Cuồng Tế Vô Song

chương 407: tôi theo anh ta là được rồi!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hôm qua Tô Mộc Phong tham gia thi đấu cờ lệnh, một hồi bị đánh ngất xỉu, nghe nói hôm nay lúc các trưởng lão xuất chiến, Tô Mộc Phong vẫn còn chưa tỉnh lại, Trương Thiên đương nhiên quan tâm cậu ta đầu tiên.

Mọi người ở trong đại điện không ai lên tiếng, Trương Thiên nhíu mày: “Sao vậy? Không phải là Tô Mộc Phong đã xảy ra chuyện gì rồi đấy chứ?”

“Ha ha, lão đại, anh cũng quá coi thường em rồi.

Em có thể có chuyện gì được cơ chứ!”

Đại điện rộng lớn vang lên một giọng nam cao vút và mạnh mẽ, Tô Mộc Phong cũng từ bên trong bước ra!

Trương Thiên quan sát một chút, cả người tràn trề sinh lực nhảy nhót, chắc hẳn không có vấn đề gì cả!

“Quái lạ, cậu không có chuyện gì, sao đại điện lại quạnh quẽ như này? Người khác nhìn vào còn tưởng có tang sự đấy!” Trương Thiên giễu cợt.

Vũ Viêm bày ra vẻ mặt nghiêm túc: “Cút, anh nói ai đang làm tang sự? Chỗ này đường đường là đại điện phái Càn Võ chúng ta!”

Cung chủ nhìn, cảm nhận được uy áp của cường giả!

Vũ Viêm này có quyền uy rất lớn ở Cửu Châu, hơn nữa thực lực cũng vô cùng kinh người, cung chủ Sơ Âm cũng phải kính ba phần!

Cho nên cung chủ có chút kinh sợ!

Thế nhưng Trương Thiên và Tô Mộc Phong hai người bọn họ căn bản không thèm để ý đến…

“Dừng, ông già, chỉ nói ông đôi câu, ông có cần thiết phải như thế không?” Trương Thiên nở một nụ cười khinh bỉ.

Tô Mộc Phong là đệ tử truyền thừa sau cùng, chính là một đứa trẻ được nuôi nấng yêu chiều từ nhỏ, cũng hợp mưu với Trương Thiên quát Vũ Viêm một tiếng.

Cung chủ một mặt kinh ngạc, trong lòng không ngừng suy nghĩ: Hai người này không phải là đệ tử của phái Càn Võ hay sao? Đệ tử mà cũng dám bất kính với tông chủ như thế sao?

Nhưng lời kế tiếp của Vũ Viêm càng khiến tam quan của cung chủ sụp đổ.

Vũ Viêm chậm rãi cố nặn ra vẻ mặt tươi cười: “Ha ha, ta đây không phải là thấy có cung chủ của phái Di Âm ở đây hay sao?”

“Ít nhiều thì cũng phải giữ lại chút thể diện chứ!”

Trương Thiên: “…”

Tô Mộc Phong: “…”

Cung chủ Sơ Âm bất đắc dĩ đầu đầy vạch đen.

Cô ta nghĩ mãi mà không hiểu, vì sao Vũ Viêm trong lời đồn vô cùng nghiêm túc, sao lại có thể khách khí với đám người Trương Thiên như này.

Nếu đệ tử của môn phái mình dám có thái độ như này với cô ta, chắc chắn sẽ bị xử phạt ngay tại chỗ.

Chỉ là cô ta không biết, ở chỗ này Vũ Viêm là người bị hai vị trước mặt đây đánh đuổi, ông ta nào dám sĩ diện chứ?

Vũ Viêm rất nhanh chuyển hướng sang cung chủ, cười nói: “Cung chủ Sở Âm, không ngờ cô đại giá quang lâm, không có đón tiếp từ xa!”

Cung chủ Sơ Âm nói: “Tông chủ Vũ Viêm khách khí rồi!:

“Đương nhiên phải khách khí rồi, tôi nghe Vũ Cửu Đao nói, lần này là phái Di Âm của các cô lấy được lệnh Hào Long, về sau môn phái của cô chính là đệ nhất môn phái ở Cửu Châu này rồi!” Vũ Viêm cười nhạt nói.

Cung chủ Sơ Âm có chút khó xử: “Việc này vẫn là nhờ có đệ tử phái Càn Võ các ông là Trương Thiên giúp đỡ mới có thể lấy được, tất cả công lao đều là nhờ vào các ông.

Vũ Viêm vui vẻ: “Ha ha, đa tạ cung chủ khen ngợi!”

“Nhưng quy củ vẫn chính là quy củ, tôi còn nghe nói cung chủ còn mời phái Càn Võ của chúng tôi một lần nữa gia nhập vào tám môn phái lớn ở Cửu Châu, sau này cần giúp đỡ chuyện gì, cung chủ cứ nói một tiếng!”

“Phái Càn Võ của chúng tôi nhất định sẽ cùng phái Di Âm các cô cùng tiến cùng lùi!”

Cung chủ trực tiếp chắc tay nói: “Cảm ơn tông chủ Vũ Viêm, hy vọng cùng tiến cùng lùi!”

Thực lực phái Di Âm bây giờ còn kém xa thực lực của phái Càn Võ, có thể nhận được sự ủng hộ của phái Càn Võ, chuyện này đối với phái Di Âm mà nói chỉ có lợi chứ không có hại.

Hai vị tông chủ hàn huyên với nhau một phen, Vũ Viêm mới bừng tỉnh: “Không biết cung chủ lần này đến phái Càn Võ của chúng tôi là có chuyện gì?”

Cung chủ Sơ Âm tôn kính đáp lời: “Lần này tôi đến đây, chủ yếu là…”

Trương Thiên cũng không dài dòng, trực tiếp đem chuyện diệt trừ tàn đảng của phái Mộ Ảnh và phái Thanh Minh cùng kế hoạch hành động nói ra hết.

Hơn nữa, tại sao lại gọi cung chủ Sơ Âm đến làm người dẫn đội cũng được Trương Thiên giải thích rõ ràng với trên dưới phái Càn Võ.

Vũ Viêm vỗ tay nói: “Thì ra là thế, thật là quá tốt rồi!”

“Có cung chủ Sơ Âm dẫn đội, phái Càn Võ của chúng ta tuyệt đối sẽ không phải gánh tội danh đồ môn…”

Đám người đại trưởng lão nhấn nút like: “Vẫn là tiểu Thiên nghĩ chu toàn.

Tam trưởng lão: “Đúng vậy, nhất định phải diệt trừ tàn đảng của phái Mộ Ảnh và phái Thanh Minh, tránh giữ lại hậu họa sau này.

Cung chủ Sơ Âm cũng đồng tình với quan điểm này, gật đầu một cái.

Vũ Viêm trầm giọng nói: “Đã như vậy, phái Càn Võ của chúng tôi sẽ phái Trương Thiên và Tô Mộc Phong xuất chiến, đi theo cung chủ Sơ Âm cùng nhau tiêu diệt tàn đảng của phái Mộ Ảnh…”

Các vị trưởng lão và mọi người có mặt đều đồng loạt gật đầu tán thành.

Trương Thiên đương nhiên cũng không có ý kiến!

Lần này mục đích chủ yếu là tiêu diệt tàn đảng của tổ chức Hừng Đông, Trương Thiên nhất định sẽ đi, đồng thời cũng phải xem xem có cơ hội gặp lại Gia Cát Khôn không…

Chỉ là, cung chủ Sơ Âm có chút bối rối, nói đến cuối cùng cũng chỉ có ba người xuất chiến?

Nói thế nào thì cũng là đi hàng phục người của hai môn phái đấy!

Cung chủ Sơ Âm khó xử nhìn về phía Vũ Viêm: “Tông chủ Vũ Viêm, chỉ phái hai người bọn họ xuất chiến thôi sao? Đối tượng mà chúng ta muốn hàng phục là người của hai môn phái đấy.

“Ha ha ha!”

Vũ Viêm cười, các trưởng lão ở trong đại điện cũng cười.

Vũ Viêm thẳng thắn nói: “Cung chủ, cô yên tâm đi, hai người này đi là được rồi, không cần phải tìm thêm người nữa đâu!”

“Nếu cả hai người bọn họ mà còn không xử lý được, thì dù có phái thêm đệ tử khác đi cũng vô ích…”

Các trưởng lão gật đầu: “Đúng, chính là đạo lý này!”

Cung chủ Sơ Âm vẻ mặt nghi hoặc, thế nhưng cũng không nói thêm gì nữa.

Vũ Viêm phân phó: “Cung Nhu, con là con gái, đi sắp xếp một căn phòng thượng hạng cho cung chủ ở lại.

Ngày mai để cô ấy dẫn Trương Thiên và những người khác xuất chiến chinh phạt đám người phái Mộ Ảnh!”

“Vâng, tông chủ!” Cung Nhu nhận lệnh.

Cung chủ lúc này mới lắc đầu, đơn thuần nói: “Tông chủ Vũ Viêm, không cần phải sắp xếp phòng đâu, tối nay tôi đi theo người này là được rồi.

Cô ta vươn ngón tay chỉ vào Trương Thiên.

Hả?

A?

Mọi người có mặt đều ném đến ánh mắt khác thường, ngay cả Tiểu Lục cũng không ngăn nổi tính tò mò.

Đám người đại trưởng lão cười trộm, còn nhao nhao giơ ngón tay cái cho một nút like.

Tam trưởng lão thấp giọng nói: “Tôi biết cái tên khốn kiếp này là một tên đàn ông cặn bã mà, mới có một đêm mà đã hạ gục cung chủ phái Di Âm.

Hừ, tôi nhất định phải chăm sóc tốt cho Cung Nhu của tôi!”

Quay người liền nhìn chằm chằm vào Cung Nhu nói: “Con đã nhìn thấy bộ mặt thật của cái tên khốn này chưa? Về sau đừng có dính vào cậu ta nữa!”

Hai mắt Cung Nhu mở lớn nhìn chằm chằm Trương Thiên, trong lòng có chút không vui.

Vũ Viêm cười xấu xa: “Thú vị, các người dù sao cũng là người trẻ tuổi, ở cùng một chỗ giao lưu thêm cũng là chuyện tốt, vậy Trương Thiên, đêm nay cậu cố gắng hầu hạ cung chủ cho thật tốt!”

Phi!

Sắc mặt Trương Thiên đen kịt, hầu hạ ai?

Ông đây là người có vợ rồi đấy!

Trương Thiên biết lý do cung chủ Sơ Âm muốn ở lại bên cạnh mình, chẳng phải là vì muốn cùng mình đi siêu âm B, bây giờ sợ mình sẽ chạy trốn hay sao?

Đến nỗi thành như thế này…

Trương Thiên một mặt xấu hổ: “Cung chủ, cô đêm nay nghỉ ngơi cho thật tốt, tôi cũng không chạy được, cô cần gì phải đi theo tôi?”

Cung chủ căn bản vốn không hề hay biết chuyện này có gì không ổn, ngược lại lạnh giọng nói: “Không cần, bản cung đi theo anh là được rồi.

“Hơn nữa tôi nói cho anh biết, trước khi chưa làm xong chuyện kia, anh đừng mơ thoát khỏi bản cung!”

Lời này vừa nói ra, khiến mọi người có mặt ở hiện trường chấn động.

Mọi người thật sự không nhịn nổi muốn giơ ngón tay cái lên, cho tên đàn ông cặn bã Trương Thiên thái sư này bão like.

Lại có thể khiến cung chủ Di Âm nổi tiếng lạnh lùng vô tình, bám dính không rời làm chuyện sao?

Trong mắt rất nhiều đệ tử cũng hiện lên sự sùng bái! Quỳ phục!

Trương Thiên: “…”

Anh lười phải giải thích…

Vũ Viêm vỗ tay: “Được rồi, người đâu, đêm nay chuẩn bị một phòng thoải mái nhất cho Trương Thiên và cung chủ Sơ Âm, để bọn họ nói chuyện…À, làm chuyện!”.

Truyện Chữ Hay