Cuộc Sống Của Thiên Thần Chán Đời Tại Dị Giới

chương 78: c78: cuộc họp và chuẩn bị

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hôm qua tác up một chap giờ tác up thêm chap nữa và ngài mai sẽ không có chap đâu, tác phải cày Caste Heaven, bộ đó tác đọc rồi giờ đọc lại mà thấy hay quá nên cày luôn.

Rồi phải chờ Ma đạo tổ sư ra kịch truyền thanh tập và phải đi học thêm nữa nên chắc không có chap đâu.

____ Pov main ____

Hôm nay là ngày mà việc triệu hồi anh hùng sẽ được diễn ra

Tại căn phòng lớn nơi có một cái bàn dài mà người có thể ngồi vào.

Hơn quý tộc là con người họ là những quý tộc ở dưới trướng của Arthur.

Ngoài ra hôm nay những quý tộc đó ra thì còn vài đại diện từ các nước khác đến nữa.

Vì đây là sự kiện trọng đại nên những người đến là chính lãnh đạo của đất nước.

Với nước Un thì người đến là vua hiện tại và cũng từng một thời là bạn "nhậu" của Airi, cô nàng có nói là lâu lâu đến lâu đài chơi đồng thời hỏi thăm thông tin về tôi bằng ma thuật, mỗi lần như thế là Airi và nhà vua lại chén vài chai rượu lâu năm đặt dưới hầm rượu quý và như vậy là hai người đều bị hoàng hậu mắng một trận.

Nước Ri cũng có nhà vua, theo thông tin tôi được biết thì ông ta đặc biệt có ác cảm với á nhân chính vì thế ông ta hoàn toàn không để tôi vào mắt. Ông ta hiện đang giữ lễ nghi như một đức vua nếu không ông ta đã kêu người tống tôi ra ngoài.

Về nước Ab có các đại diện như Elf, thú nhân và người lùn.

Mọi người đều đang bàn luận đến vấn đề triệu hồi và bây giờ chính là lúc để thực hiện nghi thức đó.

"Việc đã gấp lắm rồi, quỷ tộc đã chuẩn bị gần xong việc xâm lấn và bây giờ chỉ cần xuất quân là thiệt hại sẽ vô cùng to lớn. Ta có nên thực hiện việc triệu hồi hay là không tùy thuộc vào quyết định của mọi người ở đây"-Arthur

"Trước hết về phía Giáo hội, tôi đồng ý phụ trợ cho vua Arthur về nguồn tài nguyên để triệu hồi"-Cecelia

"Tôi đồng ý với quan điểm của hai vị đây"-vua của Un

"Đồng ý, nước Ab sẽ tận lực hiệp trợ"-???

Một chàng trai tóc trắng dài hơn vai, quần áo màu trắng như màu tóc điểm thêm những bông hoa màu xanh lam tô điểm cho khuôn mặt thanh tú lên tiếng tán thành, anh ta là một Elf thuần huyết tức là chủng loài cao cấp nhất trong tộc Elf, anh ta tên đầy đủ là Arudal Ab Lario.

(Ảnh minh họa cho Arudal)

"Anh chắc chắn chứ Arudal, nếu thế thì tộc của anh sẽ chịu thiệt thòi khá nhiều khi tìm nguyên liệu đấy. Nhân tiện tôi cũng tán thành"-???

Một cô gái cao chừng m nói với Arudal, cô ấy thuộc tộc người lùn nhưng với chiều cao ấy cô ta có thể là người cao nhất toàn tộc, chiều cao trung bình của người lùn rơi vào khoảng m-m và có thể còn thấp hơn. Cô ấy tên là Ritos Ab Latina. Cô nàng mặc một bộ đồ khá là bình thường, hơn nữa nó còn phù hợp cho việc rèn đúc.

(Ảnh minh họa cho Ritos)

"Để bảo vệ hòa bình thì nó hoàn toàn xứng đáng, ngoài ra nếu cô cũng tham gia vào thì cô là người bị thiệt thòi nhất về khoảng cung cấp đấy, vũ khí của người lùn đặc biệt tốt mà"-Arudal

"Không phải lo, hàng tồn kho còn khá nhiều"-Ritos

Ritos cười nói với Arudal như thể đây là một cuộc trò chuyện bình thường.

"Ta không đồng ý, tại sao ta lại phải trợ giúp cho một đất nước có nhiều á nhân và chủng loài thấp kém khác chứ"-vua của Ri

"Tôi chân thành khuyên ngài suy nghĩ lại, nếu đất nước của tôi bị xâm chiếm thì chính đất nước của ngài cũng trong vòng nguy hiểm"-Arthur

Đúng là vậy, Mi như một tấm màng ngăn bao che cho nước khác, nếu Mi thất thủ thì những nước khác cũng có nguy cơ bị xâm lấn mất.

Vua của Ri cắn răng, miễn cưỡng nói.

"Ta sẽ đồng ý với một điều kiện đó là sau thắng lợi, bọn á nhân không được đến Mi nữa vì Mi là đối tác làm ăn lớn nhất của đất nước ta."-vua của Ri

"Riêng điều đó thì không được"-Arthur

"Vì sao?"-vua của Ri

"Bởi vì ngài cổ long đây rất thích á nhân"-Arthur

Arthur cười "hiền dịu" nhìn về phía Bahamuth đang uống trà bên cạnh tôi ở cuối dãy bàn.

"Chỉ vì một cổ long mà dám từ chối ta? Ngươi không biết cách đối ngoại với vua của nước khác à"-vua của Ri

Ông ta bực tức nói.

"Thế ông dám động đến Bahamuth không"-Arthur

"Ư..."-vua của Ri

Ông ta cứng miệng. Uy quyền của Bahamuth đúng là đáng sợ mà, rốt cuộc nó đã làm gì trong suốt hơn vậy.

"Sao lại lôi tôi vào thế, hôm nay tôi đến đây với tư cách là người chứng giám mà thôi. Mời tiếp tục"-Bahamuth

Bahamuth cười híp mắt nhưng gương mặt lại không hề cười tí nào mà mang tính đe dọa.

"Ngài thấy thế nào"-Arthur

"Được rồi nhưng đất nước ta sẽ không chinh chiến cùng các người"-vua của Ri

Quả là một vị vua keo kiệt.

"Vậy chúng ta thống nhất lại nhé. Đất nước tôi sẽ chiến đấu với quân số là vạn, ngài Arudal phụ trách tìm kiếm nguyên liệu cho việc thực hiện ma pháp triệu hồi nhưng về phần nguyên liệu quan trọng nhất là tim rồng thì tôi có rồi..."-Arthur

"Đồng ý"-Arudal

"...Về phần của Ritos-san thì cô sẽ lo phần binh khí cho binh được không"-Arthur

"Nhiêu đó thì được, yên tâm"-Ritos

"...Cảm ơn, còn về phần ngài thì..."-Arthur

Arthur quay sang vua của Ri, anh ta không trông chờ gì mấy ở con người keo kiệt đáng ghét này.

"Ngài có thể giúp cung cấp lương thực cho đội quân được chứ"-Arthur

"Có nhiêu đó mà ta làm không được thì khỏi làm vua"-vua của Ri

"Những thứ đó không cần thiết đâu"

Tôi lên tiếng sau khi nghe hết cuộc bàn luận của những người lãnh đạo.

"Nico-san, tại sao lại không cần thiết vậy"-Arthur

"Bởi vì..."

Tôi lấy ra từ [Kho không gian] tất cả những thứ cần thiết cho trận chiến, nguyên liệu cho ma thuật, vũ khí thì để trên đất( mặc dù toàn là hàng lỗi lúc tôi luyện tập mà ra nhưng nó cũng rất tốt rồi), lương thực thì tôi nghĩ ma thú là đủ nên bỏ chúng hết vào túi không gian; tất cả để trên bàn.

"...tôi có đủ hết mọi thứ ở đây"

Trước con mắt trợn to của những người ở đây.

"Nico-san, cậu lấy những thứ này ở đâu vậy"-Arthur

Arthur không hỏi [Kho không gian] mà là hỏi làm sao tôi có thể thu thập được hết những thứ ở trên bàn.

"Trong khi tôi sống trong rừng, từng sống ở đó vài năm"

"Rừng nào thế, tôi đã đi rất nhiều nơi thế nhưng số nguyên liệu này chẳng thể tìm được"-Arthur

"Cậu cố gắng một tí là sẽ được"

"Ngay cả một Elf như tôi cũng chưa chắc có thể thu thập được số này trong một vài năm"-Arudal

"Số vũ khí này được rèn rất tốt, nó không lẫn tạp chất nhưng độ rèn chưa bén cho lắm nhưng với số lượng lớn thế này thì thật đáng sợ, nó có thể nói là sản phẩm đạt tiêu chuẩn cho các trận đấu"-Ritos

Ritos nghiên cứu kĩ lưỡng số vũ khí.

"Cô thấy thế thì tôi mừng rồi, đó là sản phẩm lỗi tôi làm ra lúc mới học đó"

"Cái này mà là đồ của lính mới ư"-Ritos

Ritos thét lớn, không quan tâm gì đến danh dự gì của bản thân.

"Còn số lương thực này nữa, tất cả đều là thịt ma thú, nó lại toàn là ma thú rank A trở lên"-Cecelia

"Rank A!"-mọi người

Tất cả đều đồng thanh, họ đều hướng con mắt kinh ngạc nhìn tôi.

Có lẽ tôi làm hơi quá nhỉ, dù sao tôi cũng muốn giúp cho đất nước này lần cuối trước khi đi thôi mà.

"Đúng vậy: Moon Tiger, Red Viper, Rabbity,.. và nhiều nữa"-Cecelia

"Ha..."-Arthur

Arthur thở dài một tiếng, tôi không biết vì sao anh ta lại làm thế.

"Nico-san cảm ơn về tất cả, chúng tôi đã tiết kiệm được rất nhiều thời gian nhờ cậu đấy"-Arthur

"Không có gì, tôi chỉ muốn giúp một ít trước khi đi xa. Nếu không có gì nữa thì tôi đi chuẩn bị nhé. Xin cáo từ"

"Ngươi...ngươi chỉ là một á nhân thấp kém mà dám lên mặt với những người có quyền nhất thế giới này á. Thật to gan"-vua của Ri

Ông ta tự dưng đứng lên, chỉ tay về phía tôi.

"Ngươi đáng tội chết khi dám làm nhục mặt ta"-vua của Ri

Tôi làm nhục ông ta hồi nào...có khi nào bị cướp mất việc làm được xem là làm nhục không.

"Tôi làm hồi nào"

"Cãi lời vua cũng được xem là tội khi quân. Người đâu bắt lấy tên á nhân thấp hèn này"-vua của Ri

Cả căn phòng lặng như tờ, lính mở cửa xông vào nhưng khi nhìn thấy Nico thì họ lặng thin, cúi đầu rồi đóng cửa ra ngoài, hành động này diễn ra rất nhanh nên không ai kịp phản ứng gì.

"Các ngươi sao lại ra ngoài. Dám chống lại lệnh vua à?"-vua của Ri

"Họ thực sự đã định làm theo lời của ngài nhưng họ là nhưng người lính thông minh nên họ rút lui"-Arthur

Arthur cười ngặt nghẽo trên bàn, anh ta cười hơi quá rồi.

"Ngay cả binh lính cũng dám chống lệnh của cấp trên thì đất nước này quá tệ rồi"-vua của Ri

Arthur nghe ông ta dùng giọng hách dịch để nói về đất nước của cậu ta, cậu ta nghiêm túc nói với ông ta.

"Đó là lính của tôi, không có lí do gì để họ nghe theo lời của ông"-Arthur

"U...nhưng hành động của tên á nhân thấp hèn này khiến ta không vừa..."-vua của Ri

Ông ta nói chưa hết câu thì đã có ba lưỡi kiếm kề vào cổ ông ta.

"Ngươi thử nói một chữ nữa xem"-Airi

Lưỡi đầu tiên là của Airi, cô nàng có tham gia nhưng cô ấy đứng phía sau như một hộ vệ.

"Ta có khả năng phế truất quyền làm vua của mi đó"-Bahamuth

Rốt cuộc quyền lực của Bahamuth lớn đến mức nào?

"Cẩn thận cái miệng"-Cecelia

Cecelia cô sùng đạo vừa vừa thôi, cô đang chĩa mũi kiếm về phía vua của cô đó.

Vua của Ri đứng yên không động đậy, ông ta nhìn về phía những người đang định giết mình.

"Các ngươi đường đường là những người có chức vụ cao nhất thế giới vì lí nào lại bảo vệ cho một á nhân thấp....thế này"-vua của Ri

Ông ta chưa nói xong chữ "thấp kém" là đã bị ba người lườm một phát thế là phải nuốt nó vào trong cổ họng.

"Nhiều lời, đương nhiêu cậu ấy..."-Airi

"Airi được rồi, không được nói nữa"

"Vâng"-Airi

May quá, tí nữa thì Airi làm lộ hết rồi.

"Mọi người bỏ kiếm xuống đi, tôi cũng không phiền mấy vì sắp phải đi rồi không rảnh ở lại nghe ông ta lải nhải đâu"

Nói xong, ba người họ làm theo lời tôi, ông vua thì tránh ra xa, chỉ tay về phía tôi, hét lên thô cợt.

"Các ngươi thấy á nhân mang rợn thế nào chưa, Arthur-san ngươi bắt hắn giam vào ngục cho ta"

"Nico-san đi thong thả nhé"-Arthur

Arthur liếc xéo hắn một cái, hắn cũng chẳng dám nói gì rồi nhìn chúng tôi cười.

"Cảm ơn. Đi nào Bahamuth, Airi"

Vừa tiến đến cửa, tôi chợt nhớ ra một điều.

"Arthur theo tôi nhớ thì ma thuật Triệu hồi cần một nguồn ma lực lớn đúng không"

"Đúng là như vậy"-Arthur

"Anh có đủ ma lực để cung cấp cho nó không"

"Nếu dùng hết của tôi, Liz-ma pháp sư thiên tài của nước tôi- và một vài người khác thì đủ"-Arhur

"Vậy thì không được, nếu như anh bị tấn công ngay lúc đó thì không ổn"

"Vậy cậu có cách nào không"-Arthur

"Có lẽ tôi sẽ nán lại và giúp một tay. Như thế sẽ giảm bớt nguy cơ bị tấn công"

"Cảm ơn rất nhiều"-Arthur

Giúp đất nước này lần cuối cũng được, mà không biết đã mấy cái "lần cuối" rồi nhỉ.

Sau đó tôi đi về học viện để thông báo với ba nhóc, dù gì thì chúng cũng có quyền được biết.

Tôi tìm thấy chúng đang ăn nhẹ ở khuôn viên như thường lệ.

"Anh Nico"-El

El kêu lên đầu tiên.

"Nico-nii, chào buổi chiều"-Kai

"Mọi việc đến đâu rồi, có ai làm khó anh không"-Alice

"Tốt lắm, anh hoàn toàn lành lạnh, nhưng anh phải tham gia vào việc triệu hồi anh hùng nên có chút khổ" (Tác: không biết ai đã tự chuốt rắc rối vào người)

"Anh có tham gia là em yên tâm rồi"-El

"Có anh thì họ sẽ không thất bại"-Kai

Thì ra bọn em lo cho việc đó à.

"Anh ơi, hôm đó bọn em đi theo được không"-Alice

Tôi cũng không biết nữa, Alice thuộc hoàng tộc nên có thể con bé có thể đi, còn El và Kai thì tôi không rõ lắm.

"Anh chưa chắc nhưng để anh hỏi Bahamuth thử"

"Anh không cần phải làm vậy đâu"-El

"El-chan muốn đi đó, nhưng chị ấy sợ anh bận đấy"-Kai

Kể từ khi chuyện của bọn nhóc bị lộ, xưng hộ của Kai và El có chút khác từ nee-chan thành El-chan, từ Kai-kun thành Kai.

"Kai, đừng có đọc tâm chị"-El

"Hahaha, muộn rồi"-Kai

"Kai đứng lại đó không được chạy"-El

"Chị bắt em đi"-Kai

"Chờ đó"-El

"Hai người họ thật năng động nhỉ"-Alice

Alice vẫn yên vị trên ghế, ăn miếng bánh gato dâu với đào.

"Đúng nhỉ, anh nghĩ tuổi trẻ thật tuyệt"

"Anh nói cứ như ông già vậy"-Alice

"Anh già thật mà"

"Với ngoại hình chỉ như trẻ con"-Alice

"Đừng trêu anh nữa"

"Không đâu, em thích vậy"-Alice

Alice đúng là con người như thế, buổi chiều thế này thật tốt.

À nhân tiện, ngày mai là lễ tốt nghiệp của toàn học viên năm , vì thế nên việc triệu hồi anh hùng được dời lại tuần sau đó.

Tôi còn thời gian một tuần để gắn bó với nhóc thôi, phải tận hưởng nào.

Truyện Chữ Hay