Chương 38. Cái bóng thập thò.
Translator: Yanbaka
—————
"Hộc... hộc..."
Howth đang chạy thục mạng khỏi khu rừng.
Đòn tấn công mang tên nhất kích ở mức độ đó —— Hắn nghĩ nhất định Sierra và cả Arna đã chết mất xác.
Suýt nữa là bị cuốn vào giữa trận chiến của Arna, Howth nghĩ mình đã xong chuyện ở đây, hắn quyết định tự bảo vệ lấy cái mạng quèn của mình.
Kết quả cho hành động đó là thất bại của Erm.
Mọi chuyện thành ra cái đéo gì thế này...
Hắn hiểu được một tồn tại như Sierra không phải là người bình thường.
Nhưng mà Howth cũng đã có nghe ngóng qua về cái tên «Sát Long» Erm Galilei được Lesieur điều động đến.
Đúng như cái tên, gã sở hữu sức mạnh để có thể chinh phục được rồng.
«XÍCH KIẾM»... CHÓ CHẾT, LẠI CẢN ĐƯỜNG TAO NỮA...
Hắn nhớ lại cuộc chạm trán với người đàn ông mang danh hiệu "Tối cường nơi chiến trường" Ains Worker, lúc hắn còn là một lính đánh thuê,.
Dáng vấp của Sierra đã gợi lại cho hắn bóng dáng đó.
Đó cũng là một trong những nguyên nhân Howth từ bỏ làm lính đánh thuê.
Đứng trước cái sức mạnh không thể đối đầu ấy, trái tim Howth đã một lần vỡ vụn. [note32538]
Kỳ lạ thay, Sierra - là con gái của Ains - lại một lần nữa khơi dậy những ký ức đau lòng ấy trong hắn.
Tạm dừng bước, Howth kiệt sức ngồi sầm xuống tại chỗ.
Thậm chí đến cả một Sierra thương tích đầy mình kia, Howth cũng không tài nào ra tay được.
Ta...
Lesieur chắc chắn sẽ không nhúng tay vào chuyện này thêm lần nào nữa —— không còn chuyện gì Howth có thể làm.
"——Không ngờ ngươi chạy cũng khá xa rồi đấy nhỉ."
"...!?"
Bất ngờ được gọi từ phía sau, Howth quay đầu lại.
Đứng ở đó là dáng một đứa trẻ, thanh niên hay thiếu nữ, nhìn từ ngoài chả thể nào đoán ra được.
Nhưng từ cách nói chuyện, Howth sẽ coi đó là một cậu thanh niên.
"Oắt con, mày làm gì ở chỗ này thế..."
"Chán thậttttt nhỉ... là tôi (boku) đây, tôi (boku)."
"...? Ta nhớ là chưa gặp đứa nào như ngươi."
"Ahaha —— Anh quên là đã giao ủy thác công việc cho tôiiiii (atashi) sao?"
"!?"
Howth mở to mắt ra khi nghe giọng nói đó.
Đúng là giống với người quen của Howth, nhưng ngoại hình lại không thấy điểm nào tương đồng. Nhưng mà, đó rõ ràng là cái giọng quen thuộc của con ả đồng bóng Lesieur.
"Ch, Chuyện gì thế này?"
"Ufufu —— À há, như những gì anh thấy thôi. Đây là hình dạng thật của tôi (boku). Không ngờ là mọi chuyện đã đến nước này rồi sao. Đến cả Erm Galilei mà cũng bại trận... Quả nhiên đúng là con gái của Ains rồi."
"! Con gái... của Ains!? Chẳng lẽ nó là..."
"Phải. Danh tính thật sự là Sierra Worker. Mọi chuyện đã thành ra như thế này thì chúng ta phải tính đến bước tiếp theo thôi nhỉ."
"Cá... Ngươi vẫn còn ý định tiếp tục sao?"
"Mà, vậy nhỉ, bởi vì tôi (boku) cũng có những chuyện mình cần phải làm."
Lời Lesieur nói ra làm Howth bất ngờ.
Hai lần —— Hai lần ám sát thất bại, thế mà Lesieur vẫn theo đuổi vụ này.
Howth một lần nữa đã xác định rõ những chuyện mình cần phải làm.
"...Nếu đã thế thì ta cũng sẽ góp một tay."
"A, vậy sao? Nếu anh đã tự nguyện thế thì cànggggg tốt. Vậy thì, anh mau chết đi dùm tôi có được không?"
Bằng cái giọng vô cảm, Lesieur cười rồi nói.
Trong một thoáng chốc, Howth không nhận thức được mình vừa nghe điều gì.
"Ha —— Cá..."
Tuy nhiên, hắn ngay lập tức hiểu ra.
Ngay cuống họng Howth có thứ gì đó như một sợi tơ, thắt chặt cổ hắn lại.
Sợi tơ được tạo ra từ ma lực, mỏng đến mức mắt thường không nhìn thấy được.
Cái thứ đó, nó nhấc bổng cả cơ thể đàn ông to lớn của Howth.
"CÁI, CHÓ GÌ...!?"
"Cái gì sao... Y như những gì trước mắt anh thôi. Yêu cầu cá nhân của anh vẫn còn hiệu lực, nhắm vào Sierra Worker và Arna Cartor. Tình hình bắt buộc nên làm thế này sẽ dễ hành động hơn ấy mà."
"Ngươi, dám, giết...!"
"Người ra ủy thác sao? Ahaha, ngay từ đầu anh còn chẳng phải là người ủy thác. Vốn dĩ tôi mới là người nhận được ủy thác để ám sát Arna Cartor, đấy. Tiện tay thôi. Tiện tay."
"...!"
Đến tận lúc đấy Howth mới hiểu ra.
Rằng anh đã bị Lesieur lợi dụng.
Không những thế, bây giờ hắn còn định một lần nữa lợi dụng cái chết của anh.
Anh ta cố gắng giải phóng ma lực, nhưng bất thành do ý thức đã rơi vào trạng thái mơ hồ.
Lesieur nhìn Howth rồi nói:
"Chính là vì anh đã biết danh tính sát thủ thật sự của tôi đấy. Nên là lần sau rút kinh nghiệm đi nhá. Nếu được đầu thai ở đâu đó."
Ý thức của Howth đã đoạn tuyệt với anh tại nơi đó.
* * *
Rời mắt khỏi cơ thể bất động của Howth như một con rối, Lesieur hắn lẩm bẩm một mình.
"Nếu là anh trước đây thì có lẽ chúng ta đã có thể làm cùng nhau làm phi vụ rồi. Tiếc thật, anh không còn có thể tận hưởng cuộc vui này với tư cách người đóng góp nữa đâu."
"Thay vào đó ta nghĩ hắn đã tận hưởng đủ rồi đó."
Đứng phía sau lưng Lesieur là tên đàn ông che phủ cơ thể bằng bộ trang phục màu đen.
Hắn đang cuộn những «Sợi tơ» vào túi áo ngực của cái áo phông rộng thùng thình.
Không thể nào đọc được biểu cảm của hắn dưới lớp mặt nạ đen trắng xe kẽ từng đường kia.
"Mà cũng phải thôi. Nếu đã tận tâm làm việc thì không thể nào không vui được."
"Vậy thì, chúng ta đuổi theo thôi chứ?"
Tiếp lời Lesieur, tên đàn ông hắc y nhân nói.
Ngay tức khắc, những hàng cây xung quanh dao động.
Hàng tá cái bóng hiện ra theo lời gã đàn ông.
Nhưng, Lesieur chỉ lắc đầu.
"Không phải tôi vừa mới nói sao? Tận hưởng cuộc vui thêm chút nữa, nhỉ."
"Đây đúng là thời cơ thuận lợi. Nhưng mà nếu nghiêm túc ra tay thì sẽ hủy diệt cả một quốc gia đấy."
"Hmm—sao đây nhỉ? Vì ta nghĩ khó mà kiểm soát được tên Erm kia nên mới quyết định cho hắn giao tranh ở khu vực ngoài Thủ đô thế này...nhưng mà, dù sao thì cũng tại cái hồi chuông kia đã vang lên như thể bị Rồng xâm lược rồi nhỉ. Lý do của ngươi cũng không có gì sai."
"Nếu đã vậy thì——"
"Để ta trả lời ngươi một lần nữa. Chúng ta sẽ không đuổi theo."
"Tại sao thế?"
"Ahaha, ngươi vẫn chưa nhận ra sao? Cái người đàn ông "khuất mày khuất mặt", đang ở gần đây đấy."
"!"
Gã hắc y nhân liền xác nhận xung quanh.
Không có ai trong tầm nhìn của hắn cả.
Nhưng mà, theo những gì Lesieur nói, hắn hiểu ngay người đàn ông đó đang ở gần đây.
"Chỉ vì một đứa con gái mà phải hiện hồn ra sao? Ta đã nghĩ hắn không phải loại người đó, nhưng mà bây giờ chúng ta không cần ra động tĩnh gì là nước cờ chính xác."
"Đã rõ."
Hắc tẩm y nhân gật đầu đồng ý những gì Lesieur nói.
"Giờ thì, đi thu hồi xác của Erm nào. Vì «Quốc Vương» của chúng ta. À, nếu cần thiết thì hốt luôn xác của tên Howth đi nhá?"
"Không cần. Những kẻ như này không thể sử dụng được nữa. Vứt đó đi."
"Ahaha, thật là những lời tànnnnn nhẫn. Mà, cũng không còn cách nào khác nhỉ?"
Họ biến mất khỏi nơi đó tựa như nãy giờ chưa có hề có một ai đứng ở đây.
Không một âm thanh, không một chút tiếng động, chỉ có tiếng đổ rập xuống của cái xác Howth vang lên.