Quả nhiên là bữa tiệc của giới thượng lưu có khác, nơi tổ chức bữa tiệc là một tòa nhà cao ốc lớn.
Không những thế mà nó còn nằm ở tầng cao nhất nơi có một phòng ốc tròn xung quanh bốn bể là tấm kính trắng dày từ trên cao có thể nhìn xuống một thành phố rộng lớn lên đèn lấp lánh biết bao.
- Woa, đẹp thật đấy!
Với con người thấp cổ bé họng như cô thì việc ngỡ ngàng và ngạc nhiên khi nhìn thấy nó là điều rất bình thường.
Nhưng cũng quả nhiên là những người có tiền, vì anh là khách mời nên thay vì để xe ở ngoài thì nay hắn được tiến thẳng vào ngay giữa trong sân tới sảnh chính của toà nhà.
Khi xuống xe có người tiếp đón có người đưa xe vào đúng vị trí mà không cần tự làm, điều này cô chỉ nhìn thấy ở trong phim nay tận mắt chứng kiến thật vui biết bao.
theo chỉ dẫn anh và cô đi lên tầng cao nhất nơi tổ chức bữa tiệc.
Từ bên ngoài nhìn vào cô đã cảm thấy nó nguy nga lắm rồi Ai ngờ khi bước vào trong nó vượt xa tưởng tượng của cô, nó lấp lánh tráng lệ giống như trong những buổi tiệc hoàng gia vậy.
Rất nhiều người họ đều diện cho mình những trang phục đất đỏ cao sang.
Nhiều món ăn được chế biến từ những sơn hào hải vị ngay cả những chiếc bánh ngọt đều được làm với loại nguyên liệu hảo hạn nhất.
- Lâm Hoàng, không ngờ anh có thời gian tham dự những bữa tiệc như thế này!
Bỗng nhiên từ đằng sau có một giọng nói cất lên, cả hai người quay đầu nhìn lại.
Là một người con trai chọc tuổi anh chỉ mới mặt đối mặt mà thôi cô cũng cảm nhận được sự giàu có và kiêu hãnh của đối phương.
Để ý thấy trên chiếc cà vạt của người đó có biểu tượng chữ " HP" được thiết kế nối vào nhau biết được điều đó cô nhận ra đó là người của Hoan Phan.
Hoan Phan không phải là công ty mà ngày mai cô cùng xuyễn Chi tới phỏng vấn hay sao.
Nhất thời cô nảy ra ý định làm quen trước để lỡ nếu may mắn cô trúng tuyển thì hai người thành đồng nghiệp cũng nên.
- Lâu lâu cũng nên đổi gió!
- Haha....!Còn vị này là? - Nhìn sang Kiều Vy hỏi.
- Tôi là Ngụy Kiều Vy,bạn cặp của Lâm tổng.
Cô đã xem rất nhiều thể loại phim như thế và việc nhìn thấy một người mới như cô họ sẽ không khỏi tò mò mà hỏi rằng mình là ai.
Tuy đã biết được điều đó nhưng cô không ngờ rằng nó lại đến nhanh đến vậy,nhanh trí liền nghĩ thoáng qua vài câu trả lời mà thôi.
- Đây là có chút quà bên PY chúng tôi muốn tặng cho Chủ tịch Hoan Phan mong rằng anh không chê.
- Tiến tới đưa hộp quà.
- Cảm ơn Trọng Tổng, năm nào cậu cũng đến ha!
- Ừm hửm,mấy năm trước tôi đi đại diện, còn năm nay đi canh bà chủ với ông chủ!
Không khó ngạc nhiên khi Trọng Vũ cũng xuất hiện ở đây, bởi địa vị và gia thế của Trọng Vũ cũng không thể xem thường được.
Nhưng câu nói của Trọng Vũ gây khó hiểu cho đối phương và cả cô lẫn anh nữa, ba con mắt đủ dồn vào một phía Nhìn ngây người cần một lời giải thích từ Trọng Vũ.
Thấy vậy cậu chỉ lắp bắp giải thích:
- ý.....!ý tôi là tôi cũng có giấy mời, chẳng nhẽ không được tham gia sao?
- À được chứ......!Vào trong thôi,sắp đến giờ rồi!
Việc Trọng Vũ nói tới quản bà chủ ,ông chủ là bởi vì trước giờ cậu ta đâu thấy sếp của mình đề cập tới chuyện bạn gái hay người khác giới nào đâu, có nhiều lúc Cậu còn sinh nghi tới giới tính thật của sếp mình nào mà ngờ đùng một cái anh lại có bạn cặp với mình.
Thôi nhưng dù sao cũng tránh được tai hoạ.
Khi mọi người ổn định người dẫn chương trình mới bắt đầu nói:
- Chào mừng quý vị đến với bữa tiệc gặp hàng năm của Hoan Phan.
Chúng Tôi rất lấy làm vui mừng khi năm nay các vị khách quý đều họp mặt đủ cả đặc biệt hơn hết bữa tiệc lần này có sự góp mặt của một nhân vật mà hiếm khi chúng ta có cơ hội gặp mặt không ai khác chính là Lâm tổng.
Lời MC vừa mới kết thúc ánh đèn từ đâu đó chiếu thẳng vào vị trí ngồi của anh và cô.
Những tràng pháo tay được cất lên phấn khích.
Cô còn chẳng hiểu thật sự thân phận của anh lớn tới mức nào mà được mọi người sắp đón và tôn vinh tớ vậy.
- Vậy buổi tiệc chúng ta chính thức được diễn ra mời các vị khách quý cùng thưởng thức bản đồ ăn, âm nhạc và những chai rượu hảo hạn của chúng tôi!
Mọi người vỗ tay chúc mừng ngay sau đó một hàng nhân viên người nào người đấy bê theo mình là vài ly rượu vang để ra mời khách.
Vì cô không uống được rượu mà nhẹ nhàng từ chối, nhưng theo lệ của bữa tiệc ly nước đầu tiên để bắt đầu nhập tiệc là người nào người nấy cũng phải uống hết một ly rượu đầu.
Nên bất đắc dĩ,cô phải nhận lời.
- Không uống được tôi uống giúp - Cầm lấy ly rượu của cô.
- Ơ....Nhưng!
Chưa kịp để cô phản ứng gì thì anh đã uống cạn cả hai ly là Ly của anh và ly của cô.
Cô thấy như vậy là không nên bởi nếu như tử lượng của anh yếu thì sao.
Những người có tử lượng yếu thì không phải hai ly mà ngay cả một ly cũng đủ để mệt rồi.
- Không....!Anh không cần phải vậy đâu !
- Ly thứ hai là có nước ep rồi.
- Đ...!được rồi!