Khi nhìn thấy sương trắng, tôi không nghĩ gì nhiều, trực tiếp nang tay lên đánh tan, trong tay không có bất cứ một thứ gì. Tại sao những tiểu quỷ này lại bị dọa chạy trốn vào trong hồ lô rồi? Chính tại lúc này, tôi nghe thấy Hướng Phong ho khan một tiếng, ánh mắt của ông ta giống như có như không nhìn tôi.
Tôi cẩn thận quan sát ánh mắt của ông ta, cuối cùng phát hiện tầm mắt của ông ta dừng lại trên cổ tôi. Tôi lập tức ý thức được đó là miếng ngọc bội trên cổ tôi, là miếng ngọc bội mà Viên nãi nãi xin ở chỗ của Tổ Sư Gia, tôi và Viên Doanh mỗi người một miếng.
Hướng Phong: “Miếng ngọc bội này của cô lai lịch rất lớn.”
Tôi: “Ông lao lực tâm tư tìm tôi tới đây là muốn làm gì?”
Lúc này ông ta cười một tiếng, rồi đột nhiên khoát tay để Hướng Lăng Khiêm bước tới.
Hướng Phong: “Có thể làm gì, đứa cháu trai này của ta thích cô. Minh hôn quấn trên người cô đã bị giải trừ, cho nên có thể gả đi bình thường rồi.”
Ông ta tìm tôi tới chính là vì chuyện này, nhưng tôi không thể gả cho anh ấy được!
Tôi: “Ông và tôi không có bất kỳ quan hệ gì, cũng không phải trưởng bối của tôi. Tôi gả cho ai cũng không cần ông phải nhọc lòng.”
Nói xong, tôi lập tức nhìn về phía Hướng học trưởng, anh ấy biểu tình thản nhiên, dường như những lời tôi nói đã sớm nằm trong dự liệu của anh ấy.
Hướng Phong: “Tiểu nha đầu nhanh mồn nhanh miệng, cô sinh hạ quỷ thai thì sẽ chết, có biết không? Chỉ có thể dùng thân thể nam thuần dương mới có thể cứu cô. Một người đàn ông như vậy và một người phụ nữ thuần âm khan hiếm như nhau. Đừng bị quỷ mê hoặc, tới sau cùng cũng không biết vì sao mình lại chết đâu.”
Ông ta nói đường đường chính chính, có một số người so với quỷ còn đáng sợ hơn.
Tôi: “Tôi có một vấn đề muốn hỏi ông.”
Hướng Phong: “Hỏi.”
Tôi: “Tại sao ông lại ở cô nhi viện Phúc Tinh? Tại sao lại nuôi nhiều quỷ như vậy, hơn nữa trên người mỗi tiểu quỷ đều có oán khí?”
Hướng Phong: “Vấn đề của cô thật nhiều, nhưng tôi chỉ có một đáp án đó là: Tôi là đạo sĩ.”
Một câu đạo sĩ đã vứt bỏ đi hết sự thanh sạch, chính vì là đạo sĩ nên mới nuôi tiểu quỷ. Trong cô nhi viện mỗi năm cô nhi chết rất nhiều, hóa thành tiểu quỷ thì ông ta tới thu, cho nên ở trong cô nhi viện cũng là bình thường.
Tôi: “Đạo sĩ phân ra rất nhiều loại, ông có xứng đáng với từ ‘đạo sĩ’ này không? Tại sao đạo sĩ lại tồn tại, chính là bởi vì loại trừ ác quỷ, vì chính nghĩa mà tới, còn ông thì sao?”
Lời của tôi chọc giận ông ta, ánh mắt của ông ta trầm xuống, âm âm nhìn tôi. Một lát sau, ông ta khôi phục lại sắc mặt bình thường, thậm chí nheo mắt lại.
Hướng Phong: “Lăng Khiêm qua đây, con có muốn cưới Tô Tình Thiên không?”
Tôi nhìn Hướng học trưởng bước tới, thần sắc lộ vẻ tiểu bối tôn trọng trưởng bối. Tôi không hiểu, rõ ràng là thù giết cha mẹ, tại sao vẫn tôn kính như thế này? Rốt cuộc học trưởng nghĩ như thế nào, tại sao lại không thông qua pháp luật, đem kẻ thù ra công lý?
Vào lúc tôi đang hoài nghi, tôi nghĩ tới Viên nãi nãi từng nói với tôi, ghi âm không thể đưa ra ánh sáng, Chu Tiên tạm thời không thể động vào. Tôi phát hiện, pháp luật là một lĩnh vực không thể chạm tới. Người, quỷ, đạo sĩ.
Hướng Lăng Khiêm: “Con muốn cưới cô ấy.”
Bôn chữ trong trẻo mà kiên định truyền tới, tôi lập tức ngẩng đầu nhìn học trưởng. Anh ấy từ trước tới giờ đều quan tâm chăm sóc, không phải là người thích ép buộc bất cứ kẻ nào, tại sao…
Hướng Lăng Khiêm: “Tình Thiên, em không thể gả cho quỷ, càng không thể chết.”
Dứt lời, anh ấy bước từng bước gần về phía tôi. Tôi nhìn mặt anh ấy, rõ ràng là không có biến hóa gì, nhưng tôi lại cảm thấy xa lạ. Chu Tiên thay đổi, lẽ nào Hướng học trưởng cũng thay đổi rồi sao? Chính tại lúc anh ấy muốn ôm tôi, bước chân của tôi liên tục lùi về sau, tới cuối cùng lại không động nữa.
Hướng Phong: “Cô ta bị đinh trụ rồi, ta ra ngoài, tiếp theo làm như thể nào, Lăng Khiêm, con hiểu rõ chứ.”
Hướng Lăng Khiêm: “Con hiểu rõ, chú!”
Tôi không thể động đậy. Chú của học trưởng rất nhanh liền đi ra ngoài, bên trong phòng chỉ còn tôi và Hướng Lăng Khiêm và vô số những tiểu quỷ đang hít hương.
“Yo, muốn hôn mỹ nhân rồi phải không?”
“Không phải là hôn đi, cảm giác như muốn ăn luôn mỹ nhân, thịt của cô ta thật thơm, nhưng cô ta đeo pháp ngọc, chúng ta không thể tới gần. Nhưng Hướng Lăng Khiêm là người, anh ta có thể tới gần, tùy ý nhào nặn.”
Âm thanh bàn luận của tiểu quỷ hỗn độn trong không trung, không ngừng truyền tới. Tôi nhìn học trưởng đang tới gần. Lúc này, hô hấp của tôi đang dồn dập, anh ấy sẽ làm gì với tôi?