Chương 67. Sierra, Thuyết phục
Translator: Yandere
—————
Arna dẫn Sierra trở về Học viện, tại đây cô được chữa trị vết thương.
Lần đầu cô vào đây là vì cú đánh của Howth, lần này lại thêm một vết thương vào đầu——Người ta cũng không biết cô đã làm cái quái gì mà cứ bỏ qua lời nhắc nhở của họ.
Có nhiều người cũng dễ gặp chấn thương, nhưng một cô gái lúc nào cũng bị trọng thương như Sierra đúng là hiếm có khó tìm.
"Giờ này thì có hơi sớm nhưng chúng ta nên đi rửa sạch vết máu thì tốt hơn đó."
"Hiểu rồi."
Vâng lời Arna, Sierra đi đến bồn tắm lớn.
Quả nhiên giờ này vẫn còn sớm, có vẻ như chưa có ai sử dụng nơi này.
Sierra vẫn còn quen thói cởi đồ xong rồi vứt đó, nhưng có lẽ đã ở bên cạnh Arna một thời gian dài, cô nàng giờ đây đã biết gấp đồ mình lại.
Cách xếp đồ thì vẫn cứ làm qua loa.
Khi Sierra chuẩn bị gội đầu vào bồn tắm, thì...
"Hôm nay để tớ làm cho."
"Thật không?"
"Dịch vụ đặc biệt cho những lúc cậu bị thương nhé."
Dù có nói vậy, Arna thi thoảng cũng có gội đầu cho nàng.
Lý do lớn nhất là do cô toàn làm một cách sơ sài.
Cái tật này dù có nói bao nhiêu lần cô vẫn không chịu sửa đổi.
Tuy vậy, mái tóc màu bạc dài thướt tha tuyệt đẹp của Sierra khi bị ướt nước lại trở nên lóng lánh rạng ngời.
Arna bắt đầu dịu dàng chà gội mái tóc cô nàng.
"Có đau lắm không?"
"Bình thường thôi mà."
"Tớ có cảm giác lúc trước mình đã từng nói như thế này rồi nhỉ..."
"Ừm, tớ cũng cảm thấy mình đã từng trả lời lại."
"Chuyện này thì cậu lại nhớ rõ quá ha. Phải chi học hành mà cậu cũng nhớ được như thế thì tốt biết mấy."
"Có kẹo là tớ sẽ nhớ ngay."
Sierra đắc ý trả lời.
Bản thân Sierra cũng không hẳn là có lý do gì sâu xa, chỉ là nếu có phần thưởng gì đó cho việc học, cô nhất định sẽ có động lực hơn.
Nghe thấy câu trả lời của cô, Arna đành khẽ đánh một tiếng thở dài.
"Không có thưởng thì cậu cũng cố gắng nhớ đi chứ. Chẳng phải nhiều lần cậu cũng nhớ được gì đó sao?"
"Đó là do có Arna khen tớ đấy."
"Khen thôi mà cậu cũng nhớ được sao...?"
"Ừm."
Nghe những gì Sierra vừa nói, giọng của Arna có hơi bất ngờ.
Giờ nhớ lại thì quả thật, mỗi khi Sierra nhớ được gì đó cô đều được khen.
Kết quả là, trí nhớ của Sierra so với trước đã tốt hơn một cách ngoạn mục.
Cứ như thể trí lực ấy mỗi khi được khen là tăng thêm một bậc.
"Nếu cậu có thể học hành chăm chỉ thì tớ sẽ khen cậu bất cứ lúc nào luôn."
"Vậy sao?"
"Khen một đứa trẻ ngoan là chuyện đương nhiên mà. Nếu cậu thấy ổn khi tớ là người khen thì..."
Nếu được Arna khen, với Sierra điều đó còn vui sướng hơn cả việc được cho kẹo.
"Nếu được Arna khen thì tớ sẽ cố gắng."
"Cậu đúng là một đứa trẻ ngoan ngoãn... Tớ cũng muốn học tập từ cậu nữa đó."
"Vậy thì, Arna sẽ nói chuyện với Rolly chứ?"
"!"
Arna đột ngột dừng tay lại.
Sierra ngoái lại nhìn cô.
Arna dường như đang lảng tránh ánh mắt, cô trả lời.
"Chúng mình sẽ không nói chuyện nữa đâu... mà cậu ta là người đã nhắm vào cậu đó?"
"Tớ thì hoàn toàn không——"
"KHÔNG ĐƯỢC ĐÂU!"
Arna lớn tiếng, chặn lời Sierra lại.
Cô ấy ngay lập tức nhận ra mình bị hớ.
"X, Xin lỗi cậu. Mình không định lớn tiếng như thế..."
"Tớ không để ý đâu."
"Sierra... Bộ cậu không nghĩ ngợi gì về Rolly sao?"
Lần này người hỏi chuyện là Arna.
Sierra nghiêng đầu trước những gì cô vừa nói.
"Cái gì là cái gì?"
"Cậu không nhớ sao? Rolly... đúng hơn là gia tộc Cartor này đang muốn giết cậu đó."
"Ừm."
"Ừm gì... T, Tớ cũng, là người của cái, gia tộc Cartor đấy đó chứ."
"Chuyện gia đình cậu tớ không rõ, nhưng Arna rất dịu dàng nên tớ thích."
"Sierra..."
"Rolly cũng là bạn nên tớ cũng thích nữa."
"...! Là bạn... sao? Dù là bạn cũng có những điều tốt và điều không tốt mà——"
Nói đến đây, Arna chợt dừng lại như vừa nhớ ra được gì đó.
"Nói mới nhớ... Sierra. Có thật là cậu biết chuyện trong bánh quy có thuốc ngủ không?"
"...? Ừm, do mùi của nó."
"Mùi sao... Nếu vậy, tại sao dù biết mà cậu vẫn ăn thế?"
"Vì lúc nãy Rolly không có địch ý."
Sierra trả lời ngắn gọn.
Với Sierra, cô có thể cảm nhận ngay lập tức địch ý và sát khí hướng đến mình.
Sierra cực kỳ nhạy cảm với những cảm xúc của người khác.
"Cậu nói vừa nãy, thế nghĩa là lúc trước có sao?"
"Lần đầu bọn tớ gặp nhau thì có đó. Duy chỉ có lúc Rolly nghĩ về Arna là cảm giác hoàn toàn khác."
"Cảm giác hoàn toàn khác sao...?"
"Tớ không rõ lắm. Nhưng giống tớ."
"Giống Sierra...?"
"Rolly cũng rất trân trọng Arna như vậy. Vì thế nên tớ và Rolly đã trở thành bạn."
"Trân trọng mình sao..."
Có thể cảm nhận được sự do dự trên gương mặt của Arna.
Không rõ sự do dự đó đến từ đâu, nhưng chí ít cũng có thể nói rằng nó liên quan đến Arna và Rolly.
"Arna không thể trở thành bạn với Rolly sao?"
"Nói đúng hơn là tớ đã từng muốn như thế... Không, phải nói chính xác hơn là lúc trước bọn tớ đã là như thế."
"Lúc trước?"
"Phải... là chuyện ngày xưa thôi."
Arna giải thích, rồi lặng lẽ bắt đầu câu chuyện.
——Ngay từ khi còn nhỏ, Arna sinh ra trong gia tộc Cartor này đã nhận được chương trình giáo dục ma thuật tài năng.
Arna đã sớm có được tinh thần tự giác mạnh mẽ, với tư cách là đứa con gái duy nhất trong nhà này, cô đã trải qua những bài tập luyện khắc nghiệt.
Có thể nói khả năng điều khiển «Trang Ma thuật» như hiện nay của Arna là thành quả của việc luyện tập chăm chỉ từ nhỏ.
Giữa lúc đó, Rolly được cho ra mắt dưới danh nghĩa là một thành viên của gia tộc Narshe.
"Lúc mới gặp nhau Rolly đúng thật là một đứa mít ướt. Tớ thường hay bảo cậu ta rằng là con trai thì đừng có khóc nhè."
"Nhưng mà, hai người thân thiết quá."
"Tớ mới là đứa dễ cảm thấy cô đơn khi ở một mình nhỉ. Mọi chuyện thay đổi sau khi Rolly bị khắc ấn chú vào con mắt bên trái."
"Ấn chú...?"
"Là một ma pháp của nhà Cartor. Dù đối phương là con người hay ma vật, ma pháp này cũng đều có thể sử dụng để chi phối kẻ đó——Tớ nghĩ rằng thứ đó thật kinh khủng khi dùng lên con người, nhưng Rolly đã nhận lấy nó. Kể từ lúc đó, dù tớ và Rolly cùng sống dưới một mái nhà nhưng chúng tớ lại cảm thấy xa cách nhau. Cũng do Rolly muốn tập luyện rất nhiều thứ."
Arna kể như vừa nhớ ra những câu chuyện ngày xưa.
Sau khi nghe xong, Sierra khẳng định lại thêm một lần nữa.
"Vậy đúng là Rolly rất trân trọng Arna đó."
"Sao cậu lại nghĩ thế?"
"Tớ biết về những ma pháp chi phối. Ít nhiều thì cũng là những loại mà con người tuyệt đối không bao giờ nhận lấy vào bản thân. Nếu như cậu ấy đã dám nhận vào một thứ như thế, nhất định là có lý do nào đó cực kỳ mạnh mẽ."
Ains đã bảo rằng không có loại ma pháp nào có thể cưỡng chế hành động của người khác.
Nếu như Rolly không bỏ chạy mà chấp nhận thứ ma pháp có thể sử dụng trong chiến tranh như thế, Sierra tin rằng lý do chỉ có một.
"Vậy... sao. Narshe là gia tộc luôn phục vụ cho nhà Cartor này. Nên Rolly có lẽ chấp nhận nó là vì——"
"Arna không có nghĩ như thế."
"......!"
Từ gương mặt có thể hiểu được Arna đang nói dối.
Cô cho rằng chỉ với lý do đó Rolly sẽ không thể nào chấp nhận bản thân bị chi phối dễ dàng được.
Arna đành lớn tiếng thở dài.
"Cậu đúng là con nhóc không bao giờ nói dối nhỉ... Thật lòng, tớ không giỏi việc đó lắm đâu."
"Tớ nên thay đổi không?"
"Không nên, tớ thích cậu ăn ngay nói thẳng hơn. Tớ đã cố gắng không nghĩ đến những điều mình nên suy nghĩ rồi. Rolly vì tớ mà... cậu ấy cố gắng suốt từ trước đến nay. Bởi vì, tớ đâu thể nào trở thành người đứng đầu gia tộc được? Không thể thành vua, trưởng tộc cũng không——Với gia tộc Cartor tớ chỉ là một đứa thừa thãi. Vậy mà, vậy mà sao cậu ấy vẫn luôn hết lòng vì tớ cơ chứ... Tớ không biết phải làm thế nào để đáp lại tấm lòng của cậu ấy nữa...!"
Arna vẫn cúi mặt, cô tiếp tục nói.
"Nếu có thể trở lại thân thiết như lúc trước, tớ nghĩ vậy là tốt nhất. Nhưng Rolly không chấp nhận điều đó. Tớ không muốn bỏ cuộc, nhưng khi nghe tin cậu ấy muốn ám sát cậu... tớ không thể nào tiếp tục được nữa. Tớ nghĩ cậu ấy đã bước đi trên con đường phụng sự cho gia tộc Cartor rồi."
"Cậu thấy là hiểu. Rolly chỉ toàn suy nghĩ về Arna mà thôi."
"Điều đó chỉ có cậu mới nhận ra được thôi... Nếu không ai nói thì tớ không thể biết gì đâu."
"Vậy, cậu có nói chuyện với Rolly không?"
"!"
Lần đầu tiên, Sierra lặp lại câu hỏi của mình.
Arna muốn thân thiết với Rolly.
Và vì Rolly cũng nghĩ như thế, nên không thể nào họ lại xa cách nhau được.
Ít ra thì Sierra nghĩ như vậy.
Nếu cả hai đều suy nghĩ cho nhau, mối quan hệ của bọn họ sẽ không như thế này.
Trước câu hỏi của Sierra, Arna mặt vẫn còn do dự.
Nhưng dù có thế, Arna vẫn từ tốn trả lời cô.
"Cậu nghĩ có gì thay đổi không nếu tớ nói chuyện thêm một lần nữa?"
"Không biết."
"Đúng thật..."
"Nhưng nếu không nói chuyện, cậu sẽ vẫn nghĩ như thế mãi."
Sierra trả lời thành tiếng với những suy nghĩ của mình——Dù cho điều đó có đúng hay sai đi nữa.
Dù ít khi lời nói đi đúng vào trọng tâm, nhưng với Arna lúc này, những lời của Sierra cũng đã quá đủ để khiến cho Arna hành động.
"Tuy đang ngâm mình nhưng giờ chúng ta tắm rồi đi luôn được không?"
"Ừm, được rồi."
Nghe lời Arna, Sierra gật đầu trả lời.