Chương 71. Vì chúng ta muốn ở cùng bên nhau
Translator: Yandere
—————
Rolly nhanh chóng choàng lấy Arna, kéo cô ẩn thân xuống những hàng ghế.
Cậu quan sát những con hình nhân đang dừng chuyển động.
Tại sao, chúng lại dừng lại cơ chứ......? Không, quan trọng hơn là......!
"Người đang làm——"
"CẬU ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY HẢ?"
"!"
Arna chặn họng Rolly, cô hét to vào mặt cậu.
Bây giờ trông cô vẫn như vẻ sắp khóc, làm cho Rolly xốn xao.
Cậu lại lần nữa làm cô ấy phải buồn.
"......Xin lỗi người. Vì tôi đã gục ngã dưới chân kẻ địch...... Nhưng mà bây giờ chuyện đó——"
"Ta không có nói đến chuyện đó! Tại sao cậu lại muốn chiến đấu một mình cơ chứ...!"
"Người hỏi tại sao thì, đó là vì tiểu thư Arna......"
"Cái gì mà vì ta cơ chứ!? Ta, ta không muốn bất cứ ai phải chịu tổn thương vì ta hết đó!"
"......! Nhưng mà, chuyện đó......"
"Ta biết chứ. Chuyện đó vô lý thế nào ta biết rất rõ, miễn là ta còn sống thì...!"
Arna cúi gằm mặt mà nói.
Cậu chưa bao giờ thấy Arna nói chuyện một cách kích động như thế này cả.
Không, có lẽ là cậu chưa cố gắng để nhìn thấy.
Bởi vì cậu chỉ luôn áp đặt cái lý tưởng của bản thân vào cô ấy mà thôi.
Cậu muốn phủ nhận những gì Arna nói, nhưng điều đó không hề dễ dàng để nói thành lời chút nào.
Chỉ sau một chốc im lặng, Arna lại tiếp tục nói.
"Nhưng ta đã hạ quyết tâm rồi."
"Hạ quyết tâm......?"
"Nếu có ai đó vì ta mà bị tổn thương, ta sẽ gánh vác vết thương đó mà tiếp tục sống——Bởi vì ta, chỉ có thể đáp lại bằng tấm lòng này thôi. Vì vậy, cả phần của cậu nữa, Rolly."
Cô nói, rồi lặng lẽ chạm vào trán của Rolly.
Rolly không dám nắm lấy bàn tay đang run rẩy ấy được.
"......Tôi, tôi đã làm những chuyện kinh khủng với Sierra."
"Ta sẽ gánh vác luôn cả phần đó của cậu. Dù Sierra có tha thứ đi nữa, nếu cậu vẫn không thể tự tha thứ cho bản thân thì ta sẽ ở cùng cậu cho đến khi nào cậu chịu buông tha."
"......! Tôi, tôi......!"
Cậu nắm chặt lấy tay Arna.
Arna đã nói rằng cô ấy muốn ở cùng cậu.
Rằng muốn họ trở lại thân thiết như xưa.
Rolly đã từ chối điều đó.
Vì cậu nghĩ rằng để được ở cùng với Arna, cậu phải là Rolly Narshe, người phục vụ của gia tộc Cartor.
Nhưng sự thật thì không phải vậy.
"Tôi——Kh, ụ......!?"
"Rolly......!?"
Rolly đang cố gắng trả lời Arna, nhưng một cơn đau đơn lại chạy xuyên qua con mắt trái của cậu.
Đó là ấn chú của nhà Cartor.
Thứ dùng để chi phối Rolly.
Dù không có ở gần, nhưng mệnh lệnh ấy cứ găm thẳng vào trong đầu Rolly.
——Hãy giết Arna.
Những lời nói ấy cứ văng vẳng trong đầu, chi phối suy nghĩ của cậu.
Hắc y nhân lắc đầu đứng nhìn số phận của Arna và Rolly.
"Arna Cartor đã đến đây lại càng tiện cho ta quá. Nếu đây đã không phải là một vở kịch hài, ít nhất hãy biến nơi này thành bi kịch đi chứ. Giết Arna bằng chính bàn tay đó của ngươi đi."
Hắc y nhân thao túng Murrue bên cạnh hạ lệnh.
"Hãy giết, Arna."
"Khốn, kiếp...!"
"Cậu có sao——!?"
Rolly đưa tay nắm lấy cổ cô ấy.
Với bàn tay được cường hóa bằng ma pháp của Rolly, không quá khó để bẻ gãy xương cổ của Arna.
"Ro, lly......!"
Arna gắng gượng gọi tên Rolly.
Nếu là cô ấy, nhất định sẽ sử dụng được ma pháp chi phối của gia tộc Cartor này.
Nhưng tiếc thay, Arna hiện tại chưa từng sử dụng thứ đó bao giờ.
Đó mới chính là thiếu nữ mang tên Arna Cartor này.
Bàn tay Rolly run rẩy, móc ra một con dao từ trong túi.
Con dao được chạm khắc tinh xảo, là thứ mà Rolly luôn mang theo nó bên mình.
Rolly nắm chặt tay, nhắm thẳng vào Arna mà vung dao.
"Ngươi không bóp cổ chết mà muốn đâm chết à? Lựa chọn vị trí đâm cho cẩn thận vào——Đôi lúc đâm một phát mà vẫn chưa chết đấy."
Những lời nói đó không đến được tai của Rolly.
Ma pháp chi phối khiến cho kẻ bị phục tùng tuyệt đối không thể làm trái với quyết định của chủ nhân mình.
Rolly sẽ thật sự giết chết Arna.
Mệnh lệnh đó là tuyệt đối.
"Tiểu thư, Arna......"
Giọng Rolly nghẹn ngào.
Arna không trả lời——Đúng hơn là cô không thể trả lời.
"Tôi biết tiểu thư có lẽ, sẽ giận những chuyện tôi sắp làm. Nhưng xin người, hãy cùng tôi gánh vác vết thương này như những điều ngọt ngào mà người đã nói."
"Kh, c-ậu, nói, cái gì......!?"
Rolly từ từ buông tay ra khỏi cổ của Arna.
Sau đó cậu lấy dao đâm thẳng vào mắt trái mình——Một hành động để phá vỡ thứ ma pháp đang chi phối bản thân cậu.
"Nếu làm như thế này, có thể giải thoát khỏi, ma pháp chi phối của nhà Cartor...... Ngày xưa tôi thường nghe điều này lắm đó. Tôi đã nghĩ rằng, lý nào lại có, chuyện đó được...!"
"Tại sao, cậu......!"
Nhìn thấy vẻ mặt đầy đau khổ của Arna, Rolly lại nở nụ cười.
Hôm nay sẽ là ngày cuối cùng mà cậu khiến cho cô ấy phải làm vẻ mặt như thế vì bản thân mình——Đó là quyết tâm của Rolly.
"Tôi muốn——Không, em muốn được ở bên cạnh chị. Không phải là Cartor, cũng không phải Narshe. Bằng chính ý chí của bản thân em, em muốn được ở bên chị."
Cậu rút con dao ra, lau khô vết máu đang chảy, rồi đứng đối diện với hắc y nhân.
Cậu sẽ chiến đấu, vì cô gái mà cậu phải bảo vệ.
"Ta sẽ là người bảo vệ Arna-chan."
"——Ku, kaka. Cái này không phải bi kịch, cũng không thể trở thành hài kịch sao. Mà thôi không sao cả. Nếu đã vậy tự tay ta sẽ vén bức màn kết thúc."
Hàng chục con rối bắt đầu cử động.
Một con trong số đó đã lao tới trước mặt Rolly và Arna.
Cơn đau vẫn chưa dứt, ý thức vẫn chưa vững——Thế nhưng Rolly vẫn không gục ngã.
Vì để bảo vệ cho Arna, cậu đã quyết tâm sẽ chiến đấu đến cùng.
Dù đối phương có ra sao, con hình nhân vẫn vô cảm xúc giương cao lưỡi đao cầm trên tay.
"——"
Nhưng cánh tay đó không hạ xuống được.
Ánh lên trong mắt của Rolly, đó là một ngôi sao băng màu đỏ.
Thứ đã đâm trực diện vào con rối, chính là «Xích Kiếm» được soi rọi bên dưới ánh trăng.
Con rối xì xụp bị kéo đi, cuối cùng thì dừng lại hẳn.
Người vừa đáp xuống thanh xích kiếm được rút ra đó, là một thiếu nữ với mái tóc màu bạc, cầm trên tay một thanh xích kiếm khác tương tự.
——Ai cũng biết rõ điều đó, thiếu nữ ấy đến đây là để bảo vệ Arna.
Dù cho đó là đối thủ Rolly không thể thắng được, nếu là cô ấy, nhất định sẽ chiến thắng trở về.
"Si, erra......"
Rolly gọi tên thiếu nữ ấy, rồi cậu khụy gối xuống tại đó.
Arna đỡ lấy cơ thể cậu.
Nhìn thấy cậu vẫn còn giữ được chút ý thức, Sierra nhìn thoáng qua cũng không giữ được vẻ mặt vô cảm như thường ngày.
"Cuối cùng ngươi cũng đến rồi sao, Sierra Worker. Kukaka, cứ như là anh hùng cứu mỹ nhân trong truyện cổ tích vậy. Nhưng mà, diễn kịch thì không cần anh hùng——"
"Chuyện đó thì sao chả được."
Sierra chặn lời hắc y nhân lại, cô chĩa thẳng mũi kiếm về phía hắn.
"Ngươi, đã đả thương những người bạn quan trọng của ta. Vì vậy——Ta sẽ không tha thứ."
Sierra đang nổi giận, nhìn về phía hắc y nhân trước mặt.