Chương 70. Lý do để chiến đấu
Translator: Yandere
—————
Ngày còn bé, Rolly Narshe rất nhút nhát.
Sinh ra trong thân phận là một đứa con gái nhà Narshe, cậu được nuôi dưỡng như một đứa con trai để phục vụ cho gia tộc Cartor.
Cứ mỗi khi bước ra bên ngoài, cậu luôn cảm thấy gia tộc Cartor có gì đó khang khác so với những gia tộc khác.
Cậu không thể chấp nhận lý do rằng vì đó là một gia đình quý tộc nên chuyện đó là đương nhiên được.
"......"
Ngày hôm đó được định sẵn là ngày mà cậu sẽ gặp gỡ thiếu nữ sắp trở thành trưởng tộc kế nhiệm.
——Vậy mà Rolly lại nép mình ở một góc xó trong khu vườn trước nhà.
Mặt trời đã lặn khuất, bóng đêm tăm tối, thứ mà chỉ có thể trông cậy vào ánh trăng, càng làm khơi dậy nỗi sợ hãi bên trong cậu.
"Ư, ư......"
Dường như cậu sắp khóc ——Không, cậu vốn đã khóc rồi.
Cô gái ấy đã tìm thấy cậu.
"Em núp ở đó làm gì vậy?"
"! A, ưm..."
Một thiếu nữ tóc vàng hoe, đang diện trên mình một bộ váy.
Hai người rõ ràng ngang tuổi nhau, nhưng cô gái lại trông trưởng thành hơn hẳn.
"Em là Rolly đúng không?"
"V, Vâng. E, Em xin lỗi."
"......? Sao em lại xin lỗi?"
"V, Vì... Em đã, bỏ chạy..."
"Em là con trai nên đừng có khóc nữa."
Vừa nói, cô gái ấy vừa dịu dàng lấy tay lau nước mắt cho cậu.
Đó là lần đầu tiên cậu cảm nhận được sự dịu dàng trong ngôi nhà này.
"Arna-sama...?"
Cậu hỏi như muốn xác nhận.
Cô gái lắc đầu.
"Không cần trịnh trọng như vậy đâu. Phải rồi, hãy gọi chị là——"
Nụ cười được ánh trăng soi sáng của thiếu nữ ấy, sáng chói tựa như vầng thái dương.
Nghĩ lại thì có lẽ là từ lúc đó——Vì cô gái ấy, cậu quyết tâm trở nên mạnh mẽ hơn.
* * *
"Hà, hà——Phù."
Rolly điều chỉnh lại nhịp thở của mình, cậu tung ra những cú sút.
Với những con hình nhân to lớn thì nhắm vào phần đầu của chúng là bị đá bay đi ngay, nhưng mức độ đó chưa đủ để ngăn cản đà tiến bước của chúng.
Cậu né những đòn tấn công bằng lưỡi đao chúng nó chém từ trên tay, rồi tung thêm một đòn ——Lần này là đấm vào thân để thổi bay chúng.
Số lượng hình nhân bị vỡ vụn, rải rác trên mặt đất đã vượt quá hàng chục con.
Thế nhưng hạ được bao nhiêu, số lượng hình nhân vây quanh Rolly lại tăng thêm bấy nhiêu.
Số lượng như thế này mà chỉ có một người điều khiển thôi sao......!? Đừng có nói là giảm, chúng lại còn......!Thêm một tốp hình nhân lách cách xuất hiện như thể đang trêu ngươi vào sự nỗ lực của Rolly.
Đứng giữa chiến trường ấy chỉ có một mình tên khiển rối trong bộ trang phục đen.
Nếu hạ được hắn thì...!
Rolly chạy lại chỗ hắn. Cậu luồn lách qua những đòn tấn công, trượt đến gần tên hắc y nhân.
Chính là chỗ này——!?
Rolly đạp thẳng vào mặt đất, chuẩn bị tung ra một quyền.
Ngay bên dưới cậu xuất hiện một cây kéo cực lớn.
Có lẽ nếu phản ứng chậm vài giây thôi là cánh tay cậu đã đi tong.
Thêm một đống hình nhân méo mó trồi lên từ mặt đất.
Không có con nào giống con nào, cứ như là đang trong cơn ác mộng.
"Ngươi nghĩ trong một buổi múa rối thế này mà ta để cho ngươi hành sự thoải mái thế sao? Nếu ngươi đã là một diễn viên thì phải biết thân biết phận chứ."
"...Cái gì mà diễn viên chứ. Nếu đánh nhau với một kẻ khiển rối, không phải đánh vào bản thể là chuyện đương nhiên sao?"
"Ừm, đúng là thế...Ra là vậy, có vẻ như ngươi sắp đến giới hạn rồi."
"Sao chứ?"
Rolly chững lại trước những lời gã nói.
Sắp đến giới hạn——Rolly hét lại, muốn mạnh mẽ phủ nhận điều này.
"Vẫn chỉ mới bắt đầu thôi."
"Kuku, muốn gắng gượng à. Cũng được, thế càng tốt."
Xung quanh hắc y nhân có thể nhìn thấy những sợi tơ lấp lánh thoáng qua.
Tơ dài mỏng, tinh xảo làm bằng ma lực.
Chúng nối với những con rối xung quanh để điều khiển.
Trong số đó, có khi còn trộn lẫn thêm một vài con rối «Điều khiển từ xa».
Nếu không như thế, không thể nào có số lượng nhiều như thế này.
Chắc chắn là hắn phải có cách nào đó...!
"Ngươi đang nghĩ... một mình ta làm sao điều khiển hết được bọn chúng đúng chứ?"
"!"
"Không sai. Nếu là người bình thường, chỉ ba con là đã tới giới hạn——Nếu là người bình thường, nhá!"
Hắc y nhân dang rộng hai cánh tay mình ra.
Lũ hình nhân đồng loạt cử động.
Chúng di chuyển như một tốp binh sĩ chỉ nhận duy nhất một nhiệm vụ.
Số lượng đó lại lần nữa hướng đến chân Rolly.
"Ngươi vẫn còn giá trị lợi dụng. Nếu có thể bắt sống ngươi thì bõ công như thế này cũng đáng. Nếu ngươi chiến đấu tệ hại, ta chỉ còn cách loại bỏ ngươi thôi nhá."
"......!"
Gã nói như thể vẫn chưa hề tung ra sức mạnh thật sự của mình.
Đúng thật, Rolly có thể hiểu được——Hắc y nhân vẫn chưa nghiêm túc ra tay.
Ngay từ cái hồi bị tập kích ở tòa tháp, Rolly đã cảm nhận được đây không phải đối thủ mình có thể cầm cự được.
......Vậy thì sao chứ!
Dù vậy nhưng vẫn có những chuyện Rolly có thể làm.
Cho dù có phải bỏ cái mạng này đi nữa, cậu vẫn có thể phân tích tiềm lực của kẻ địch và truyền lại thông tin này cho người khác.
Điều đó là vì Arna, cũng dành cho người sắp chiến đấu với kẻ khiển rối này là Sierra.
Vì nhỏ đó sao? Mình chỉ chiến đấu vì tiểu thư Arna——Nhưng mình cũng sẽ chiến đấu cho tình bạn này——
"Không tệ, nhỉ."
Vừa chiến đấu, Rolly vừa lẩm bẩm.
Cậu ghen tỵ với Sierra.
Bởi vì dù cho Rolly đã cố gắng hết sức vì Arna để đến đây, Sierra đã làm hết những việc mà Rolly muốn làm.
Nhưng khi nói chuyện với cô ấy thì cậu đã hiểu.
Sierra vốn có thể tự do sinh sống ở bất cứ nơi đâu——Nhưng cô vẫn chọn ở bên cạnh Arna.
Nhất định là Sierra cũng rất trân trọng Arna.
Dù quen biết nhau chưa lâu, cậu vẫn có thể nghĩ về người khác như thế.
Mình cũng thế mà nhỉ.
Cậu vô thức nở nụ cười.
Rolly lần nữa né đòn trong gang tấc.
Cơ thể cậu đã vượt quá giới hạn từ lâu.
Cậu không thể né tránh được mọi đòn tấn công nữa.
Chỉ một vài đòn sượt qua cũng đủ làm nơi xuất huyết mở rộng thêm, ý thức của Rolly dần dần trở nên mờ nhạt do phải liên tục sử dụng ma lực.
Chưa đủ, đâu. Vẫn còn, mười... không, hạ thêm hai mươi con nữa.
Hình nhân cũng không thể tăng quân số lên mãi được.
Hạ được bao nhiêu, chiến lực của chúng nhất định sẽ giảm đi bấy nhiêu.
Cơ thể cậu đã vượt ngưỡng giới hạn từ lâu——Ma pháp cường hóa cơ thể vốn là thứ dùng để nâng cao khả năng chiến đấu nhờ vào việc thúc đẩy những giới hạn của cơ bắp.
Không biết tiểu thư Arna định nói với mình điều gì nhỉ?
Cậu tiếp tục dùng những nắm đấm của mình đập tan những con rối.
Điều cậu suy nghĩ lúc đó là những lời Sierra đã nói.
Rolly đã phản bội lại Arna——Có nói thế cũng không lạ gì.
Cậu chưa bao giờ thấy cô ấy giận dữ như thế.
Nếu được cô tha thứ, nhất định lần sau cậu sẽ nói với cô ấy rằng cậu muốn được bên Arna từ nay trở về sau.
Mình vẫn còn... giá trị lợi dụng à? Hắn định bắt mình làm con tin à... Nếu vậy thì chỉ có một việc mình phải làm——
Những đòn đánh của lũ hình nhân tung ra tới tấp, cậu đã lựa chọn không rút lui thêm nữa.
Cho dù người khiển rối có thể thao túng xác chết tài giỏi cỡ nào, hắn cũng khó có thể đưa một cơ thể trở về nguyên vẹn hoàn hảo được.
Nếu vậy, khuôn mặt này, ta sẽ——
"ROLLY!"
"......!"
Chìm đắm trong những suy nghĩ nông nổi, đó vốn là giọng nói của một thiếu nữ mà cậu ngỡ rằng sẽ không còn được nghe thêm lần nào nữa.
Cơ thể cậu tự động phản ứng, tạo khoảng cách với lũ hình nhân.
Từ hàng ghế khán giả phía xa xa, bóng dáng Arna lấp ló ở đó.
"Tiểu thư, Arna......!?"
Tại sao người lại ở đây——Câu hỏi đó để sau cũng được.
Những con rối giờ đây cũng đang tiếp cận lấy Arna.
Rolly ngay lập tức chạy đến bên cô.
Những con rối dừng lại như đang dõi theo hình ảnh của hai người họ.
"...Khách mời sao? Đúng là hồi một của vở kịch mà ta yêu thích."
Sau lưng Rolly, hắc y nhân lẩm bẩm.