: “....”
“Tuyệt đối sẽ không có ngày đó đâu, anh đừng có mơ giữa ban ngày.”
Thịnh Thế Hùng nở nụ cười như không, hàm ý sâu xa mà nói: “Hy vọng như cô nói.”
Nghe anh nói như vậy, trong lòng Lý Triều Kha rất không vui. Cứ cảm thấy mình ở trong mắt anh là một nữ lưu manh sẽ chủ động lao tới bất kỳ lúc nào vậy?
Quả nhiên người có suy nghĩ thế nào trong lòng thì cũng nhìn người khác với suy nghĩ như thế.
Lý Triều Kha hậm hực mà oán thầm.
“Tôi đưa con trai đến học viện quý tộc báo cáo trước, buổi tối đến công ty cô đón cô đi ăn cơm.” Thịnh Thế Hùng nói xong thì bế cậu nhóc trực tiếp đi ra ngoài.
Lý Triều Kha đi đến cửa, nhìn Thịnh Thế Hùng và con trai rời đi, trong lòng đột nhiên dấy lên một cảm giác gia đình ấm cúng.
Cô nghĩ cô bị điên rồi, lập tức lắc lắc đầu, đi thay quần áo, cô cũng phải nhanh chóng ra ngoài đi làm thôi.
Trong một căn phòng biệt thự sang trọng khác, Hồ Vy Vy thân là một quý phụ mấy năm gần đây rất có khí thế ở thành phố Cổ, đang thưởng thức huyết yến, nhìn thấy Triệu Đức Tân từ trên lầu đi xuống, lập tức để đồ trong tay xuống, lao vào lòng Triệu Đức Tân, nũng nịu gọi: “Ông xã.”
“Đừng làm loạn, anh sắp muộn làm rồi.”
Triệu Đức Tân kéo bàn tay đang móc lên cổ mình của cô ta ra, ngữ khí lãnh đạm.
Hồ Vy Vy cũng có chút không vui, giận hờn mà nói: “Bây giờ anh đang ở đẳng cấp nào rồi, đi làm muộn một cái thì sá là gì.”
“Ông xã, hay là, buổi sáng đừng đi làm nữa, bộ đồ thủy thủ hôm qua em đặt trên mạng đã đến rồi, em mặc lên đóng vai cho anh xem?”
Triệu Đức Tân nhíu mày, ngữ khí có một tia bực bội: “Công việc anh đã rất bận rồi, em đừng suốt ngày phí tiền vào mấy cái linh tinh, có thời gian thì chi bằng xem nhiều sách chút đi.”
“Ông xã....” Hồ Vy Vy giận dỗi mà giậm giậm chân.
Trong lòng cô ta rất không vui, cứ cảm thấy khoảng thời gian gần đây Triệu Đức Tân lạnh nhạt đi với mình rất nhiều.
Nhưng ngọn lửa trong lòng này lại không dám tùy tiện phát tiết.
Dù sao bây giờ Lý Triều Kha đã về nước, Lý Triều Kha của bây giờ đã không còn giống với Lý Triều Kha vâng vâng dạ dạ chỉ biết khóc lóc kia nữa.
Bây giờ, cô độc lập, xinh đẹp, toàn thân trên dưới đều toát ra một khí tức cuốn hút đàn ông.
Hồ Vy Vy rất lo lắng Lý Triều Kha quay lại, cướp đi Triệu Đức Tân từ trên người cô ta.
“Ông xã, em yêu anh, anh yên tâm đi làm đi, em sẽ ở nhà ngoan ngoãn đợi anh về.” Hồ Vy Vy khom eo, đi đến cửa ra vào, lấy giày ra giúp cho Triệu Đức Tân, ngồi xổm xuống hầu hạ anh ta mang vào.
Triệu Đức Tân không có từ chối, một tay chống lên đầu cô ta, thay giày da.
Lúc đứng dậy ra cửa, nhàn nhạt nói: “Gần đây công ty nhiều chuyện, buổi tối có thể phải tiếp khách hàng, chưa chắc sẽ rảnh về nhà ăn cơm với em đâu.”
“Ông xã, anh vất vả rồi, nhà này, cũng may mà có anh.”
Hồ Vy Vy đuổi theo, ôm lấy Triệu Đức Tân, hôn lên mặt anh ta một cái.
Triệu Đức Tân đẩy cô ta ra chuẩn bị đi ra ngoài, thì bị Hồ Vy Vy kéo lấy cánh tay với vẻ oán niệm: “Ông xã, sáng nay anh còn chưa kêu người ta một tiếng bà xã nữa.”
“Ừm, bà xã.” Triệu Đức Tân qua loa gọi một tiếng, giãy khỏi tay của Hồ Vy Vy, đóng cửa lại.
“Rầm!”
Hồ Vy Vy cảm thấy trên mũi mình để lại một lớp bụi.