Tay của tôi cực nhanh bị anh ấy nắm lấy, thấy anh ấy càng lúc càng gần tôi trong gang tấc. Vào khoảnh khắc môi chuẩn bị chạm vào môi tôi, tôi lập tức nghiêng đầu. Toàn thân của tôi chỉ có đầu là có thể động. Vào lúc tôi nghiêng đầu đi, môi của anh ấy cũng nghiêng theo, đặt trên tai của tôi, nhẹ giọng nói.
Hướng Lăng Khiêm: “Tình Thiên, em phối hợp với anh một chút, làm một bộ dáng.”
Tôi thấy tinh quang trong mắt anh ấy, trong phòng có tiểu quỷ, bọn chúng đều là vũ khí giám thị của Hướng Phong. Học trưởng không phải là thực lòng tôn trọng Hướng Phong, mà là đang giấu nghề, tìm kiếm cơ hội để báo thù Hướng Phong. Tôi lập tức hiểu được ý tứ của anh ấy, đầu không nghiêng nữa.
Anh ấy càng ngày càng gần tôi, mà tất cả những tiểu quỷ đang hít hương cũng thấu họp lại. Ở một khắc cuối cùng, học trưởng lập tức búng nắp hồ lô, đem thu hết tiểu quỷ vào. Không còn tiểu quỷ nữa, trong phòng trở nên an tĩnh hơn nhiều.
Hướng Lăng Khiêm: “Bên trong cô nhi viện này không có người sống, đều chết hết rồi, biến thành tiểu quỷ bị nuôi dưỡng.”
Cô nhi viện Phúc Tinh là chính phủ đầu tư xây dựng, hôm nay trở thành hang ổ của tiểu quỷ, bên trên không quản sao? Những đứa trẻ đó chết rồi a, quy mô lớn khẳng định sẽ bi phát hiện a!
Hướng Lăng Khiêm: “Hướng Phong nuôi dưỡng tiểu quỷ, có một số quỷ có thể hóa thành hình người, cũng không biết ăn cái gì mà có thể đi lại dưới ánh mặt trời. Bên trên phái người tới kiểm tra, nhưng đều cho rằng những đứa trẻ đó chưa chết. Hướng Phong lại càng lợi dụng cô nhi viện để xin phía trên trợ cấp tiền bạc. Tiền bạc trong túi của ông ta rất nhiều. Tầng cấp cao của tập đoàn Hướng thị đều là người của ông ta, ngày hôm nay anh đã bị trở thành một con rối.”
Hướng học trưởng rủ rỉ nói, biểu tình bình thản, âm thanh cũng rất vững vàng. Nhưng mà tôi có thể tưởng tượng, anh ấy đã trải qua những đau khổ như thế nào mới có thể bình tĩnh được như vậy.
Tôi: “Học trưởng, tại sao Hướng Phong lại muốn em phải gả cho anh?”
Hướng Lăng Khiêm: “Kiềm chế Dị Tư Ẩn và Tịch Hoa. Tình Thiên, cho dù em có yêu Dị Tư Ẩn hay không. Đứa nhỏ trong bụng em cũng không thể sinh. Anh đưa em đi nhìn một người.”
Nói xong anh ấy bước ra phía ngoài cửa, lớn tiếng gọi.
Hướng Lăng Khiêm: “Chú, cháu đưa cô ấy đi gặp người.”
Cửa tự động mở ra, mà tôi thì có thể cử động rồi. Hướng Phong trước khi ròi đi nói với Hướng học trưởng ‘tiếp theo làm gì có biết không?’ Thì ra, Hướng Phong để cho anh ấy khuyên tôi đừng sinh quỷ thai.
Tôi bị Hướng học trưởng đem tới bên một cây đại thụ ở phía sau cùng của cô nhỉ viện. Một cái cây rất bình thường, không có bất kì dị thường nào.
Hướng Lăng Khiêm: “Bên trong chôn một người phụ nữ, chết thảm thương.”
Dứt lời, anh ấy đánh ba cái vào cây, vỏ cây run rảy, không bao lâu sau thì bay ra một đoàn khói trắng. Làn khói trắng giống như một người phụ nữ, xuất hiện trước mặt của tôi. Nhưng là, làm tôi hoảng sợ chính là người phụ nữ này toàn bộ phần bụng đều bị cắt bỏ rồi, trên dưới của cô ấy bị chia ra!
Người phụ nữ ấy không thể nói chuyện, nhưng khi cô ấy nhìn thấy tôi lập tức trở nên điên cuồng, vọt mạnh về phía tôi. Khi cô ấy chuẩn bị đụng vào tôi thì bị ngọc bội ảnh hưởng, cả người bị bật ngược lại. cô ấy nhận thương tổn cực lớn, khóc gào chui vào trong cây.
Tôi: “Khi cô ấy chết bị người ta cắt đi phần bụng sao?”
Hướng Lăng Khiêm: “Trước đây, cô ta làm việc trong ngành khóc tang, sau đó bị một lệ quỷ quấn lên, sinh hạ quỷ thai. Đứa nhỏ không thể sinh tồn, sinh quỷ thai cũng tựa như cắt bụng, sẽ chết. Mặc dù hóa thành hồn phách cũng chỉ có thể ở dưới gốc cây mà không thể lập bia. Quỷ ảnh cũng không thể giống như quỷ bình thường có thể bay qua bay lại.
Trái tim của tôi níu chặt, mỗi người sinh quỷ thai đều như vậy sao? Cô ấy là bị lệ quỷ quấn lên. Dị Tư Ẩn không phải là lệ quỷ, huống hồ, tôi và Dị Tư Ẩn trước đây là vợ chồng, việc sinh con cũng sớm được âm phủ tán thành.