Chương
Người này thật sự sợ rằng thế gian còn chưa đủ loạn.
Thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ biến sắc, thấp giọng gầm lên, rất sợ kinh động đến thần thú bảo vệ này: “Dạ Mặc Uyên, ngươi muốn cô ta chết sao?”
“Trận pháp này là vô cực âm dương trận, muốn phá giải nó trừ phi dùng nội lực cực mạnh trực tiếp oanh kích vào mắt trận, nếu không thì vô phương phá giải. Phó tộc trường Tư Không không phải rất tinh thông trận pháp sao, ngươi hỏi phó tộc trưởng Tư Không một chút liền biết ngay”.
Thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ liếc nhìn phó tộc trưởng Tư Không.
Phó tộc trưởng Tư Không cau mày.
Bình thường muốn đối phó với âm dương vô cực trận quả thật chỉ có thể dùng nội lực cao thâm oanh kích mắt trận.
Nhưng thật sự ông ta cảm thấy trận pháp này không giống với âm dương vô cực trận.
Phó tộc trưởng Tư Không có nghi hoặc trong lòng nhưng Dạ Mặc Uyên cũng không cho ông ta nhiều thời gian suy nghĩ.
“Ầm…”
Trận pháp bị phá vỡ, thác nước bên dưới cũng dậy sóng.
Rất nhanh, những gợn sóng đã biến thành lốc xoáy, một luồng khí tức đáng sợ từ bên dưới đầm nước tản ra.
Lốc xoáy giống như lối vào địa ngục, cứ như thể có một ác quỉ từ bên trong đang chậm rãi thoát ra.
Tuy rằng ác quỷ chưa nổi lên trên mặt nước nhưng cũng đã khiến cho người ta bủn rủn tay chân.
Thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ cùng phó tộc trưởng Tư Không biến sắc.
“Sát khí mạnh mẽ quá, con thần thú bảo vệ này đã đạt tới cảnh giới gì vậy?”
Bọn họ là cao thủ cấp .
Bọn họ vô cùng sợ hãi khi đối mặt với lốc xoáy đó. Chẳng lẽ thứ bên dưới lại là mãnh thú cấp ?
Trong khoảnh khắc bọn họ thất thần, Dạ Mặc Uyên đã nhanh chóng lấy được long châu.
Cùng lúc đó, cơ thể của Cố Thanh Hy đã giống như một con cá chạch, ngay lập tức luồn lách thoát ra.
Tuyết Dạ và Tư Không phản ứng ngay lập tức, một người đuổi theo bắt Cố Thanh Hy, một người đi đoạt lấy long châu.
Nhưng một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Chỉ nghe tiếng long ngâm, từ bên dưới đầm nước có một con băng long xuất hiện ngâm lên những thanh âm phẫn nộ.
Còn băng long này dài hàng chục thước, toàn thân mộc đầy vảy cứng, có bốn móng vuốt khổng lồ.
Băng long phun ra một thác nước, thác nước nhanh chóng hóa thành nọc độc hướng về phía mấy người Dạ Mặc Uyên.
Dạ Mặc Uyên ngay lập tức ném long châu cho phó tộc trưởng Tư Không.
Phó tộc trưởng Tư Không bắt lấy nó theo bản năng.
Sau khi bắt được nó, ông ta lập tức hối hận.
Bởi vì con băng long đã ngay lập tức quay sang tấn công ông ta.