Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

chương 21: phản công trưởng lão

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đau đớn là toàn bộ cảm giác của ta trong thời gian này. Thường thường là trái tim yêu thương bị một hồi quặn đau đánh thức ta dậy. Sau đó lại bị cơn đau mãnh liệt hơn tập kích dẫn đến hôn mê bất tỉnh. Ta cứ tỉnh tỉnh mê mê như vậy, lại không ngừng bị những cơn đau nhức bạo hành. Cho nên, lúc ta lại có thể có lực khí để nói chuyện được, ta rốt cuộc phun ra câu nói bị nghẹn nơi ngực lâu nay.

“Ta thọc, nổ hoa cúc của ngươi-!”

Lúc ấy, Tiểu Chu Tước đang đỡ ta nằm xuống. Mà sư phụ vừa lúc ấy đang cầm một bình thuốc đi vào, vừa kịp nghe một tiếng thanh thúy khoái lạc, bình thuốc trong tay sư phụ té rớt xuống đất, hắn trợn to mắt – rất hiếm gặp nha – giật mình nhìn ta.

“sư phụ, ngươi xem! Cuối cùng Nhị Nữu cũng tỉnh lại rồi!” Tiểu Chu Tước hưng phấn hồi báo sư phụ.

Ta nghi hoặc nhìn biểu hiện quá khích của sư phụ, thử dò hỏi: “Sư phụ, người…có phải có quen biết với Thánh Nữ đời thứ nhất hay không?”

Sư phụ nghe xong câu hỏi của ta, hai mắt ti hí trợn to lập tức tràn ngập sợ hãi, phảng phất như đang nhớ lại chuyện gì kinh khủng khác thường nào, sau đó khóe mắt ánh lệ, điên cuồng lắc đầu, lẩm bẩm nói: “Không nhớ, không nhớ, tuyệt đối không biết…” Vừa nói vừa lảo đảo chạy ra ngoài.

= = ! Vậy là biết rồi -.

Tiểu Chu Tước nói, ta đã hôn mê hơn một tháng rồi. Một tháng qua, nhờ có Ngũ sư đệ không ngừng truyền chân khí cho ta, bảo vệ tâm mạch, mãi cho đến lúc sư phụ thuận lợi bào chế được được linh dược cứu mạng. Nàng vốn cũng muốn truyền linh lực cho ta -, không biết làm sao thì sư phụ nói thân thể của ta quá yếu, linh lực của thánh thú tuy rằng rất tốt, nhưng lại cường khí quá mạnh, ngược lại sẽ hại ta, nên đành thôi.

Tiểu Chu Tước còn hưng phấn nói, sau khi ta ăn xong linh dược, đang lúc có mặt mọi người (sư phụ, Chu Tước, Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ) còn dám trêu chọc Ngũ sư đệ! Nàng còn tỏ ra vô cùng sùng bái “hành động vĩ đại” đó của ta.

Vì vậy…Một thời gian ngắn sau đó, ta cuối cùng cũng thấy Tiểu Chu Tước ôm lấy cằm Bạch Hổ lúc đó mặt đã đỏ bừng: “Tiểu mỹ hổ ~! Lại đây cho tiểu điểu ta cưng chiều người một cái nào.”  ̄□ ̄||

Sau khi khôi phục trí nhớ, điều khiến ta…khó chịu, khó chấp nhận nhất…nhất …nhất Orz chính là cái tên bây giờ của ta – Nhị Nữu T_T. Mặc dù ta đã đề nghị đổi cho ta cái tên khác dễ nghe hơn, nhưng mọi người lại nhất trí cho rằng cái tên Nhị Nữu gọi rất thuận miệng, đều không chịu đổi. Cái…cái tên Cẩu nhi ca kia, ngươi tốt nhất nên cầu khẩn, đời này đừng để ta gặp lại ngươi!

Họa vô đớn chí, ta tỉnh lại chưa được mấy ngày, một nhóm trưởng lão Linh Sơn liền hô hào trước cửa. Ha ha ~ Cũng khó trách. Trong mắt bọn họ, ta ngay cả nghi thức cũng không hoàn thành, còn đem thánh vật Linh Sơn đập vỡ, để cho ta nghỉ ngơi nhiều ngày như vậy, đã là hết mức kiên nhẫn rồi.

Trong mắt bọn họ, bây giờ ta không những không phải là Linh Sơn Thánh Nữ, mà còn là tội nhân của Linh Sơn!

Tiểu Chu Tước thẳng tính, ồn ào đòi đi dạy … cho đám loạn đảng trưởng lão này một bài học,k liền bị Bạch Hổ kéo lại. Ta mỉm cười, ý bảo Tiểu Chu Tước đừng nóng vội. Lục mỹ nam ở bên cạnh cũng trầm tư, gương mặt bình thường vẫn luôn mỉm cười nhu hòa cũng không thấy nữa. Xem ra chuyện này cũng khó giải quyết a.

“Tập hợp các trưởng lão đến phòng nghị sự đi, nói là ta có chuyện tuyên bố.” Ta nói với Lục mỹ nam.

“Nhị Nữu, ngươi đừng làm chuyện ngớ ngẩn thế nữa. Lần trước kẻ giết ngươi rõ ràng chính là người trong Linh Sơn. Những trưởng lão này nhất định là cố ý không cho ngươi làm Thánh Nữ. Ngươi đi, có thể còn trúng kế của bọn họ!” Tiểu Chu Tước khẩn trương.

Xem kìa, ngay cả một con chim nhỏ đơn thuần như vậy cũng nhìn ra âm mưu của bọn họ. Ai, này các trưởng lão, các ngươi thật sự là…quá trắng trợn!

Lúc ta đến phòng nghị sự, mặt các trưởng lão đều đã rất thối. Ách, đặc biệt là trưởng lão có đệ tử vì ta mà bị nổ hoa cúc. Ai ~ các trưởng lão, cưng ơi, ta cũng là không có biện pháp a, các ngươi cần phải biết ta rất vô dụng, lại bị thương nặng như vậy, cho nên để đến được phòng nghị sự này quả thật mất hơi nhiều thời gian một chút, không phải chỉ hai canh giờ thôi sao, nhân gia tuyệt ~ đối~ không hề cố ý nha ~!

Đều là ngoài ý muốn của ta nha, Lục mỹ nam cùng Thanh Long, Huyền Vũ đều có mặt, hơn nữa Tiểu Chu Tước và Bạch Hổ cũng nằng nặc đòi theo, sao hả ~ ha ha, Kiền trưởng lão kia tất nhiên không dám lộng hành. Nhìn mặt các trưởng lão càng ngày càng thối, lòng ta thật sự là… rất thích!

“Xin hỏi, các vị trưởng lão tìm Nhị Nữu có chuyện gì?” ta ‘ yếu đuối’ ngồi xuống, ‘vô tội’ nhìn các vị trưởng lão có chút bị tức đến phát run.

“Gọi chúng ta tập trung đến phòng nghị sự là ngươi nha!” Trưởng lão bạo cúc môn không khách khí hồi đáp.

“Sao, ta chỉ nghe nói các trưởng lão tụ tập ngoài cửa thánh địa cầu kiến sư phụ, còn muốn sư phụ giao ra Nhị Nữu, có phải không? Nhưng mà, sư phụ vừa lúc lại có việc cần làm, không thể gặp các người, cho nên ta có lòng tốt cho các ngươi đến phòng nghị sự nghỉ ngơi một chút, các ngươi không cần cảm tạ ta.”

“Hừ, ngươi đến tư cách làm đệ tử Linh Sơn còn không có, còn dám gọi tôn giả của chúng ta là sư phụ sao!”

“Sao, vậy mời vị trưởng lão này nói một chút, Nhị Nữu tại sao không có tư cách làm đệ tử Linh Sơn?”

Trưởng lão cười gằn: “Chưa nói đến ngươi không cử hành được nghi thức nhậm chức Thánh Nữ, chỉ bằng việc ngươi đập nát thánh vật Linh Sơn cũng đủ cho ngươi chết một ngàn lần!”

“Một ngàn lần a? Vị trưởng lão này trái lại nhắc nhở Nhị Nữu, quả thật Nhị Nữu có chuyện muốn tuyên bố!” ta đứng lên gằn từng tiếng, hướng xuống các trưởng lão tuyên bố.

“Ngày mười lăm tháng sau, cử hành nghi thức Thánh Nữ, các vị trưởng lão đi chuẩn bị đi.” Lời vừa thốt ra, cả Lục mỹ nam cũng đều kinh ngạc.

“Ngươi…Ngươi đã đánh vỡ thánh vật, còn làm sao mà cử hành nghi thức!” trưởng lão bạo cúc môn tức đến phát run.

“Ha ha, nếu ta là Thánh Nữ tự nhiên sẽ biết làm sao cử hành nghi thức. Trái lại, các trưởng lão ngài ~ cũng đừng quên trên thánh bia có khắc những thứ gì!” Nói xong, ta liền thừa dịp các trưởng lão vẫn còn đang khiếp sợ mà hoa hoa lệ lệ rời đi.

Tại sao ta đây lại tự tin rằng có thể cử hành nghi thức a?

“Nhị Nữu, ngươi đem lệnh bài ra phơi nắng để làm chi a?”

“Hấp thu tinh hoa nhật nguyệt…”

“Nhị Nữu, Này…lệnh bài kia…làm sao có thể biến ra hình ảnh? Còn có thể phát quang, còn có thể nói? !”

“Nó thành tinh…”

Nhị Nữu trước kia sẽ không biết khối lệnh bài này là cái gì, nhưng ta biết, hơn nữa còn vô cùng vô cùng quen thuộc. Nó chính là một cái…điện thoại di động dùng năng lượng mặt trời = =!

Nếu ta đoán không sai, tác dụng của thủy tinh cầu kia chính là…để phát ra hình chiếu phóng đại. Ta tìm Lục mỹ nam: “Lục sư huynh, mấy…mảnh vỡ của thánh vật còn hay không?”

“Hiện vẫn còn, nhưng đã vỡ nát rồi còn dùng được sao?” Lục mỹ nam hỏi.bg-ssp-{height:px}

Ta lắc đầu: “Ta chỉ muốn đem nó ghép lại, xem kết cấu như thế nào thôi.”

May mà, thủy tinh cầu cũng không bị nát bấy, chỉ là chia thành nhiều khối lớn. Ta cũng không cần nhiều công phu đã ghép lại được thủy tinh cầu. Không ngoài dự đoán, thủy tinh cầu thật sự có một chỗ lõm vào, kích thước vừa thích hợp để đặt vừa … điện thoại di động.

“Lục sư huynh ngươi lại xem xem!” Ta gọi Lục mỹ nam đến.

“Cái…dưới đáy thủy tinh cầu này có một hốc hình vuông, ngươi lại nhìn kỹ xem, bên trong cái hốc lõm này có thể đặt được một vật-” Ta nói với Lục mỹ nam.

“Lục sư huỳnh, nếu …theo như cái này làm một cái tương tự có được không? Không cần phải lớn như vậy cũng được, chỉ cần cũng có một cái hốc lõm y như vầy là được.” ta thử dò hỏi Lục mỹ nam.

“Chắc là được-.” Lục mỹ nam nhìn cái hốc lõm, suy nghĩ một hồi.

“Ta sẽ hạ sơn đi tìm. Trước ngày mười lăm tháng sau sẽ đem về cho ngươi.” Lục mỹ nam quay qua nói với ta.

Thật tốt quá! Ta vốn đang nghĩ, nếu như không được lại phải nghĩ ra biện pháp khác để đạt được hiệu quả hình chiếu. Nghe được Lục mỹ nam nói như thế liền cảm thấy yên tâm.

Kế tiếp, chỉ cần ghi hình một đoạn phim “Thần tích” là OK.

Lúc ta đang làm cực chết đi được, lão già sư phụ lại bê vẻ mặt nghiêm trọng đến tìm ta nói chuyện.

Hắn cho ta xem hai con sâu, một xanh một lam, con màu xanh cỏ vẻ phình to hơn, nhưng cả hai đều nằm bất động như đã chết trên tay sư phụ.

“Ngươi biết sâu này lấy từ đâu ra không?” Sư phụ lên tiếng.

Ta không biết, lắc đầu. Hỏi ta cái này…làm chi?

“Là lấy từ trong người của ngươi-”

“Sư phụ nói, hai con côn trùng nay đã từng ký sinh trong người ta?” Ta lại nhìn xuống, hai con sâu lông này một lớn một nhỏ đều là côn trùng béo núc. Đột nhiên cảm giác sởn gai ốc, lông tơ trên người đều hoành tráng đứng lên.

“Không phải hai, mà là ba con!”

“Ba con? !” Vẫn còn một con đang sống trong thân thể ta sao? !

“Đúng, còn một con như vậy, bất quá là ta cho ngươi dùng.” Sư phụ chỉ chỉ con côn trùng tương đối phình to hơn kia. Sau đó lại nói: “Chính xác mà nói, đây không phải là côn trùng, mà là một loại cổ (sâu độc truyền kì). Nhưng cũng là một loại thuốc dẫn trân quý.”

“Cổ? Người trúng cổ này sẽ như thế nào?” Ta hỏi sư phụ.

“Người trúng cổ này, bình thường không có bất cứ điều gì … khác thường, thậm chí phân của loại sâu này còn có công hiệu dưỡng thể làm đẹp. Nhưng một khi nhận được chỉ lệnh đặc thù, sẽ bị người hạ cổ khống chế trong một thời gian ngắn mà bản thân không hề nhận biết. Cổ màu xanh là một loại tương đối lợi hại, khiến người ta bị khống chế lâu dài, loại màu lam là loại cổ nhỏ gầy, năng lực yếu nhược, chỉ có thể khống chế người một lần.” Sư phụ giảng giải cặn kẽ cho ta.

Vừa nghe đến công hiệu dưỡng thể làm đẹp, lòng ta liền hiểu tường tận. Hừ, Đại Biến Thái, ngươi cũng là không có gạt ta, vậy ra thứ thuốc ngươi cho ta ăn trước khi ta lên Linh Sơn, chính là cổ này.

“Loại sâu độc này một khi đã tiến vào trong cơ thể người, khả năng lấy ra được là rất ít. Trừ phi người trúng cổ chết đi, khi đó cổ cũng chết theo, chỉ có lúc này mới có thể lấy ra được. Mà loại có thể không chết mà luyện thành cổ trùng này bao lâu nay đều là một loại thuốc dẫn rất quý báu, có công hiệu cải tử hồi sinh. Cho nên, có người vì muốn lấy được thuốc dẫn như vậy, cố ý đem côn trùng cấy vào trong cơ thể người sống, chờ cổ thành thục sẽ giết người lấy côn trùng ra! Lần này nếu không phải Nhị Nữu ngươi từng một lần rơi vào trạng thái hôn mê, ta cũng không thể có may mắn lấy sâu này ra được. Nhưng thật kỳ quái, lúc ta lấy ra ba con côn trùng này từ trong cơ thể ngươi ra, hai con này mặc dù đã hấp hối nhưng vẫn chưa chết, một con khác hình như đã chết từ lâu.”

Cổ đã chết từ lâu chắc là do Đại Biến Thái trước kia cấy vào cơ thể Thần Vũ -…chỉ là, con sâu nhỏ còn lại, là do ai hạ? Nếu lúc sư phụ lấy ra nó còn chưa chết, cần phải là được hạ thủ lúc sau này.

“Sư phụ, những …cổ này thông thường là do người nào hay dùng?”

“Đây cũng là điều kỳ quái thứ hai mà ta đang suy nghĩ. Loại thứ nhất là loại cổ chuyên dụng của một thần giáo tà ác nhất trong giới giang hồ. Còn loại thứ hai, cũng là thủ đoạn khống chế người quen thuộc của hoàng tộc…Nhị Nữu, ngươi nhớ kỹ lại xem, người có tiếp xúc với người nào kỳ quái không? Hơn nữa khoảng cách tiếp xúc phải rất gần. Bởi vì…loại cổ này chỉ hạ được chỉ lệnh khi thỏa một điều kiện, đó là người hạ cổ phải tiếp xúc qua thân thể của người bị hạ cổ.” Sư phụ hỏi ta.

Ta lắc đầu, trong lòng thoáng nghĩ, Đại Biến Thái cùng tà giáo có liên quan sao? Con sâu nhỏ kia chính là thủ đoạn hoàng tộc quen dùng, vậy, có khi nào là bị hạ trong ngày dự tiệc tại Yến Vương phủ không-? Xem ra người muốn dòm ngó Linh Sơn thật không ít!

“À phải sư phụ. Lúc người lấy cổ từ trong người ta ra, còn có ai khác ở đó không?” Ta vội vàng hỏi. Nếu không có ai biết cổ trong người ta đã được sư phụ hóa giải, cũng có thể lợi dụng cơ hội này, đảo ngược lại xem, những…người này rốt cuộc là muốn làm gì.

“Không có.” Sư phụ lắc đầu rồi nói “Luyện chế một cổ đại khái cần thời gian một tháng, giờ còn thừa lại hai cổ này, con nhỏ – ta nghĩ dùng để cho ngươi khôi phục thân thể, còn con lớn – ta cho…ngươi luyện một mệnh đan nữa đề phòng sau này ngươi gặp tình thế cấp bách có thể cần dùng.” Sư phụ bắt đầu phân phối hai con tiểu côn trùng vẫn đang nằm bất động.

“Ừm, dạ được. Chỉ là, lại làm phiền sư phụ.” Không nghĩ tới lão già sư phụ lại quan tâm ta như vậy, bất giác ta cũng có chút cảm động.

“Không sao, chỉ là Nhị Nữu, ngươi hôm nay đang ở địa vị nguy hiểm vô cùng. Cũng do sư phụ, mấy trăm năm nay không màng đến sự vật trong Linh Sơn, các đệ tử ở ngoài thánh địa này mặc dù kiêng kỵ sư phụ nhưng ngấm ngầm hoạt động cho lợi ích bản thân cũng không ít. Ta ngày thường cũng quản lý không nghiêm, mới để xảy ra chuyện như hôm nay. Ngươi đột nhiên xuất hiện, tất nhiên sẽ uy hiếp quyền lợi của không ít người trong số họ. Sau này, ngươi nên cẩn thận một chút.”

“Vâng, sư phụ.” Xem ra, Linh Sơn cần phải được quét dọn lại rồi.

Sau khi cáo từ sư phụ đi ra, ta có chút hỗn loạn, chuyện này so với tưởng tượng của ta phức tạp hơn nhiều. Nhưng cũng không thể ngăn cản được kế hoạch ban đầu của ta – đưa Linh Sơn phát triển thành đế chế mỹ nam cho riêng mình, tiếp tục cuộc sống ăn chơi đàng điếm tốt đẹp trước kia của ta, oạt tạp tạp…Thừa cơ ứng biến vậy.

Lôi Thần, chúng ta chờ xem!

Nữ nhân xuyên không kia có để lại tài liệu cất giữ trong một đời, miêu tả rất rõ ràng. Sau khi thu thập lại, tình hình trong Linh Sơn ta đã nắm được rõ ràng hơn. Linh Sơn, đối với bên ngoài là một nơi thần bí, chuyên trách các lễ hiến tế hoàng tộc, xem tinh, bắt mạch, theo dõi vận mệnh quốc gia. Mà trên thực tế, Linh Sơn sở dĩ có được địa vị thế lực ổn định như vậy, kỳ thực là ngầm bên trong, không chỉ có mạng lưới tình báo khổng lồ toàn là người tài trong võ lâm, mà còn có không ít sản nghiệp của riêng mình. Nói trắng ra là, trong thời kỳ Thánh Nữ đầu tiên đương nhiệm cùng với hoàng đế có tàng trữ lực lượng vũ trang riêng. Khó trách nơi nơi đều có người thèm muốn khối thịt béo này. Chỉ là, mấy trăm năm qua, sư phụ chưa bao giờ để ý trông nom, nào là … mạng lưới liên lạc, nào là…sản nghiệp đều nằm trong tay những người đó? Phát triển tới mức nào rồi? Ta hiện tại cũng không biết được.

Bất quá, còn có một lễ vật đáng vui mừng! Từ điện thoại di động thu được tin tức không chỉ có thế, ta còn phát hiện mấy ngàn tấm ảnh, chụp rất nhiều phác họa động tác xem ra là các chiêu thức trong võ lâm bí tịch trong truyền thuyết!

Truyện Chữ Hay