Quả đúng như lời anh nói,ly thứ hai cô có quyền được chọn nước ép và rượu vang,đương nhiên lựa chọn của cô là nước ép rồi.
- Quả nhiên là tiệc của người nhà giàu ha,đến ngay cả nước ép cũng ngon đến lạ!
Câu nói ngây thơ của cô làm hắn lắc đầu cười ngao ngán, nước ép chỗ nào mà chả giống nhau chỉ khác mỗi nguyên liệu và cách làm ra sản phẩm mà thôi.
Đương nhiên là những nơi có nguyên liệu sạch thì chất liệu thu lại được sẽ hảo hạn hơn rồi.
- Và xin mời mọi người hãy hướng mắt lên đây để chào đón nhân vật chính của chúng ta,cũng là người đứng ra tổ chức bữa tiệc này Triết Tổng,chủ tịch tập đoàn Hoan Phan!
Tiếng MC trên sàn cất lên,ngay sau đó là những con mắt và những tràng pháo tay nhiệt tình của mọi người trong buổi tiệc.
Cô cũng theo đám đông mà nhìn sang nơi đang là tâm điểm của sự chú ý.
Bỗng nhiên cô mở trừng con mắt ngạc nhiên,dường như không tin vào mắt mình.
Bởi người đang đứng trên đó,mang cương vị là chủ tịch tập đoàn Hoan Phan lại chính là người con trai khi nãy đến bắt tay với cô.
Tập đoàn Hoan phan là tập đoàn sản xuất và tung ra những mĩ phẩm lớn, được rất nhiều người ưa chuộng và mến dùng.
Tất tần tật cách chuỗi cửa hàng,công ty lớn nhỏ hay ngay cả những chi nhánh đồ mĩ phẩm cũng có mặt hàng của Hoan Phan.
Tập đoàn mĩ phẩm lớn nhất nhì châu Á và lan ra toàn thế giới,thử hỏi để vươn mình đến vị trí này thì Triết tổng là con người ra sao,quá xuất sắc phải không?
Thấy cô nhìn Triết Quý một cách ngạc nhiên và đầy ngưỡng mộ,trong lòng anh bỗng trở nên ghen tị,xì mấy thành tích này có sao đâu chứ anh cũng có một đống thành tích đó thôi,có mấy cái còn nổi hơn Triết Quý.
Một lúc sau khi vào giữa bữa tiệc, anh bỗng nhiên có cuộc gọi,vì bên trong rất ồn ào nên anh đành phải ra ngoài nghe nhìn lại phía cô,cô ngốc như vậy ở đây nhiều người lỡ như chạy linh tinh rồi lạc mất thì sao?
- Tôi có điện thoại,trong này ồn quá nên phải ra ngoài nghe.
Cô đứng im ở đấy đừng chạy lung tung.
- Aiz, tôi biết rồi anh đi đi làm như tôi là trẻ con vậy!
Cô bĩu môi nhìn theo dáng lưng anh rời đi,kể ra nhìn lại anh cũng có nét đẹp trai đấy chứ.
Ở anh hội tụ đầy đủ các lĩnh vực từ cả vẻ ngoài đến tri thức,sự giàu có và quyền lực gái nào mà được anh để mắt tới quả là may mắn.
Gạt bỏ mấy suy nghĩ đó cô tiện tay cầm lấy một chiếc bánh ngọt,không hiểu do tay nghề đầu bếp hay vì lý do gì mà chiếc bánh nó ngon đến lạ thường.
Đang một mình ăn bánh,bỗng nhiên có tiếng nói đằng gọi mình.
- Cô Ngụy !?
- H....ha,anh là chủ tịch Hoan Phan người vừa phát biểu ban nãy sao!?
- Phải là tôi đây!
Hoá ra người gọi cô là Triết Quý,chỉ tịch tập đoàn Hoan Phan mà ban nãy mới phát biểu, một lần nữa cô lại ấn tượng bởi đối phương, rất cao ráo nhìn chung có lẽ còn cao hơn anh mấy phân nữa.
Giọng nói ấm áp,nụ cười hiền cử chỉ nhẹ nhàng cô cảm nhận được khí ấm áp khác xa hoàn toàn khi ở với anh.
- Hoá ra anh là bạn của Lâm tổng sao?
- Hầu như những người trong ngành đều là bạn của chúng tôi,chỉ là có người thân có người xã giao thôi!
- Vậy......
- Đương nhiên là tôi đối với Lâm tổng là bạn tốt rồi!
Triết Quý biết câu hỏi của cô là gì vậy nên không cần cô lên tiếng hỏi,cậu ta đã kịp trả lời trước.
Cô khẽ cười ngây ngô hỏi:
- Tôi thấy Lâm tổng rất được người săn đón!?
- Đương nhiên,cậu ta là nhân vật lớn và có quyền lắm đấy.
Vốn gia tộc của cậu ta từ trước giờ vẫn vậy mà.
Quả nhiên là như vậy,ai bảo "không ai giàu ba họ,không ai khó ba đời".
Đấy là đối với nhà nào chứ đâu phải nhà anh,từ trước tới nay đều như vậy,vẫn ở trên đỉnh cao mà chẳng ai có thể san bằng.
Sau khi anh nghe điện quay trở về,thấy cô với Triết Quý đang nói chuyện vui vẻ với nhau trong lòng bỗng có chút ghen tuông.
Liền đi thẳng tới chỗ hai người họ.
- Chủ tịch tập đoàn Hoan Phan,sao lại hạ mình xuống đây nói chuyện với chúng tôi thế này!?
- Anh nói quá rồi,tôi mới là người may mắn được tiếp chuyện với anh đấy thôi.
Hai con người cao vạn vỡ đấy đứng đối mặt với nhau,cô như là con người nhỏ bé đứng ở giữa hai bức tường vững chắc.
Tuy cả hai đều mỉm lên nụ cười nhưng không khí vốn khác xa nụ cười,nó giường như là một sự căng thẳng nào đó giữa hai người đàn ông.
- Ta về thôi.
- Buổi tiệc đang vui,vì anh mà cô Ngụy phải về sao?
Nhìn nhau chán rồi,anh tính nắm tay cô ra về bỗng nhiên Triết Quý nắm tay giữ cô ở mỗi tay mỗi người,không khí càng căng thẳng hơn khi hành động này tập chung được rất nhiều con mắt,ai cũng đổ dồn vào phía cô.
- Ôi trời Triết tổng và Lâm tổng đang giành nhau một người phụ nữ sao?
- Không phải chứ,cô ta là ai vậy.
Sao đến cả Triết tổng và Lâm tổng cũng muốn có được cô ấy!
- Chắc là do vẻ ngoài xinh xắn,cô ta đẹp thế kia mà!!!!!
Thấy mọi người bàn tán cô ngại ngùng mà vung tay tách hai người kia ra.
- Được rồi, bữa tiệc này cũng không hợp với tôi cho lắm,nên đi về thôi.
Nghe vậy anh chưng ra vẻ mặt đắc ý,kiêu ngạo nói:
- Ừm hửm,tạm biệt nhé Triết Tổng!
- Chúng ta còn gặp lại,cô về an toàn nhé - Triết Quý vui vẻ bắt tay cô.
Dường như Triết Quý không muốn để tâm gì đến anh,cậu ta cởi mở bắt tay cô trước khi ra về.
Trên đường về,cô hướng nhìn ra bên ngoài cửa xe thành phố thật đẹp,mộng mơ và tráng lệ.
- Có đói không?
- Hả....,Không đói!
- ừm!
- À đâu,nhà anh còn mì gói chứ?
Nét mặt có vẻ nhăn lại vì câu hỏi này:
- Giờ này còn ăn mì gói,chẳng có chút dinh dưỡng nào hết.
- Có sao đâu,bình thường ở cùng ba với dì tôi ngày ăn ngày không à.
Bỗng nhiên anh nghiêng đầu nhìn cô,biết mình đã lỡ nói ra chuyện gì liền lắc đầu biện minh :
- Ý tôi là tôi dễ ăn lắm,tôi ăn cái gì cũng được,miễn là no.
Anh ngồi im lái xe chẳng quan tâm hay phản hồi đến lời cô nói.
Đến một đoạn cua,anh cua thẳng xe khiến cô bị ngả sang hẳn một bên.
- Này,anh có biết lái xe không?
- Ừm sao cũng được,xuống xe đi.
Chưa kịp để cô nói lại miếng nào,cô đã nhìn thấy trước mắt mình là một quán ăn nhỏ nhưng được trang trí khá độc đáo.
- " Mì bát sứ" hả?
- Cô bảo thích ăn mì gói mà,ít ra ăn mì cũng phái có chất một chút chứ.
Nói xong anh quay người đi vào quán,cô thấy vậy mà cười mừng thầm.
Bỗng nhiên người này cũng dễ thương ra phết.
Bước vào quán,nó khác xa với bên ngoài, ấm cúng đến lạ cùng.
- Chào mừng quý khách,quý khách gọi món gì đây.
- Cho tôi mì sốt bò Tứ Xuyên nhé!
- mì sốt hoa trứng!
- Được thôi món sẽ được lên ngay ạ.
Sau khi ghi chép lại những món mà cô và anh gọi, người phục vụ lùi đi để làm món ăn cho hai người.